Ánh đèn trong suốt, Lâm Hi Hi trong bộ quần áo trắng tươm tất đang ngồi ở trên cao, khó khăn trả lời, một chút cũng không dám giấu diếm.
Nàng không nhìn thấy người đàn ông bên cạnh, chỉ có thể cảm giác được khí lực nghiêm nghị của hắn, hắn đặt một tay lên lưng ghế dựa của nàng, động tác đó làm Lâm Hi Hi hơi cứng ngắc, lúc luật sư hỏi: “Vậy người bạn trai trước đây của cô – Nhạc Phong đã dùng vũ lực với cô trong lúc hai người còn quan hệ đúng không” người Lâm Hi Hi hơi cứng lại một chút.
“Việc này có liên quan đến vụ án sao?” Lâm Hi Hi nhẹ giọng hỏi, trên khuôn mặt mỹ lệ thoáng chút yếu đuối.
Luật sư nhìn thoáng qua Tần Dịch Dương, lại nhìn qua nàng, nói: “Quan hệ không nhiều, chỉ là tính chất vấn đề, nếu như cô muốn bảo vệ việc riêng tư, cũng không có vấn đề gì, dù sao lần này, bạn cô mới là người trực tiếp bị hại.”
Lòng bàn tay Lâm Hi Hi toát ra mồ hôi lạnh, suy nghĩ hồi lâu nàng mới quyết định trả lời: “Không có.”
Đôi mắt thâm sâu của luật sư lại liếc nhìn nàng, rồi cúi đầu ghi lại vào bản án.
Sau buổi thẩm vấn, Lâm Hi Hi có chút thấp thỏ: “Tôi muốn hỏi một chút được không? Chúng ta có bao nhiêu phần thắng?”
Luật sư nói: “Nếu như đối phương là người bình thường, phần thắng của chúng ta là tuyệt đối, thế nhưng ———’’ luật sư nhìn thoáng qua Tần Dịch Dương, cười cười nói: “Thôi quên đi, tôi vẫn còn chưa giải thích, cô Lâm à, chồng của cô có lẽ biết rõ hơn cô đấy.”
Lâm Hi Hi bỗng nhiên ngẩn ra, quay đầu lại liếc mắt nhìn Tần Dịch Dương, mở miệng nói: “Xin lỗi, chúng tôi cũng không phải———’’
Không phải là quan hệ vợ chồng.
Tần Dịch Dương để tay lên vai nàng, quay sang luật sư nói: “Cảm ơn, nếu có vấn đề gì, sẽ lại phiền đến anh đấy.”
“Không có gì,” luật sư mỉm cười vươn tay, “Nghe danh Tần tiên sinh đã lâu, nay được giúp ngài xử lý công việc thật là vinh hạnh, xem ra vụ việc lần này khá nhạy cảm đây, phu nhân của ngài rất đẹp.”
Tần Dịch Dương nhã nhặn bắt tay luật sư, bình thản nở nụ cười, cũng không bận tâm đến dáng dấp người phụ nữ đang hết sức kinh ngạc nhưng không dám cãi lại đang đứng kế bên hắn.
Mãi cho đến khi luật sư đi ra khỏi phòng họp, Lâm Hi Hi mới phản ứng lại, nàng nhẹ nhàng đặt tay vào ngực hắn, mặt ửng đỏ nói: “Tần tiên sinh, chúng ta…” Nàng không hiểu, vì sao lại bị người khác hiểu lầm, hắn không giải thích rõ, trái lại…
Tần Dịch Dương cảm giác được nàng đang chống cự trong lòng hắn, hắn cúi đầu, ôm lấy thắt lưng nàng, đem nàng đặt lên bàn làm việc, Lâm Hi Hi kinh hô một tiếng, đôi mắt nai ngơ ngác giương lên, cảm giác được khí lực mạnh mẽ của hắn.
“Cô biết đối phương là ai không?” Ngón tay thon dài của hắn quét qua khuôn mặt mỹ lệ, nhìn chăm chú da thịt của nàng.
Lâm Hi Hi ngẩn ra, trên mặt hiện lên chút mờ mịt. Ý hắn nói đến vị luật sư vừa nãy sao?
“Tôi biết——luật sư Lam của bồi thẩm đoàn, ông ta là người cũng có tiếng tăm.” Nàng đắn đo kĩ rồi mới nói.
Khóe miệng Tần Dịch Dương hé nở nụ cười: “Vậy cô cho rằng, hắn vì sao lại muốn thụ lí vụ án tử này”
Lâm Hi Hi không còn gì để chống đỡ, chỉ có thể bị hắn mê hoặc, nàng nhớ tới sự cung kính của Lam luật sư đối với mình, hẳn không phải là không có nguyên nhân, chẳng lẽ vì vị luật sư đó ngay từ đầu đã biết quan hệ giữa bọn họ là quan hệ vợ chồng? Lâm Hi Hi có chút hoảng sợ, từ từ bắt đầu hiểu ra tất cả.
“Tần tiên sinh, cảm ơn ngài.” Lâm Hi Hi cuối cùng đã hiểu được ý đồ của hắn, nàng chăm chú nhìn hắn nói.
Ngón tay thon dài kia đã di chuyển xuống dưới hàm của nàng, vuốt ve đường vòng cung tao nhã, lướt qua chiếc cổ trắng muốt, đôi mắt nàng trong veo tựa như mặt hồ, thật quyến rũ, Tần Dịch Dương dừng bên cánh môi nàng, thản nhiên nói: “Không cần cảm ơn tôi.”
Hắn đảo mắt, đôi mắt sâu lắng nhìn không thấy đáy: “Án tử của cô, không hẳn có thể thắng được.”