Ước chừng lại qua một canh giờ, Lục Tiểu Thiên cũng không biết mình đến cùng đã đi được bao xa. Chỉ là từ xa xa nghe được một tràng âm thanh đánh nhau kịch liệt, ngay sau đó là một tiếng kêu thảm thiết quen thuộc vang lên. Lập tức trong lòng Lục Tiểu Thiên run lên, bước chân không tự chủ được tự đi chậm lại. Âm thanh kêu thảm đó là của Xích Vân Tang! Lục Tiểu Thiên dọc theo bậc thang đá đi thêm mấy trăm trượng, lại đi qua một ngã rẽ, không gian trước mắt liền
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.