Mục lục
Yêu Một Người Nợ Một Đời
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 563:

 

Bị đôi tay và đôi môi linh hoạt của anh kích thích, cô rên lên một tiếng rồi chợt vùi mặt vào cổ anh, hơi thở có phần khó kiềm chế phả vào cổ anh. Cô khàn giọng năn nỉ: “Cẩn Phàm…”

 

“Không muốn anh sao? Hả?” Anh hôn lên mặt cô, đôi môi dán lên môi cô, giọng khàn khàn nói: “Cảm giác này quả thật quá giày vò…”

 

Tay anh gần như đã cởi sạch bộ đồng phục bệnh nhân trên người cô. Nhưng sóng tình càng dâng trào mãnh liệt, thì lý trí của anh khôi phục càng nhanh. Kề đôi môi mỏng bên tai cô, anh thấp giọng nói: “Buổi tối ngủ ở đây với anh, đừng để anh phải gọi điện thoại bảo em tới. Chỉ được chạm không được ăn thì ít ra cũng phải để anh ôm một chút chứ!”

 

Bị anh kích thích, gương mặt Hạ Mộc Ngôn nóng lên, cô áp mặt vào cổ anh, chậm rãi gật đầu: “Dạ.”

 

***

 

Cả buổi tối, hai người đều quấn quýt ở trên giường.

 

Nói cho chính xác thì Hạ Mộc Ngôn bị Lục Cẩn Phàm ôm nằm trên giường đến hết buổi. Mặc dù anh bị thương, không tiện có động tác mạnh bạo nào khác, nhưng chỉ ôm và hôn thì thừa sức.

 

Trước đây Hạ Mộc Ngôn cũng không biết, hóa ra nụ hôn môi đơn thuần cũng có thể duy trì lâu đến thế. Mỗi lần hai người hôn nhau, ít nhất nửa tiếng đồng hồ sau mới rời ra, vậy mà vẫn không cảm thấy chán.

 

Hạ Mộc Ngôn cũng không biết mình đã ngủ bao lâu, nhưng khi cô mở mắt ra, thì trong phòng bệnh đã có ánh sáng từ bên ngoài xuyên qua rèm cửa chiếu vào, phản chiếu lóa mắt trên chiếc chăn màu trắng.

 

“Tỉnh dậy rồi?” Giọng anh từ bên cạnh truyền tới.

 

Hạ Mộc Ngôn quay đầu lại, thấy Lục Cẩn Phàm đóng laptop lại, nửa người trên của anh là chiếc áo đồng phục bệnh nhân rộng rãi, trên cổ còn lưu lại những dấu vết màu đỏ khả nghi, nổi bật trên làn da hơi tái gần đây của anh.

 

Đương nhiên Hạ Mộc Ngôn biết ai là tác giả của những dấu hôn kia. Tuy tối hôm qua hai người không làm gì trên giường bệnh, nhưng bị anh kích thích lâu như vậy, bản thân cô cũng không kiềm chế được đã hôn anh, gặm anh, cắn anh… Vừa nhìn lướt qua những dấu vết kia, cô liền vội vàng dời mắt đi.

 

“Ngượng ngùng cái gì?” Lục Cẩn Phàm cười khẽ, dáng vẻ lén lút ấy của cô làm sao qua được mắt anh.

 

“Khi các bác sĩ tới thay băng cho anh nhìn thấy thì làm sao?” Hạ Mộc Ngôn khẽ nói: “Em ở trong phòng bệnh của anh là đã lộ liễu lắm rồi, bây giờ nếu để họ nhìn thấy cái này, khụ khụ, càng xấu hổ chết đi được…”

 

“Sao lúc hôn anh tối qua, em không ngượng?” Anh cố tình phanh vạt áo ra để cô thấy những dấu hôn trên ngực anh.

 

“Nhưng anh cũng cắn em mà!”

 

Hạ Mộc Ngôn vừa nhỏ giọng cãi vừa đưa tay khép vạt áo anh lại, rồi lần lượt cài từng cúc áo cho anh, nhưng cô cài tới cúc áo trên cùng rồi mà vẫn không che được dấu hôn rất lộ trên cổ anh.

 

“Thật hả?” Lục Cẩn Phàm làm bộ làm tịch hỏi một câu, định vén áo Hạ Mộc Ngôn lên: “Để anh xem nào.”

 

Hạ Mộc Ngôn rất sợ mới sáng sớm mà ngọn lửa dục vọng đã bị khơi lên không thể dập tắt, nên vội vén chăn xuống giường.

 

Lục Cẩn Phàm đang bị thương, không thể đuổi theo cô, đành chịu thua nhìn cô vợ bé nhỏ đỏ bừng mặt vừa túm áo vừa chạy ra cửa.

 

Hạ Mộc Ngôn cuống quýt chạy, quên cả cầm điện thoại. Khi cô còn chưa mở cửa phòng, điện thoại đặt trên giường anh chợt reo lên.

 

Cô dừng bước, quay đầu lại thấy anh đang ung dung cầm điện thoại của cô trên tay, đưa mắt nhìn cô. Hạ Mộc Ngôn vội quay trở lại, cầm lấy điện thoại trên tay anh, nhìn thấy số điện thoại của Tiểu Bát trên màn hình, cô vội bắt máy.

 

“A lô?”

 

“Chị Đại Noãn, chị dậy chưa? Giờ này bên Mỹ hẳn là mới sáng sớm phải không?” Đầu bên kia, Tiểu Bát vui vẻ hỏi.

 

“Ừ, dậy rồi.” Hạ Mộc Ngôn xem đồng hồ, giờ này trong nước cũng không còn sớm, ít nhất cũng đã tan tầm rồi.

 

“Gần đây giá nhà trong nước đang lên, sản phẩm của công ty chúng ta được rất nhiều công ty lớn chú ý. Mấy hôm nay phòng họp của chúng ta sắp không đủ chỗ để ngồi, có rất nhiều người đến tham gia đấu giá. Chị Hạ Điềm nói chờ chị về, có thể sẽ cân nhắc về việc dời khỏi cao ốc Kim Lâm, chuyển tới một tòa cao ốc văn phòng độc lập, nếu không những người mang tiền tới cho chúng ta sẽ không có cả chỗ mà ngồi.” Tiểu Bát vừa cười vừa nói: “Chị Đại, trước khi chị trở về, có muốn bọn em tìm trước cho chị một địa điểm thích hợp để chuyển công ty không?”

 

Bây giờ đã qua tháng Một, sắp tới Tết Nguyên Đán rồi, qua năm mới, giá nhà trong nước sẽ bắt đầu có chiều hướng tăng lên.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK