Mục lục
Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Editor: May
Tuổi hai người xấp xỉ nhau, có rất nhiều đề tài chung, tiểu thư bán hàng còn chia sẻ cho Tống Thanh Xuân một video vừa xem không lâu trên microblog.

Video rất khôi hài, Tống Thanh Xuân xem nhịn không được cười ra tiếng, tuy rằng tiểu thư bán hàng từng xem qua, nhưng vẫn rất hăng hái cùng cô xem lần thứ hai, chỉ là lúc đang xem đến một nửa, tiểu thư bán hàng dừng tầm mắt ở nơi phía sau Tống Thanh Xuân không xa.

Tống Thanh Xuân xem xong video, vừa mới chuẩn bị trả điện thoại di động lại cho tiểu thư bán hàng, tiểu thư bán hàng lại chỉ chỉ phía sau Tống Thanh Xuân, nói với cô: "Tống tiểu thư, hình như người cô gọi tới trả tiền đến rồi kia?"
Tống Thanh Xuân theo bản năng quay đầu, vừa định gọi một câu "Anh Dĩ Nam", sau đó biểu tình liền cứng đờ, nụ cười trên mặt cũng dừng lại theo, trong miệng không phát ra được chút âm thanh.

Không phải Tần Dĩ Nam...!Là Tô Chi Niệm...!
Trong đầu Tống Thanh Xuân thoáng hiện một ý nghĩ đầu tiền, chính là cô và Tô Chi Niệm không hẹn mà gặp lần thứ ba.

Hơn nữa lần này, anh đứng gần cô hơn hai lần trước.


Trong lúc Tống Thanh Xuân sững sờ, Tô Chi Niệm đã đi về phía quầy hàng chỗ cô.

Anh cũng tới mua mỹ phẩm ư? Thật trùng hợp, cùng mua một nhãn hiệu với cô...!Chẳng qua đây là dùng cho nữ, chẳng lẽ anh muốn tặng cho người khác?
Người phụ nữ khác...!Lúc bốn chữ này xẹt qua trong lòng Tống Thanh Xuân, ngón tay cô đặt trên quầy cũng hơi run rẩy theo.

Tô Chi Niệm dừng ở trước mặt Tống Thanh Xuân, tầm mắt yên tĩnh rơi ở trên mặt cô.

Khóe môi của cô còn treo nụ cười, đáy mắt sáng ngời giống như là tất cả ánh đèn cửa hàng đều ảnh ngược ở trong đó.

Chỉ là biểu tình của cô, thoạt nhìn có chút ngốc...!
Anh chờ giây lát, thấy cô vẫn không có ý tứ mở miệng nói chuyện, mới ngữ khí lãnh đạm mở miệng, ngắn gọn nói bốn chữ: "Hóa đơn tính tiền?"
Tống Thanh Xuân sững sờ một giây, mới ý thức được Tô Chi Niệm đang nói chuyện với mình, cô trước "hả?" một tiếng, sau đó mới phản ứng được anh nói cái gì.


Hóa đơn tính tiền...!Là hóa đơn tính tiền đồ cô mua ư?
Cho nên, anh không phải tới mua mỹ phẩm, cũng không phải trùng hợp ngẫu nhiên gặp cô ở trung tâm thương mại này, mà là anh tới trả tiền cho cô?
Nhưng...!Sao anh biết, cô không mang ví tiền? Hơn nữa, cô rõ ràng gửi WeChat cho anh Dĩ Nam mà...!
Động tác thứ nhất sau khi Tống Thanh Xuân hoàn toàn tỉnh táo lại, chính là cầm điện thoại di động của mình lên, mở WeChat ra.
Vào lúc cô xác thực phán đoán, khẳng định chính mình nhìn lầm, mắt đột nhiên mở đến lớn nhất, sau đó đầu óc trong nháy mắt nổ tung.

Cô, sao cô lại gửi WeChat cho Tô Chi Niệm hả? Cô, cô, cô rõ ràng vừa mới tìm là hai chữ "Dĩ Nam" này mà...!
Hiện tại nên làm thế nào? Anh rõ ràng từng nói với cô, bảo cô đừng dây dưa không rõ với anh, cô còn muốn mặt dày mày dạn mượn tiền anh dùng sao? Nhưng mà, người ta cũng đã tới, nếu như cô nói với anh, cô gửi nhầm tin nhắn, có thể có chút giống đang đùa giỡn người ta không?
Tô Chi Niệm cách Tống Thanh Xuân có hơi xa, anh không biết đáy lòng cô đang suy nghĩ gì, thấy cô sững sờ nhìn chăm chú mình một lúc lâu cũng không nói gì, mi tâm nhẹ chau lại một chút, sau đó liền nghiêng đầu, nhìn tiểu thư bán hàng bên cạnh.

Tiểu thư bán hàng tiếp xúc đến tầm mắt của anh, lập tức hiểu ý tứ của anh, vội vàng cầm hóa đơn trên quầy hàng lên, nhanh chóng đưa tới.

Tô Chi Niệm dùng một tay nhận lấy, không nói tiếng nào liền xoay người, đi tới quầy thu ngân.

Chờ đến khi Tống Thanh Xuân phản ứng kịp Tô Chi Niệm đã đi tính tiền, anh đã tính tiền xong, quay trở về từ quầy thu ngân..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK