Đối với sự trung thành đến chết của nó, dĩ nhiên không thể chịu được việc hoàng thất nữ tử của Triệu quốc chết thảm. Tâm tình vượt quá sự không chế, chỉ trong nháy mắt thần trí vừa mới tỉnh lại, lại lần nữa lâm vào mê loạn.
Trầm Côn cũng không phát hiện ra biến hóa của Cửu diện thú thần,hắn đang bĩu môi suy nghĩ lời nói của Triệu Đỉnh.
Thành thật mà nói, Trầm Côn cũng rất đồng tình với với cái chết của quân thần Triệu quốc, tuy nhiên hắn cũng không phản đối cách làm của Yến Nan Quy, mất nước diệt tộc là đương nhiên, bằng không phải chờ xem cảnh tro tàn cháy lại hay sao?
Làm một quân vương mới của một nước, Yến Nam Quy chẳng qua chỉ lặp lại một vài chuyện đã xảy ra trong lịch sử mà thôi
Hơn nữa, sau khi làm hoàng đến, hắn phải dùng sự quyền lực thực sự để chứng minh, hy sinh một nhúm người Triệu gia để đổi lại một Yến Hoàng Nan Quy anh minh thần võ, dân chúng Triệu quốc sẽ rất hài lòng
- A, sau khi Triệu Vô Cực chết thì sao?
Trầm Côn biết đây mới là trọng điểm.
- Biểu đệ ta đã chết, nhưng là khi hắn còn sống thực cũng đã đủ sức để võ toái hư không. Sau khi chết giống như những vũ hồn được lưu danh sử sách, cũng đi tới bên ngoài Thiên Môn!
Triệu Đỉnh nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nhưng biểu đệ ta nói, thượng giới không để cho hắn vào cửa.
Hung hăng mắng mấy câu,
- Cũng may là không lâu sau hoàng kim thần tộc xuất hiện, bọn họ đã trả cho biểu đệ ta một thân thể mới, còn mời hắn gia nhập thần tộc...biểu đệ ta liền đáp ứng với hai điều kiện
- Một là, hắn muốn hoàng kim thần tộc tập kích âm tào địa phủ, đoạt lại chuyển thế luân hồi, đem linh hồn của quân thần Triệu quốc đã chết chuyển thành hoàng kim thần tộc, chính vì thế ta liền biến thành bộ dạng như bây giờ.
- Hai là, hắn muốn hoàng kim thần tộc lập thệ, cho phép vào một thời điểm thích hợp, hắn có thể trở lạ phàm giới, đích thân giết chết Yên Nan Quy để báo thù.
Triệu Đỉnh lặng lặng nghe, Trầm Côn xoa cằm.
- Triệu Vô Cực còn muốn phục quốc sao?
- Sao? Làm sao ngươi biết
Triệu Đỉnh giật mình nói.
- Lão huynh, ta không phải thằng ngốc, ngươi ngẫm lại hai cái điều kiện kia một chút
Trầm Côn bĩu môi nói
- Thu lại lính hồn Triệu gia là vì nuôi dưỡng thế lực của mình, giết Yên Nan Quy là muốn lật đổ hoàng triều Đại Yến. Tạo dựng một thế lực cho mình, còn muốn phế bỏ một hoàng triều thì không phải hắn muốn khôi phục Đại Triệu còn có thể là gì nữa đây?
Triêu Đỉnh cười rộ lên.
- Vậy còn ngươi, ngươi không theo Triệu Vô Cực phục quốc mà còn theo Công Tôn Y làm gì?
Trầm Côn tiếp tục hỏi
- Ài, Tước gia người không biết rồi!
Triệu Đỉnh bất đắc dĩ oán giận
- Ngũ Đế Quân muốn công kích Thiên Môn, hoàng kim thần tộc từ đầu còn cảm thấy đây là chuyện tốt... Mọi người đều bị nhốt bên ngoài thiên môn, trong lòng đều bất mãn, đây chẳng phải là có thể liên thủ đối phó Thần Phật rồi sao. Đây là đề nghị thật tốt, nhưng Ngũ Đế quân không đáp ứng, họ nói, hoàng kim thần tộc chỉ là nửa người nửa thú, không phải đồng, kỳ tâm tất dị, bọn họ sao lại cùng một đám quái vật hợp tác chứ?
- Chỉ là lời nói xàm, sáo ngữ
Trầm Côn vung tay lên nói
- Nói tình huống thật sự xem, bọn họ tại sao không có đạt thành hiệp nghị liên thủ?
- Hắc hắc, Tước gia quả nhiên anh minh. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Triệu Đỉnh nhỏ giọng nói:
- Song phương từng tiếp xúc qua, Ngũ Đế quân mới đầu cũng đáp ứng liên thủ, nhưng bọ họ đưa ra điều kiện mà hoàng kim thần tộc không đời nào chịu đồng ý... Bọn họ muốn hoàng kim thần tộc giao ra nơi ở của mình: địa hạ thâm uyên.
- Đây tính là điều kiện sao?
Trầm Côn không hiểu ý tứ của Ngũ Đế quân, nếu muốn hợp tác thì đưa ra một chút thành ý chứ, muốn lấy sào huyệt của người ta, đây mà là thái độ hợp tác sao?
Khó trách song phương cuối cùng không có đạt thành hiệp nghị!
- Song phương không thể đồng ý, vậy cũng chỉ có thể khai chiến!
Triệu đỉnh tiếp tục nói:
- Ngũ Đế quân quả thật lợi hại, một trận khai chiến giết chết mấy trăm thần tộc của chúng ta, nhất là Tần Hoàng Doanh Chính, ba năm chiêu liền giết Thánh nữ đời trước của hoàng kim thần tộc... tuy nhiên Ngũ Đế quân dù sao cũng chỉ có 5 người nên chúng ta tạm thời đã đánh lùi bọn họ
- Hơn nữa Ngũ đế quân không phải là muốn khai mở Phù Vân đại hội sao, được thôi, Hoàng kim thần tộc chúng ta chặn mọi đường tiến vào thiên giới, nếu ai tới phó ước, chúng ta liền liệp sát.
Vừa nhỏ giọng nói vừa không dám nhìn ánh mắt Trầm Côn.
- Ta vốn phải theo biểu đệ, chặn đường phía tây nhưng vì Công Tôn Y vừa mới trở thành Thánh Nữ mới, thuộc hạ không có ai, nên mới điều ta đến hỗ trợ...
Trầm Côn đại khái đã rõ tình hình thượng giới.
Chỉ một câu, Ngũ đế quân bại, hoàng kim thần tộc đang chặn viện bình của Ngũ đế quân.
- Tước gia,chuyện đại khái là như vậy, người xem...
Triệu Đỉnh cúi đầu khom lưng xuống.
- Ta có thể đi được không?
Trầm Côn nhíu mày
- Lão huynh, ta chưa nói người có thể sống mà rời đi a!
- Ngươi, ngươi sao có thể như vậy!?
Triệu Đỉnh giẫy nẩy lên.
- Tước gia, không kể đến ta nói cho người biết bao nhiêu thông tin hữu dụng, lại nói xuất thân của ta, chúng ta đều là người Đại Triệu, đi ra ngoài, gặp được đồng hương, ngài hãy đừng giết ta nhé.
Trầm Côn liếm môi:
- Trầm gia chúng ta cũng đã mang tiếng phản quốc rồi, không thể tính là người Đại Triệu.
Triệu Đỉnh lùi từng bước về phía sau, sợ tới mức ngồi bệt xuống đất. Đúng vậy, Trầm gia sớm đã bị hoàng triều Đại Triệu từ bỏ, hơn nữa đã trở thành một nước chư hầu độc lập, người ta cần gì phải nể mặt Triệu quốc mà bỏ qua một địch nhân.
- Yên tâm đi, yên tâm đi!
Trầm Côn không hề nói chơi, hắn vừa tới thượng giới, đang cần một kẻ thông thạo dẫn đường, nên còn chưa muốn giết Triệu lão tam này.
Một phen uy hiếp, Triệu Đỉnh ngoan ngoãn trở thành người dẫn đường cho Trầm côn.
Mục tiêu của Trầm Côn chính là đi tới Phù Vân Đài, tuy nhiên theo như Triệu Đỉnh nói, Phù vân đài thật ra là cửa thủ hộ thiên môn thứ hai, ở phía dưới Thiên môn. Lúc này hoàng kim thần tộc đang nắm giữ Phù Vân Đài, xung quan có mười bảy mười tám đạo phòng tuyến, hai ba ngàn cường giả ẩn hiện như gió thu, muốn đi Phù vân đài, bây giờ vẫn chưa phải là cơ hội tốt nhất.
Triệu Đỉnh đề nghị là, trước tiên đi dạo một vòng thượng giới, chờ Ngũ Đế quân và hoàng kim thần tộc tiêu hao sức lực, khi đó sẽ lợi dụng để tới Phù Vân Đài.
Ý này mặc dù Triệu Đinh có lòng tránh mạo hiểm cho mình, nhưng lại đúng với tâm tư Trầm Côn. Nơi này là thượng giới a, khắp nơi đều có linh khí đại lễ, trước khi mình đi tới Phù Vân thai, có thể nào không đi tìm một chút đây?
Có tên Hoàng gian Triệu Đỉnh này, cuộc sống tiếp theo của Trầm Côn diễn ra tương đối dễ chịu.
Mỗi ngày, trừ lúc nghỉ ngơi ăn cơm ra, hắn đều không ngừng tập kích tiểu đội hoàng kim thần tộc, chốc lại giết chết hai ba lính liên lạc trên đường, lát lại tập kích bảy tám lính phòng ngự của một trạm gác nhỏ ... Chờ viện quân của hoàng kim đại đội tới, hắn liền Sí Thiên Song Dực, túm lấy Triệu Đỉnh phi mất tích.
Không có "Bôn Nguyệt" của Trầm Trọng, không có Du Long Lược ảnh của Hào Long Thiên Túng...., Hoàng Kim thần tộc không thể nào bắt kịp tốc độ của Trầm Côn.
Tóm lại, địch vào thì ta lui, địch lui ta lại đánh, Trầm Côn áp dụng chiến thuật du kích, phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Cứ như vậy mười ngày mặt trời mọc lại lặn kết thúc.
Một mặt do Trầm Côn liên tục tập kích hoàng kim thần tộc đã chọc giận đế đại nhân vật của thần tộc và nghe nói là người mạnh nhất của hoàng kim thần tộc, đang tự mình truy đuổi hắn.
Còn mặt kia chính là Trầm côn đã tấn cấp. Liên tục hơn mười ngày liệp sát, giết mỗi người Thần tộc lại tích lũy phần linh khí khổng lồ, lại ở nơi linh khí cung ứng vô hạn, Trầm Côn chính xác là đã trở thành Thiên Mệnh Võ Thánh.
Sau khi lên cấp, Trầm Côn phải cẩn một thời gian cũng cố linh khí của mình, dó đó đang ẩn mình dưới một áng mây.
Trong lúc tu luyện, hắn chợt phát hiện một chuyện khá thú vị: Ngày xưa, một trận đánh ở Phù Đồ tháp, U Minh Hồn phủ bị Dương vô mệnh đánh nát, Trác Y, Hình cụ, U minh đại ấn bên trong, thâm chí cả hoa danh sách phía sau thiện phòng cũng bị tổn hại theo. Sau Trầm Côn dù chữa được hồ phủ nhưng thiên phòng cùng danh sách cũng không xuất hiện.... Lúc này lên cấp, tới cấp tám, thiện phòng và danh sách lại xuất hiện lại.
- Ha ha, ta đã nói vật sư phụ lưu lại, làm sao có thể bị Dương Vô Mệnh nhỏ nhoi hủy diệt được.
Sau khi lên cấp, Trầm Con thậm chí còn chưa nghiên cứu năng lực cấp tám, liền chui đầu vào thiện phòng, ôm lấy danh sách kia.
Trong trí nhớ của Trầm Côn, phần danh sách này hẳn có chín tờ,mỗi tờ ứng với một vũ hồn của Trần Côn. Phía sao còn ghi chú tên vũ hồn đắc tội, thời hạn thi hành án, cùng một số tình huống. Nhưng vừa mới nhìn danh sách mở ra, Trần Côn ngây người ra.
Danh sách có chín tờ thì ngay cả tờ về Thủy nhi, đã Trầm Côn thiêu hủy cũng phục hồi như cũ. Thứ tự Vũ hồn không có thay đổi, vẫn là Vương Kiêu, Lý Muc, Huyền Si, Mặc Ly, còn có Cổ Nguyệt Hà và Thủy Nhi, khác duy nhất là phía sau có thêm một Bạch Khởi.
Nhưng chính là hình của chín người này. Tờ thứ nhất vẽ Vương Kiêu, đã thành đầu lìa khỏi cổ, mà thời hạn thì hành án, tội danh, ghi chú, tất cả đã biến mất, thay vào đó là một câu nói:
- Hy sinh vì nghĩa, tội nghiệt đã tiêu
Tờ thứ hai vẽ Lý Mục thì một mảng xám mông lung, xem không rõ lắm. Trầm Con xem qua tờ thứ ba… Huyền Sư trên đó chỉ còn trống không, còn có hàng chữ lớn, sát nhân thành nhân, hóa ba ngày hồng trần oan nghiệt
Tờ thứ tư Mặc Ly, biến thành một lão nhân hiền lành đang ở tòa thành Mặc gia mỉm cười nhìn đám con cháu đang kiến thiết công trường, phía sau văn tự cũng biết thành,
- Hiếu thảo cảm động trời đất, thiên cũng tha thứ!
Bạch khởi hiện lên muộn hơi, không có so sánh, Trầm Côn nhìn không ra hắn có biến hóa gì, tuy nhiên cuối cùng nhìn Cổ Nguyệt Hà và Thủy Nhi...
Trang Thủy Nhi trống rỗng, không có gì, còn Cổ Nguyệt Hà thì....
Một lão đầu răng vào khè, trên bức họa là một lão đạo sỹ trong tay cầm một thành kiếm gỗ đào, tựa như đang thì hành một nhiệm vụ nào đó... mà tội danh của Cổ Nguyệt Hà cũng đã mất đổi lại là một câu nói mới,
- Mưu lược hơn người, lập công lớn cho trời
Đang lúc Trầm Côn, giật mình bởi bản danh sach mới thì viên xá lợi tử thứ tám cũng xuất hiện. Cơ Na tại hồn phủ một thời gian ngắn, sớm đã thăm dò tình huống, cũng không đã không đợi được. muốn cả đời cùng một chỗ với đại tế tửu nhà mình!
Cho nên không hề nghĩ ngợi, Cơ Na chui vào viên xá lợi thứ tám và trở thành vũ hồn thứ tám của Trầm Côn. Cơ hồ cũng thời gian đó, danh sách Trầm Côn lại lần nữa thay đổi, Cơ Na chiếm vị trí của Vương Kiêu ở tờ thứ nhất, cuất hiện trên bức họa. Phía sau bức họa còn viết:
- Bỏ qua bản thân, làm nổi bật người khác ,cuối cùng rửa hết tội nghiệt nửa đời,thành người đại thiện.