Trương Vũ cũng đang đánh giá Diệp Trùng, trong lòng có chút thấp thỏm. Hắn bị gọi đơn độc tới phòng điều khiển chính, loại đối đãi đặc biệt này làm hắn vô cùng bất an, nhưng hắn vẫn cố làm mình biểu hiện trấn định, gật đầu trả lời: “Chính là ta.”
- Ừm, từ giờ trở đi, an toàn của ngươi sẽ chịu sự bảo đảm của chúng ta. Diệp Trùng lạnh nhạt nói.
Trương Vũ ngạc nhiên nhìn thiếu niên tuổi tác không hề bao lớn ở trước mặt này, ý nghĩ đầu tiên bật ra trong đầu là mình đã gặp phải xã hội đen trong truyền thuyết rồi sao?
Khi Todd Reeves tới thành phố Terry, vừa đúng lúc nhìn thấy một tàu vũ trụ hạ cánh. Bên cạnh tàu vũ trụ này có không dưới một ngàn cái phi hành khí quái dị đó đang bay bảo vệ, giống như chúng tinh củng nguyệt (các vì sao vây lấy mặt trăng).
Đứng trên mặt đất nhìn, đội ngũ bay khổng lồ này mang lại cảm giác áp bức to lớn cho người ta.
Uy phong thật lớn! Sắc mặt Todd Reeves có chút ngưng trọng, xem tư thế tới này thì biết không phải người bình thường. Nhưng điều làm người ta không thể tin được là tàu vũ trụ này, theo lý, nếu như là nhân vật lớn gì đó, vậy tàu hắn ngồi nhất định là một tàu vũ trụ cỡ lớn cao cấp, mà sẽ không giống như tàu vũ trụ đường dài cấp hành tinh bình thường ở trên không này. Loại phi thuyền dân dụng này vô luận là tính an toàn hay là sự thoải mái đều không thể thỏa mãn yêu cầu của mấy nhân vật lớn đó.
Cảnh tượng trước mắt xem ra quái dị vô bì, giống như một đám đại hán vạm vỡ mặc đồ tây, đi giày da lại cẩn thận từng li từng tí vây quanh một tên ăn mày mặc đồ rách rưới.
Tàu vũ trụ này quả nhiên hạ cánh ở căn cứ của sư sĩ đoàn Parpart. Todd Reeves không do dự thêm, ra lệnh thuộc hạ điều khiển xe đi tới căn cứ của sư sĩ đoàn Parpart.
Tang Phổ, Tang Thiết, Tang Lăng kích động nhìn Diệp Trùng.
- Tiên sinh…
- Tiên sinh…
- Tiên sinh…
Ba người không hẹn mà cùng mở miệng.
Diệp Trùng nhìn ba người, trong lòng cũng quay cuồng không thôi. Phong độ của Tang Phổ có hơn trước vài phần, đứng ở đó mặt sâu như nước, trong cái nhấc chân, giơ tay, phong độ đại tướng lộ ra rành rành. Mà Tang Lăng so với trước càng thêm xinh đẹp, Tang Thiết vẫn giống như trước, nhưng cũng trở nên càng thêm trầm ổn.
- Ta đã trở về. Diệp Trùng nhẹ nhàng trả lời.
- Tiên sinh trở về rồi!
- Tiên sinh trở về rồi!
Trong căn cứ vang lên tiếng hoan hô vang trời. Đối với tiểu tiên sinh dạy bọn họ chế tạo quang giáp tông ủi, giúp bọn họ vượt qua thú triều, lại dẫn bọn họ ra khỏi Thiên vực trì này, tất cả Tang tộc đều yêu mến tận đáy lòng.
Nhưng khi giới thiệu người khác tiếp đó ngược lại xảy ra chút vấn đề. Người khác còn được, chỉ mình Nhuế Băng, Diệp Trùng không biết nên giới thiệu thế nào.
- Nàng ta là… Diệp Trùng nghiêng đầu, lại không biết tiếp đó nên giới thiệu thế nào. Bạn bè? Cách nói này rất tự nhiên bị hắn phủ quyết.
- Thì ra là sư mẫu a! Tang Lăng hiểu ý người khác chủ động lên trước. Những người Tang tộc còn lại lúc này mới lộ ra vẻ bừng tỉnh ngộ. Thì ra là sư mẫu, chẳng trách tiên sinh lại thẹn thùng. Mấy người bọn họ đều từng theo Diệp Trùng học tập, trong lòng bọn họ, Diệp Trùng chính là thầy của bọn họ, cho nên tiếng sư mẫu này cũng nói tự nhiên tột cùng.
Cho dù Nhuế Băng trước giờ trấn định, mặt cũng soạt cái đỏ lựng lên.
Toàn bộ ánh mắt tất cả mọi người đều tập trung trên người Nhuế Băng. Mỗi người Tang tộc đối với vợ của tiểu tiên sinh đều vô cùng tò mò, vô số ánh mắt nóng bỏng trong khoảnh khắc đều hướng hết về Nhuế Băng. Diệp Trùng lập tức bị coi như không thấy.
Tang Phổ nhìn ra cảnh khó của Nhuế Băng, liếc nhìn Diệp Trùng, nhẹ nhàng cười, chủ động bước ra giải vây cho Diệp Trùng và Nhuế Băng, quát người xung quanh: “Toàn bộ tập trung ở đây làm cái gì? Nên làm cái gì thì làm cái đó. Tiên sinh không dễ gì trở về, đương nhiên phải nghỉ ngơi một lát. Giải tán đi, giải tán đi.” Có thể nhìn ra uy tín của Tang Phổ với mọi người càng cao hơn trước, mọi người chỉ đành không tình nguyện mà giải tán.
Tang Lăng cười nói với Nhuế Băng: “Tiểu sư mẫu, chúng ta đi vào đi.”
Tiểu tiên sinh dẫn theo một cô gái xinh đẹp như tiên nữ trở về. Tin tức này giống như mọc cánh, lập tức truyền khắp căn cứ.
Phòng hội nghị. Không giống sự cao hứng mạnh mẽ vừa rồi, sắc mặt mỗi người lúc này đều ngưng trọng vô cùng.
Trước mặt bọn họ, hình ảnh nổi của tinh vực xung quanh hành tinh Dật Cúc được chiếu ra trôi nổi trên không, một điểm đỏ tươi chói mặt dị thường ở trên đó.
- Chỗ này chính là một trong những điểm không gian bất ổn, cũng là điểm không gian bất ổn gần chúng ta nhất. Tạm thời vẫn không cách nào phán đoán mấy điểm không gian bất ổn này có phải là dấu hiệu xuất hiện của mấy sinh vật đó không. Diệp Trùng giới thiệu vắn tắt tình hình một lượt.
Mỗi người sau khi nghe thấy Diệp Trùng kể lại trận chiến ở thông đạo tự do đều không khỏi hoảng sợ biến sắc. Ba đại thế gia, bọn họ đã sớm nghe thấy, quang giáp đoàn của ba nhà chính là đội quân chiến đấu được công nhận mạnh mẽ nhất của cả thiên hà Hà Việt. Càng huống chi người dẫn đầu còn là cao thủ đỉnh cấp giống như ba đại cao thủ. Nhưng chính như thế, tỉ lệ thương vong trong trận chiến này của bọn họ vẫn đạt tới một con số cao tới mức kinh người. Đội quân chiến đấu sau cùng còn sống sót không tới hai mươi phần trăm.
Có thể tưởng tượng trận chiến đó thảm khốc thế nào.
Sắc mặt mấy người Tang Phổ tuy có chút ngưng trọng, nhưng không ai lộ ra vẻ hoảng sợ. Trước khi gặp được Diệp Trùng, bọn họ mỗi ngày đều sống ở rìa sinh tử, mức độ dẻo dai của thần kinh còn lâu cư dân của thiên hà Hà Việt mới có thể tưởng tượng ra được. Càng huống chi, đây chỉ là một loại sinh vật bất minh, cho dù chúng có mạnh mẽ, chẳng qua cũng chỉ là một loại sinh vật. Mà thứ Tang tộc ở Thiên vực trì làm quen nhiều nhất chính là mấy con dã thú không biết tên kỳ hình quái trạng đó.
- Vị trí này thật là chết người a! Tang Phổ cười khổ nói, chỉ màn hình: “Các người xem, nếu như ở chỗ này một khi thật sự xuất hiện loại sinh vật bất minh mà tiên sinh nói, vậy liên lạc của chúng ta và trong tộc sẽ thành vấn đề. Nếu như chúng lại di chuyển về phía vành đai tử vong, vậy qua lại của chúng ta và trong tộc sẽ hoàn toàn bị cắt đứt rồi!”
Trên màn hình, điểm đỏ đó mau chóng lan rộng, biến thành một khu vực màu đỏ. Khu vực màu đỏ này giống như một vật cản đường màu đỏ, vừa đúng chắn ngang con đường phải đi qua của Thiên vực trì và hành tinh Dật Cúc.
- Chuẩn bị chiến đấu đi! Tang Thiết lớn tiếng buông ra một câu, ánh mắt nóng rực của hắn nóng bỏng nhìn Diệp Trùng. Đối với loại phần tử hiếu chiến như hắn đây mà nói, ngày tháng qua đi trước mắt rõ ràng bình lặng tới mức giống như nhạt như nước lã.
- Chuẩn bị chiến đấu đi! Tang Lăng cũng gật đầu, vô luận thế nào, qua lại với trong tộc nếu như bị cắt đứt, đây là điều bọn họ vô luận thế nào cũng không thể chấp nhận. Ánh mắt mang theo vài phần trưng cầu của nàng nhìn về phía Diệp Trùng.
Tang Phổ bình tĩnh nói: “Ý kiến của ta cũng giống như vậy, chuẩn bị chiến đấu!” Nói xong, hắn cũng nhìn Diệp Trùng.
Ánh mắt ba người toàn bộ đều hướng về phía Diệp Trùng.
- Chuẩn bị chiến đấu! Giọng nói của Diệp Trùng như chém đinh chặt sắt.
Todd Reeves không hề nhìn thấ Diệp Trùng, tiếp đãi hắn vẫn là Quả lão đại. Bản thân Quả lão đại cũng không rõ tình hình, nếu như giải thích với Todd Reeves, cũng chỉ đành cố sức xoay sở. Todd Reeves lòng nóng như lửa, nhưng cũng bó tay chịu trận.
Nếu như nói trước khi Diệp Trùng chưa tới, căn cứ đã rất bận rộn, vậy hiện giờ cả căn cứ giống như lên dây cót vậy, bắt đầu vận chuyển điên cuồng.
Trương Vũ bị Diệp Trùng gọi tới, công tác chủ yếu của hắn chính là liên lạc với mấy người Mục Thương. Hành tinh Dật Cúc cực kỳ lạc hậu, xây dựng mạng mô phỏng gần như là số không, mà mấy người Tang Phổ đối với phương diện này không biết tí gì, hoàn toàn chưa nghĩ qua phát triển phương diện này.
Nhưng cơ bản của Trương Vũ quả nhiên vững chắc vô cùng. Dưới sự chắp vá lung tung, miễn cưỡng làm ra một cái máy phát tín hiệu có thể lên mạng mô phỏng. Chỉ là trang bị này quả thật tệ tới mức đáng thương. Nhưng may mà Mục Thương mười mấy ngày nữa sẽ tới, tới lúc đó thì đây sẽ không phải là vấn đề.
Từ sau khi biết được quan hệ giữa Diệp Trùng và Long Hổ hiệp lữ, Trương Vũ vô cùng sung sướng đồng ý hợp tác. Mà khi biết được công việc mỗi ngày của hắn là liên lạc với Long Hổ hiệp lữ, hắn càng hưng phấn dị thường.
Tang Thiết lại bị phái đi Thiên vực trì, lực chiến đấu của hành tinh Dật Cúc hiện giờ không hề đủ. Nhiệm vụ của hắn là trở về điều tới đội quân ít nhất một vạn người. Ngoài điều này ra, cùng trở về với hắn còn có lượng lớn vật tư chiến đấu.
