Sau khi kiểm tra thi thể xong ba người rút khỏi nhà vệ sinh, bất luận người nào đối mặt với một cỗ thi thể quỷ dị như thế này đều khó tránh khỏi trong lòng thấy không thoải mái.
"Thời gian tử vong khoảng chừng trong vòng 3 giờ," Nhìn đồng hồ quả quýt trong tay, tráng hán ngẩng đầu khẳng định chắc nịch nói, "Cũng chính là nói rơi vào khoảng rạng sáng 2 giờ đến 5 giờ."
"Anh làm sao có thể xác định được thời gian?"
Tráng hán liếc nhìn cô gái thanh thuần - người hỏi ra vấn đề này, nói cho cô ấy trình tự thời gian sắp xếp người gác đêm của bọn họ, cũng đưa đồng hồ quả quýt cho cô ấy xem, trên mặt máy tính giờ hiển thị vừa vặn đúng 7 tiếng.
Sau ca gác đêm của Giang Thành là của ông chú trung niên, mà cậu béo gác ca kế kế tiếp thì bị cơn mót tiểu đánh thức, lúc đi xả lũ thì phát hiện ông chú trung niên đã chết.
Cậu béo lúc này thì đang run rẩy lẩy bẩy bò dậy, hỏi vì cái gì ông chú trung niên lại chết, tráng hán thở dài, kéo cửa nhà vệ sinh lại, một hàng người trở lại phụ cận sofa nằm trước lò sưởi.
Thân là người mới, Giang Thành gần như không nói gì, hắn trước sau vẫn đang nghe, đồng thời phân tích những quan điểm lớn được nêu ra bởi người phụ nữ có nốt ruồi bên miệng và tráng hán - những người từng trải.
Trong một cuộc thảo luận của một số người luôn để lộ ra vài thông tin hữu ích, Giang Thành đã rõ ở trong cái thế giới này không tồn tại tình huống vô duyên vô cớ mà bị giết chết, người bị giết nhất định là đã đụng đến cấm kỵ nào đó.
Mà cái gọi là cấm kỵ rất có khả năng là manh mối mấu chốt để phá giải nhiệm vụ.
"Chú ấy rốt cuộc đã làm chuyện gì mà chúng ta chưa làm?" Nam văn thư rụt người ở giữa Giang Thành và cô gái thanh thuần, rõ ràng đã bị doạ đến hư người, nhưng anh ta vẫn cứ tưởng tượng đến ông chú trung niên chết không rõ ràng thế nào.
Cô gái thanh thuần cau đôi lông mày xinh đẹp, mở miệng nói: "Có khi nào là do chú ấy đã đi nhà vệ sinh tầng 1 không, ở đó chính là điều kiêng kị được ẩn giấu trong nhiệm vụ này, đến đó đều phải chết?"
"Sẽ không đâu," Cậu béo ngồi xổm ở vị trí ban đầu, hai tay vịn đầu gối, nhỏ giọng nói: "Tôi thế nhưng cũng đã đi nhà vệ sinh qua rồi, ngay lúc hôm qua lục tung phòng khách đó."
Giang Thành xoay đầu nhìn cậu béo, hồi lâu sau bảo: "Thế cậu phải cẩn thận rồi, tuy cổ cậu thô, nhưng dùng lực bẻ hẳn vẫn có thể bẻ đứt được."
Cậu béo nghe nói thế thiếu chút nữa đã khóc ra rồi.
Tráng hán dường như có phần bất mãn với thái độ của Giang Thành, nhưng vẫn không nói gì, chỉ là lắc đầu nói chắc hẳn sẽ không, mấy người bọn họ gần như đều đã đi nhà vệ sinh tầng 1 qua hết cả, nếu như thật xảy ra chuyện thì không nên chỉ là một mình ông chú trung niên đó được.
"Có lẽ chỉ là phân trước sau sớm muộn thôi?" Người phụ nữ có nốt ruồi bên miệng nở nụ cười kì dị: "Anh chắc hẳn hiểu rõ, quỷ cực ít khi trong một thời gian ngắn liên tục giết người."
Tráng hán hung hăng trừng mắt nhìn người phụ nữ, nhưng hiếm là không có bác bỏ.
Quả nhiên là có những thứ đó sao...
Những suy đoán của Giang Thành trước đây đã có được chứng thực, cánh cửa xuất hiện trong mộng cảnh đó không còn nghi ngờ gì là thuộc về phạm trù sự kiện siêu nhiên, mà trong sự kiện siêu nhiên xuất hiện quỷ quái cũng là điều hợp lý.
"Vậy có nghĩa là thứ mà chúng ta cần phải đối phó ở cái thế giới này không phải là người, mà là quỷ?!" Nam văn thư sợ đến mặt tái nhợt không còn một giọt máu.
Xét qua những biểu hiện trước đây của anh ta, căn bản không ai sẵn lòng để tâm đến.
"Nếu đã có người chết, điều này cũng nói rõ rằng căn biệt thự này mới là đích đến của chúng ta, cái gọi là hành trình gì đó là không tồn tại, sự xuất hiện của chiếc xe kia chỉ đảm nhiệm việc đưa chúng ta đến đây mà thôi," Cô gái thanh thuần đưa mắt nhìn chung quanh, "Thứ có vấn đề là căn biệt thự này."
