Đỗ Cảnh Hú: Cảm ơn vì đã hỏi. Ban đầu cảm thấy hơi lố, tại tôi chỉ tạm biến thành gà mà thôi, bản chất của tôi vẫn là người. Nhưng sau đó thấy rất cảm động, tôi quyết định mua hết gà trong chuồng và cho tụi nó đến nông trường tư nhân, thuê người đến chăm sóc để bọn nó hưởng thọ mà chết.
Trong chuồng gà, gà trống cao to ngồi trên đống cỏ, kể lại những chuyện cho con gà trống màu cầu vồng bên dưới.
Mấy con gà khác cũng dự thính, vừa nghe vừa ngậm rơm trang trí "sảnh cưới" -- bọn nó muốn xây một ổ gà thật lớn.
Khi nghe gà trống từng đuổi kẻ ác, bảo vệ dân làng và gà trong làng, ai cũng rối rít khen ngợi.
Đỗ Cảnh Hú cũng nghe đến mức cảm xúc dâng trào, tự nhiên muốn đi mạo hiểm với Quý Nguyễn.
Quý Nguyễn đồng ý ngay, dắt Đỗ Cảnh Hú ra ngoài ngay tắp lự.
Mạo hiểm đơn giản lắm, trừng trị đám ngỗng hung thần ác bá trong thôn trước.
Quý Nguyễn: "Nhớ đám ngỗng ăn hiếp anh hôm bữa không? Hai ngày trước bọn nó bắt nạt nhóc con nhà này, đi, chúng ta đòi lại công lý cho thằng bé."
Đỗ Cảnh Hú nghe xong cũng tỉnh hồn, bây giờ hắn cóc sợ gà, ngỗng chỉ là chuyện muỗi.
Hắn hùng dũng oai vệ tràn đầy khí thế theo sau Quý Nguyễn. Bọn họ đá văng cửa chuồng gà để ra ngoài, đúng lúc thấy thằng nhỏ đang chơi trong sân, gáy còn dán băng.
Đứa nhỏ thấy Quý Nguyễn thì rất vui, chạy lon ton đến: "Gà ơi gà à, sao tháng này gà đến sớm thế. Gà bên cạnh đẹp quá, là bạn của gà phải không?"
Quý Nguyễn gật đầu, giơ cánh chỉ về phía nhà nuôi ngỗng trong làng, hất đầu với đứa nhỏ, ra hiệu nó đi cùng mình.
Đứa nhỏ lập tức chạy theo.
Hai con gà trống và một thằng nhóc đi tìm bầy ngỗng tính sổ.
Con gà trống to nhất đi đầu, sau lưng là gà trống nhỏ hơn và cuối cùng là đứa nhỏ mềm mềm.
Biểu cảm ai cũng nghiêm túc.
Đàn ngỗng ác bá đang tụ tập bên bờ sông, đột nhiên bọn nó cảm nhận được có luồng sát khí mạnh mẽ ùa đến, sát khí rất quen thuộc.
Con ngỗng đầu đàn kêu lên, đám ngỗng phân tán tụ lại một chỗ, đại ca ngỗng đứng chắn đằng trước.
Quý Nguyễn cản thằng nhóc lại, ra hiệu cho nó đứng đó đợi, đừng tiếp cận, còn cậu dắt Đỗ Cảnh Hú đi xuống giáp mặt với bầy ngỗng.
Quý Nguyễn: "Cục cục cục!"
Bọn mày ăn hiếp thằng bé phải không, xin lỗi mau.
"Quạc --"
Đại ca ngỗng không quan tâm lời Quý Nguyễn, nó xông lên, nó chưa quên đây là con gà lần trước đánh nó đâu!
Lần trước nó không đuổi kịp, lần này đừng hòng nó bỏ qua nữa!
Đỗ Cảnh Hú không nghĩ trận so tài này đột ngột như vậy, nhất thời luống cuống. Quý Nguyễn thì không, lúc đánh nhau với ngỗng đại ca, Quý Nguyễn còn có thời gian giải thích cho Đỗ Cảnh Hú, thuận tiện dạy kiến thức mới cho hắn luôn.
"Mượn lực để phản công, đi theo hướng nó tấn công, phá đòn của nó rồi giơ chân đạp."
"Tá lực đả lực, đá chân của một đứa, nó té sẽ làm đám sau té cùng."
"Điệu ngỗng ly sơn, giả vờ hụt chân, đại sát sau đó."
...
Đỗ Cảnh Hú học rất nhanh, chỉ một lát đã thuận lợi gia nhập trận chiến.
Cánh trái quạt ngang, cánh phải chém dọc, chân đạp, đầu cúi né...từng chiêu thức, từ vụng về đến thuần thục.
Hắn hiểu rồi!
Trận đại chiến này vui không tả, hai gà một trẻ nít chiến thắng.
Lần đầu tiên đại mạo hiểm thành công!
Quý Nguyễn đưa đứa nhỏ về nhà xong thì dắt Đỗ Cảnh Hú dạo một vòng quanh thôn, vừa lúc thấy có người cầm đá ném cún con nhà người ta.
Hai con gà nhìn nhau, đồng loạt xông đến đánh đuổi kẻ kia.
...
Đến tận khi trời sập tối, hai con gà mới kết thúc chuyến đi mạo hiểm này, về chuồng gà.
Lúc này, sảnh cưới cũng được trang trí xong xuôi.
Một cái ổ gà to, đường kính cả mét xuất hiện trên chỗ đất trống trong chuồng gà, xung quanh cắm lông gà đủ màu sắc, màu sắc phong phú rất đẹp.
Quý Nguyễn nói với Đỗ Cảnh Hú, tất cả lông gà đang cắm được chính gà trong chuồng tặng bọn họ.
Mỗi sợi lông đều là sợi bọn nó thấy đẹp nhất trên cơ thể bọn nó.
Đỗ Cảnh Hú sửng sốt, đôi mắt ướt át.
Hắn chỉ mới quen mấy con gà này mà thôi, thế mà bọn nó tặng hắn sợi lông gà đẹp nhất của bọn nó.
Đỗ Cảnh Hú cảm động rất nhiều. Hắn quyết định sẽ dưỡng lão cho đàn gà này, tránh bọn nó bị con người ăn thịt!
"Cục cục cục" "Cục cục cục."
Bắt đầu đi? Bắt đầu nào!
Dưới sự hối thúc của bầy gà, Đỗ Cảnh Hú và Quý Nguyễn đồng loạt chui vào trong ổ gà đứng.
"Ò o o o ---"
"Ò ó ò ò --"
"Ò o o ó, o o ò o ó ò ---"
...
Bọn gà trống gáy lên, gà mái cục cục bè cho bài hát của bọn nó, tất cả đều là lời chúc phúc từ tận đáy lòng của từng con gà một.
Đỗ Cảnh Hú nức nở, có ảo giác mình thật sự kết hôn. Hắn nhỏ giọng hỏi Quý Nguyễn: "Gà thật sự sẽ tổ chức đám cưới cho bạn của mình hả?"
"Hiển nhiên là không." Quý Nguyễn nói: "Nhưng ngày xưa em có nói với bọn nó con người sẽ tổ chức đám cưới trước khi giao phối."
Vừa dứt lời, đám gà cũng hát xong, bắt đầu bước tiếp theo.
"Cục cục cục!"
Đám cuới kết thúc!
"Cục cục cục!"
Cả hai có thể bắt đầu giao phối.
Dứt lời, hàng trăm đôi mắt đậu đen nhìn chằm chằm bọn họ.
Cứ như đang chờ họ giao phối.
Đỗ Cảnh Hú:???
Hắn nhìn Quý Nguyễn: "Em dạy tụi nó cái quỷ gì vậy."
Quý Nguyễn chớp mắt, mặt mày vô tội, cậu có ngờ bọn nó học sai đâu.
Thân gà chắc chắn không làm được gì, Đỗ Cảnh Hú không có sở thích đó, chứ đừng nói đến hiện trường thế này!
Quý Nguyễn làm người lâu như vậy rồi, cậu cũng không chấp nhận được, tuyên bố đám cưới kết thúc ngay tại chỗ.
Lúc bầy gà tản đi, bọn nó có vẻ hơi thất vọng.
Đỗ Cảnh Hú dở khóc dở cười.
Đám cưới kết thúc, bọn họ ở lại chuồng gà thêm hai ngày nữa, Quý Nguyễn chở Đỗ Cảnh Hú về nhà.
Sau khi về nhà, hắn biến trở lại thành người, cho Đỗ Cảnh Hú dịch vụ SPA siêu tốt.
Quý Nguyễn: "Sướng không?"
Gà trống cầu vồng gật đầu lia lịa.
Quý Nguyễn: "Sau này em biến thành gà, anh cũng phải mát xa cho em như vậy đấy."
"Cục cục cục."
Không thành vấn đề.
Hắn không còn sợ gà nữa, còn đích thân trải nghiệm làm gà, sau này chắc chắn có thể chăm sóc thật tốt cho Quý Nguyễn.
Nửa tháng sau, một tháng kết thúc, Đỗ Cảnh Hú và Quý Nguyễn đồng thời biến thành người khi mặt trời mọc.
Hai người kinh ngạc nhìn nhau, hơi không quen.
Đỗ Cảnh Hú: "Hình như anh, quen với việc làm gà trống rồi.."
Quý Nguyễn sáp lại, hôn hắn: "Làm người cũng tốt lắm, có thể hôn với làm này làm nọ."
"Nói cũng phải." Đỗ Cảnh Hú xoay người, hôn đáp lại...
**
Khi bầu trời có bông tuyết đầu tiên, Quý Nguyễn và Đỗ Cảnh Hú tổ chức đám cưới chính thức.
Khác với đám cưới của anh ngỗng và Thập Bát, đám cưới của Quý Nguyễn mời nhiều khách nhất, bởi vì bạn là người của họ không chỉ nhiều, bạn động vật của họ cũng rất nhiều.
Đám cưới của hai người diễn ra ở nông trường Đỗ Cảnh Hú mua. Tất cả gà trong chuồng gà kia đều có mặt, con nào cũng có ghế của riêng nó, bọn nó chứng kiến đám cưới dưới thân phận khách mời.
"Cục cục cục cục cục."
Thì ra đám cưới của con người trông như thế này.
"Cục cục cục cục cục."
Ko ngờ đại ca có hai hình dạng.
"Cục cục cục cục cục."
Nhưng đều rất đẹp!
"Cục cục."
Không sai.
HẾT TRUYỆN