Diệp Trùng nhìn thấy dáng vẻ của Nhuế Băng cũng ngây người ra!
Nhuế Băng nhìn thấy dáng vẻ Diệp Trùng bình yên không bệnh tật, không khỏi cười khổ nói: "Thân thể ngươi quả nhiên cường hãn!"
Diệp Trùng yên lặng ngồi, đối với ý tứ lần tới này của nàng ta, Diệp Trùng có chút nắm không được, nhưng hắn vẫn rất cẩn thận, Mục đang yên lặng đứng sau lưng hắn. Nếu như trong chốc lát có xảy ra chuyện gì, Mục có thể ngay lập tức có phản ứng, càng huống chi bản thân cũng không phải một chút lực hoàn thủ cũng không có, chỉ là sợ quái bệnh của mình đột nhiên trở cơn thôi.
Diệp Trùng yên lặng ngồi, hai mắt một cái cũng không nháy nhìn đối phương, hắn đang đợi đối phương nói ra lý do tìm tới, hắn tuyệt không tin đối phương chẳng qua chỉ vì buồn chán nên đặc biệt chạy tới đây ngồi chơi. Loại việc rảnh hơi này, Diệp Trùng tin rằng người phụ nữ cường hãn nhất từ trước giờ mới gặp được đang ở trước mặt này tuyệt đối sẽ không làm.
Đối với Nhuế Băng, Diệp Trùng vẫn đánh giá rất cao, kỹ xảo đánh võ của đối phương giỏi hơn mấy lần, hơn nữa một chiêu đó có khả năng chứa đầy công kích tinh thần, theo như lời của Mục, càng làm cho Diệp Trùng như bắt được của báu! Làm cho Diệp Trùng lần đầu tiên biết được, ngoài công kích thuần vật lý, còn có những thứ khác tồn tại.
Nhuế Băng cái gì cũng không nói, yên lặng ngồi trước mặt Diệp Trùng, cặp mắt đen láy nhìn thẳng Diệp Trùng.
Ánh mắt 2 người gặp nhau trên không!
Một vệt ửng hồng yên lặng từ cổ Nhuế Băng từ từ lan dần lên!
Đối phương không mở miệng, làm Diệp Trùng có chút ngạc nhiên, theo hắn, đối phương phải là một người dứt khoát, nhanh nhẹn, đã tới tìm mình, vậy nhất định phải có việc, thế nào lại không mở miệng? Diệp Trùng mở miệng đáng tan sự yên lặng: "Ngươi tới tìm ta có việc gì?"
Giọng nói lãnh đạm phối hợp với vẻ mặt thờ ơ của Diệp Trùng, làm sắc mặt Nhuế Băng trở nên nghiêm túc, tuy rằng thân thể vẫn chưa hồi phục, nhưng khí thế của một võ sĩ ngày thường giống như trở lại trên thân thể nàng!
Nhuế Băng chỉnh vạt áo, ngồi thẳng lên, thần sắc nghiêm nghị, sau đó vừa mở miệng liền làm cho Diệp Trùng không hiểu đầu cua tai nheo gì.
(NV: 丈二和尚摸不到头, thường hay nói là: 丈二金刚摸不着头脑, nghĩa là tượng kim cang cao 1 trượng 2 thước, khoảng 4 mét, sờ không được tới đầu, chỉ việc không nắm rõ sự việc gì đó.)
- Ngươi có đồng ý cưới ta không?
Cưới nàng? Là ý gì? Cũng may Mục cách mình không xa, Diệp Trùng thông qua sóng não liên lạc với Mục: "Mục, cưới nàng là có ý gì?"
- Ừ, theo như dữ liệu cho biết, chắc là kết thành vợ chồng hợp pháp! Mục giải thích nói.
- Vợ chồng hợp pháp lại là cái gì? Diệp Trùng nghi hoặc hỏi.
- Ách, loại vấn đề này không phải là sở trường của ta, ngươi hay là hỏi Thương đi, chúng ta cần thời gian 5 giây để thay đổi! Mục rõ ràng đối với vấn đề này vô cùng đau đầu, thế là liền tính đem vấn đề này giao cho Thương, vốn tiên tiến hơn trong vấn đề phán định tình cảm, xử lý.
Thương vừa đi ra liền phát ra tiếng điện tử kêu gào: "Woa, Diệp tử, quả nhiên là người đẹp bạo lực lần trước đó nha, hắc hắc, người đẹp phù hợp với suy nghĩ của ngươi thế này đúng là ngàn năm khó gặp à nha!"
Diệp Trùng không hiểu hỏi: "Điều này và người đẹp có quan hệ ư?"
Thương dùng giọng điệu cứ như là đương nhiên nói: "Đương nhiên, người đẹp sẽ có người không thích ư?" Nhưng rõ ràng có ngập ngừng một lúc: "Ừ, đương nhiên, khẩu vị của ngươi quá đặc biệt đi! Nhưng, đây không phải là rất thích hợp tiêu chuẩn của ngươi sao? Thể hình không thể quá thô kệch, sẽ ảnh hưởng đến tốc độ, cũng không thể quá ốm yếu, cơ bắp phải có lực bạo phát, ừm, sự bền bỉ cũng không được tồi, tính dẻo dai nhất định phải rất tốt, tinh thông đánh cận chiến, kỹ thuật về mặt quang giáp không thua ngươi quá xa, ra tay dứt khoát, tốt nhất là một kích lấy mạng! Tính cảnh giác cao. Nếu như có thể tinh thông cơ giới quang giáp thì tốt nhất! Ngoại trừ về quang giáp nàng ta không quá phù hợp ra, những thứ khác hình như hoàn toàn vì nàng ta mà đặt ra đó nha! Hơn nữa quang giáp, bồi dưỡng xem ra cũng rất nhanh mà! Diệp tử, ta thật sự nghĩ không ra còn có ai phù hợp yêu cầu hơn nàng ta nữa đó!"
Diệp Trùng vẫn nghi hoặc hỏi: "Điều này và cưới nàng ta có quan hệ à?"
Thương gần như nín cả thở: "Diệp tử, chẳng lẽ giai đoạn dậy thì của ngươi thật là vẫn chưa tới sao? Trời! Ngươi cũng 20 tuổi rồi! Đây cũng không phù hợp với lý thuyết sinh lý học tí nào! Chẳng lẽ... chẳng lẽ... ngươi..." Trong giọng nói của Thương đầy vẻ quái dị!
Thương úp úp mở mở làm Diệp Trùng càng mơ hồ hơn: "Sinh lý học? Nguyên lý sinh trưởng của sinh vật? Đây không phải là môn học của Công nghệ sinh học sao?"
Thương như muốn khóc luôn: "Hài... Nguyên lý sinh trưởng của sinh vật? Diệp tử, ngươi không thể cứ thế này được a, ta bây giờ phải bắt đầu xây dựng nhân sinh quan chính xác cho ngươi! Không thể để Mục lại dạy sai ngươi như vậy được, trời ạ, ta cũng có thể dự đoán được cuộc sống tương lai của ngươi là tối tăm, không chút vui thú như thế nào rồi a!"
Hơi ngẩn ra một lúc, Thương từng bước dụ dỗ: "Diệp Trùng, ngươi xem nàng ta có thuận mắt không? Trong số tất cả phụ nữ ngươi gặp qua." Giọng nói của Thương lúc này lộ ra một loại mê hoặc đặc biệt!
Diệp Trùng ngẩng đầu ngắm Nhuế Băng, trong mắt Nhuế Băng đang ngồi ngay ngắn lập tức lóe lên một tia hoảng loạn, Diệp Trùng suy nghĩ một chút, nói: "Thuận mắt!", dường như trong tất cả phụ nữ mình gặp qua, đây cũng là người phụ nữ duy nhất có thể làm mình cảm thấy có chút đánh giá cao, cũng không cần bàn cãi, là người phụ nữ mạnh mẽ nhất!
