• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Húc Chi lê bước về chỗ ngồi, một bên cánh tay dùng gối đầu bị tê, cứ rủ xuống như thể gãy.

Đột nhiên đằng sau có một người lao tới, “Phịch!” Đâm thẳng vào mông Vương Húc Chi, còn bóp một cái.

“Đi nhanh lên~” Người đằng sau đặt hai tay lên bả vai cậu, nhẹ nhàng đẩy.

Vương Húc Chi mỉm cười ngoảnh đầu lại, trở tay đập vào mông người kia, “Mẹ! Lý Kỳ Vũ mày muốn chết à! Sao không quay lại năm sau ấy?”

Lý Kỳ Vũ là tên đầu gấu nổi danh trong trường, nếu Vương Húc Chi muốn trở thành đầu gấu, chơi cùng gã ta là lựa chọn tốt nhất.

Chỉ có điều người này có tật xấu là thích vỗ mông người khác, dù sao thì đều là con trai cả, bị bóp một cái cũng không mất miếng thịt nào.

Vương Húc Chi về chỗ ngồi, Lý Kỳ Vũ cầm cặp đi tới chỗ cạnh cậu, khẽ cười, “Bạn à, đổi chỗ với mình nhe?”

Ngồi cùng bàn Vương Húc Chi là một cô gái, vừa thích vừa sợ kiểu nam sinh đẹp trai mà lưu manh này, cô vội vàng gật đầu, dọn đồ đi luôn.

“Mày muốn ngồi cùng bàn với tao?” Vương Húc Chi kinh ngạc nhìn Lý Kỳ Vũ, khoảng cách gần như vậy, sau này xin chỉ bảo gì không phải sẽ tiện hơn sao?!

Lý Kỳ Vũ quăng cặp lên bàn, cô giáo cũng đã lên bục giảng.

“Vào tiết!”

Tất cả đứng dậy.

Lý Kỳ Vũ kéo Vương Húc Chi ngồi im tại chỗ bất động, trong tiếng “Chúng em chào cô ạ~”, gã nói vài chữ.

Mắt Vương Húc Chi dần dần mở to.

Trình Nguyệt Minh ở phía sau lặng lẽ nhìn, gân tay bắt đầu nổi lên, một thứ tâm trạng khó có thể nói thành lời đang lên men.

Tránh xa cậu ta ra…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK