…
Lục Bình để túi công văn lên trên bàn, đi đến phía trước tủ sách. Cửa tủ vừa mở ra, một tập hồ sơ màu nâu đen lập tức xuất hiện ở trong không khí phía trong góc của ngăn thứ hai.
Cho dù đã đổi mới hai phần tình báo, cũng tận mắt chứng kiến nó xuất hiện một lần nhưng trong lòng Lục Bình vẫn cảm thấy giật mình. Động tác kéo cửa tủ hơi dừng lại, hít sâu một hơi, sau đó mới kéo ra lần nữa.
Tay trái cầm túi hồ sơ bằng da bò, tay phải vuốt ve bề dày của nó.
"Vẫn là tin tức cơ mật màu trắng."
Lục Bình tháo dây quấn quanh ra, nhìn thoáng qua vật màu trắng to bằng móng tay.
Anh hơi thả lỏng một chút.
Chỉ là tin tức cấp bậc thấp nhất thôi mà đã có thể khiến cho anh chứng kiến viên đạn lao qua bên tai mình, một sinh mệnh trẻ tuổi ngã xuống bên chân; khiến cho đầu anh đổ máu và thiếu chút nữa là không thể đi ra khỏi phòng riêng…
Hiện tại, năng lực cá nhân và nhân mạch tài nguyên của Lục Bình đều chưa được hoàn thiện. Nếu như cho anh một tin tức về đại lão cao cấp hơn thì sợ là anh ngay cả chết như thế nào đều không biết.
"Để xem sau vậy." Lục Bình hơi mở ra, nhìn thoáng qua tập tài liệu thật dày trong túi, sau đó đóng lại.
Anh ôm tập hồ sơ vào trong ngực, cầm lấy quần áo rồi đi ra khỏi phòng ngủ, đi vào dùng phòng tắm chung. Sau khi tắm xong, Lục Bình giẫm ở trên nắp bồn cầu, nhón chân lên, đẩy trần nhà tắm ra, thò tay tìm tòi, không bao lâu sau đã lấy ra hai phần tình báo.
Lục Bình trước đó đã thí nghiệm, túi hồ sơ tình báo làm bằng da bò này có hiệu quả chống nước cực mạnh, hơn nữa cho dù dùng dao cắt thì cũng khó lưu lại vết trầy.
Đặt bọn chúng ở trên tấm ngăn hoàn toàn không cần lo lắng về việc sẽ bị hư hại.
…
"Mình hiện tại có 10 triệu, căn nhà chung 60 mét vuông này đại khái là 3 triệu, trong thời gian gần đây cần đi tìm chủ nhà mua lại phòng trước đã."
Lục Bình trở về phòng.
Anh để ngực trần, ngồi ở trước bàn, giống như là nhớ ra cái gì đó rồi tự lẩm bẩm.
Nếu như tạm thời không dự định dọn đi thì phải nắm quyền sở hữu ngôi nhà này trước đã.
Anh nghĩ về điều này một hồi.
Lục Bình mở phần tình báo thứ nhất về Lý Ngọc Trân ra, anh lật đến cuối cùng, ánh mắt ngưng lại, ghi chép cuối cùng lại xuất hiện thay đổi.
Ba điểm đầu tiên không có gì thay đổi:
[ Tình báo cơ mật màu trắng D-001, kết quả xử lý: 1…, 2…, 3…, 4. Lý Ngọc Trân đã bắt đầu hoài nghi anh, ấn tượng của anh trong lòng cô ta đã bị hạ xuống một bậc; 5. Lý Ngọc Trân đã bắt đầu đánh giá năng lực của người phía sau anh, khi sự kiêng kỵ lại giảm bớt lần nữa, cô ta sẽ cho anh thấy tầm quan trọng của quyền riêng tư và thủ đoạn tìm tòi nghiên cứu của những người có quyền lực; 6. Kế hoạch của Tống Tử Văn nhằm vào Lý Ngọc Trân lại tiến thêm một bước… ]
Lông mày Lục Bình nhíu lại, đầu ngón tay xoa xoa mặt bàn.
Anh tiếp tục rút phần tình báo thứ hai liên quan tới Viên Thái Bình ra, trực tiếp lật đến trang cuối cùng.
"Quả nhiên, một bản tổng kết khách quan cũng đã xuất hiện."
Lục Bình hít một hơi thật sâu, anh nghiêm túc đọc từng hàng chữ, thì thầm tự nói.
[ Tình báo cơ mật màu trắng D-002, kết quả xử lý:
1. Anh lựa chọn con nuôi của Viên Thái Bình - Đinh Thanh làm đối tượng mục tiêu, đồng thời có ý đẩy Đinh Thanh lên vị trí người phát ngôn, mượn nhờ tay Đinh Thanh giết chết Viên Thái Bình;
2. Anh đã đắc tội với người phát ngôn của chi nhánh thứ ba của Tào Môn - Viên Thái Bình, Viên Thái Bình là một con cáo già xảo quyệt, tâm tư kín đáo;
3. Lựa chọn của anh rất to gan, nhưng mà lại có xác suất nhận được hồi báo cực phong phú, một khi Đinh Thanh lấy được vị trí kia, anh sẽ bước đầu nắm giữ thế lực và nguồn tài nguyên có thể điều động;
4… ]
"Đánh dấu tất cả mục đích của mình lại."
Phần tình báo thứ hai này ghi chép tất cả tin tức liên quan tới Viên Gia - Viên Thái Bình, trong đó bao gồm những việc làm không từ thủ đoạn để ngồi lên vị trí kia, và các âm mưu tàn nhẫn để khống chế thuộc hạ một cách tốt hơn.
Lục Bình lật tài liệu về phía trước.
Anh dùng bút đánh dấu để đánh dấu một số tin tức quan trọng.
"Việc bầu cử Người phát ngôn của chi nhánh thứ ba Tào Môn và người đứng đầu tập đoàn vận tải Trung Hải cần mười hai giám đốc thành viên bỏ phiếu. Căn cứ vào những nội dung này, có thể kéo được cho Đinh Thanh mấy phiếu đây?"
Lục Bình không quá chắc chắn.
Suy cho cùng thì anh cũng chỉ là một nhân viên công ty bình thường.
Trên thực tế, nếu như không có phần tài liệu chi tiết đến khủng bố này thì Lục Bình ngay cả dũng khí đối mặt với Viên Thái Bình đều không có. Ưu thế của anh, một là tài liệu, hai là địch sáng mình tối, ba là Đinh Thanh từng có năng lực và uy vọng khiến cho Viên Thái Bình phải kiêng kỵ!
Nếu Lục Bình chỉ có mỗi tình báo thôi thì sẽ không thể thắng được Viên Thái Bình.
Nhưng nếu như người nắm giữ tin tức là Đinh Thanh… thì ai chết vào tay ai còn chưa biết!
------
Dịch: MBMH Translate