Một giấc mộng đẹp, lúc Tống Thanh Xuân tỉnh lại, đã là buổi chiều.
Tô Chi Niệm đã sớm tỉnh, nhưng không rời giường đi làm.
Hai người tiếp tục nằm lười ở trên giường một lát, Tống Thanh Xuân xuống giường trước, đi rửa mặt.
Lúc đi ra, Tô Chi Niệm đã ngồi dậy từ trên giường, đang dựa vào ở trên đầu giường, nhận điện thoại di dộng, từ trong nội dụng nói chuyện của anh, Tống Thanh Xuân có thể nhận ra, là chuyện công việc.
Tống Thanh Xuân không quấy rầy Tô Chi Niệm, đi đến bên giường, nắm tay anh một chút, nói với anh, cô đi xuống lầu nấu ăn trước, sau khi nhìn thấy Tô Chi Niệm gật đầu, mới xoay người rời đi.
Sáng sớm không tỉnh dậy, không ăn bữa sáng, trong bụng sớm đã đói kêu ùng ục, Tống Thanh Xuân nấu đơn giản hai tô mì nước, lúc vừa mới chuẩn bị đi lên lầu gọi Tô Chi Niệm, chuông cửa lại vang lên.
Tống Thanh Xuân dừng lại bước chân đi đến cầu thang, xoay người đi đến cổng vòm.
Cách máy theo dõi ở cửa, Tống Thanh Xuân nhìn thấy là một chàng trai tuổi trẻ, trong tay kéo một cái hộp lớn, tới đưa chuyển phát nhanh.
Có kinh nghiệm suýt nữa bị chuyển phát nhanh đâm giết vào lúc trước, có thể là sinh ra ám ảnh, Tống Thanh Xuân nhận chuyển phát nhanh, nhưng cũng không có nói chính diện với người chuyển phát nhanh, cho nên giống như thường ngày, cô bảo nhân viên chuyển phát nhanh đặt đồ chuyển phát nhanh ở cửa nhà, chờ đến sau khi nhân viên chuyển phát nhanh rời đi, Tống Thanh Xuân mới mở cửa, ôm hộp vào.
Hộp đóng gói rất vui mắt, chữ cái LAMER phía trên, nói với Tống Thanh Xuân, có thể là đồ trang điểm mình đặt ở trên trang web mấy ngày trước gửi đến.
Cô nóng lòng dỡ bỏ đồ chuyển phát nhanh, không có đi lên lầu gọi Tô Chi Niệm, chỉ là ngẩng đầu, nói câu: "Ăn cơm ." với trên lầu
Liền đặt hộp chuyển phát nhanh ở trên bàn trà, đứng dậy đi phòng bếp, lấy kéo.
Chuyển phát nhanh gói rất kỹ, trong ba tầng, ngoài ba tầng.
Tống Thanh Xuân trước dỡ bỏ một lớp giấy hộp bên ngoài của công ty chuyển phát nhanh, từ bên trong lộ ra hộp quà tinh mỹ màu xanh lá của tiệm LAMER.
Lập tức có cái nơ con bướm bên ngoài, Tống Thanh Xuân giữ băng dán cố định lại, cởi bỏ nơ con bướm, đưa tay ra, đi mở hộp ra...
-
Sau khi Tô Chi Niệm cúp điện thoại, vén chăn lên, đi vào phòng tắm rửa mặt.
Lúc đánh răng đến một nửa, dưới lầu truyền tới tiếng chuông cửa, anh theo bản năng muốn xuống lầu, kết quả lại nghe thấy âm thanh Tống Thanh Xuân để cho nhân viên chuyển phát nhanh đặt đồ ở cửa.
Tô Chi Niệm ngừng bước chân, súc miệng, mở vòi nước ra, trong quá trình rửa mặt, trước nghe thấy Tống Thanh Xuân gọi anh một câu "Ăn cơm ", sau đó liền nghe thấy cô dỡ bỏ hộp chuyển phát nhanh, các loại tiếng vang lặp lại nhiều lần.
Tắt vòi nước đi, âm thanh ở trong tai Tô Chi Niệm càng rõ ràng hơn, ngoại trừ những âm thanh Tống Thanh Xuân gỡ bỏ, còn có một tiếng vang tích tích.
Rất nhẹ, rất yếu ớt, ở trong biệt thự của anh.
Loại âm thanh kia, khiến người nghe sởn tóc gáy, nổi lên ớn lạnh.
Động tác lau mặt của Tô Chi Niệm dừng một chút, mi tâm cũng nhanh chóng nhíu chặt.
Anh tập trung tinh thần chú ý một lúc lâu tiếng vang tích tích, sau đó vừa mới chuẩn bị cầm lấy khăn lông tiếp tục lau mặt, anh bỗng nhiên liền nhận ra âm thanh kia, là truyền tới từ chỗ nào.
Tâm anh hung hăng lộp bộp một chút, nghĩ cũng không nghĩ tới liền kéo cửa phòng tắm ra, vọt ra ngoài, xông tới ngưỡng cửa phòng ngủ, còn chưa xuống lầu, liền trước lớn tiếng rống một câu với Tống Thanh Xuân dưới lầu: "Đừng động!"
Tống Thanh Xuân vừa mở hộp đến một nửa, bị tiếng hô đột ngột của Tô Chi Niệm làm giật nảy mình, cô buồn bực quay đầu, còn chưa phát ra âm thanh, Tô Chi Niệm liền chạy xuống cầu thang, xông đến trước mặt cô.
Danh Sách Chương: