Lại qua vài phút, ở phía hướng Cận Thiên Cung liền truyền đến tiếng chuông bắt đầu đại hội, A Phúc bước đi vào quân doanh.
- Các huynh đệ, nhận ra ta là ai không?
- Chiến thần!
- Chiến thần!
Mười vạn thủ hạ cũ bí mật tập hợp đến, hơn nữa thêm mười vạn cấm quân mới đầu nhập của Trịnh Hùng, hai mươi vạn đại quân khẽ quát, âm thanh không truyền ra ngoài quân doanh.
- Như vậy, có muốn để ta làm hoàng đế, các ngươi sau này đều sẽ là người có công lớn khai quốc hay không?
A Phúc lại quát hỏi!
- Bệ hạ!
- Bệ hạ!
Hai mươi vạn đại quân đều toát ra thần thái cuồng nhiệt, A Phúc vừa lòng gật đầu, vung tay chỉ hướng Thu Diệp Thành.
- Hiên Viên Thiên Đạo, khu Tây thành giao cho ngươi, trong vòng một canh giờ, kho thóc, phủ nha, kho quân khí, hộ bộ, liền đem toàn bộ ngành hành chính không chế trong tay cho ta, ta muốn hệ thống hành chính của cả Thu Diệp Thành, chỉ nghe lệnh của một mình Quang Minh Hoàng ta!
- Bạch Chi Ngữ, Bắc thành giao cho ngươi!
- Long Kiệt, Nam thành!
- Gia Cát Huyền Hồ, trấn an dân chúng cho ta, ta muốn toàn bộ dân chúng đều chấp nhận đế vị của ta!
Từng đạo mệnh lệnh truyền xuống, ánh mắt A Phúc cuối cùng rơi vào trên người Trịnh Hùng.
- Trịnh tướng quân!
- Đại nhân, không ,bệ hạ!
Trịnh Hùng quỳ xuống.
- Mạt tướng theo lệnh mà làm, thỉnh bệ hạ phân phó!
- Tốt lắm, ta muốn ngươi tiếp nhận phòng ngự Cận Thiên Cung, trong phạm vi ba dặm quanh Cận Thiên Cung, không cho bất luận kẻ nào ra vào. Nếu ba dặm không đủ, người tùy thời mở rộng khu vực phòng thủ, tóm lại một câu, ta muốn Thủy Nguyệt Vũ và các vị Thiên Quân trong Cận Thiên Cung an tâm khai hội, nghe không được tin tức ta giành quyền trong thành!
- Rõ chứ? Tướng quân!
- Dạ rõ, nhiệm vụ của thuộc hạ là toàn lực phong tỏa tin tức, cam đoan cho những tướng quân khác có một canh giờ thời gian giành lấy chính quyền!
Trịnh Hùng nâng đầu lên.
- Tốt lắm!- A Phúc vỗ vỗ bờ vai hắn.
- Lập tức đi làm đi, Nguyên Soái các hạ!
Nguyên Soái? Đây là thăng quan sao? Trong mắt Trịnh Hùng thoáng hiện một nét cuống nhiệt, gắt giọng rống to:
- Các huynh đệ, đi Cận Thiên Cung với ta!
Vài phút sau, Trịnh Hùng đại nguyên soái mang người tới ngoài cửa Cận Thiên Cung, lệnh bài tỏa sáng, các cảnh vệ lập tức xuất khu vực phòng thủ, các thân tín của các vị Thiên Quân vừa thấy Trịnh Hùng đến, mới đầu có điểm nghi hoặc, bất quá suy nghĩ một chút cũng bình thường trở lại.
Trịnh Hùng vốn là đại tướng phòng thủ Thu Diệp Thành, tại thời điểm mấu chốt tiếp nhận phòng ngự hoàng cung, ai có thể nhìn ra chỗ không đúng?
Cứ như vậy, Trịnh Hùng chỉ dùng mười phút thời gian, liền đã khống chế Cận Thiên Cung, sau đó đại thủ vung lên, cấm vệ quân liền phong tỏa mỗi một con đường, không để bất luận kẻ nào ra vào.
Lại qua một lát, các bộ phận quan trọng trong thành đều bị quân đội Quang Minh Hoàng tiếp quản, có người muốn đi báo tin cho các Thiên Quân, còn không nhìn thấy bóng dáng của Cận Thiên Cung, đã bị binh lính của Trịnh Hùng đánh chết đương trường.
Tiếng chém giết trong thành nặng nề vang lên. Cận Thiên Cung thì lặng yên không một tiếng động. Mà cùng lúc đó, A Phúc dẫn theo Long Thanh Sơn, La Ma, còn có mấy ngàn binh mã, đi đến Thiên Minh Tân Đô đối diện Thu Diệp Thành.
Các thợ thủ công ở Tân Đô đều đang chuẩn bị kết thúc công tác, vừa nhìn thấy Quang Minh Hoàng đến, liền kinh ngạc ngẩng đầu, - Đại nhân, ngài còn chưa có chết? Ngài, ngài muốn…
Đông!
La Ma đem một khối bảng lớn dựng đứng ở trước cửa lớn Tân Đô, lớn tiếng nói :
- Ta muốn các ngươi trong vòng một canh giờ, đem Tân Đô quét sạch sẽ, cung nghênh Quang Minh Hoàng đại nhân đăng cơ!
Các thợ thủ công sợ ngây người, lại nhìn bảng hiệu trong tay La Ma, mặt trên rõ ràng chính là bút tích của Trầm Côn.
Vân Tiêu Thiên Đô! Nơi này chính là hoàng cung Quang Minh Hoàng tại thủ đô của thiên triều. Phía tây Cận Thiên Cung, Linh Lung Cung. Linh Lung Cung là hành cung của Thanh Vũ Thiên Quân, kiến trúc phong cách cũng tràn ngập sự đa tài của Thanh Vũ. Trên mặt đất là một tòa trang viện u tĩnh, mà dưới đất, tổng cộng có bảy tầng địa cung, mỗi một tầng đều che kín sát khí của đầy cạm bẫy cơ quan thuật.
Cả bên dưới tòa địa cung, đều đổ vào ba tầng hỗn hợp độc dược thủy ngân, cho dù là người mạnh nhất đương thời, cũng đừng mong từ dưới đất đột phá tiến vào lăng mộ, muốn tiến vào tầng thứ bảy, chỉ có thể từng tầng giết xuống!
Pho tượng Tiêu Khinh Hoàng, liền giấu ở tầng thứ bảy!
Nếu không có Trịnh Hùng an bài, Trầm Côn sẽ khó tránh phải từng tầng giết xuống, tới tầng thứ bảy không bị đánh chết thì cũng là mệt chết, nhưng hiện tại có thân phận phó tướng, hắn cười hì hì một đường đi xuống thang lầu, vài phút sau liền đi đến cửa thang tầng thứ sáu.
Phân phó bọn lính giữ nghiêm các nơi, Trầm Côn đi xuống tầng thứ bảy.
- Là ai?
Bốn nữ ni chữ huyền ở chỗ này, kẻ nói chuyện chính là kẻ ngày đó bị Trầm Côn đả bại, Huyền Tâm. Thú vị chính là, năm vị cao tăng Đại Bồ Đề Tự cũng ở đây, hẳn là xem ở thể diện đồng môn, nên được mời đến hổ trợ.
- Mạt tướng là phó tướng cấm vệ quân, phụng mệnh bảo vệ!
- Trầm Côn lộ ra lệnh bài, khàn giọng nói.
- Cấm vệ quân?
Huyền Tâm nhíu mày, cũng không nhận ra Trầm Côn trong bộ áo giáp, nàng đem Trầm Côn chắn ngoài cửa nói:
- Nơi này do chúng ta thủ hộ, ngươi mang binh thủ hộ sáu tầng phía trên là được!
- Sư thái!
Trầm Côn thay đổi một cái xưng hô tôn kính, nói:
- Mạt tướng nhận được mệnh lệnh, khám sát khắp ngõ ngách Linh Lung Cung, nếu không thể kiểm tra tầng bảy, thì không thể trở về báo cáo kết quả công tác!
- Ta mặc kệ mệnh lệnh gì, hôm nay là thời kì đặc thù, bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào tầng bảy!
Huyền Tâm không kiên nhẫn phất tay.
- Hãy đi đi, tiên nhân thượng giới chúng ta không cần những con kiến phàm tục các ngươi trợ giúp!
Nói xong, nàng liền ngồi ở lối vào tầng thứ bảy, xếp bằng niệm kinh không hề để ý đến Trầm Côn.
##$$^^##%!
Xem ra Thủy Nguyệt Vũ cũng không phải đứa ngốc, cũng tăng cường bảo hộ đối với pho tượng. Dùng phương pháp nào mới có thể đi vào đây? Trầm Côn nghiêng đầu suy nghĩ, mà âm thanh niệm kinh của Huyền Tâm cũng truyền vào trong tai hắn.
- Ngã đương trang nghiêm phật thổ, thị bất danh bồ tát, hà dĩ cố…
Đây là một cái kinh văn đối đáp thức thường thấy trong phật môn. Trong lòng vừa động, Trầm Côn cũng ngồi xếp bằng ở bên cạnh Huyền Tâm, hắn làm hòa thượng hai mươi năm, ngồi xuống chính là dạng tiêu chuẩn nhất của Phật Môn Thiền Tọa, túc mục khí tượng theo đó mà ra.
- Vô tha, Như Lại thuyết trang nghiêm phật thổ giả tức phi trang nghiêm, thị danh trang nghiêm.
Trầm Côn nhẹ giọng tụng. Ánh mắt Huyền tâm đột nhiên mở ra! Binh lính bên cạnh nghe được không hiểu ra sao, căn bản không biết hai người này đang nói cái gì, trừ có vài tên binh lính tín phật hô nhỏ một tiếng phật hiệu.
- Thí chủ cũng là người trong phật môn?
Huyền Tâm mỉm cười, nàng đối với cách xưng hô Trầm Côn là con kiến đã biến thành thí chủ.
Trầm Côn cười nói.
- Bần tăng uống rượu, ăn thịt, quyến luyến chư sắc hồng trần, nhưng ngã phật ở trong lòng!
- Ha ha!
Huyền tâm nhất thời liền xem trọng Trầm Côn.
- Đều là người trong lòng có Phật, bần ni cũng không làm khó xử tăng hữu.
Nàng suy nghĩ rồi nói: - Đại môn sau lưng ta, có pháp khí thượng giới thủ hộ, tăng hữu nếu có bổn sự đi vào, bần ni liền không ngăn trở tăng hữu nữa!
- Đa tạ!
Trầm Côn cười híp mắt đứng dậy, đẩy cửa, trên đại môn quả thật có gia thêm một cỗ lực lượng, cao thủ tầm thường đi vào là không được, bất quá Trầm Côn vốn đã tấn cấp Vũ Hoàng còn không để vào mắt, ra sức đầy, liền đi vào tầng bảy dưới đất. Thấy một màn như vậy, hai mắt Huyền tâm tạo thành chữ thập:
- A di đà phật
Quả nhiên không ngăn trở nữa. Tầng bảy nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, đại điện trống trải phạm vi cỡ trăm bước, hài cốt pho tượng Tiêu Khinh Hoàng tại chính giữa đại điện.
Ba vị ni cô khác, năm vị cao tăng, phân biệt đứng ở tám góc chung quanh pho tượng, thêm lên Huyền Tâm ở cửa thì chính là cách bố trí của Cửu Cung Trận Pháp. Mà ở giữa chín người này cùng pho tượng, có một tầng vải lụa được dựng thẳng lên, có lẽ là làm bình phong chăng. Trầm Côn chưa từng thấy qua thứ này, chỉ cảm thấy như là một bức cuốn họa mở ra, đem pho tượng bao bọc lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Họa quyển (Bức họa cuộn tròn)?
Đột nhiên trong lòng vừa động, chẳng lẽ đây là pháp khí truyền thuyết Sơn Hà Xã Tắc Đồ của Nữ Oa Cung?
Càng nghĩ càng có khả năng, Trầm Côn không dám lộn xộn, giả bộ dạng quan sát khu vực phòng thủ một vòng, sau đó liền ngồi ở cửa cạnh Huyền tâm.
- Sư thái, nhiệm vụ bần tăng là thủ vệ nơi này cả ngày, nếu ngài không để ý ta sẽ ngồi ở chỗ này?
Trầm Côn hợp thành chữ thập nói.
- Cũng tốt!
Từ một khắc Trầm Côn đẩy ra đại mộn tầng bảy, Huyền Tâm liền công nhận thực lực của hắn, có thể có một cao thủ như thế hiệp trợ phòng ngự, trọng trách của nàng cũng sẽ giảm bớt được không ít.
Một lần nữa sau khi bố phòng lại, tầng thứ bảy đã khôi phục sự yên tĩnh, chỉ có tiếng niệm kinh của một vài ni cô hòa thượng.
Nửa canh giờ cứ như vậy nhanh chóng trôi qua. Mà ngay khi A Phúc tiếp quản thành thị, Thủy Nguyệt Vũ tuyên bố đại hội bắt đầu, thì trong mắt Huyền Tâm đột nhiên thoáng hiện một nét tàn khốc.
Ba!
Vách tường thang lầu tầng bảy cũng mở ra một cái lỗ nhỏ, một đoạn ống loa lộ liễu đi ra, có người thông qua ống loa nói:
- Mấy vị thượng tiên, mặt đất lọt vào tập kích, mặt đất lọt vào tập kích!
- Đừng hoảng hốt, đối thủ là ai.
Huyền Tâm lạnh giọng nói.
- Thấy không rõ lắm, hằng hà Hấp huyết Văn (Muỗi hút máu) bay vào, các huynh đệ trên mặt đất đều bị hút khô rồi.
Thanh âm phi thường lo lắng.
- Ta thấy có người thựa dịp loạn tiến xuống tầng thứ nhất, thỉnh các thượng tiên nhanh chóng quyết định!
Hắn vừa mới nói xong, một ống loa khác cũng xuất hiện.
- Thượng tiên, tầng một bị lọt vào tập kích, tốc độ địch nhân rất nhanh, các huynh đệ không ngăn được hắn!
- Báo động!-
Âm thanh từ ống loa thứ ba cũng vang lên.
- Địch nhân đã đột phá phòng ngự tầng thứ nhất, tiến nhập tầng thứ hai!
- Nhanh như vậy.
Chân mày Huyền Tâm cau lại, Linh Lung Cung này là Thanh Vũ chính tay đúc, đều dùng bí pháp của Nữ Oa Cung, địch nhân có thể trong hai ba câu nói liền có thể liên tiếp đột phá đến tầng thứ hai, nhất định là một trong những kẻ mạnh nhất Cửu Châu!
- Sư tỷ!
Huyền Tâm hướng về một nữ ni khác nói:
- Địch nhân rất mạnh, nếu tùy ý hắn giết từng tầng từng tầng xuống, chỉ sợ Linh Lung Cung này cũng bị diệt rồi, ta đi diệt trừ hắn?
Nữ ni kia suy nghĩ rồi nói:
- Ngươi phụ trách chính mà mắt trận Cửu Cung Trận, không thể hành động thiếu suy nghĩ, Huyền Đức sư huynh, hay là thỉnh ngươi đi xem đi!
- A di đà phật!
Đại Bồ Đề Tự Huyền Đức lên tiếng, chậm rãi đi tới thang lầu thông lên tầng trên.
Chính là hắn mới vừa đi lên không đến ba mươi giây, tiếng kinh hô liền từ tầng thứ ba truyền tới.
- Thượng tiên, Huyền Đức đại sư bị đánh bị thương, bất quá hắn cũng bám trụ địch nhân một lát, chúng ta đã thấy được, Ca Thư Ứng Long, là Ca Thư Ứng Long đến!