Biển Ca ri bê bước vào tháng tư nhưng thời tiết vẫn tương đối giá lạnh, mùa đông tàn khốc vừa mới qua đi, trên mặt biển cuộn sóng ầm ầm còn có rất nhiều mảng băng trôi bập bềnh, nhưng tảng băng trôi đều ở từ vị trí quần đào Đại Mã Cáp trôi tới, mỗi năm cuối xuân đầu hạ thì đều như thế.
Những tảng băng trôi nhỏ thì không cần phải nói tới, nhưng những tảng băng trôi lớn có thể uy hiếp nghiêm trọng tới an toàn hàng hải, biển Ca ri bê được gọi là vùng biển tử vong, do một nửa nguyên nhân chính là do tảng băng trôi đoạt mạng này tạo thành.
Năm xưa hạm đội Bắc Hải của đế quốc Đường Xuyên đã có một vị quan tư lệnh bất hạnh bị băng trôi xô chìm kỳ hạm, kết quả là bị chết đuối, trở thành quan chỉ huy hải quân chết oan uổng nhất ở trên lịch sử.
Những tảng băng trôi lớn tới phụ cận đảo Hỏa Điều thì dần dần tan đi, chỉ còn lại từng chấm vết tích màu trắng, giống như là kim cương được khảm trên mặt biển, trong qua có một vẻ đẹp mỹ lệ tàn khốc khó diễn tả bằng lời.
Xung quanh khu vực đảo Hỏa Điểu, biển động dữ dội, sóng biển không ngừng cuộn trào, cuốn lên đợt sóng cao nửa mét, nhưng tảng băng trôi trắng muốn kia bị nước biển hành hạ, khi thì chìm xuống khi thì nổi lên, phát ra những ánh sáng đủ mọi màu sắc dưới ánh mặt trời.
Băng trôi vốn thuần một màu trắng, nhưng vì nguyên nhân góc độ khúc xạ, nên từ xa xa nhìn lại nó thành có màu sắc rồi, đối với những người không có kinh nghiệm qua lại nơi này, sẽ thường thường sinh ra ảo giác, cứ nhìn mãi vào những ánh sáng mỹ lệ đó.
Nhưng trên thực tế, những ánh sáng đó đều có hại, chăm chú nhìn vào nó một thời gian dài có thể tạo thành tổn thương không thể chữa được, chuyện này so với việc mù tuyết do tuyết trắng tạo thành cũng gần như nhau.
Xung quanh đảo Hỏa Điểu ẩm ướt u ám, đều là những bãi bùn cát mềm mại, trong toàn bộ biển Ca ri bê, chỉ có đảo Hỏa Điểu là có loại địa hình này.
Ban đầu nó vốn có tên là A Tư Lạp, nghe nói trong truyền thuyết của hải tặc Ca Âu nơi đây là chỗ ác ma cư ngụ, thực sự thì nới này cũng đúng là địa phương ác ma cư ngụ, vì trừ ác ma ra, chẳng ai có thể sinh tồn ở đây được cả.
Nói một cách chuẩn xác thì nơi đây là chỗ cư ngụ của những loại sâu, đảo Hỏa Điểu có rừng sâu rậm rạp, có vô số những cái động dưới lòng đất, ở trong những cái động dưới lòng đất này, có đủ các loại sâu sinh sống, có một số loại sâu thậm chí to bằng cả con chuột, toàn thân đầy lông lá, trông vô cùng ghê rợn.
Có mấy tên hải tặc Ca Âu lười biếng đứng gác ở trên bãi bùn, thi thoảng mới ngó ra mặt biển xung quanh một cái, kể tử sau khi quân Lam Vũ công chiếm đảo Kim Quy, bất kể một tên hải tặc Ca Âu nào dùng đầu gối mà suy nghĩ cũng biết, mục tiêu tiếp theo của quân Lam Vũ khẳng định là đảo Hỏa Điểu.
Hải tặc Ca Âu ở trên đảo Hỏa Điểu cũng ngày đêm không nghỉ chuẩn bị tốt công tác phòng ngự, bọn chúng đào vô số hang ngầm dưới đất, mở ra vô số đường hầm, cất chứa lượng lớn vật tư, bố tri sẵn sàng hỏa pháo và cung tiễn, đợi quân Lam Vũ tự đâm đầu vào lưới.
Dưới sự cổ vũ của những tên thủ lĩnh hải tặc Ca Âu, bọn chúng đều quyết tâm cho quân Lam Vũ một đòn đau, đuổi bọn họ quay trở về đại hải.
Nhưng, không biết tại vì sao, quyên Lam Vũ thủy chung không tới, cuối năm không tới, đầu năm cũng không tới, làm bản thân hải tặc Ca Âu đồn trú ở trên đảo Hỏa Điểu lại thành chính mình không chịu được rồi, tỏ ra vô cùng sốt ruột, hận không thể lập tức cùng quân Lam Vũ chém giết một trận dữ dội cho xong hết mọi chuyện.
Dù sao thì ở trong mùa đông tàn khốc như vậy mà cả ngày co mình ở bên trong động ngầm u ám ẩm thấp, tư vị đó quả thực không dễ chịu mọt chút nào, thậm chí có một số tên không chịu được bệnh phong thấp viêm khớp hành hạ mà tự sát, nếu như quân Lam Vũ mà không tới thì tin tưởng rằng số lượng kẻ tự sát còn càng nhiều hơn.
Mùa hè chính là thời tiết mà những con sâu kia hoạt động mạnh mẽ nhất, những còn sâu bò loằn ngoằn trông như thấp kém kia đối với những sinh vật khác đều vô cùng bất thiện, có một số loại sâu còn mang theo độc, lỡ chẳng may bị bọn chúng chạm phải thì hậu quả không phải là chuyện đùa.
Nhưng cả một này cùng chung sống trong hoàn cảnh sâu bọ làm bạn này, có ai dám nói tuyệt đối không gặp phải chuyện xui xẻo như thế chứ?
- Quân Lam Vũ, các ngươi mau tới đi! Lão tử đới các ngươi quá lâu rồi.
Có một tên hải tặc Ca Âu hói đầu dáng người thô kệch vung một cái chùy sắt cực lớn rống lên như phát điên, chùy sắt đập sâu vào trong vũng bùn, hình thành một cái hố lớn hình nón, cái hố lớn này từ từ bị bùn đất xung quanh lấp đầy,
Phảng phất như nghe thấy được tiếng gào thét của hắn, mặt biển của biển Ca ri bê cũng phát sinh biến hóa, cuộn trào càng thêm mãnh liệt, nhưng tảng băng trôi đủ kích cỡ lớn nhỏ kia bị sóng biển xô hết toàn bộ lên bờ biển, sóng biển thì không ngừng vỗ ào ào lên bãi bùn, tựa hồ muốn đem toàn bộ năng lượng dư thừa giải phóng ra.
Những tên hải tặc Ca Âu khác tựa hồ cũng ý thức được sự khác thường của sóng biển, sắc mặt đều trở nên tập trung, bọn cúng sinh sống trên biển thời gian dài, nên rất dễ dàng phán đoán xa, ở đằng xa có rất nhiều thuyền bè chính đang ùn ùn kéo tới bên này.
Quả nhiên, theo cùng những tiếng sóng vô bờ, những tiếng động ù ù cực kỳ trầm thấp từ đằng xa truyền tới, đó là thứ âm thanh kỳ quái mà hải tặc Ca Âu chưa bao giờ nghe tới, nhưng theo bản năng bọn chúng đều cảm giác được sức mạnh của loại âm thành này, dường như là thiên quân vạn mã không thể nào ngăn cản được chính đang chầm chậm nuốt chửng đảo Hỏa Điểu.
Mười mấy phút sau, ở chân trời đằng xa, nơi trời biển nối liền một dải, xuất hiện mấy làn khói đen rõ ràng, dưới khung cảnh trời trong gió lặng trông vô cùng bắt mắt người khác, khói đen đều chạy ra đằng sau ,ở phái dưới làn khói đen còn có mấy chấm màu xám bạc, bọn chúng càng ngày càng tới gần, càng ngày càng lớn.
Dần dần, dần dần đám hải tặc Ca Âu đều nhìn thẫy rõ ràng cả rồi, đó chính là sáu chiếc chiến hạm bằng thép, những chiếc chiến hạm bằng thép này không có cánh buồm, không có cột buồm, nhưng cùng lúc chúng nhả ra những cột khói đen cuồn cuộn, khoảng cách với đảo Hỏa Điểu cũng mỗi lúc một gần, những cơn sóng cả ào ào kia, đối với bọn chúng mà nói, tựa hồ như chẳng có chút ảnh hưởng nào, có một số tảng băng trôi thể tích tương đối lớn, xô vào trên thân của bọn chúng, cũng dễ dàng bị đánh cho tan tành.
Hải tặc Ca Âu cũng đã nghe nói tới chiến hạm bằng thép của quân Lam Vũ, nhưng tuyệt đại đa số bọn chúng đều chưa được thấy qua, càng chưa được chứng kiến uy lực của nó.
Cho nên khi lần đầu tiên nhìn thấy chiến hạm bằng thép của quân Lam Vũ bọn chúng đều tràn ngập vẻ tò mò, bọn chúng đều không biết những cái thân thuyền xám xịt bằng thép kia làm sao lại có thể nổi ở trên mặt biển được, cũng không biết cái thứ vật thể to lớn không có cột buồm và cánh buốm đó dựa vào cái gì mà chạy về phía trước được, bọn chúng càng không biêt vì sao cái thứ to lớn đó phát ra tiếng động sầm sầm to như thế, còn không ngừng phát ra khói đen.
Nhưng bọn chúng đều biết rằng, cái thứ vật to lớn cổ quái đó nhất định không hề dễ đối phó, mà thật không máy cái thứ vật to lớn đó nhắm vào đảo Hỏa Điểu mà tới.
- Quân Lam Vũ tới rồi.
Không biết là kẻ nào thét lên một tiếng chói tai, tất cả hải tặc Ca Âu liền biến mất không thấy đầu nữa, giống như bọn chúng có bản lĩnh thình lình biến mất vậy.
Toàn bộ đảo Hỏa Điểu trải qua nỗ lực không ngừng nghỉ của hải tặc Ca Âu, đã dựng lên hệ thống hầm ngầm hoản chỉnh, bọn chúng có thể chuyển tử trên mặt đất xuống dưới biển bất kỳ lúc nào.
Những tên hải tặc Ca Âu đó quan sát không sai, bọn chúng nhìn thấy chính là hải quân Lam Vũ, dẫn đầu là khu trục hạm bằng thép cấp Tử Xuyên do Vũ Phi Phàm suất lĩnh, ở đằng sau lưng những chiếc khu trục hạm này còn có thêm nhiều Long Nha chiến hạm, còn ở đằng sau Long Nha chiến hạm, còn có bộ đội đăng lục do trung đoàn số bốn và năm hải quân lục chiến đội quân Lam vũ tạo thành, tổng nhân số hơn một vạn người.
Trải qua gần một năm chuẩn bị, hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ lại một lần nữa xuất phát, đem mục tiêu nhắm chuẩn vào đảo Hỏa Điểu.
Kỳ thực kế hoạch chiếm lấy đảo Hỏa Điểu đã được định ra từ rất sớm rồi, quan tư lệnh Đặc Lan Khắc Tư hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ vốn chuẩn bị thực hành kế hoạch này vào cuối tháng chín, tranh thủ trước khi mùa đông giá lạnh tới nơi, đem hảo Hỏa Điều khống chế ở trong tay quân Lam Vũ.
Nhưng thật đáng tiếc, bởi vì kinh đô Ni Lạc Thần phát sinh ra biến hóa kịch liệt, Dương Túc Phong tiến vào kinh đô Ni Lạc Thần trước thời hạn, khống chế vô số quốc thổ và nhân khẩu, nên tuyệt đại bộ phận năng lực vận chuyển hậu cần của quân Lam Vũ đều trút hết về phía kinh đô Ni Lạc Thần, không còn cách nào khác, Đặc Lan Khắc Tư chỉ đành đem kế hoạch chiếm lĩnh đảo Hỏa Điểu trì hõan tới tháng tư.
Đả Hỏa Điểu cách đảo Kim Quy không xa, tính theo đường thẳng ở trên biển thì còn chưa tới một trăm năm mươi hải lý, đối với quân Lam Vũ mà nói, đây là mục tiêu ắt phải có rồi.
Đảo Hỏa Điểu ở địa phương cách đông bắc bộ Y Lệ Nạp chưa tới hai trăm hải lý, uy hiếp nghiêm trọng tới việc vận chuyển hậu cẩn cho quân Lam Vũ ở Y Lệ Nạp.
Hiện giờ một phần lục quân quân Lam Vũ chính đang giao chiến với quân đội nước Y Lan ở trên đất đai Y Lệ Nạp, vận chuyển hậu cần của bọn họ đều cần phải thông qua biển Ca ri bê để tiến hành, nhưng vì có sự tồn tại của đảo Hỏa Điểu, nên hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ phải đưa ra số lượng tương đối Long Nha chiến hạm tiến hành hộ tống, vô hình trung đã làm suy yếu sức chiến đấu của hải quân.
Bởi thế, mau chóng công chiếm đảo Hòa Điệu là mục tiêu chủ yếu nhất của hải quân quân Lam Vũ năm này, việc này không chỉ liên quan tới tác chiến với hải tặc Ca Âu mà còn liên quan sự đảm bảo vận chuyển hậu cần cho quân đội đang tác chiến với quân đội nước Y Lan.
không cần phải nghi ngờ, giống như vậy đối với hải tặc Ca Âu mà nói, đảo Hỏa Điều cũng là cứ điểm không thể bị mất.
Một khi đánh mất đảo Hỏa Điểu, hải tặc Ca Âu liền vĩnh viễn chớ hi vọng nhúng tay vào đại lục Y Lan được nữa, càng đáng sợ hơn nữa là, hải tặc Ca Âu một khi mất đi đảo Hỏa Điểu, mục tiêu bị công kích tiếp theo rất có khả năng là quân đảo Đại Mã Cáp đại bản doanh của bọn chúng, điều này đối với hải tặc Ca Âu mà nói chúng không hề muốn nhìn thấy.
Căn cứ vào tư liệu mà ban ngành tình báo quân Lam Vũ cho thấy, còn có thu được từ chính bản thân hải quân quan Lam Vũ, hải tặc Ca Âu đồn trú ở trên đảo Hỏa Điểu hơn một vạn bộ đội, hơn nữa còn trang bị vị khí tốt nhất.
Bọn chúng đã dự liệu được quân Lam Vũ sắp phát động tấn công, cho nên cũng đã chuẩn bị phương án phòng ngự đối kháng lại.
Đảo Hỏa Điểu vô cùng ẩm thấp, có rất nhiều rừng rậm và thảm thực vật, còn có vô số những hang động thiên nhiên, hải tặc Ca Âu lợi dụng những cái động thiên nhiên này làm cơ sở, đào bới rất nhiều hầm hố ở nơi này, làm vốn liếng đối kháng với hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Vì chống lại những cái hầm hố này, hải quân lục lục chiến đội quân Lam Vũ cũng đã nghĩ ra không ít biện pháp, đồng thời còn tiến hành nghiên cứu chuyên môn, phát động sức mạnh của đông đào quan binh, tập trung ý kiến đóng góp, nhưng thủy chúng không tìm được biện pháp thiết thực để đối pó với đám hải tặc Ca Âu ẩn nấp ở dưới hang động này.
Hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đúng là không có biện pháp tốt lắm, đương nhiên cũng không phải là hoàn toàn không có biện pháp, chỉ là thực tế làm ra không hiệu quả, không thể không vứt bỏ.
Đối với những cái hang động này, thì Dương Túc Phong biết cách giải quyết, điếu ấy giống như quân đội Mỹ ở đảo Lưu Hoàng thế chiến thứ hai vậy, dùng máy ủi dùng xi măng đem cửa động hoàn toàn lấp kín, sau đó nhét thuộc nổ vào để tận diệt, hoặc là làm cho kẻ địch bị chết ngạt ở trong đó.
Nhưng hiện giờ quân Lam Vũ không có cái điều kiện đó, xi măng thì có đấy, nhưng số lượng không đủ, cũng không nỡ dùng kiểu như thế, còn về phần xem ủi thì quá xa xôi rồi ….
Nghĩ đi nghĩ lại, biện pháp tốt nhất mà quân Lam Vũ nghĩ ra vẫn cứ là dùng thuốc nổ và lưu đạn, đem từng đoạn từng đoạn hầm ngầm của hải tặc Ca Âu phá hủy, rồi phối hợp với cách xông khói, ép kẻ địch phải nhảy ra.
Căn cứ vào kết quả trinh sát, thời gian một năm đã qua đi, nhưng vũ khí của hải tặc Ca Âu vẫn không có tiến bộ gì lớn, vẫn lấy súng rãnh xoắn và cung tiễn làm chủ, điều này cũng đã cung cấp tính khả thi cho cự ly tác chiến của hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ, đương nhiên, chiến đấu trong khoảng cách ngắn thì thương vong là không thể tránh khỏi rồi.
Ngày 11 tháng 4 năm 1731 thiên nguyên, quân Lam Vũ chính thức phát động công kích đối với đảo Hỏa Điểu, tiến vào vùng biển đảo Hỏa Điểu trước tiên là sau chiếc khu trục hạm cho viên tư lệnh hải quân quân Lam vũ là Vũ Phi Phàm đích thân sát lĩnh.
Những chiếc khu trục hạm to lớn dễ dàng vượt qua cơn sóng ầm ầm, phá nát băng trôi, xếp thành hình cánh hoa, nhìn chằm chằm vào đảo Hỏa Điểu như hổ đói.
Ở bên trên boong tàu của khu trục hạm, các nhân viên công tác của ban ngành có liên quan chính đang khẩn trương làm việc, đo đạc số liệu pháo kích, quan chỉ huy thương pháo Tái Nhĩ Đái mặt mày nghiêm nghị cẩn thận chỉ huy hệ thống pháo hỏa, tỉ mỉ tính toán con số xạ kích chính xác nhất.
Đây là lần đầu tiên khu trục hạm của quân Lam Vũ tham gia cuộc chiến đánh đảo, tất cả các quan binh đều biểu hiện ra tinh thần tác chiến hăng hái rất cao, hi vọng có thể làm ra biểu hiện hoàn mỹ nhất, qua trận pháo kích ở thành Trầm Hương ở Y Lệ Nạp, những quan binh điều khiển khu trục hạm đã hiểu rõ sức sát thương của con quái vật khổng lộ bằng thép này, bọn họ quyết tâm dùng pháo hỏa mãnh liệt nhất, cấp cho hải tặc Ca Âu bài học khó quên.
Cùng với những tiếng động ken két, mỗi một chiếc khu trục hạm đều đang điều chỉnh phương hướng của hạm pháo 122 ly, khi tháp pháo cực lớn chuyển động, nó phát ra những tiếng ma sát nặng nề, mang lại cho người ta một cảm giác như tử vong tới từ địa ngục.
Theo cùng khu trục hạm bằng thép triển khai, hạm đội do viên tư lệnh hải quân Đặc Lan Khắc Tư suất lĩnh cũng bắt đầu tiến vào, lần này hắn dẫn tới hai hạm đội, tổng cộng có gần sáu mươi chiếc Long Nha chiến hạm, hạm đội Trát Lan Đinh dưới quyền chỉ huy của hắn trừ lưu lại rất ít Long Nha chiến hạm phụ trách cảnh giới vọng ngoài ra thì những chiếc Long Nha chiến hạm khác cũng đều băt đầu sắp xếp đội hình, chuẩn bị pháo kích mãnh liệt đảo Hỏa Điểu.
Suy tính tới địa hình vô cùng đặc thù của đảo Hỏa Điểu, cho nên Đặc Lan Khắc Tư chuẩn bị vô số pháo đạn, một tiếng mệnh lệnh hạ xuống, tất cả Long Nha chiến hạm bắt đầu tản ra một cách có quy luật, bọn họ phối hợp với những chiếc khu trục hạm bằng thép, hình thành một vòng tròn cực lớn, siết chặt lấy đảo Hỏa Điểu.
Theo sát ở phía sau Long Nha chiến hạm, là hơn trăm chiếc thuyền vận chuyển, trên những chiếc thuyền vận chuyển này trừ chở rất nhiều vũ khí đạn dược và vật tư quân dụng ra, còn chở toàn bộ quan binh của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội quan Lam vũ, tổng nhân số quá năm nghìn người.
Lần này đổ bộ lên đảo Hỏa Điểu, trừ trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội phụ trách chủ công ra, còn có nhân viên quan sát của các trung đoàn hải quân lục chiến đội khác, bọn họ đại bộ phận là quan quân cấp uy thỉnh thoảng cũng có mấy quan quân cấp tá, thiếu tá Long Khải Ca của trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội chính là một trong số ít quan quân cấp tá đó.
- Lão Từ, chúc các anh may mắn!
Long Khải Ca võ vai Lâm Tử Luật nói, thuận tay kéo mạnh sợ dây thừng ở bên cạnh, kiểm tra xem nó đã được buộc chặt chưa, khi pháo kích sắp kết thúc, các chiến sĩ hải quân lục chiến đội sẽ thuận theo những sợi dây thừng này leo xuống thuyền đỏ bộ, sau đó nhân viên ngồi lên thuyền đổ bộ tiền về phía đảo Hỏa Điểu.
Quân Lam Vũ đã có không ít tiến bộ kỹ thuật rồi, nhưng trình tự cơ bản nhất này thủy chung chẳng có ai đề xuất cải tiến, có lẽ tất cả mọi người đều cho rằng nó chẳng có gì cần phải cải tiến.
Trung đoàn hải quân lục chiến đội thứ năm của Long Khải Ca hiện giờ đang tiến hành huấn luyện khẩn trương ở căn cứ địa tại Kim Xuyên đạo, lần này hắn tới biển bắc, chính là quan sát tác chiến, cũng là rèn luyện một số kinh nghiệm.
Có một số tin tức bên lề nói, trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội có khả năng sẽ phải tới địa phương xa xôi hơn nữa để chấp hành nhiệm vụ, nhưng rốt cuộc là ở nơi nào thì Long Khải Ca cũng không biết, trung đoàn trưởng Trần Kiếm Phi cũng không biết.
Dựa theo an bài của bộ tổng tham mưu quân Lam Vũ, trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội phái ra một số lượng nhân viên tương đối lớn tới trung đoàn thứ tư tham quan học tập, giao lưu kinh nghiệm, từ đó có thể suy đoán, sau này trung đoàn thứ năm có thể sẽ được dùng ở địa khu xung quanh biển Ca ri bê, còn về phần cụ thể ở nơi nào, sợ rằng chỉ có một mình Dương Túc Phong mới biết.
Các chiến sĩ của trung đoàn thứ tư đối với vị anh hùng đồ long Long Khải Ca trong truyền thuyết này, tỏ ra vô cùng kính trọng, Hỏa Long là huyền thoại đã lưu truyền trên đại lục Y Lan và đại lục Y Vân được mấy trăm năm thậm chí là trên cả nghìn năm rồi, xưa nay đều là chúa tể vận mệnh của nhân loại, ngay cả những thợ săn dũng cảm nhất ở trên bán đảo Hảo Long cũng không dám khiêu chiến sự tôn nghiêm của Hỏa Long.
Long Khải Ca và bộ hạ của hắn chẳng những dám khiêu chiến với sự tôn nghiêm của Hỏa Long, mà còn giết chết mấy con Hỏa Long liền, một tên gia hỏa uy mãnh như thế, nếu như không thành thần tượng sùng bái của mọi người, chừng như không có khả năng may mắn lắm.
- Ờ, chúc bọn ta may mắn!
Dù Tiên Phong vỗ vai Long Khai Ca nói, Long Khai Ca tới đây chưa được bao nhiêu lâu, nhưng mọi người đã qua lại rất thân thuộc rồi.
Du Tiên Phong vốn muốn tới lính dù báo danh, báo cáo cững gửi lên rồi, nhưng hải quân lục chiến đội nhất quyết không chịu để cho hắn đi, còn làm rất nhiều công tác tư tưởng với hắn, giữ hắn ở lại hải quân lục chiến đối, bản thân Du Tiên Phong kỳ thực cũng rất do dự, lúc này cuộc chiến đổ bộ đã bắt đầu, hắn cũng chẳng muốn đi nữa.
Bất kể là hải quân lục chiến đội đổ bộ ở đâu, thì đội đột kích đều lên bờ trước tiên, lần này cũng không phải là ngoại lệ, bọn họ vốn chính là tiên phong của tiên phong, mũi nhọn của mũi nhọn, những hoạt động nguy hiểm nhất, mất sức nhất đều do bọn họ làm.
Đội đột kích Bạo Hùng vẫn đảm trác nhiệm vụ giành lấy bãi biển, phải mở ra một vùng đất có thể đổ bộ ở trên đảo Hỏa Điểu, đội trưởng Lâm Từ Luật chính đang ở bên cạnh nghiên cứu bản đồ một cách tỉ mỉ.
Kỳ thực tấm bản đồ này Long Khải Ca và Du Tiên Phong đều nghiên cứu tới mấy lượt rồi, ở trên bản đồ quân sự, địa phương đó chỉ là một khoảng trống, nhưng ở trên thực tế lại là một bãi bùn, một bãi bùn ước chừng mấy nghìn kilomet vuông.
Địa hình của đảo Hỏa Điểu tương đối đặc thù, xung quanh đều là bãi bùn, bất kể là hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ có đổ bộ ở chỗ nào chăng nữa, thì tiếp xúc đầu tiền, đều là bãi bùn đáng ghét.
- Lão Tử, tôi lo lắng chúng ta sau khi lên đó, tới ngay cả một chỗ đặt mông cũng chẳng tìm thấy được.
Triệu Chi Vũ đang chỉnh lại súng ống ở bên cạnh Lâm Từ Luật, thuận tay đội mũ sắt lên trên đầu, nói với vẻ rất nghiêm túc, mũ sắt của hắn đội chẳng hiểu sao giây đeo bị lỏng, hoặc là do hắn dùng dao cắt béng đi mất rồi, cho nên mũ sắt cứ xiêu xiêu vẹo vẹo, bất quá tay lính kỳ cực này cũng quen rồi, bình thường trông thì lấc cất bất chần đời, nhưng khi thực sự lên chiến trường rồi, tên nào tên nấy còn tinh hơn quỷ cho nên cũng chẳng ai lo lắng cho bọn họ.
- Vì sao?
Lâm Từ Luận lười tán nhảm với những kẻ này, nên không nói gì, ngược lại Vũ Văn Ngiệt lại tò mò hỏi:
Vũ Văn Nghiệt lúc này chính đang chỉ huy nhân viên thuyền vận chuyển thả thuyền đổ bộ, đây là một công việc cần sự tỉ mỉ, cho nên hắn cần phải tập trung toàn bộ tinh thần, khó khắn lăm mới thả thuyền đổ bộ bình an vô sự xuống biển, liền vội vàng tham dự thảo luận với đám người bên cạnh.
Triệu Chi Vũ thong thả giải thích:
- Ngươi nghĩ mà xem, sáu cái khu trục hạm, sau mươi cái Long Nha chiến hạm, gần ba trăm khẩu đại pháo, sau hai tiếng đồng hồ oanh kích, trên trận địa bãi bùn khẳng định là không còn gì nữa, cho dù là có chỗ nào khô một chút, cùng toàn bộ bị bùn lấp kín rồi.
Quân Lam Vũ lần này đánh chiếm đảo Hỏa Điểu, đúng là dốc hết vốn ra, trước kia quân Lam Vũ cũng đã có lác đác Long Nha chiến hạm pháo kích qua đảo Hỏa Điểu, tiến hành trinh sát hỏa lực.
Kết quả đảo Hỏa Điểu chẳng hề có chút phản ứng nào, Đặc Lan Khắc Tư là người rất cẩn thận, tuyệt đối sẽ không cho hải tặc Ca Câu có cơ hội nào để trở mình, hắn không hề xem nhẹ thực lực của hải tặc Ca Âu, cho nên lần này điều động tới sáu mươi chiếc Long Nha chiến hạm tham dự pháo kích, đúng là việc chưa từng có.
Vũ Văn Nghiệt trầm tư gật gù, cảm thấy phân tích của Triệu Chi Vũ đúng là rất có đạo lý, một sĩ quan khác của hải quân lục chiến đối là Quý Nhạn Bình cũng gật đầu đồng ý với phân tích của Triệu Chi Vũ.
Cái vùng đất nhỏ tí xíu đó, lại có bao nhiêu pháo đạn như vậy trút xuống, cho dù có làm bằng thép cũng bị hủy diệt, bởi thế Vũ Văn Nghiệt tiếc nuối nói:
- Vậy thì hết cách rồi, chúng ta chỉ đành ngủ đứng mà thôi.
Du Tiên Phong nghe thấy bọn họ nói thật thoải mái, cau mày lại, có ý không tán đồng:
- Xéo xéo xéo! Đừng có đứng đây mà nói bừa! Nào được nhẽ nhõm như các ngươi nói chứ, địa hình của đảo Hỏa Điểu không phải là các ngươi không biết, nếu như pháo đạn có thể thịt được hết hải tặc Ca Âu, thì còn cần chúng ta làm cái gì? Phong lĩnh đã nói bao nhiêu lần rồi, không được phép khinh địch, các ngươi muốn tự tìm lấy cái chết à?
Lâm Từ Luật cau mày nói:
- Trận này không dễ đánh đâu, phải trông coi cho kỹ tiểu đệ đệ của các ngươi rồi hãy nói! Đừng để bất cẩn một chút bị hải tặc Ca Âu xẻo mất, nhìn thấy mỹ nữ cũng chỉ có thể chảy máu mũi, nếu như hải tặc Ca Âu dễ dàng đối phó như thế, thì năm xưa đế quốc Đường Xuyên cũng không thua thảm như vậy đâu.
Hắn gấp bản đồ lại, ưỡn thẳng lưng, thuận tay cầm lấy súng tiểu liên trong tay, sung đó khom lưng xuống rút dao găm ở bên dày ra, tùy tiện mài qua một lúc ở trên đùi, sau đó cắm lại vào trong bao, một lần nữa ưỡn thẳng lưng lên, quay người lại hỏi Long Khải Ca:
- Đồ long kỵ sĩ, anh thấy thế nào.
Long Khải Ca sớm đã chuẩn bị sẵn sàng xuất phát, bình tĩnh nói:
- Trò chơi bắt chuột thôi, tôi không thích , bất quá cũng chẳng còn cách nào, trừ chúng ta ra, còn có ai có bản lĩnh bắt được lũ chuột đó chứ? Đại pháo của hải quân lợi hại thất đấy, nhưng chúng có thể bắt được tù binh không?
Lâm Từ Luật sảng khoái nói:
- Không tệ! Tên tiểu tử nhà ngươi nói rất có lý! Đúng thế đó, trừ chúng ta ra, còn có ai bắt được lũ chuột đó? Mấy tên các ngươi nghe rõ cho lão tử đây, cẩn thận một chút, đừng có tùy tiện xông lên, lão tử không thích bọn anh hùng đơn độc.
Long Khải Ca nhìn đảo Hỏa Điểu có chút lờ mờ ở đằng xa, chậm rãi nói:
- Gắng mang thật nhiều thuốc nổ và lựu đạn có thể, tôi nghĩ chúng ta sẽ dùng tới ….
Uỳnh uỳnh uỳnh ….
Tiếng pháo đinh tai nhức óc kéo dài liên tục truyền tới, cắt ngang lời nói của Long Khải Ca, mấy người bọn họ không hẹn mà đồng loạt nhìn về phía tây, chỉ thấy từng luồng lửa nóng đang lướt qua trên bầu trời, rút xuống trên đảo Hỏa Điều, bùng phát ra những ánh lửa chói lòa.
Bất kể là hạm pháo 122 ly của khu trục hạm, hay là pháo cà nông 100 ly của Long Nha chiến hạm, uy lực đều tương đối lớn, trong tức thì trời long đất lở, trạn địa bãi bùn phía nam của đảo Hỏa Điều đã hoàn toàn biến thành một biển lửa lớn, trừ ánh sáng chói mắt cùng với bùn đất văng đầy trời ra thì đã không còn nhìn thấy được thứ gì nữa.
Trong khói súng mit mù, vùng đất bị pháo đạn tình tình hành hạ qua lại đó, đều là bùn đất mềm, khi pháo đạn phát nổ khí thể vô cùng hùng tráng, từng mảng từng mảng bùn đất bị bắn văn lên trên không trung, sau đó vỡ nát ra.
Thi thoảng có thể nhìn thấy trong những chỗ bùn đất bị đạn bắn nổ đó, sau khi hình thành từng cái hố lớn hình tròn dưới đáy hố có thể nhìn thấy được mặt đất, nhưng những cái hố lớn đó cũng mau chóng bị bùn lấy ở xung quanh lấp đầy.
Các hạm trưởng của khu trục hạm bằng thép của hải quân quân Lam Vũ, đầy là lần đầu tiên được khoe khoang uy lực của hạm pháo 122 ly trước mặt huynh đệ của mình, cho nên tỏ ra vô cùng cổ gắng, bọn họ trở thành đám nổi bật nhất.
Thực tế cũng là như vậy, từ sau khi trang bị máy lắp đạn tự động, tốc độ xạ kích của hạm pháo 122 ly so với hạm pháo 100 ly của Long Nha chiến hạm còn nhanh hơn, do cấu tạo khác nhau nên khi pháo đạn của hạm pháo 122 ly khi rời khỏi nóng sẽ hình thành quầng sáng chói mắt, khiến cho người ta phải chú ý.
Ánh mắt của tất cả những người đứng xem ở xung quanh đều khí khí thế của hạm pháo 122 ly thu hút, từng quầng lửa màu vàng kia, nhìn qua đúng là mang theo một vẻ đẹp của sự tử vong.
Đám người Trầm Văn Hạo rất hoài nghi, bị hạm pháo 122 ly của hải quân dày vò liên tục như thế thì trên khu vực trận địa bãi bùn đó có còn người sống nữa hay không.
Căn bản không cần phải dùng tới kính viễn vọng, hắn cũng có thể nhìn thấy, toàn bộ bãi bùn phía nam đảo Hỏa Điểu bị đạn pháo cày xới qua lại lớn lần thứ năm thứ sáu rồi, đống sình lầy kia cứ bị hất tung lên trời hết lượt này đến lượt khác, sau đó lại rời xuống, lại dần dần khôi phục với hiểntụng.
Theo cùng pháo hỏa của quân quân Lam Vũ kéo ***, vùng đất mềm xốp phia sau bãi bùn cũng bị xới lên như ruộng cày, nơi đó vốn có rất nhiều thực vật thân có, có rất nhiều bụi cây thấp và dây leo, những loại thực vật này bị đạn pháo hoàn toàn bắn bay, lộ ra những cái động lờ mờ ở phía dưới, nhưng ở trong những hang động đó không nhìn thấy hải tặc Ca Âu ẩn nấp, không biết bọn chúng rốt cuộc là đã ẩn nấp ở nơi nào rồi.
Trải quan thực chiến rèn luyện không ngừng, kỹ thuật pháo kích của hải quân quân Lam Vũ đã càng ngày càng cao, phối hợp với nhau, bù đắp cho nhau, đều tỏ ra vô cùng thành thào, không dễ gì cấp cho hải tặc Ca Âu có khoảng trống lợi dụng.
Sáu chiếc khu trục hạm còn có quan chỉ huy thương pháo xuất sắc như Tái Nhĩ Đái, dưới sự chỉ dẫn chủ hắn, pháo hỏa của hải quân quân Lam Vũ, từng tầng kéo dãn, đem vùng đất chu vi ba kilomet của trận địa bãi bùn toàn cổ cày lên cả lượt, tuyệt đối khôn cỏ sót một tấc đất này.
Vì dụ cho hải tặc Ca Âu tiến vào trận địa, giữa quá trình pháo kích hải quân quân Lam Vũ còn cố ý dừng lại hai lần, cố ý làm cho hải tặc Ca Âu tưởng rằng quân Lam Vũ đã ngừng pháo kích rồi.
Quả nhiên có một số lượng tương đối hải tặc Ca Âu bị mắc lừa, bọn chúng từ dưới lòng đất chui ra, muốn cản trở bộ đội đổ bộ của quân Lam Vũ lên bờ, kết quả là gặp phải pháo hỏa mù mịt trời đất mang tính hủy diệt của quân Lam Vũ ập xuống, sau những tiếng nố rền vang liên tục qua đi, không còn nhìn thấy bóng dáng của bọn chúng đâu nữa.
Dưới sự bao phù của hỏa pháo như vậy, tuyệt đại đa số quan binh của hải quân lục chiến đội đều cho rằng, hải tặc Ca Âu ở trên đảo Hỏa Điều hẳn là không còn kẻ nào may mắn sống sót nữa rồi, hang động mà bọn chúng ẩn nấp, nữa hồ cũng không phải kiến cố cho lắm, đều bị đạn pháo quân Lam Vũ bắn sập rồi.
Trong thời gian pháo kích nửa tiếng tiếp theo, không còn nhìn thấy bóng dáng của tên hải tặc Ca Âu nào nữa, có lẽ, một lúc nữa trong quá trình đổ bộ sẽ đúng như Triệu Chi Vũ nói, khả năng sau khi đi lên đó ngay cả kiếm chỗ đặt mông cũng không có.
Bất quá có một số ít người không cho rằng như vậy, ít nhất có quan tư lệnh hải quân Vũ Phi Phàm, cùng quan tư lệnh hạm đội Bắc Hải là Đặc Lan Khắc Tư, cùng với Long Khải Ca và Lâm Từ Luật không cho rằng là như vậy.
Bọn họ đều quan sát hiệu quả pháo kích từ trong kính viễn vọng, trong hai tiếng đồng hồ pháo kích vừa quá, không thể không nói là không có hiệu quả, nhưng nếu như nói hiệu quả rất lớn thì cũng không thể, hải tặc Ca Âu ở trên đảo Hỏa Điểu không có động tĩnh gì, trong lòng bọn họ càng trở nên bất an.
Chính giống như Long Khải Ca hình dung, địa hình của đảo Hỏa Điều vô cùng đặc biệt, chiến đấu chủ yếu sẽ nằm ở phía dưới lòng đất, đây là môt cuộc chiến đấu bắt chuột, hỏa pháo của hải quân quân Lam Vũ rốt cuộc có tác dụng lớn nhường nào thì còn chưa biết được.
Nếu như hỏa pháo của hải quân mà không có uy hiếp gì tới hải tặc Ca Âu thì chỉ đành dựa vào bản thân hải quân lục chiến đội tự giải quyết thôi.
Một giờ mười một phút chiều, Đặc Lan Khắc Tư hạ lệnh đổ bộ.
Quan binh hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ sớm đã sẵn sàng nhận lệnh lập tức ra sức chèo những chiếc thuyền đổ bộ, tiến lên trong sóng biển sục sôi, tiến về phía đảo Hỏa Điểu.
Nước biển hoạt động dữ dội của biển Ca ri bê, làm cho Long Khải Ca có cảm giác chấn động cực lớn, nước biển ở nơi này nhìn qua cứ đen ngòm ngòm, thò tay xuống thử qua còn khá là lạnh lẽo.
Theo như hắn phỏng đoán, nếu như không may bị rơi xuống nước, nhiều nhất cùng chỉ cầm cự được thời gian hai mươi phút là sẽ bị chết lạnh, các huynh đệ của trung đoàn thứ tư thường xuyên huấn luyện và tiến hành chiến đấu ở dưới hoàn cảnh tự nhiên ác liệt như thâ này, hắn bất giác cảm thấy kinh phục.
Trải qua nghiên cứu và cải tạo của ban ngành kỹ thuật hậu cần hải quân quân Lam Vũ, hải quân quân Lam Vũ đã được trang bị thuyền đổ bộ chuyên môn, mặc dù những chiếc thuyền đổ bộ này có kết cấu bằng gốc, nhưng ở phía trước đã bọc thêm vỏ sắt, có thể kháng cự lại súng trường Chấn Thiên xạ kích một cách hữu hiệu, có tác dụng bảo hộ rất tốt cho an toàn của nhân viên đổ bộ.
Bất quá, làm như vậy cũng tăng thêm trọng lượng của thuyền đổ bộ, bởi thế tốc độ tựa hồ cũng giảm đi, muốn máu chóng tiến lên phải khá là cật lực.
Sóng biển Ca ri bê hết sức kinh người, cho dù là ở lúc lắng dịu nhất, bình quân sõng biển cũng tới ba mươi centimet, thỉnh thoảng còn có sóng lớn cuộn tới, rất có khả năng cao hơn một mét, đây chính là chỗ mà hải tặc Ca Âu dựa vào để sinh tồn, bọn chúng đã sống quen ở địa phương có hoàn cảnh ác liệt như thế này, hai quân quân Lam Vũ thì còn ở trong quá trình làm quen, có xuất hiện một chút việc lỡ lầm tựa hồ cũng là chuyện rất bình thường.
Vũ Phi Phàm rất lo lắng có một số thuyền đổ bộ khả năng còn chưa kịp cập bờ đã gặp phải sóng biển bất trắc, quả nhiên hắn lo lắn rất nhanh linh nghiệm, khi đi được chừng nửa đường, có một cơn sóng lớn ập tới, một chiếc thuyền đổ bộ không may bị lập úp, hơn hai mươi chiến sĩ hải quân lục chiến đội bị rơi hết xuống biển, thuyền đổ bộ ở bên cạnh vội vàng tiến hành cứu giúp.
Nhưng vẫn có tới bốn chiến sĩ không chứu lên được, có lẽ là trong nước biển lạnh giá bọn họ còn chưa kịp cởi bỏ trang bị, thì đã bị lạnh cọng tới mất hết tri giác, cho nên đã bất hạnh gặp nạn.
Long Khải Ca vừa vặn ở gần chiếc thuyền đổ bộ gặp nạng, vội vàng tham gia cứu vớt, nhưng chiến sĩ hải quân lục chiến đội được kéo lên, đều vội vàng đem y phục ở trên người cở sạch, toàn thân trân truồng run lẩy bẩy trong gió lạnh của biển Ca ri bê.
Y phục trên người của bọn họ đã bị ướt hết sạch rồi, nếu như vẫn cứ tiếp tục mặc trênngười, khặc định sẽ bị đông cứng.
Long Khải Ca từ tận đáy lòng bội phục những chiến sĩ chiến đấu ở trên vùng biển Ca ri bê này, nếu như không tận mắt nhìn thấy, sẽ không biết được sự gian khổ của bọn họ, mỗi một chiến sĩ quân Lam Vũ chiến đấu ở biển Ca ri bê, đều là một vị anh hùng thầm lặng.
Mục tiêu ở ngay trước mặt, thuyền đổ bộ tuyệt đối không thể quay đầu lại được nữa, bời thế các chiến sĩ ở bên trên thuyền đổ bộ chia y phục ra cho nhau mặc, rồi tiếp tục tiến lên.
Xuất sư chưa thắng thân đã chết, làm lệ anh hùng ướt đẫm khăn, đúng là có một chút bi ai, bất quá cũng cổ vũ cho sĩ khí của mọi người.
May mắn là những chiếc thuyền đổ bộ còn lại không bị ảnh hưởng, vẫn mau chóng tiên lên, Long Khải Ca nâng kính viễn vọng, thăm dò mục tiêu ở phía trước, hải tặc Ca Âu ở bên trên đảo Hỏa Điểu tựa hồ dã bị hỏa pháo của hải quân quân Lam Vũ hoàn toàn bao phủ rồi, không có động tĩnh gì nữa, chỉ cần sóng biển không quá đặc biệt nguy hiểm là việc đổ bộ việc độ bộ sẽ không khó khăn lắm nữa.
Một giờ ba mươi phút chiều, trải qua hơn hai mươi phút phiêu bạt ở trên mặt biển, những chiếc thuyền đổ bộ của hải quân lục chiến đội đã thành công xông tới trận địa bãi bùn ở trên đảo Hỏa Điểu.
Trận địa bãi bùn toàn là sình lầy, cho nên thuyền đổ bộ rất dễ dàng bị lút sâu vào, thề là lại bớt đợt phiền toái lội nước đổ bộ, điều này đối với quân Lam Vũ mà nói, cũng được coi là chuyện chuyện tốt, vào cái thời tiết này mà phải lội nước đổ bộ, đúng là quá khủng bố.
Thế nhưng, khi Long Khải Ca và Lâm Từ Luận nhảy xuống thuyền đổ bộ, thì bọn họ lập tức phát hiện chuyện chẳng lành, thì ra, bọn họ đã có chút quá lạc quan rồi, vùng đất này vốn chính là bãi bùn, bị pháo đạn của hải quân quân Lam Vũ dày xéo qua lại, sớm đã biến thành ao bùn hết cả.
Khi bọn họ nhảy xuống thuyền độ bộ, sình lầy ngập tới lưng bọn họ căn bản không động đậy được, càng đáng ghét hơn là, bọn họ còn chưa rút chân ra được ao bùn này, thì đã đã thấy tiếng pháo đạn rít lên trong không khí truyền tới.
Đó không phải là pháo đạn của quân Lam Vũ.
- Nằm xuống!
Long Khải Ca, Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong gần như đồng thời cùng hét lên, bọn họ không có cách nào phán đoán được pháo đạn của hải tặc Ca Âu là loại hình gì, nhưn bắn chết người là tuyệt đối không có vấn đề gì, ở trong loại địa hình toàn ao bùn này, chỗ yểm hộ đều không có thực sự là quá nguy hiểm.
Uỳnh uỷnh uỳnh….
Liên tục có mấy phát pháo đạn rơi xuống ở bên người bọn họ, làm cho sình lầy hôi thối bắn tung lên, bọn họ cảm thấy bùn ở bên cạnh chấn động, tiếp theo đó là cảm thấy ở trên trời đồ xuông một trận mưa bùn, đem toàn thân bọn họ bao phủ ở trong bùn lầy trút xuống, vũ khí trang bị của bọn họ cũng toàn bộ bị trúng đòn.
Thứ hải tặc Ca Âu sử dụng toàn bộ là thổ pháo loại cổ lỗ sĩ, tầm bắn rất gần, khoảng cách đại khái là không vượt quá ba trăm mét, nhưng, khi vừa rồi bọn họ cẩn thận quan sát thì hoàn toàn không nhin thấy sự tồn tại của những khẩu thổ pháo này.
Long Khải Ca lau đi bùn lầy ở trên mặt, mở mắt ra muốn tìm kiếm phương hướng tồn tại của thổ pháo, nhưng không hề phát giác ra, ở trước mắt của bọn họ, là một bãi bùng dài hơn một trăm mét, còn ở phía sau bãibùn, là cậy bụi bị hỏa pháo bắn cho ngằm ngổn ngang.
Hải tặc Ca Âu hẳn là ẩn nấp ở phía sau số cây bụi này, nhưng bọn họ lại không nhìn thấy đâu, có khả năng là bọn chúng co rúc vào trong lòng đất hết cả rồi.
- Lão Từ, có phát hiện gì không?
Long Khải Ca đưa tay ra dấu hỏi, hắn đang chuẩn bị một mình mò mẫn tiến công.
- Không có.
Lâm Từ Luật toàn thân đều là sình lầy, đã không còn nhìn ra được màu sắc ngụy trang ban đầu của hải quân lục chiến đội nữa, những chiến sĩ còn lại cũng chẳng khác bao nhiêu , ai nấy đều giống như lăn lộn ở trong bùn vậy.
Có một số chiến sĩ không may bị bùn lầy lấp kín nòng súng Mễ Kỳ Nhĩ, cần phải làm sạch nòng súng, nếu không khẳng định sẽ bị cho nổ nòng.
Bởi vì sình lầy gây cản trở cực lớn cho hành động của các chiến sĩ, cho nên bọn họ không thể không tạm thời đem một số trang bị tháo xuống, nếu không mang toàn bộ trang bị là khẳng định không thể tiến lên được, mà nói là đi bộ tiến lên thì chẳng bằng nói là bơi bùn tiến lên.
Thỉnh thoảng lại có pháo đạn của hải tặc Ca Âu rơi xuống, bắn lên vô số sình lầy, lúc này thì đám người Long Khải Ca đều đã nhìn thấy rõ cả rồi, đạn pháo đến từ phía sau bụi cây phía trước, từ góc độ mà đạn pháo bắn ra để xét, thì hẳn là nó được giấu dưới hầm ngầm, chẳng trách mà pháo kích của hải quân cũng không sử lý được bọn chúng.
Mặc dù hải tặc Ca Âu sử dụng vẫn là loại đạn bạo phá cổ lỗ, thuốc nổ chứa bên trong đạn pháo hẳn là thuốc nổ đen, nhưng rõ ràng là số thuốc nổ đen này đã được qua cái tiến, cho nên uy lực của đạn pháo phát nổ vẫn rất lớn, có liền mấy chiến sĩ hải quân lục chiến đội bị thương, máu tứoi thuận theo sình lầy rỉ ra.
Lính cứu hộ thì còn chưa lên bờ, mà vết thương của bọn họ thì đều bị bùn lầy phủ kín, tình hình khá là không ổn.
- Tôi đi làm thịt pháo của kẻ địch!
Long Hải Ca gằn giọng nói, đem toàn bộ trang bị dưa thừa đều vứt sạch, chỉ mang mỗi súng tiểu liên và đạn dược, cùng với bốn quả lựu đạn tăng tốc độ tiến lên.
Từ tình huống cụ thể những khẩu pháo này phát xj mà xét, thì hải tặc Ca Âu cũng bắn phá bừa, bọn chúng căn bản bản không dám thò đầu ra đề quan sát hiệu quả pháo kích, mà chỉ mù quáng dựa theo vị trí được đo đạc trước đó để bắn bừa, nếu bọn chúng dám thò cái đầu ra, các tay súng bắn tỉa của quân Lam Vũ nhất định sẽ cho bọn chúng biết mặt.
Lại liên tục có mấy phát pháo đạn nữa rơi xuống, càng ngày càng có nhiều bùn đất rơi lên người Long Khải Ca, vào lúc này trông hắn cũng chẳng khác gì một cục bùn.
Lâm Tử Luật và Du Tiên Phong cầm súng tiểu liên, nhắm vào bụi cây ở phía trước xả luôn một tràng đạn, để yểm hộ cho Long Khải Ca tiến lên, đồng thời phất phất tay, hạ lệnh cho các chiến sĩ khác cũng tăng tốc độ tiến lên.
Nhưng sức hút của ao bùn thực sự là quá lớn, cho dù có đem trang bị dư thừa tạm thời ném đi , nhưng bộ đội vẫn rất khó tiến lên.
Không ngừng có đạn pháo của hải tặc Ca Âu rơi xuống xung quanh, hất lên vô sô bùn đất, toàn bộ cái ao bùn giống như là máy trộn bê tông càng ngày càng dính, làm cho các chiến sĩ quân Lam Vũ vô cùng cức tối.
Trong đạn pháo của hải tặc Ca Âu còn bổ thêm vào rất nhiều loại vũ khí sát thương như đinh ba cạnh , một khi đạn pháo phát nổ, những cái đinh ba cạnh đáng ghét này sẽ giống như những con cho dữ cắn lên người các chiến sĩ hải quân lục chiến đội.
Kết cấu đặc thù của những cái đinh ba cạnh này đã định trước là nó sẽ có sức sát thương cực lớn, bất kể là phương hướng nào nó cũng có thể gây ra tổn thương, so với lựu đạn có bi thép mà quân Lam Vũ sử dụng thì còn ác độc hơn.
Rất nhiều thở sặn ở trong nội địa khi sử dụng thổ pháo để săn bắt đều sử dụng loại đinh ba cạnh này, để mong mang lại tổn thương không thể nào cứu chữa được cho vật săn, hiện giừo không ngờ hải tặc Ca Âu cũng sử dụng nó để đối phó với quân Lam Vũ, đúng là quá đáng hận.
Nhưng các chiến sĩ hải quân lục chiến đội chỉ có thể âm thầm chịu đựng sự thống khổ do đinh ba cạnh gây ra, ở trong bùn lầy hành động bất tiện bọn họ căn bản không có cách nào né tránh được.
Nhưng cái đinh ba cạnh này mặc dù sẽ không trí mạng, nhưng đau đớn tạo thành thì lại khó mà có thể tượng tượng được, nhất là khi vết thương lại bị ngâm ở trong bùn, bọn họ chỉ có thể dùng nghị lực kiên cường nhất để chịu đựng thống khổ vô biên này.
Long Khải Ca dẫn đầu ở phía trước, đám người Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong thì theo sát ở phía sau, tiếp sau nữa là đại đa số các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội, bọn họ gian nan tiến về phía trước.
Thi thoảng bọn họ bị hảo pháo của hải tặc Ca Âu ép cho không ngẩng đầu lên được, có mấy chiến sĩ không my bị mảnh vụn đạn pháo đánh trúng, đã nằm xuống ở bên trong bao bùn, không biết sống chết, những chiến sĩ hải quân lục chiến đội lục tục lên bờ ở đằng sau, cũng bị cái ao bùn này ngăn cản lại.
Những khẩu thổ pháo này tất nhiên rất đáng ghét, nhưng không thể tìm được chỗ chính xác mà nó ẩn nấp, đó mới là buồn bực nhất, không có vị trí rõ ràng, quân Lam Vũ không có cách nào để tiêu diệt được bọn chúng.
Đại pháo của hải quân quân Lam Vũ tất nhiên là có thể đem khu vực này bao phủ thêm một lần nữa, nhưng đối với hải tặc Ca Âu trốn sâu vào bên trong hang động dưới lòng đất, căn bản là không thể nào tạo thành vết thương trí mạng được, hải tặc Ca Âu chắn chắn cũng đã nghĩ biện pháp đối phó với hải quân quân Lam Vũ pháo kích.
Hai phút sau, Long Khải Ca mẫn cảm phát hiện ra bí mật pháo kích của hải tặc Ca Âu, thì ra thổ pháo của bọn chúng cũng giấu ở phía dưới lòng đất, khi mỗi lần xạ kich đều chĩa lệch sang phải hoặc sang trái một chút.
Nói một cách khác chính là những tên hải tặc Ca Âu căn bản không nhìn thấy động tĩnh của hải quân lục chiến đội, chúng chỉ dựa theo vị trí được lập sẵn để nổ pháo.
Long Khải Ca đã mò ra được vị trí cách hải tặc Ca Âu một trăm mét, cũng không thấy có tên hải tặc Ca Âu nào chuyên môn xông ra đối phó với hắn.
Long Khải Ca thử dựa theo dự đoán của mình, đứng thẳng người lên, tăng tốc độ tiến công, điều này nếu như ở trên chiến trường khác là động tác vô cùng nguy hiểm, bất kể lúc nào cũng có thể bị đạn pháo bất thình lình lấy đi tính mạng.
Nhưng Long Khải Ca đã bắt thóp được tâm tư của đám hải tặc Ca Âu này rồi, bọn chúng khẳng định không dám thò đầu ra khỏi hang động dưới lòng đất để hứng chịu hỏa pháo của quân Lam Vũ, cho nên tuyệt đối sẽ không phát hiện ra Long Khải Ca đã càng ngày càng tới gần.
Quả nhiên là như thế, Long Khải Ca đã tiến gần lắm rồi, nhưng hải tặc Ca Âu vẫn không có hành động gì chuyên môn nhắm vào hắn cả.
Bất quá vào lúc này, hải tặc Ca Âu lại tăng cường mật độ xạ kích, nhưng quả đạn pháo bắn loạn xạ này không may đã lấp kín lấy tuyền đường tiền tới của đám người Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong rồi, điều này cũng có nghĩa, ở phía tiền tuyến trên cùng, tạm thời chỉ có một mình Long Khải Ca mà thôi.
- Bách kích pháo! Bách kích pháo đâu?
Du Tiên Phong đã gấp tới mức trên trán toàn là mồ hôi lạnh, hướng về phía sau lớn tiếng quát lên, hắn và Lâm Từ Luật vẫn chưa phát hiện được quy luật xạ kích bừa bãi của hỏa pháo hải tặc Ca Âu, gấp gáp muốn sử dụng bách kích pháo để đối phó với hải tặc Ca Âu.
Nhưng, bách kích pháo của hải quân lục chiến đội đều nằm ở bên trên thuyền đổ bộ, còn chưa được tháo xuống, ở trên đống sình lầy này, bách kích pháo căn bản không thể sử dụng nổi, nếu như nổ pháo ở bên trên thuyền đổ bộ, thì khẳng định thuyền đổ bộ sẽ vỡ nát, bởi thế mặc dù hải quân lục chiến đội có trang bị bách kích pháo, nhưng tạm thời không sử dụng được.
Trên người Quý Nhạn Bình đúng là có thể sử dụng vũ khí có uy lực lớn, đó chính là ống phóng rốc két, nhưng ống phóng rốc két là loại vũ khí công kích trên đường thẳng, ở loại địa hình quái đàn này không có cơ hội phát huy sức mạnh.
Hải tặc Ca Âu đều ẩn nấp ở phía dưới lòng đất, chỉ có đạn pháo bách kích bắn theo đường cong mới có thể tạo thành sức sát thương hữu hiệu cho bọn chúng, hơn nữa còn phải chú ý tới vận may nữa.
- Mẹ kiếp!
Lâm Từ Luật cũng không kìm được buột ra tiếng nguyền rủa nhỏ, ưu thế vũ khí trang bị của quân Lam Vũ đã bị cái ao bùn này hủy hết tất cả rồi, hải tặc Ca Âu ôm cây đợi thỏ, lợi dụng địa hình thiên nhiên để cản trở đường tiến của hải quân lục chiến đội, đám hải tặc Ca Âu miễn phí chiếm hết lợi thế, hải quân lục chiến đội không thể phát huy được sức mạnh, bực bội thế nào khỏi cần phải nhắc tới nữa.
Phát hiện ra bội đội lên bờ gặp phải cản trở, Đặc Lan Khắc Tư hạ lệnh cho đợt bộ đội đổ bộ thứ hai tiếp tục lên bờ, A Ba Đốn tiểu đoàn trưởng tiểu doàn một trung đoàn thứ năm hải quân lục chiến đội suất lĩnh bốn trăm người, ngồi trên hơn hai mươi chiếc thuyền đổ bộ, ào ào tiến lên.
Bọn họ cũng đã nhìn thấy bãi bùn ở bên trên, nên tản ra càng nhiều tuyến đường tấn công hơn, đánh bọc sườn đạo Hỏa Điểu từ nhiều góc độ.
Uy lực của thổ pháo của đám hải tặc Ca Âu liền dần bị phân tán ra, nhưng vẫn cứ tạo thành uy hiếp tương đối lớn cho hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Nếu như chỉ nói riêng về uy lực của thổ pháo, thì đùng là chẳng ra gì cả, đạn bạo tạc đối với khu trục hạm của quân Lam Vũ, căn bản là không thể tạo thành tổn thương nào cả, nhưng đối với người của hải quân lục chiến đội đổ bộ mà nói, lại là sát thương trí mạng.
Nhất là cái thứ đinh ba cạnh do hải tặc Ca Âu chuyên môn làm ra kia, sau khi cắt ra vết thương, là sẽ chảy máu cực nhiều, hơn nữa, khá nhiều bộ phận vết thương đều ở phía dưới vũng bùng, không thể nào băng bó được, vết thương bị ngâm trong bùn lầy dơ bẩn, rất dễ dàng bị nhiễm trùng, không ít các chiến sĩ hải quân lục chiến đội trúng chiêu, mặc dù không lập tức mất mạng, nhưng đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, còn làm gánh nặng cho chiến hữu ở bên cạnh.
- Mẹ nó! Chuyện này là sao đây?
Ở trên chiếc khu trục hạm Tình Xuyên, hạm trưởng Phương Hận Thiếu hạ kính viễn vọng xuống tức tối quẳng toẹt mũ của mình đi.
Hải quân quân Lam Vũ oanh tạc suốt hai tiếng đồng hồ, làm sao hải tặc Ca Âu còn có nhiều thổ pháo như vậy? Chẳng lẽ bọn chúng từ dưới lòng đất chịu ra?
Các chiến hữu của hải quân lục chiến đội gặp phải khổ nạn ở trên bờ biển, tâm tình của hải quân đúng là không dễ chịu gì, cảm giác như nguyên nhân đều là vi hải quân đã không làm hết sức vậy.
Chỉ huy thương pháo Tái Nhĩ Đái của khu trục hạm bằng thép của hải quân quả thực muốn nổi điên rồi, pháo kích chuẩn xác đến như thế mà không ngờ hải tặc Ca Âu còn sót lại nhiều thổ pháo như vậy, đám hải tặc Ca Âu này đúng là quá giảo hoạt.
Rất nhiều quan binh quân Lam Vũ nghĩ đâu cả đầu mà không sao hiểu nổi đám hải tặc Ca Âu này làm sao có thể giấu được những khẩu thổ pháo này đi, chỉ có những quan quan cao cấp như Vũ Phi Phàm và Đặc Lan Khắc Tư là biết.
Bên trong hải tặc Ca Âu quả nhiên có không ít kẻ thông minh tài giỏi, sau khi bọn chúng mất đi đảo Kim Quy đã mau chóng tìm ra biện pháp đối phó với hải quân quân Lam Vũ pháo kích, đó chính là đem tất cả chuyển vào lòng đất, trước tiên né tránh pháo kích của quân Lam vũ, bảo tồn thực lực, sau đó mới lợi dụng ưu thể về địa hình thong thả quần nhau với hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ.
Chính như điều Dương Túc Phong đã lo lắng trước đó, cuộc chiến đổ bộ lên đảo Hỏa Điểu quả nhiên đã gặp phải tình cảnh bất hạnh nhất, đó là không phải hải tặc Ca Âu đuổi quân Lam Vũ ra biển, mà là muốn đẻ hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ đổ bộ lên bờ gặp phải thương vong lớn nhất.
Trong con mắt của hải tặc Ca Âu đồn trú ở đảo Hỏa Điều mà nói, chuyện đảo Hỏa Điểu bị công chiếm là không thể tránh khỏi, nhưng trước khi đảo bị công chiếm, bọn chúng sẽ dùng đủ các loại biện pháp để làm cho hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ phải chảy tới giọt máu cuối cùng.
Lúc này trận địa bãi bùn đã rơi vào trang thái giằng co, hải quân lục chiến đội cần phải xông pha pháo hỏa của hải tặc Ca Âu gian nan tiến lên, nếu như lúc này hải quân quân Lam Vũ còn tiếp tục nổ pháo, thì có khả năng sẽ làm bi thương tới người bên phe mình, chiến sĩ hải quân lục chiến đội cách hải tặc Ca Âu gần nhất đã chưa tới một trăm mét, Long Khải Ca ở phía trên cùng, thậm chí cách kẻ địch đã không tới ba mươi mét nữa rồi.
Bất quá hải quân quân Lam Vũ mặc dù không thể tiêu diệt thổ pháo của hải tặc Ca Âu trong khoảng cách gần, nhưng có thể cung cấp ưu thế về mặt tâm lý cho các chiến sĩ của hải quân lục chiến đội lên bờ, đồng thời cắt đứt con đường tăng viện của hải tặc Ca Âu.
Tái Nhĩ Đái một lần nữa điều chỉnh các hạm, bắt đầu lị nổ pháo, trọng điểm xạ kích của của bọn họ là khu vực từ một trăm tới năm trăm mét đằng sau bụi cây, Tái Nhĩ Đai muốn đánh sập toàn bộ hang động ngầm ở khu vực này.
Uỳnh uỳnh uỳnh ….
Hơn ba trăm khẩu pháo của quân Lam Vũ lại một lần nữa gầm lên, đạn pháo mang theo ánh sáng chói mắt dội xuống địa phương cách phía trước Long Khải Ca chừng hai ba trăm mét, nổ bùng ra từng quẩng lửa.
Dây là trận pháo kích mãnh liệt nhất, mỗi một mét vuông gần như đều có đạn pháo rơi xuống, có khi thậm chí là mấy quả đạn pháo cùng rơi xuống, đồng loạt phát nổ, uy lực kinh thiên động địa, sóng chất động của vụ nổ làm tất cả mọi thứ ở xung quanh để bị sới tung, vụ nổ đem vô sổ bùn đất và những thứ đồ lặt vặt bay lên không trung, sau đó lại rào rào rơi xuống.
Có lẽ những thứ lộn xộn kia rơi xuống đã quấy nhiễu cực lớn cho hải tặc Ca Âu nổ pháo, cho nên pháo hỏa của hải tặc Ca Âu rất nhanh trở nên yếu ớt.
Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong nắm chắc thời cơ, gia tăng tốc độ tiến lên, những chiến sĩ hải quân lục chiến đội khác cũng tranh thủ thời cơ xung phong, rất nhiều chiến sĩ còn cởi phắt luôn cả đò ngụy trang, cứ trần truồng ôm súng tấn công, tốc độ tăng lên không ít.
Lâm Từ Lật và Du Tiên Phong lúc này còn chưa phát hiện ra, ở trước mặt bọn họ, đồ long kỵ sinh Long Khải Ca đã bắt thóp được quy luật nổ pháo của hải tặc Ca Âu, rón rén bò tới bên khẩu thổ pháo gần nhất, rút lựu đạn ra, “xoạt!” một tiếng giật chốt khai hỏa, tiếp đó ném đi, rồi mau lẹ nằm úp sấm xuống.
Uỳnh!...
Một tiếng sấm rền vang tới, xen vào đó là những tiếng kêu thảm thiết của mấy tên h