Lão già Phá Xa lập tức liền vùi đầu vào trong cải tạo quang giáp tông ủi. Đối với chuyển động cơ giới, lão chính là chuyên gia chân chính. Mức độ si cuồng của lão làm mọi người đều kinh ngạc vô cùng. Ngày thứ ba, lão già Phá Xa với cặp mắt giăng đầy tơ máu đã lập ra một phương án cải tiến. Mọi người đều không khỏi kính trọng vô cùng tinh thần coi trọng nghề nghiệp của lão.
Chỉ có mấy người Diệp Trùng và Nhuế Băng từng trải qua trận chiến đó mới hiểu lão già Phá Xa tại sao lại liều mạng như vậy.
Không thể không nói, thành tựu của lão già Phá Xa ở phương diện chuyển động cơ giới còn lâu kẻ nửa mùa như Diệp Trùng có thể so sánh được. Đơn giản lại hiệu suất cao, trải qua tính toán của quang não, tính năng điều khiển của quang giáp tông ủi đã qua cải tiến có thể tăng thêm mười bảy phần trăm, tiêu hao năng lượng giảm chín phần trăm. Số liệu này có uy tín cực kỳ, là do Mục Thương đưa ra. Phương án cải tạo này ngay cả Diệp Trùng cũng không thể không khâm phục, điều càng quan trọng hơn là cả cái phương án cải tiến này đối với việc thay đổi của quang giáp tông ủi vô cùng nhỏ, chu kỳ cải tạo cũng rất ngắn.
Diệp Trùng không do dự thêm, ra lệnh một tiếng, tất cả quang giáp tông ủi lập tức tiến hành cải tạo.
Mà việc giám sát điểm không gian không ổn định đó cũng vẫn luôn không hề gián đoạn. Bộ thiết bị giám sát này còn là do Todd Reeves lấy ra từ phòng thí nghiệm của một trường học địa phương. Cũng chính việc này, mấy người Diệp Trùng sinh ra chút hảo cảm đối với hắn.
Trên thực tế, Todd Reeves vừa nghe thấy thiết bị giám sát thì đại khái đã đoán ra việc thế nào, cũng phối hợp vô bì. Có sự phối hợp của vị quan chấp hành hành chính cao nhất hành tinh Dật Cúc này, hiệu suất công việc của mấy người Diệp Trùng tăng mạnh.
Du khách khác giống như trên con tàu vũ trụ đó thì do Todd Reeves tới an ủi, rất mau bọn họ liền bị được đưa tới ở trong một chỗ chuyên môn.
Chiến tranh chính là đốt tiền.
Cảm ngộ của Diệp Trùng đối với câu nói này hiện giờ sâu sắc vô cùng, công sức mấy ngày, tiền mấy người Tang Phổ kiếm lâu như vậy liền tiêu hết hơn một nửa. Các loại vật tư, các loại thiết bị đều cần lượng lớn tiền. Điều quan trọng nhất lại là các loại thiết bị máy móc tầm xa, giá của vũ khí công kích tầm xa có tính năng xuất sắc cao ngất làm cho Diệp Trùng líu cả lưỡi. Nhưng lại không thể không mua, Giáp xác ngạc trùng nếu như không có vũ khí tầm xa đối phó thì rất phiền phức. Càng huống chi chỗ mà tình huống có thể xuất hiện đó không giống thông đạo tự do, xung quanh là nơi trống trải, rất khó hình thành vây giết.
Bản thân hành tinh Dật Cúc cực kỳ nghèo khó, không có béo bở, Todd Reeves ở trên vấn đề này cũng lực bất tòng tâm.
Nhìn tiền bạc biến mất với tốc độ kinh người, Diệp Trùng đau đầu vô cùng, nhưng lại không thể không suy nghĩ nát óc tìm cách.
Phản hồi và góp ý:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=53212
Nơi mọi người góp gió tạo bão đây:http://tangthuvie/forum/showthread.php?t=55451