Mục lục
Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi Nói Yêu Em 99 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Chương 492: Khắc chế không được lời tỏ tình (2)
Editor: May
Hôm nay là thứ sáu, sinh nhật của Tô Chi Niệm, cũng là ngày anh đi thăm mẹ mỗi tuần.

Bởi vì trước đó đã hẹn Tống Thanh Xuân muốn cùng đi xem phim《 Trục thời gian 》, cho nên lúc trước Tô Chi Niệm đều là qua buổi trưa mới đi đến chỗ mẹ, cố ý đi qua vào buổi sáng.

Buổi trưa ăn cơm ở chỗ mẹ.

Mẹ con một tuần chỉ gặp một lần, mỗi lần anh tới ăn cơm, mẹ sẽ luôn chuẩn bị thức ăn đặc biệt thịnh soạn, nay lại đúng lúc sinh nhật của anh, càng là làm thức ăn đầy một bàn, gần như đều chuẩn bị một phần những món anh thích ăn từ lúc nhỏ đến lớn.

Mẹ không thích rượu, cũng thường xuyên khuyên nhủ anh uống ít rượu, nhưng hôm nay còn cố ý lấy rượu Hoa Điêu thượng hạng người ta tặng cho bà ra, thêm vào trong vài viên xí muội, đun sôi ở trong nồi đồng tinh xảo, sau đó ướp lạnh trong tủ lạnh, mới bưng lên bàn.

Từ sau khi Tô Chi Niệm nói với Tống Thanh Xuân anh sẽ không uống rượu nữa, liền thật sự không có say rượu nữa, dù hiện tại anh và cô đã không còn ở một chỗ, anh cũng gần như không chạm vào rượu.


Mẹ chuẩn bị tỉ mỉ lâu như vậy, Tô Chi Niệm không nhẫn tâm khiến bà mất mác, cũng chỉ là làm bộ làm tịch uống nửa ly nhỏ.

Ăn xong cơm trưa, anh vốn là muốn giúp mẹ thu dọn bàn ăn, lại bị mẹ đuổi ra phòng khách nghỉ ngơi trên ghế sofa.

Buổi trưa mùa hè mệt mỏi chỉ muốn ngủ, có lẽ do lâu rồi không uống rượu, cho dù chỉ là nửa ly nhỏ, vẫn là nương theo sức mạnh say rượu, eo lưng rơi xuống hai cái đệm lót, tựa vào trên ghế sofa gỗ thật, biếng nhác nhắm hai mắt lại.

Ai ngờ lại bất tri bất giác ngủ thiếp đi, lúc đang ngủ say, điện thoại di động cầm trong tay đang để trước ngực, đột nhiên chấn động một cái, đột nhiên đánh thức anh từ trong mộng.

Tô Chi Niệm nhắm mắt lại nằm thêm nửa phút, mới giơ điện thoại di động đến trước mặt, mở to mắt xem.

Tin nhắn Tống Thanh Xuân gửi tới, chỉ có ba chữ.

Em yêu anh.


Tiếng ve mùa hè kêu to ngoài cửa sổ, phía sau là tiếng nước chảy rửa chén của mẹ, mơ hồ còn có thể nghe thấy tiếng nước suối sau núi nơi xa.

Tô Chi Niệm sững sờ nhìn chăm chú màn hình điện thoại di động, chỉ cảm thấy như mộng như ảo, anh lần lượt tách mở ba chữ trên màn hình, cẩn thận xác nhận nhiều lần, sau đó lại tổ hợp lại với nhau, đọc vô số lần, mới dám tin tưởng, tất cả những thứ này đều là thật.

Cô nói với anh, em yêu anh.

Ba chữ đơn giản, lại giống như là một đạo sấm sét rất lớn, ầm ầm nổ tung ở trong thế giới của anh, nổ tung một mảnh đất rung núi chuyển.

Đầu ngón tay cầm điện thoại di động của anh run rẩy đặc biệt lợi hại, ngay cả hô hấp, đều trở nên hơi dồn dập, không ổn định.

Cô gửi cho anh một dòng tin nhắn, nội dung tin nhắn là, em yêu anh.

Trên đầu quả tim của anh, lại chậm rãi thổi qua sự thực này lần nữa, trong khoảnh khắc trái tim anh tăng tốc nhảy lên, máu toàn thân đều sôi trào lên, anh cảm giác được một cách rõ ràng tình cảm được chôn ở chỗ sâu nhất trong thân thể mình, đã bắt đầu không chịu khống chế cuồn cuộn nổi lên.

Anh giống như là mất đi toàn bộ lý trí, bỗng chốc đứng lên từ trên ghế sofa, cũng mặc kệ không chào hỏi với mẹ đang bận rộn sau bếp, liền cầm điện thoại di động, sải bước xông ra khỏi cửa
Anh không đổi giày, thậm chí đôi dẹp lúc xuống cầu thang đã rơi mất một chiếc, anh cũng không quay về mang lại lần nữa, anh nóng lòng kéo cửa xe ra, vừa ngồi vào trong, vừa giống như là nghĩ đến cái gì, nhấn mở điện thoại di động, rất nhanh nhập vào trên bàn phím kiểu cửu cung: “Hiện tại em ở đâu?”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK