Mục lục
Độc Bộ Thành Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tìm được rồi, tìm được rồi, không uổng công ta tìm nãy giờ”

Có thể do người mua loại công pháp không yêu cầu thuộc tính quá ít, một lúc lâu sau, gã vỗ vỗ lên một quyển sách dính đầy bụi trên đó, bìa sách phong cách cổ xưa, vẻ mặt kinh hỉ nói.

“Ân? Thật sự tìm được rồi?” Mặt Lục Tiểu Thiên cũng loé lên tia kinh hỉ bước lên trước cầm quyển sách vào tay xem xem, quả nhiên là Hỗn Nguyên Kinh.

Tìm lâu như vậy cũng chưa thể tìm được, lúc này có thể cầm được quyển công pháp hậu kỳ này. Quả thật ngoài ý muốn, Lục Tiểu Thiên lật trang đầu ra xem rồi nói: “Tiệm của ngươi có quyển Trúc Cơ kỳ của công pháp này không?”

“Tiên trưởng nói đùa rồi, toàn bộ Vọng Nguyệt thành, công pháp Trúc Cơ kỳ cũng không có mấy quyển, hơn nữa thông thường cũng sẽ không truyền ra ngoài. Chúng tôi chỗ này tự nhiên cũng không có. Nhưng mà mấy năm trước, đại khái là hơn ba năm trước, có một số tin đồn liên quan đến Hỗn Nguyên Kinh.” Tiểu Nhị bộ dáng thần bí khẽ nói.

Lục Tiểu Thiên giật mình nói: “Lời đồn về Hỗn Nguyên Kinh? Là liên quan để phần hậu kỳ của quyển công pháp này?”

“Đúng vậy, nghe nói có liên quan đến Linh Tiêu Cung, năm xưa mấy tên đệ tử Linh Tiêu Cung dưới cơ duyên xảo hợp, xông vào trong di chỉ của một cổ tu sĩ, đạt được một số bảo vật. Chỉ là họ còn chưa kịp quay về môn phái liền bị mấy tên tán tu lợi hại chặn giết hơn một nửa số người, cướp lấy một số bảo vật, bên trong bao gồm một phần công pháp.”

Mấy tên tán tu? Công pháp của hắn là hắc bào lão giả đưa cho, lẽ nào hắc bào lão giả bọn họ chính là mấy tên tán tu đó? Lục Tiểu Thiên giật mình, Bắc Lương quốc là quốc gia phàm nhân cằn cỗi, linh khí không nhiều, tuy rằng có một số gia tộc tu tiên ở Bắc Lương quốc, nhưng đa số là Luyện Khí sơ kỳ, trung kỳ có lẽ cũng không nhiều. Mấy người hắc bào lão giả hầu như là Luyện Khí hậu kỳ, đại viên mãn, nếu như không phải vì tránh né sự truy sát của Linh Tiêu Cung, làm sao lại tới nơi xa xôi đó làm chi?

Tiểu nhị tiếp tục nói: “Sau đó Linh Tiêu Cung phái ra đệ tử tìm kiếm xung quanh để trả thù, nhưng rất nhanh lại mất đi tin tức của mấy tên tán tu đó. Có thể các phần khác của Hỗn Nguyên Kinh ở trên người mấy tên tán tu đó hoặc là ở trong Linh Tiêu Cung. Chi tiết cụ thể ra sao, người ngoài cũng không biết nhiều, việc xảy ra đã nhiều năm, lúc đó việc này cũng rất nhanh bị quên lãng, nếu không phải hôm nay tiên trưởng tới mua quyển công pháp này, ta cũng gần như quên mất.”

“Đa tạ, cái này cho ngươi.” Lục Tiểu Thiên sau khi trả linh thạch cho quyển công pháp, còn trực tiếp cho tiểu nhị một khối hạ phẩm linh thạch.

“Đa tạ, đa tạ tiên trưởng đại nhân.” Tiểu nhị vô cùng kích động, liên tục cúi người cảm tạ, y tuy rằng cũng khoảng ba mươi tuổi, nhưng chỉ là một người phàm, bình thường đa phần tu tiên giả cũng không thèm để y trong mắt, càng không bao giờ thưởng cho y, còn lâu mới nỡ cho y cho khối linh thạch như vậy. Một khối hạ phẩm linh thạch này đã đủ cho y nửa đời sau sống sung túc vô lo rồi. Đến khi y đứng thẳng người lên, Lục Tiểu Thiên đã rời khỏi tiệm rồi.

“Xem ra phải nghĩ biện pháp mở ra túi trữ vật của hắc bào lão giả mới được, bất quá những người này rất có khả năng là những tên tán tu đã cướp đồ của Linh Tiêu Cung, nếu như để lộ tin tức ra ngoài, e rằng rất nhanh sẽ có hoạ sát thân.”

Lục Tiểu Thiên vừa đi vừa nghĩ, rất nhanh liền theo địa đồ của Vọng Nguyệt thành mà đi tới con đường Tiên Môn. Đường Tiên Môn là cách gọi của tán tu, trước đây con đường này không hề có tên gọi này, do các đại Tiên Môn đều mở cứ điểm ở chỗ này, phân bố nhiệm vụ chiêu mộ đệ tử, lâu dần mọi người đều quen gọi cái tên này.

Tiên Môn một năm một lần chiêu mộ đệ tử chỉ có mấy tháng thời gian, lúc này tán tu các nơi cũng đều tới Vọng Nguyệt thành, ở các cứ điểm của các Tiên Môn đều có hơn ngàn người, đang thảo luận sôi nổi về các nhiệm vụ được công bố.

Lục Tiểu Thiên cũng chen chúc tới trước tấm thạch bi ghi các nhiệm vụ của Tiên Môn, các đại Tiên Môn chiêu mộ đệ tử điều kiện cũng không giống nhau.

Xếp vị trí thứ nhất là tu tiên giới nhất đại tông môn, Cổ Kiếm Tông, am hiểu luyện khí, linh khí, nhưng thứ này đều trực tiếp liên quan tới chiến lực cao thấp của một vị tu sĩ. Cho nên chiến lực của tu sĩ Cổ Kiếm Tông luôn luôn cao hơn các môn phái khác một chút.

Yêu cầu của Cổ Kiếm Tông là khắt khe nhất, phải có được yêu đan của tứ giai linh thú, có thực lực tương đương với Trúc Cơ kỳ. Đối với tu sĩ Luyện Khí kỳ mà nói, còn khó khăn hơn lên trời. Thử nghĩ tán tu tranh nhau vỡ đầu để được gia nhập tiên môn, cũng vì muốn có được Trúc Cơ đan. Nhưng cho dù hơn trăm vị tu sĩ Luyện Khí kỳ đại viên mãn cũng khó có thể uy hiếp được một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nhiệm vụ này cơ bản đã ngăn lại toàn bộ tu sĩ tư chất bình thường ở ngoài cửa Cổ Kiếm Tông rồi.

Tiếp theo xếp thứ hai là Thanh Đan Cung chuyên về luyện đan, nên đan dược so với các môn phái khác cũng sung túc hơn, tốc độ tu luyện lúc nào cũng nhanh, thực lực chỉnh thể môn phái cực kỳ mạnh mẽ.

Yêu cầu của Thanh Đan môn cũng không thấp, yêu cầu thu thập không dưới năm mươi loại linh thảo, nếu như là cao cấp Luyện đan sĩ, có thể giảm một nửa yêu cầu, trung cấp Luyện Đan sĩ có thể giảm đi mười cây.

Luyện Đan sĩ trong giới tán tu vốn đã ít, Lục Tiểu Thiên đoán rằng bản thân hiện tại có lẽ là trung cấp Luyện Đan sĩ, khoảng cách tới cao cấp Luyện Đan sĩ còn cần một đoạn thời gian nữa.

Ngoại trừ mấy môn phái đứng đầu kia, yêu cầu của các môn phái đứng sau cũng thấp một chút, nhưng muốn hoàn thành nhiệm vụ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Cũng có một số môn phái yêu cầu có chút đặc biệt. Ví dụ Ma Dương Tông chỉ cần linh căn vượt qua ba mươi lăm điểm, nhưng nam thì phải anh tuấn, nữ thì phải xinh đẹp, niên kỷ không quá hai mươi.

Hoặc như là Địa Hoả Môn nhiệm vụ viết rằng, bổn môn tam trưởng lão bị một căn bệnh lạ, quanh năm mê man bất tỉnh bên trong quan tài băng, vẫn còn chút hơi thở. Ai có thể chữa trị hoặc là cung cấp tin tức về căn bệnh lạ này, liền có thể gia nhập bổn môn.

Lục Tiểu Thiên nhìn thấy thì phì cười, căn bệnh mà ngay cả tu tiên môn phái cũng thúc thủ vô sách, đám tán tu này thì làm sao lại có biện pháp chứ? Đây quả thật là bệnh nặng quá hoá loạn, một trưởng lão môn phái, ít nhất cũng là tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Xem ra tới cảnh giới càng cao cũng không hẳn là vô tự lự được.

Lục Tiểu Thiên trọng điểm tìm xem nhiệm vụ của Linh Tiêu Cung, không ngờ cũng liên quan đến thu thập linh thảo, đa phần linh thảo yêu cầu đều khác với Thanh Đan Cung, hơn nữa còn nhiều thêm mấy loại quáng thạch. Linh Tiêu Cung có thực lực xếp thứ mười bảy, cũng thuộc môn phái trung đẳng cao hơn một chút, thực lực tương đối mạnh mẽ.

Sau khi so sánh với các đại môn phái khác, mục tiêu của Lục Tiểu Thiên tập trung ở nhiệm vụ của Thanh Đan Cung và Linh Tiêu Cung. Thanh Đan Cung chuyên về đan đạo, gia nhập Thanh Đan Cung, khả năng đạt được Trúc Cơ đan cũng cao hơn một chút.

Còn Linh Tiêu Cung cũng có thể luyện đan, chỉ là không tốt bằng Thanh Đan Cung, cho nên khả năng đạt được Trúc Cơ đan cũng thấp hơn một chút. Lúc này mục tiêu lớn nhất là có thể trúc cơ thành công. Bất quá Linh Tiêu Cung có tin tức liên quan tới Hỗn Nguyên Kinh, công pháp thích hợp cho Ngũ Hành linh căn cũng không nhiều, nếu như có thể đạt được Hỗn Nguyên Kinh, hắn cũng không muốn đổi qua công pháp khác.

Rất nhanh Lục Tiểu Thiên lại lắc đầu cười khổ, tuỳ tiện một nhiệm vụ của các tiên môn đó muốn hoàn thành cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, càng huống chi muốn đồng thời hoàn thành hai cái, nếu như là tán tu khác biết được cách nghĩ của hắn e rằng sẽ cười tới rớt cả răng. Thôi tuỳ duyên vậy, xem xem có thể gia nhập vào môn phái nào.

Sau khi đã chọn được nhiệm vụ cho mình, đồ vật cần mua cũng mua gần đủ rồi, Lục Tiểu Thiên trở về tiểu viện. Vừa tới trước cửa, Lạc Thanh đã đợi ở đó rồi, nhìn biểu tình của nàng, e rằng đã đợi một khoảng lâu rồi.

“Lục Tiểu Thiên huynh quay lại rồi.” Sau khi nhìn thấy Lục Tiểu Thiên, Lạc Thanh đang sốt ruột nhất thời có chút vui mừng.

“Tìm huynh gấp như vậy là có chuyện gì?” Lục Tiểu Thiên hỏi.

Lạc Thanh vội nói: “Trong đội ngũ chúng ta còn có một cao thủ Luyện Khí tầng sáu khác, là lần đội trưởng của lần hành động này, y quyết định tiến vào Vọng Nguyệt sơn mạch sớm hơn một chút, đại ca của muội hiện tại không thể quyết định, để muội tới hỏi ý kiến của huynh.”

“Không phải đã thống nhất thời gian rồi sao, sao lại vô cớ thay đổi chứ?” Lục Tiểu Thiên chau mày nói, nếu như tiểu đội này hoàn toàn do một tên đội trưởng quyết định, thế thì không tham gia vậy.

Lạc Thanh nói: “Có lẽ do y có được tin tức liên quan tới nhiệm vụ của tiên môn mà mình muốn gia nhập, lo lắng sẽ bị người khác giành mất, cho nên mới có loại quyết định này, nhưng trong tay người này lại có đan phương của Nguyên Khí đan, cho nên đại ca muội để muội tới hỏi ý kiến của huynh.”

Lục Tiểu Thiên thần sắc vừa động hỏi: “Nguyên Khí đan? Hiện tại bọn họ ở chỗ nào?”

“Ở trong tiểu viện của bọn muội, để muội dẫn huynh đi.” Thấy Lục Tiểu Thiên động dung, Lạc Thanh cũng thở phào một hơi.

“Đại ca, muội quay lại rồi.” Rất nhanh, hai người đi tới nơi ở của huynh muội Lạc Viễn, chỉ cách chỗ của Lục Tiểu Thiên có vài trượng. Vừa tới nơi Lạc Thanh liền hô lớn.

“Lục huynh đệ, ngươi cũng tới à. Lại đây, ta giới thiệu với đệ một số thành viên của tiểu đội lần này.”

Lạc Viễn nhìn thấy Lục Tiểu Thiên tới, vô cùng cao hứng, chỉ vào một vị trung niên đạo sĩ có sắc mặt trắng muốt nói: “Đây là người dẫn đầu lần hành động này của chúng ta, Phạm Thanh đạo trưởng, thực lực mạnh mẽ nhất.”

Thông qua sự giới thiệu của Lạc Viễn, Lục Tiểu Thiên cũng đã làm quen với các thành viên trong tiểu đội.

Một người có tu vi Luyện Khí tầng năm giống như hắn là một thiếu phụ có vóc dáng đầy đặn tên Vương Viện. Hai vị nam tử hơn bốn mươi tuổi. Một người đầu bóng lưỡng không có một sợi tóc nào gọi là Trương Quảng, còn vị trung niên nho nhã tay cầm quạt đứng bên cạnh Trương Quảng tên là Trịnh Sĩ Kỳ.

Nghe Lạc Viễn giới thiệu, Trương Quảng là một đại tướng của một quốc gia phàm nhân gọi là Kim quốc, ngày trước chỉ huy thiên binh vạn mã, nên có thể cảm nhận được một cổ khí sát phạt trên người Trương Quảng. Còn Trịnh Sĩ Kỳ ngày trước là quân sư của Trương Quảng, hai người cũng đều cùng bước vào con đường tu tiên, thật là một chuyện ly kỳ. Tu vi hai người họ thấp hơn hắn chỉ là Luyện Khí tầng bốn. Hai người với Lạc Viễn là ở trong tiểu viện này, đôi bên quan hệ cũng không tệ.

“Ha Ha, sớm đã nghe Lạc huynh đệ nói có quen biết một Luyện Đan sĩ có thiên tư ngút trời, chỉ là người này luôn thích ở trong tiểu viện của mình, muốn gặp mặt cũng khó, không tới hôm nay gặp lại là một người trẻ tuổi như vậy. Không chỉ là Luyện Đan sĩ, tu vi không ngờ còn cao hơn Lão Trương ta một tầng, thật không biết ngươi đã tu luyện như thế nào nữa.”

Trương Quảng vô cùng hào sảng, bàn tay thô dày vỗ vỗ vai Lục Tiểu Thiên, ngón tay giống như là một cái móc sắt vậy, đau đến Lục Tiểu Thiên nhếch mép.

“Trương huynh, khí lực của huynh lớn quá rồi đó.” Trịnh Sĩ Kỳ nhắc nhở nói, Trương Quảng trước đây là đại tướng của phàm nhân, tính tình nóng nảy, thẳng thắn, đắc tội không ít người trên quan trường, nếu không có Trịnh Sĩ Kỳ ở một bên nhắc nhở, sau này còn bước vào tu tiên lộ, e rằng sớm đã chết trong sự đấu đá của quan trường rồi.

“Xin lỗi, xin lỗi, ngày trước luyện qua Thiết Sa Chưởng, cho nên lực đạo lớn một chút.” Trương Quảng cười xin lỗi vội vàng giải thích.

“Đâu chỉ là lớn một chút, nếu mạnh thêm nữa xương cốt cũng gãy mất rồi.” Lục Tiểu Thiên vừa nói vừa xoa xoa vai mình, tuy rằng hắn đã là Luyện Khí tầng năm, nhưng lực lượng thân thể so với người trước đây đã luyện qua võ công tự nhiên vẫn còn kém xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK