Còn mạnh hơn Bàn Sơn hôm qua một chút.
Nhất là người đeo cung trên lưng, thậm chí ánh mắt của hắn cũng mơ hồ khiến Hứa Thanh thấy toàn thân hơi đau nhức.
"Man Quỷ, Luyện Thể ba tầng, trời sinh có sức lực cực mạnh." Lôi Đội không để ý tới lời nói đùa của bọn hắn, nhìn Hứa Thanh rồi chỉ vào đại hán cao lớn.
"Loan Nha, Ngưng Khí ba tầng, có thể nói chuyện với hung thú, đám chó hoang trong doanh địa ngươi nhìn thấy, phần lớn là tai mắt của nàng."
"Thập Tự, Ngưng Khí bốn tầng viên mãn, cùng cảnh giới hiếm khi gặp đối thủ." Lôi Đội giới thiệu với Hứa Thanh xong, lại chỉ vào Hứa Thanh.
"Nhóc con này là Luyện Thể tầng hai."
Lôi Đội mở miệng, vẻ mặt ba người trong tiểu đội đều nghiêm nghị hơn không ít, Hứa Thanh ngồi ở một bên, chăm chú nghe.
"Ăn đi, vừa ăn vừa nói." Ánh mắt đảo qua bốn người, Lôi Đội nhàn nhạt mở miệng, gắp một miếng thịt nuốt vào.
"Lần này sớm gọi các ngươi trở về là bởi vì xuân thu năm nay xuân thu trước thời hạn, doanh chủ ban bố một cái nhiệm vụ, ngoại trừ thu mua Thất Diệp Thảo với giá tiền cao phá lệ ra, nhiều nhất một phương, còn ngoài định mức cho ba viên Thanh Trần đan hiệu quả vượt xa bạch đan!"
"Đã có thể sớm đi hái trong mảnh đất chúng ta cất giấu trong cấm khu kia, ý kiến của các ngươi là gì?" Lôi Đội vừa nói vậy, trong mắt ba người Man Quỷ đều lóe lên ánh sáng, nhìn lẫn nhau một chút, đều nhẹ nhàng gật đầu.
Hứa Thanh chưa từng nghe nói về Thanh Trần đan, nhưng Lôi Đội đã mô tả rất rõ ràng, đan này còn có hiệu quả tốt hơn bạch đan.
"Các ngươi đã đồng ý rồi thì chuẩn bị đi, lần này tiến vào cấm khu, đứa nhỏ này sẽ đi theo." Lôi Đội chậm rãi mở miệng.
"Hắn?" Ba người Man Quỷ nhìn về phía Hứa Thanh.
Thập Tự khẽ cau mày.
"Đầu nhi, Luyện Thể tầng hai quá yếu, chúng ta vừa phải hoàn thành nhiệm vụ vừa phải chiếu cố hắn, có chút không ổn."
"Ai cũng có lần thứ nhất." Lôi Đội liếc Thập Tự, sau đó nhìn về phía Hứa Thanh.
"Nhóc con, tự ngươi quyết định."
"Ta có thể đi." Hứa Thanh nhẹ nhàng gật đầu.
Hắn còn năm viên bạch đan trong túi, nhu cầu đối với Thanh Trần đan không phải rất lớn, nhưng hắn hiểu được sinh hoạt tại doanh địa Thập Hoang giả, sớm muộn cũng phải xông pha cấm khu, nếu như thế... Đi cùng tiểu đội kinh nghiệm phong phú tự nhiên có thể học được càng nhiều điều.
Thập Tự im lặng, không nói chuyện.
"Các ngươi ăn xong thì tản đi, sáng sớm ngày mai tụ họp ở nơi này, cuối cùng xuất phát!" Lôi Đội nói xong đứng dậy trở về phòng mình.
Hứa Thanh cũng gắp một miếng thịt lớn ăn vào bụng, nhìn thoáng qua ba người rồi bước nhanh trở về gian phòng của mình, hắn không muốn ở lại nơi đó, đối với người xa lạ, sự cảnh giác của Hứa Thanh từ đầu đến cuối vẫn luôn tồn tại.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, Hứa Thanh không có gì để chuẩn bị nhiều, bởi vì thói quen của hắn là hành trang phải gọn nhẹ nhất có thể để luôn sẵn sàng ra tay ở bất cứ đâu và bất cứ lúc nào.
Thế là sáng sớm ngày thứ hai, được Lôi Đội dẫn đầu, một nhóm năm người bọn hắn đi ra khỏi doanh địa.
Bầu trời xanh thẳm, ánh nắng tươi sáng.
Giữa không trung có một con chim ưng vòng quanh doanh địa, giống như đang tuần tra, mà bóng dáng của bọn hắn cũng gây nên Thập Hoang giả ở bốn phía chú ý.
Tựa hồ là bởi vì thân thể Man Quỷ cao lớn dị thường, lại thêm dáng người nổi bật của Loan Nha, cho nên ngay cả đội xe mấy ngày trước tới đây, cũng có người nhìn về phía bọn hắn.
Chỗ đội xe, số lượng Thập Hoang giả càng nhiều hơn, bọn hắn vậy mà đứng xếp hàng một cách quy củ, giống như đang chờ đợi.
Cả ngày hôm qua Hứa Thanh không ra ngoài, không biết được nơi đó xảy ra chuyện gì, giờ phút này ánh mắt đảo qua, Loan Nha mở miệng cười nói.
"Tối hôm qua ta nghe người khác nói đội xe này đến từ Tử Thổ, bên trong đó tựa hồ có một lang trung y thuật rất cao minh, hôm qua chữa tổn thương chân của què sài lão sắc quỷ kia chân tổn thương cũng chữa hết, thế là rất nhiều người liền xếp hàng tiến đến chữa bệnh."
"Nhất định lang trung này kiếm lời không ít tiền." Man Quỷ ở một bên nghe vậy liền hâm mộ nói.
Hứa Thanh cũng hâm mộ, đứng nhìn từ xa, đang định di chuyển tầm mắt thì bước chân bỗng ngưng lại.
Không chỉ hắn, ánh mắt Man Quỷ cùng Loan Nha cũng cùng lúc lộ ra sắc bén, chỉ có Thập Tự và Lôi Đội vẫn như bình thường, nhưng nếu cẩn thận xem xét, có thể nhìn thấy trong mắt của bọn lóe lên vẻ lạnh lẽo.
Bởi vì, phía trước đám người bọn họ, một tiểu đội khác đang hội tụ thành viên.
TIểu đội này chừng bảy tám người, có nam có nữ, trên thân mỗi một người đều mang theo vẻ hung tàn.
Nhất một lão giả giống như Lôi Đội, bị đám người vây quanh.
Tóc tai hắn bù xù, trong mắt lấp lóe sự khát máu, giờ phút này ngồi trên thi thể một con chó hoang, ăn sống chân chó đồng thời mở miệng lạnh lùng nói.