- Nhưng, giữa 2 cái này có quan hệ tất nhiên à? Lô-gic của Diệp Trùng không hề bởi vì Thương mà xảy ra hỗn loạn!
- Hà... không có! Nhưng Diệp tử, ngươi lúc nào mới có thể trở thành người đàn ông bình thường chứ? Thương phát ra một tiếng thở dài!
- Ta không bình thường sao? Diệp Trùng rõ ràng không vừa lòng với kết luận này.
- Chẳng lẽ ngươi đối với phụ nữ không có chút ham muốn nào sao? Vấn đề này làm Thương vô cùng đau đầu.
- Ham muốn? Diệp Trùng mù mờ hỏi: "Đối với phụ nữ phải có ham muốn ư?"
Thương như trúng phải trọng kích, giọng nói lập tức ủ rũ: "Diệp tử, ngươi, ngươi thật là quá mạnh mẽ rồi!"
- Ta? Ta vẫn không được, so với Mục thì vẫn còn cách xa lắm! Diệp Trùng nói.
- So với Mục? Trời, quả nhiên là cuộc nói chuyện giữa dã thú và dã thú a! Không được, Diệp tử, xem ra vô cùng cần thiết phải thực hiện giáo dục sinh lý học với ngươi một phen mới được! Diệp tử, đợi lát cho ngươi xem trận đấu kịch tính, nóng bỏng phiên bản 3D mới nhất, đây chính là cực phẩm ta sưu tầm đó nha! Trong lời nói của Thương tràn đầy xúc cảm mãnh liệt.
- Tư liệu ghi hình? Trận đấu kịnh tính nóng bỏng? Là chiến đấu quang giáp à? Diệp Trùng hỏi.
- Chiến đấu quang giáp? Trong quang não của Thương không khỏi hiện ra 2 quang giáp hình người tiến hành chiến đấu kịch tính trên không trung, dầu máy bắn tung tóe, linh kiện rơi vãi tùm lum, còn có thêm một loạt tiếng ma sát của kim loại làm người ta phải ê cả răng, Thương lạnh run, xém chút nữa là bị treo máy!
Đối với loại người chỉ chú trọng lô-gic như Diệp Trùng mà nói chuyện tình cảm, đặc biệt là tình cảm giữa nam nữ, không nghi ngờ gì, là một việc làm Thương vô cùng sầu não!
Nhuế Băng tuy rằng sắc mặt xem ra bình thường, nhưng trái tim lại lên tới cổ họng. Diệp Trùng ở đối diện đầu tiên là cúi đầu suy nghĩ, sau đó ngẩng mặt nhìn mình một cái, lại tiếp tục cúi đầu suy nghĩ. Nhuế Băng lần đầu tiên có loại cảm giác kỳ lạ này, đã mong chờ lại sợ hãi, lo được lo mất! Nàng chỉ cố hết sức duy trì sự trấn tĩnh của mình, ít nhất là sự trấn tĩnh bên ngoài!
Đối với sự bảo thủ của mình, Nhuế Băng cũng biết, giống như nàng lúc đầu vì nghĩa không từ mà lựa chọn kế thừa võ đường của cha vậy, mấy năm nay, truyền thống cổ xưa đã hoàn toàn thấm vào trong máu của nàng, đối với sự bảo thủ của mình, nàng cũng không cách nào thay đổi, cũng chưa từng nghĩ qua sẽ thay đổi! Loại sinh hoạt này làm nàng cảm thấy yên tĩnh, an tâm!
Vẻ mặt Nhuế Băng phức tạp nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông này mình mới gặp chẳng qua chỉ 2 lần, tương lai sẽ thành chồng của mình ư? Nếu như hắn không đồng ý, vậy mình phải làm sao đây? Mình có thể kiên trì giữ cái truyền thống này, nhưng không hề có nghĩa là phải ép buộc người khác cũng tuân theo mấy truyền thống này như vậy. Đối với sự cố chấp của mình, cũng vẻn vẹn chỉ là sự cố chấp của bản thân mà thôi, Diệp Trùng không đồng ý cũng là một việc rất bình thường, vậy mình phải làm thế nào?
Cho dù đã sớm hạ quyết tâm, nhưng giờ phút này, Nhuế Băng lại có chút ngỡ ngàng!
- Được, trở về vấn đều vừa rồi, lấy nàng ta rốt cuộc là ý gì? Kết quả cuối cùng là gì? Diệp Trùng hỏi.
- Lấy nàng chính là cùng nàng ta kết thành vợ chồng hợp pháp, kết quả cuối cùng là ngươi và nàng ta vĩnh viễn ở cùng nhau! Thương đã không có chút hy vọng có thể giải thích chính xác việc này cho Diệp Trùng!
- Cùng nàng ta ở cùng nhau? Tại sao phải vĩnh viễn cùng nàng ta ở cùng nhau? Diệp Trùng lại hỏi Thương vấn đề này!
Thương nín bặt!
Thương không tin đàn ông khỏe mạnh như Diệp Trùng thế này ngay cả một chút hứng thú với phụ nữ cũng không có, đột nhiên, Thương nghĩ ra một cách hay.
- Diệp tử, vì để ngươi hiểu loại cảm giác này rốt cuộc là thế nào, chúng ta có thể làm một cuộc kiểm tra! Giọng nói của Thương quái quái, nhưng hắn cũng biết, chỉ có sự thật mới có thể càng làm Diệp Trùng chấp nhận!
- Ừ, làm thế nào? Diệp Trùng cũng rất muốn thử một chút, dù sao nếu như vẫn là loại vấn đề này, Diệp Trùng cũng không muốn làm một người không biết tí gì về phương diện này.
- Ngươi đi tới trước mặt nàng ta, yên tâm, nàng ta tuyệt đối sẽ không làm hại ngươi, hơn nữa, với trạng thái hiện nay của nàng, cũng sẽ không là đối thủ của ngươi! Thương dụ dỗ nói.
- Ừ! Diệp Trùng theo lời đi tới trước mặt Nhuế Băng, trên gương mặt tái nhợt của Nhuế Băng hiện ra một chút hoảng loạn.
- Nắm lấy tay của nàng! Cái đuôi ác ma bắt đầu hơi bộc lộ ra.
- Tay? Diệp Trùng có chút không hiểu, liền hỏi: "Tay nào?"
Binh, một ác ma nào đó ngã nhào làm dậy lên một trận gió, Thương run rẩy nói: "Tùy ngươi!" Âm thanh to lớn do Thương té ngã làm Nhuế Băng bị dọa nhảy dựng lên, nhưng do sự khẩn trương do Diệp Trùng tới gần mang lại mà có chút buông lơi.
Diệp Trùng nắm lấy tay phải của Nhuế Băng, toàn thân liền đưa vào trạng thái đề phòng, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng ứng phó được với sự phản kích không biết lúc nào sẽ tới. Diệp Trùng cho rằng, loại hành vi này của mình sẽ dẫn tới sự phản kích của đối phương là điều tất nhiên! Không có ai lại yên tâm để tay của mình bị người khác nắm lấy như vậy, đây cũng có nghĩa là mang sự sống chết của mình giao cho đối phương!
Nhưng, tình hình của Nhuế Băng lại làm Diệp Trùng vô cùng khó hiểu, tay của Nhuế Băng hơi co lại, nhưng không thể thoát khỏi tay của Diệp Trùng. Đôi môi khẩn trương mím chặt do quá mức mà trở nên trắng bệch! Gương mặt vốn tái nhợt lúc này đã ửng hồng lên, nhưng lại không có cúi đầu, vẫn kiên cường, thẳng thừng đối mặt với Diệp Trùng, trong đôi mắt lành lạnh lộ ra một chút vẻ hấp dẫn hiếm thấy, còn có một chút quật cường. Nhưng vẫn như cũ nhìn thẳng Diệp Trùng!
- Tiếp theo làm sao? Diệp Trùng hỏi.
- Từ từ mà cảm nhận bàn tay này một lát đi! Cái đuôi ác ma càng lộ ra lớn hơn.