Mục lục
Vũ Toái Hư Không
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Thái tử gia, ngài đã là linh hồn của A La... Thôi thì, chúng ta sẽ mạo hiển để ngài phá lệ bỏ qua quy củ một lần. Nhưng ngài phải cho chúng ta một lời cam đoan, sau khi ngài làm Địa Tạng Vương, không được lấy chuyện này ra uy hiếp chúng ta.
Ngưu Đầu chầm chậm nói tiếp, mà lúc này Trầm Côn đã gấp gáp vô cùng, cặp mắt như bốc lửa, hắn hung tợn liếc Ngưu Đầu một cái:
- Nếu không nói rõ ràng, bây giờ ta liền truy cứu các ngươi!
- Vâng, vâng!
Ngưu Đầu ngượng ngùng cúi đầu, sau đó lấy ra từ sau lưng một cái giỏ trúc rách nát, nhìn chả khác gì đồ bỏ đi.
Bên trong giỏ trúc chính là linh hồn của A La.
Nhưng linh hồn này cũng không toàn vẹn, trông có vẻ rất hỗn loạn, hai mắt còn nhắm nghiền chưa tỉnh, nhìn có vẻ như linh hồn bị tàn phá này có thể bị mất đi bất cứ lúc nào.
- A La... Đây là...
Trầm Côn giống như bị dội một thùng nước đá lên đầu
- Đã xảy ra chuyện gì?
Linh hồn đã không còn trọn vẹn, đầy đủ, hắn dù có bản lĩnh cũng không có biện pháp chữa trị linh hồn bị tàn phá.
- Thái tử gia, đây chính là do Trầm Trọng vừa rồi ra tay quá độc ác, ngay cả linh hồn của A La cũng bị hư tổn.
Ngưu Đầu cẩn thận giải thích:
- Hàng năm, địa phủ cũng thu được một ít linh hồn như của A La, thân thể của bọn họ đã bị hủy, linh hồn cũng không trọn vẹn, đã không được tính là một tính mạng rồi.
Hắn quơ quơ giỏ trúc trong tay
- Con đường duy nhất cho các linh hồn này chính là bị coi như đồ bỏ đi rồi ném vào dòng nước dưới cầu Nại Hà. Tuy nhiên, ngài là thái tử, nếu đã muốn linh hồn của A La, chúng ta liền đưa cho ngài.
Mã Diện ở một bên nhỏ giọng nói:
- Linh hồn đã bị hủy chẳng khác nào bị xóa tên trong lục đạo luân hồi, ngài lấy về một thứ bỏ đi như vậy thì cũng vô dụng thôi.
- Ai cần các ngươi lo?
Trầm Côn quát lên một tiếng thật lớn rồi hỏi:
- Sư phụ ta đâu? Nhất định là ngài sẽ có biện pháp cứu A La a!
- Thái tử gia, ngài không nghe chúng ta vừa nói sao?
Ngưu Đầu ủy khuất nói
- Thiên Môn bị công kích, sư phụ ngài đã vội vàng đi thượng giới, sợ rằng phải chờ chuyện ở đó chấm dứt mới có thể trở về.
Nhìn vào linh hồn mờ mịt của A La, hắn lại nói:
- Với bộ dáng của A La hiện tại mà xem, sợ rằng nàng không đợi được sư phụ của ngài trở về.
- Mẹ kiếp!
Trầm Côn tức giận mắng một tiếng, mang linh hồn của A La rồi xoay người đi.
Giờ khắc này, hơi thở của hắn tràn ngập thô bạo, nhưng một lúc sau, hắn liền chán nản ngồi dưới đất, ngơ ngác nhìn linh hồn của A La đang ở trong U Minh Hồn Phủ, trên người hắn cũng không còn thấy lệ khí hay bi thương nữa ..
Hắn chỉ còn một vẻ mặt tuyệt vọng ...
Thân thể của A La bị hủy , linh hồn cũng không còn toàn vẹn, ngay cả người cuối cùng hắn có thể dựa vào là sư phụ cũng không thể giúp hắn. Trầm Côn chưa bao giờ cảm thấy vô lực như bây giờ, phải trơ mắt nhìn A La chết dần, không kiếm ra một biện pháp.
Trời tối dần, ngoài kia là một màn mưa bụi lất phất.
Trầm Côn ngồi đó, mặc cho nước mưa làm ướt cả người, Nguyên Quân cùng Y Y cũng thức thời mà không làm phiền hắn.
- Tiểu thư, Trầm Côn có ổn không?
- Bi thương tới mức khiến lòng hắn đã muốn chết, ai...
- Lão thân đã tới chậm.
Ngay khi Trầm Côn đang ngồi đó, Mặc Ly rốt cục chạy đến.
Qua ba năm, chỉ còn nửa người trên của Mặc Ly là có hình dáng loài người, trừ một chút da thịt biến thành hình thái cơ giới; nửa thân dưới của nàng được phủ trong một cái áo choàng màu đen, trông có vẻ mập mạp, khi gió đêm trên bình nguyên thổi đến, vén lên một góc áo choàng, để lộ ra một góc cơ quan sàn xe.
Mặc Ly đã cải tạo chính mình thành một cái siêu cấp bình thai nửa người nửa cơ giới, trên người nàng không chỗ nào là không có cơ quan nguyên liệu hay công cụ.
Sau lưng nàng còn có một thứ gì đó giống như cái đuôi, cái "đuôi" đó lại đang quấn một người mặc đồ đỏ, chính là Cơ Na.
- Trầm Côn bị sao thế?
Nhìn Trầm Côn ở giữa màn mưa màu xám, Cơ Na đột nhiên cảm thấy trong tim mơ hồ đau đớn.
Trong nháy mắt lúc Mặc Ly ra tay, nàng vừa kịp kêu tên Trầm Côn, khiến Mặc Ly hạ thủ lưu tình. Nhưng lúc vừa thấy Trầm Côn, nàng mới thấy giá như lúc đó mình chết đi có lẽ đã tốt hơn, chuyện đau khổ nhất tuyệt không phải là bản thân thương tâm mà là nhìn người mình thích thương tâm.
- Chào, ngươi đã về.
Trầm Côn thấy Mặc Ly cũng chỉ khẽ mở mí mắt rồi lại tiếp tục cúi đầu.
A La không còn hy vọng hồi sinh, tâm tình của hắn cũng đã trống rỗng, không còn hứng thú với chuyện gì nữa.
- Ai!
Mặc Ly thở dài, nàng biết không thể quấy nhiễu Trầm Côn lúc này nên quay sang hỏi Nguyên Quân:
- Vừa rồi phát sinh chuyện gì thế?
- A La đã chết
Nguyên Quân bất đắc dĩ mà lắc đầu.
- Thi thể còn giữ lại không?
Mặc Ly lập tức hỏi tiếp:
- Trầm Côn có năng lực bảo vệ linh hồn, mà ta trong vòng trăm năm liền có thể tạo ra các cơ quan của cơ thể, chỉ cần còn thân thể, lão thân ta chắc chắn có thể khiến nàng sống lại.
- Vô ích, ta đã đi âm tào địa phủ
Trầm Côn đứng lên, chầm chậm đi về phía tế đàn
Linh hồn A La cũng bị tàn phá nghiêm trọng. Thi thể đã bị Trầm Trọng mang đi, linh hồn thì bị phá hủy, trừ khi sư phụ ta ra tay, còn thì không ai có thể cứu được nàng. Nhưng Thiên Môn lại đang bị công kích, sư phụ ta sau khi phong bế âm tào địa phủ thì cũng vội đi hỗ trợ, giờ ta không tìm thấy lão nhân gia nữa.
Mặc Ly ngạc nhiên
- Nói vậy, một chút hy vọng cũng không có sao?
Nàng chủ động đi vào thế giới linh hồn của Trầm Côn, vừa vào cửa đã thấy linh hồn của A La, ngay lúc đó, nàng cảm thấy ... Hình như mình vừa hỏi một câu thật ngu xuẩn.
Linh hồn A La đã không còn đầy đủ, mờ mờ lúc ẩn lúc hiện, tùy lúc có thể biến mất, cái này còn cần phải hỏi sao? Có thể chắc chắn rằng không còn lấy chút hi vọng nào nữa.
Lúc này, Trầm Côn cũng đi tới tế đàn, hắn đột nhiên nói
- Vẫn còn một biện pháp cuối cùng!
Gì?
Mặc Ly giật mình nhìn Trầm Côn một cái, linh hồn cùng thi thể đã không còn, hắn lại có biện pháp sao?
Chỉ thấy Trầm Côn cười cười, U Minh Hồn Phủ đột nhiên tan thành nước đá, Vương Kiêu không thể không chạy ra ngoài, Bạch Khởi cũng đi ra, ngay cả Mặc Ly vừa vào cũng phải vội vàng chạy ra ngoài ... Bên trong chỉ còn linh hồn bị hư tổn của A La.
- Trầm Côn, ngươi định làm gì?
Mặc Ly kinh hô
- U Minh Hôn Phủ là linh hồn chi nguyên của ngươi, ngươi làm nó tan rã có khác gì tự sát hả?
- Đúng, chính là tự sát
Trầm Côn cười tủm tỉm
- Ta đã nghĩ ra biện pháp, ta cùng chết với A La, lấy chút hồn lực còn sót lại đem hai người chúng ta buộc chung một chỗ để chúng ta cùng nhau chuyển thế luân hồi.
Ngữ khí hắn có vẻ nhẹ nhàng nhưng những lời trên lại thật nghiêm trọng.
- Làm vậy, A La sẽ chạy không thoát, dù kiếp sau là huynh muội hay tỉ đệ, hay cùng nhau là bổn mạng vũ hồn của một người khác thi chúng ta cũng sẽ ở cùng một chỗ.
- Sau này, khi sư phụ ta đã giải quyết chuyện tình trên thượng giới, hẳn người sẽ phát hiện một đồ đệ đã chết ... Người sẽ đem ta cứu trở về, linh hồn A La cũng vì bị buộc cùng ta mà cũng được cứu về.
Này ...
Biện pháp của Trầm Côn theo lí luận thì khả quan lắm, nhưng trên thực tế, một khi sử dụng liền có nhiều biến số lắm.
- Trầm Côn, ngươi điên rồi!
Mặc Ly lớn tiếng nói:
- Ngươi đã nói âm tào địa phủ đã bị phong bế thì các ngươi có thể thuận lợi luân hồi sao, vạn nhất chuyến thành súc sinh thì sao? Còn cả sư phụ ngươi nữa, hắn thật sự thần thông quản đại đến mức có thể đem hai người đã luân hồi để ngươi làm lại thành Trầm Côn cùng A La một lần nữa sao? - Nàng nóng nảy dậm chân - Nghe lời ta đi! Tóm lại là biện pháp này quá nguy hiểm, ngàn vạn lần không được sử dụng biện pháp ngu ngốc này.
- Trừ cách này, ngươi còn có biện pháp khác tốt hơn sao?
Trầm Côn đã leo lên tế đàn, nắm lấy đại kiếm mà A La lưu lại
- A La lúc nào cũng có thể biến mất, ta không còn thời gian nữa, ai cũng đừng nghĩ đến chuyện ngăn cản ta, nếu không thì đừng trách ta trở mặt!
Vừa nói, hắn vừa kề đại kiếm lên cổ.
- Đời này đã không lấy được nàng, ta liền quấn quít lấy nàng đời đời kiếp kiếp, A La, nàng không thoát khỏi ta được đâu.
Trầm Côn lấy tay trái cầm kiếm, tay phải nắm chặt lấy linh hồn của A La đang ở trong hồn phủ. Nhưng ngay lúc hắn đang định xuống tay, Cơ Na đang bị quấn phía sau Mặc Ly đột nhiên hô to
- Đại tế tửu, cho dù bồi thêm tính mệnh của mình, ngươi vẫn muốn giữ A La bên người sao?
Trầm Côn quay đầu nhìn tiểu nha đầu này một cái, nhún nhún vai.
- Ba năm trước, trên tế đàn này, ta không phải đã làm thế sao?
- Như vậy ... Ta đã rõ ràng ...
Cơ Na giãy giãy muốn thoát khỏi trói buộc trên người:
- Mặc Ly, thả ta ra đi, ta chạy không thoát đâu!
Sau khi được thả ra, nàng chậm rãi đi về phía Trầm Côn, tự nhủ
- Đông Ca gia gia lúc còn sống có nói ràng ta là một con ngốc ... Thật không sai! Con ngốc này không đành lòng nhìn ngươi mạo hiểm, không đành lòng nhìn chàng chết.
- Xem ra, để chàng có thể tiếp tục sống thì chỉ có cách làm A La sống lại thôi sao?
Cơ Na khẽ cười cười.
Còn Trầm Côn lại sửng sốt:
- Nàng có cách làm A La sống lại?
- Ta không có biện pháp làm cho nàng lập tức hồi sinh, nhưng chàng lại có thể bảo trụ linh hồn nàng ta - Cơ Na đặt hai tay lên đầu Trầm Côn, nhìn thẳng vào thế giới linh hồn của hắn, khẽ vuốt linh hồn A La bên trong - Đừng quên rằng Ba gia của chúng ta đời đời truyền xuống Thiên Y Vũ Hồn, dù có bị phân thây cũng có thể sống lại. Tuy tình huống của A La có hơi phiền toái, nhưng nếu ta bỏ qua thân thể Thiên Y của ta ...
Bỏ qua thân thể Thiên Y?
Trong đầu Trầm Côn liền "ông" một tiếng
- Bỏ đi thân thể Thiên Y của nàng liền cứu được linh hồn của A La sao? Thế còn nàng thì sao?
- Ta? Tất nhiên ta sẽ chết thôi.
Hai tay Cơ Na đã vũng vàng xuyên vào thế giới linh hồn, đè lấy linh hồn A La, trên người nàng cũng tuôn ra một đạo ánh sánh màu trắng thánh khiết, toàn bộ chúng đều nhập vào trong A La... Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Linh hồn của A La ngày càng sáng ngời.
Mà thân hình của Cơ Nha cũng dần trở nên trong suốt, mắt thường có thể thấy là sắp tan thành mây khói.
- Một mạng đổi một mạng?
Trầm Côn sợ ngây người, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới mình vì cái chết của A La mà nghĩ ra một cái biện pháp điên cuồng rồi, Cơ Na vì thế mà lại làm ra một chuyện tình khác còn điên cuồng hơn.
- Đúng rồi, một mạng đổi một mạng
Cơ Na với bộ dáng tươi cười nói:
- A bảo ta là một con ngốc, lại đi thích một tên còn ngu ngốc hơn đây! Vì không muốn thấy chàng chết ở chỗ này, ta chỉ còn cách đổi cho A La quay về thôi ...
- Nàng ...
Trầm Côn á khẩu không trả lời được.
- Yên tâm đi - Cơ Na cười hì hì - Ta chỉ bỏ đi thân thể, linh hồn cũng không có bị tiêu thất. Kiếp sau, nếu ngươi có cặp một tiểu nha đầu tóc đỏ, hãy nhớ nói với nàng một tiếng cảm ơn nha.
Nói xong câu cuối cùng này, thân hình Cơ Na cũng hoàn toàn tiêu biến mà linh hồn của A La cũng khôi phục như ban đầu, ngay cả kiếm hồn Mạc Tà vốn cùng một chỗ với nàng cũng khôi phục lại bộ dáng lúc trước.
Tuy trong nhất thời, A La chưa thể tỉnh lại nhưng ít nhất linh hồn của nàng cũng chắn chắn có thể được bảo tồn.
Chỉ cần tìm được thân thể của nàng... Không, chỉ cần tìm được một phần nhỏ hài cốt làm bản gốc, Trầm Côn hoặc Mặc Ly đều có biện pháp chế tạo lại một thân thể giống như xưa cho nàng.
Thiên Y Võ Hồn quả nhiên mạnh kinh khủng.
Nhưng cái giá phải trả thì ...
Cơ Na đã biến mất, không còn thấy nữa ...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK