Thẩm Trì Uyên không để tâm đến chuyện trên mạng. Cậu nghĩ chắc chẳng ai tin nổi những lời gã đàn ông kia nói – nghe đã thấy lố bịch đến mức không thể là thật.
Nhưng thường thì, chính những lời quá đỗi phi lý lại càng dễ khiến người ta tin, dư luận cũng vì vậy mà xoay chiều rất nhanh.
Cậu không lên tiếng, trong mắt người khác lại thành chột dạ, là mặc nhận những gì trong video là sự thật. Những người vốn còn giữ thái độ trung lập cũng bắt đầu dao động, chọn tin tưởng vào lời lẽ một chiều, cho rằng cậu là kẻ vô ơn.
Gã đàn ông trong video còn chỉ đích danh nói Thẩm Trì Uyên hiện đang tham gia một chương trình thực tế, thậm chí còn khoe rằng con trai gã là người nổi tiếng trong giới giải trí.
Tổ tiết mục bỗng dưng bị kéo vào thị phi, nhưng hiện tại họ đang bận rộn với một việc lớn nên chưa thể xử lý chuyện này ngay. Nếu không bận, nhất định họ sẽ lên tiếng thay Thẩm Trì Uyên, đồng thời công khai những thông tin đã xác minh về gia cảnh của cậu.
《 Yêu, chính là bắt đầu từ giây phút này 》quay vô cùng vất vả, đã đến giai đoạn ghi hình kỳ cuối cùng – một kỳ vô cùng quan trọng. Đạo diễn yêu cầu cả đội phải chuẩn bị thật kỹ càng, tất cả đạo cụ, lịch trình và nhân lực đều phải hoàn hảo nhất có thể.
Mọi chuyện đang được tiến hành khẩn trương, nhưng các khách mời lại không hề hay biết.
Ai nấy đều cho rằng chương trình không thể tiếp tục phát sóng nên bắt đầu lo cho việc riêng của mình.
Ôn Đường đã nhiều lần muốn thêm WeChat của Thẩm Trì Uyên nhưng đều bị từ chối. Sau khi gửi lời mời liên tục mà không được phản hồi, cậu ta đột nhiên im bặt – chắc là bị huấn luyện viên tịch thu điện thoại, chuẩn bị thi đấu rồi.
Những người khác cũng bận rộn với công việc cuối năm. Ai nấy đều không còn thời gian lướt mạng xã hội.
Ngoại lệ duy nhất là Tư Yến.
Vừa hoàn thành xong bảng tổng kết công việc năm, anh ta định nghỉ ngơi đôi chút thì đập ngay vào mắt là một tiêu đề video nổi bật:
"Con trai kiếm trăm vạn mỗi năm nhưng không phụng dưỡng cha mẹ, cũng không ngó ngàng em trai nhỏ. Đây là bản chất con người hay vì ghét bỏ người thân nghèo hèn không xứng đáng?"
Tư Yến bị tiêu đề thu hút, nhấn vào xem thử.
Ban đầu nội dung có vẻ bình thường, nhưng đến khi thấy gã đàn ông trung niên kia tự nhận là cha Thẩm Trì Uyên, nói bị con vứt bỏ để sống cuộc đời nghèo khổ... anh ta cau mày.
Cách gã gọi vợ và con mình khiến người ta cảm thấy phản cảm tận sâu trong tâm khảm.
Đến khi gã đưa điện thoại ra, giơ lên một tấm ảnh, Tư Yến suýt nữa chửi thề.
Người trong ảnh không phải Thẩm Trì Uyên thì là ai?!
Nói Thẩm Trì Uyên là loại người đó? Anh ta không tin dù chỉ một phần. Rõ ràng đây là nói dối trắng trợn!
Tấm ảnh chụp thuở nhỏ kia đúng là có nét giống Thẩm Trì Uyên, ngũ quan có phần tương đồng. Đứa trẻ trong ảnh cười rất tươi, trông cực kỳ đáng yêu.
Tư Yến không thèm xem tiếp video, ấn tạm dừng rồi kéo xuống đọc bình luận. Anh ta muốn xem cư dân mạng có còn tỉnh táo không.
Càng đọc, lông mày Tư Yến càng nhíu chặt – đám người này còn lý trí không đấy?!
Não bị chó gặm hết rồi à?
Tức giận không nhịn được, Tư Yến bắt đầu lao vào cãi nhau với người khác trên mạng, mắng một đám "ngốc bức" không có đầu óc.
Giữa một rừng bình luận chỉ trích Thẩm Trì Uyên, bình luận của Tư Yến hiện ra vô cùng nổi bật.
Những người vẫn còn tỉnh táo bắt đầu tụ tập dưới bình luận của anh ta, xây nên một "cao lâu". Bọn họ đều cảm thấy gã đàn ông trong video có gì đó rất sai – đặc biệt là ánh mắt, đầy tính toán và gian trá. Còn đứa bé và người phụ nữ đứng sau gã thì quá đáng thương, nhìn qua đã thấy tình trạng không tốt.
Sau khi bình luận xong, Tư Yến cũng không xem tiếp nữa. Vừa chuẩn bị đặt điện thoại xuống thì lại nhớ tới Thẩm Trì Uyên. Không biết cậu thế nào rồi.
Sau một hồi do dự, Tư Yến vẫn nhắn tin hỏi thăm:
【Bế quan có việc thả chó】: "Trì Uyên, dạo này cậu thế nào rồi?"
Lúc này Thẩm Trì Uyên vẫn đang tăng ca. Cậu hoàn toàn không quan tâm đến làn sóng dư luận trên mạng. Trong văn phòng, hầu hết đồng nghiệp đều tỏ vẻ xa cách, sợ bị liên lụy nếu tiếp xúc với cậu.
Chỉ có Lâm Chu vẫn như cũ, trò chuyện thân thiết với Thẩm Trì Uyên. Hiện tại trong công ty, chỉ còn hai người họ như một "phe riêng".
Sếp của bọn họ cũng mặc kệ mọi chuyện, miễn không ảnh hưởng công việc thì chẳng ai can thiệp.
Thẩm Trì Uyên từng khuyên Lâm Chu nên giữ khoảng cách, nhưng Lâm Chu chỉ cười nhẹ, nói hiện tại vẫn ổn. Dù sao cô cũng không làm ở đây lâu nữa – sang năm sẽ về quê lấy chồng.
Nói đến đây, cô cười gượng. Thật ra cô không muốn kết hôn sớm như vậy, nhưng cha cô bệnh nặng, lại nhất quyết không chịu chữa trị nếu cô chưa lấy chồng. Nhà chỉ có mình cô là con, cô đành phải thỏa hiệp, chấp nhận về quê xem mắt, đánh cược một lần vào vận may của chính mình.
Nếu không được, thì ly hôn vậy.
Ai cũng có những bất đắc dĩ riêng. Dù không muốn cúi đầu, nhưng hiện thực luôn bày ra trước mắt, khiến người ta không thể không nhún nhường.
Biết chuyện, Thẩm Trì Uyên không khuyên nữa – chỉ âm thầm chúc cô hạnh phúc.
Khi đang thu dọn đồ chuẩn bị tan làm, cậu nhận được tin nhắn của Tư Yến. Vừa nhìn đã biết anh ta là vì video kia mà lo lắng nên mới nhắn.
Thẩm Trì Uyên cũng không bất ngờ. cCậu cúi đầu trả lời:
【Uyên】: "Không sao, tôi ổn. Chuyện này không ảnh hưởng gì đến tôi."
Tư Yến đọc được tin nhắn ấy, lại càng thấy bực.
Không ảnh hưởng?
Chỉ là chưa đến lúc nó bùng phát thôi. Chờ đến lúc phải tự mình lên tiếng làm sáng tỏ thì đã muộn rồi.
Tư Yến suy nghĩ một lúc rồi quyết định nói chuyện nghiêm túc với Thẩm Trì Uyên.
【Bế quan có việc thả chó】: "Trì Uyên, nếu có thể giải thích làm sáng tỏ thì nên làm sớm một chút sẽ tốt hơn. Đợi đến lúc mọi chuyện căng thẳng hơn mới ra mặt thì e là sẽ rất khó xử lý."
Thẩm Trì Uyên hiểu rõ Tư Yến thật lòng quan tâm mình nên cũng không gạt, nhắn lại để anh ta yên tâm. Cậu đã có kế hoạch, sẽ tự mình lên tiếng làm rõ mọi chuyện.
Tư Yến thấy cậu có thái độ như vậy thì cũng yên lòng. Miễn là không chọn cách mặc kệ, để mặc dư luận đẩy sóng đẩy gió là được rồi. Dù gì mấy chuyện phát tán trên mạng, có lúc muốn giải thích cũng chẳng còn cơ hội, huống hồ là chọn cách im lặng.
Sau khi trò chuyện đơn giản vài câu, Thẩm Trì Uyên nói phải về nhà, chuyện khác để sau rồi tính.
Tư Yến không ngờ giờ này cậu mới tan làm, liền lập tức dừng lại đề tài đang nói, bảo cậu cứ về trước đi đã.
Truyện chỉ edit tại wattpad Laomieungungoc
Thẩm Trì Uyên nhìn đồng hồ, giờ này đã không còn chuyến xe buýt nào.
Cậu do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định gọi xe. Nhưng cậu không về thẳng nhà của Thẩm Ngôn để khỏi khiến ông lo lắng.
Vừa mở app gọi xe, chưa đến mấy phút đã có xe nhận chuyến. Tốc độ nhanh đến mức khiến Thẩm Trì Uyên ngạc nhiên – thường thì gọi xe vào giờ này phải đợi lâu mới có.
Chẳng mấy chốc, xe đã tới điểm đón.
Thẩm Trì Uyên mở cửa xe, liền nhìn thấy ghế sau có một cô gái trẻ đang ngồi. Cô mặc một chiếc áo len trắng lông xù, váy ngắn đen và đôi giày màu kaki. Cô cầm điện thoại, chăm chú gõ gõ màn hình như đang nhắn tin với ai đó.
Ghế sau có người – dù chỉ là một Beta – nhưng cậu vẫn hơi ngại ngùng. Đứng bên ngoài một lúc, cậu nhẹ giọng hỏi:
"Cho tôi ngồi đây được không?"
Cô gái không quay đầu lại, ngón tay vẫn lướt như bay trên màn hình, tốc độ nhanh đến nỗi gần như thấy cả tàn ảnh.
"À, không sao đâu, anh cứ lên đi. Tôi cũng sắp xuống rồi."
Thẩm Trì Uyên gật đầu: "Cảm ơn."
Vừa ngồi chưa được bao lâu, điện thoại cậu lại rung lên. Là Mục Tùng Miễn nhắn tới.
Khoảng thời gian này Mục Tùng Miễn bận rộn, từng nói sẽ ít nhắn tin. Hai ngày không thấy động tĩnh gì, bây giờ nhắn lại khiến Thẩm Trì Uyên yên tâm phần nào.
【Mu】: "Về nhà chưa?"
【Uyên】: "Đang trên đường về."
【Mu】: "Khi nào rảnh, để anh mời em ăn một bữa nhé?"
Vừa thấy tin nhắn rủ đi ăn, Thẩm Trì Uyên không nhịn được bật cười.
【Uyên】: "Bác sĩ Mục, trông tôi giống người thiếu ăn lắm sao?"
【Mu】: "Anh không có ý đó."
【Uyên】: "Ngày kia tôi nghỉ, khi đó được."
【Mu】: "Được."
Sau khi gửi tin nhắn, như chợt nhận ra gì đó, Mục Tùng Miễn liền nhắn thêm:
【Mu】: "Giỏi thật, dạo này còn biết trêu người nữa cơ à."
Khóe môi Thẩm Trì Uyên không kiềm được cong lên, nụ cười cứ thế lan ra. Cậu gửi lại một sticker mèo nhỏ đáng yêu đang lăn tròn.
Ngồi cạnh cậu, cô gái trẻ đã chú ý từ lúc cậu cười một mình. Cô nghiêng đầu đánh giá cậu một lượt rồi mở miệng hỏi:
"Đang nhắn tin với bạn trai à?"
Thẩm Trì Uyên giật mình vì bị hỏi bất ngờ, không nghĩ cô gái mải nhắn tin nãy giờ lại chủ động bắt chuyện.
Cậu vội lắc đầu: "Không phải đâu, chỉ là một người bạn."
Cô gái chép miệng: "Không giống lắm nha, nhắn tin với bạn thôi mà cười tươi như vậy sao?"
Thẩm Trì Uyên đang định giải thích thì cô gái đã tiếp lời:
"À, tôi hiểu rồi, giai đoạn ám muội đúng không? Người ta đang theo đuổi anh, anh còn chưa gật đầu đúng không?"
Cậu hơi bối rối, chưa kịp phản ứng thì cô gái đã giơ tay ngăn lại:
"Thôi khỏi giải thích, tôi hiểu rồi."
Thẩm Trì Uyên: "..."
Cô hiểu cái gì chứ!
Không, cô không hiểu gì hết!
Nhưng thôi, nói nhiều lại thành lộ, mà thật ra cô ấy cũng không nói sai... Cậu với Mục Tùng Miễn đúng là đang trong giai đoạn hơi... mập mờ.
Nói đi cũng phải nói lại, bây giờ các cô gái đều tinh ý vậy sao?
Cô gái vốn định tiếp tục trò chuyện, nhưng xe vừa tới nơi cô cần xuống. Trước khi rời đi, cô thanh toán rồi bước xuống, không thể tiếp tục "bắt chuyện" với Thẩm Trì Uyên được nữa. Cậu thở phào nhẹ nhõm.
Sau khi xuống xe, như chợt nhớ ra điều gì, cô mở app video, tua lại đoạn video đang dừng giữa chừng.
Nhìn chằm chằm màn hình một lúc, cô bật thốt: "Ngọa tào!"
(*) "Ngọa tào" là tiếng cảm thán kiểu "chết tiệt" hoặc "má ơi", thể hiện sự ngạc nhiên.
Người trong video không phải chính là người cô vừa đi chung xe sao?!
Quá trùng hợp đi mất!
Mộtgiây trước còn bênh vực người ta trên mạng, giây sau đã gặp tận mặt ngoài đời.Mà quan trọng là – người thật còn đẹp trai hơn trên video!
Người như vậy, ôn nhu như vậy, sao có thể là loại người mà gã đàn ông trong video kia mô tả?
Nghĩ đến đây, cô gái mở lại phần bình luận, tiếp tục "vọt lên" phản bác mấy lời vu khống vô lý kia. Nhiệt huyết lại dâng trào!
Còn Thẩm Trì Uyên ngồi trên xe, không hề hay biết gì cả. Trong lòng vẫn còn đang thầm cảm thán: giờ các nữ sinh đều chủ động và hoạt bát như vậy sao?
Lúc này trên mạng, nhờ có những người như Tư Yến và cô gái nọ đứng ra lên tiếng, sự việc lại một lần nữa thu hút sự chú ý. Các tài khoản marketing từ bốn phương tám hướng bắt đầu chia sẻ lại video, khiến vụ việc ngày càng leo thang.
Sự việc dần bị thổi phồng thành: Con trai vì tiền mà vứt bỏ cha mẹ nuôi dưỡng mình khổcực, thậm chí còn quay lại trả thù.