Thời gian trôi qua từng ngày. Chỉ chớp mắt một cái, giống như đã đến đêm giao thừa của ngày ba mươi mốt tháng mười hai. Được nghỉ một ngày. Buổi sáng. Lục Bình mặc một chiếc áo khoác mỏng màu xám tro, đẩy cửa kính của một quán cà phê ven đường, bước vào trong quán dưới tiếng chuông gió leng keng, ngồi ở trong góc cạnh cửa sổ quán. Sau khi gọi một ly cà phê, anh lấy một quyển sách đã bị hủy bìa ra từ trong túi rồi chăm chú đọc. Ánh mặt trời mùa đông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.