"Không biết đây là kiến trúc từ thời đại nào, nhưng đó là giới hạn Thập Hoang giả có thể đi xa nhất, không thể vượt qua, nhưng nếu gặp phải hung hiểm gần đó thì có thể đến đó tránh né."
Lôi Đội đã hái xong số lượng cần thiết của mình, đi tới bên cạnh Hứa Thanh, nhìn theo ánh mắt của hắn, chậm rãi mở miệng.
"Giới hạn?" Hứa Thanh nhẹ nhàng gật đầu.
"Đúng, có người nói ở thời đại kia, nguyên nhân cấm khu hình thành chính là bởi vì thần linh nhìn về phía những thần miếu này, cũng có Thập Hoang giả từng tìm kiếm, nơi đó không có cái gì, ngoại trừ thỉnh thoảng có thể xuất hiện một loại tiểu thạch đầu đá điêu khắc đặc thù."
Lôi Đội lấy ra một bộ phận Thất Diệp Thảo chứa vào trong túi da khác.
"Đặc thù như thế nào?" Hứa Thanh hiếu kì hỏi.
"Sau khi mài thành phấn rồi đổ xuống vết sẹo chưa hình thành quá lâu là có thể trừ sẹo, sẽ không lưu lại vết tích, nhưng vô dụng đối với Thập Hoang giả chúng ta, có điều một ít đại nhân vật sẽ cần nó." Lôi Đội nói xong, nhìn về phía đám người Thập Tự.
Giờ phút này Thập Tự cùng Man Quỷ và Loan Nha đều đã hái xong, được Lôi Đội an bài, mỗi người lấy ra một phần đặt ở trong túi da của Lôi Đội.
Cuối cùng, chia Thất Diệp Thảo làm năm phần, Lôi Đội đem cái áo da thứ năm cho Hứa Thanh.
"Đây là của ngươi, từ giờ trở đi mọi người tự mình rời khỏi, chia ra thì xác suất thành công ra ngoài sẽ lớn hơn." Lôi Đội nói xong, nhìn Hứa Thanh một chút, lại cho hắn một tấm bản đồ.
"Nhóc con, ta là mục tiêu quá lớn, nhất định sẽ bị Huyết Ảnh chú ý trọng điểm, mà ta thân là đội trưởng, cũng phải có trách nhiệm yểm hộ các ngươi, ngươi mau chóng ra ngoài về doanh địa chờ ta."
Lôi Đội trầm giọng mở miệng, dưới cái nhìn chăm chú của đồng đội, đi ra khỏi hẻm núi, nhoáng một cái đã biến mất.
Hứa Thanh muốn nói cái gì, nhưng còn chưa kịp mở miệng, Lôi Đội đã đi xa.
Thập Tự vỗ bả vai Hứa Thanh, cũng rời đi.
Cuối cùng là Man Quỷ cùng Loan Nha, đều kể kỹ càng kinh nghiệm của mình cho hắn nghe, rồi vội vàng rời đi.
Hứa Thanh yên lặng nhìn bọn hắn, cất kỹ Thất Diệp Thảo, lại quay đầu nhìn đống thần miếu.
Sau một lúc lâu, Hứa Thanh quay người, hít sâu một cái, phi nhanh về phía lối vào hẻm núi, sau khi hắn đạt tới Luyện Thể tầng ba, tốc độ nhanh hơn trước đó rõ ràng, trong chốc lát đã biến mất.
Trong rừng cấm khu, Hứa Thanh như một con vượn linh hoạt, không ngừng xuyên qua tán cây, hắn không đi về theo con đường trước đó, mà là chạy vòng vèo dựa theo đánh dấu trên bản đồ.
Ngoài ra hắn còn dựa theo kinh nghiệm học được trên đường mà thoát khỏi nguy cơ, ngẫu nhiên gặp được mấy con dị thú, cũng đều bị hắn thuận lợi giải quyết.
Đồng thời hắn cũng nhiều lần lưu ý cái bóng của mình dưới ánh mặt trời, trong mắt lóe lên vẻ kỳ dị.
Hắn đã thử nghiệm, vô luận là hấp thu linh năng hay hô hấp bằng miệng, dị chất ẩn chứa trong không gian sau khi tiến vào trong cơ thể mình đều sẽ chậm rãi tràn vào cái bóng!
Việc này bắt đầu xuất hiện từ khi thủy tinh tím tràn ra dòng nước lạnh kia.
Cho đến khi Hải Sơn quyết của hắn đạt đến tầng thứ ba, thì biểu hiện càng rõ ràng.
Cái bóng của mình, tựa hồ đã biến dị sau khi thủy tinh tím cuốn đi cái bóng của sói vảy đen.
Loại quỷ dị này khiến cho mắt Hứa Thanh chậm rãi nheo lại.
Hắn xắn lên ống tay áo bên trái của bản thân, điểm dị hóa trên cánh tay chỉ còn một cái, giờ phút này đã cực kì nhạt, nếu không cẩn thận xem xét, rất khó nhìn ra vết tích.
Dựa theo loại xu hướng này, dị chất trong cơ thể hắn sẽ càng ngày càng ít, cho đến khi đạt tới tinh khiết hoàn mỹ.
Mà loại hoàn mỹ này... Hứa Thanh từng đọc trong thẻ tre khắc Hải Sơn quyết, chỉ có những người mang thân phận cực kì tôn quý trong nhân tộc ở khu vực khởi nguyên Vọng Cổ Đại Lục, mới có thể được hưởng.
"Đây là tác dụng của thủy tinh tím sao?" Hứa Thanh thì thào, ngồi xổm trên một nhánh cây, nhìn lên bầu trời ngẩn người một hồi.
Hồi lâu sau, hắn sờ chỗ thủy tinh tím đang vùi sâu trong ngực, im lặng một lát, lúc ngẩng đầu liền đè tất cả nghi hoặc xuống đáy lòng, bóng người nhoáng một cái đã chui vào rừng cây, tiếp tục tiến lên.
Mặc dù dị chất tạm thời đã không còn uy hiếp với hắn, nhưng đây chỉ là một trong số các loại nguy hiểm đông đảo của cấm khu mà thôi, trên đường đi Hứa Thanh vẫn gặp một chút nguy cơ.
Ví dụ như như giờ phút này, hắn đang thấy hai con gấu dị hóa có khí tức còn mạnh hơn Lôi Đội.
Phần lưng loại gấu này thế mà có tơ nhện màu sắc lộng lẫy to lớn tràn ra, vô số sợi tơ tràn tới từ bụng nhện, chui vào trong thân thể con gấu, giống như dùng để điều khiển đối phương.
Làm cho hai con gấu bị mất khống chế hành vi của bản thân.