"Biệt thự sẽ có vấn đề gì?"
Cô gái thanh thuần dán mắt vào cậu béo, sau hồi lâu mới nói: "Tỉ như chứng minh việc nơi đây đã từng phát sinh một vài sự kiện ác tính trước đó."
Căn biệt thự này thoạt nhìn tương đối hào hoa, bên trong cũng không có dấu vết bị phá hoại gì, vậy mà không rõ vì sao lại bị bỏ hoang, xác thực đáng nghi, Giang Thành cảm thấy lời của cô gái thanh thuần nói vẫn là khá đáng tin.
Tráng hán đi đến trước cửa biệt thự, tay nắm chặt cửa, dùng sức kéo mạnh, cánh cửa không nhúc nhích tí nào.
"Bị khóa rồi," Tráng hán thậm chí còn không làm thử lần 2, lập tức xoay đầu qua nói: "Xem ra nơi đây chính là địa điểm nhiệm vụ không sai, trước khi đem sự tình từng xảy ra trong căn biệt thự này phá giải, thì chúng ta không cách nào rời khỏi."
"Nếu đã xác định được địa điểm nhiệm vụ, vậy mọi người tản ra tìm manh mối đi, bây giờ trời đã sáng rồi, hẳn sẽ không có nguy hiểm gì đâu."
Tuy nói là vậy, nhưng cái chết của ông chú trung niên vẫn để lại hồi chuông cảnh báo cho mọi người, đặc biệt là 3 người mới như Giang Thành, cậu béo, còn có nam văn thư.
Vì để tăng nhanh hiệu suất, mọi người tự phát phân nhóm, một người cũ dẫn theo một người mới.
Cậu béo đi theo tráng hán, nam văn thư theo người phụ nữ có nốt ruồi bên miệng, còn Giang Thành thì kết nhóm với cô gái thanh thuần.
An toàn là hàng đầu, nên phạm vi tìm kiếm tạm thời cố định ở tầng 1 biệt thự.
Nhóm của tráng hán phụ trách phụ cận cửa và phòng khách, nhóm người phụ nữ thì đảm nhận nhà kho đằng xa, Giang Thành và cô gái thanh thuần thì đi đến nhà bếp và phòng ăn.
Các nhóm ở bên này lẫn bên kia nằm trên một đường thẳng trong phạm vi có thể nhìn thấy nhau, một khi xảy ra chuyện gì giữa hai bên cũng có bên phối hợp cứu giúp.
Lần này đã có kinh nghiệm trước đó, lục tung càng triệt để, cũng càng chi tiết.
Sau nửa tiếng đồng hồ, ba nhóm lần nữa tập hợp lại trước lò sưởi, bầu trời cũng đã hoàn toàn sáng hẳn.
"Đây là chúng tôi tìm được ở nhà kho," Người phụ nữ có nốt ruồi bên miệng lấy ra một cọng dây thừng rất thô, là dây thừng gai, trên mặt một đoạn trong số đó có một màu đỏ gai mắt.
Sau khi tráng hán nhận lấy bèn dùng lực vặn hai cái, lại đặt đến dưới mũi ngửi vài cái, "Là máu," Gã ngẩng đầu nhìn về phía người phụ nữ.
Người phụ nữ gật đầu, "Nó nằm sau đống củi, tôi còn ở gần đấy nhặt được cái này."
Cô ta mở tay phải ra, trong lòng bàn tay là một cái trâm cài ngực màu xanh nhạt, hình dạng lá phong, cho người ta cảm giác chủ nhân cây trâm cài ngực chắc hẳn là một cô gái dịu dàng.
Đã từng có một cô gái bị trói gô ở nhà kho.
"Các người có phát hiện gì?" Người phụ nữ nhìn về phía tráng hán.
"Mọi người theo tôi qua đây xem thử," Tráng hán nói xong thì đi đến trước cửa, một hàng người đi theo sau gã.
Đứng bên cạnh cửa, tráng hán lần mò vị trí nào đó trên tường rồi ấn xuống, thị lực Giang Thành rất tốt, hắn thấy được đó là một cái nút bấm màu lam nhạt.
Cái nút bấm khảm vào trong tranh sơn dầu bên cửa, hòa vào một thể với hình nền bầu trời màu lam nhạt, không nhìn cẩn thận là rất khó phát hiện.
Đồng thời lúc nút bấm được ấn xuống, vách tường bên phải cửa tách mở ra cái khe hở, tiếp đó chậm rãi mở ra, bên trong là tủ giày âm tường.
Tủ giày tổng cộng có 3 tầng, ngoại trừ tầng 3 còn xem như hoàn hảo, thì vách ngăn giữa tầng 1 và 2 đã đứt gãy, đủ loại kiểu dáng giày dép trộn lẫn vào nhau.
Trải qua sự phân loại, trước mặt đang bày hai đôi giày da dành cho quý ông, một đôi giày cao gót màu đỏ của quý bà, còn có 3 đôi giày thể thao của nữ.
Người phụ nữ có nốt ruồi bên miệng từ trong 3 đôi giày thể thao này chọn một đôi đặt cạnh giày cao gót màu đỏ, "Hai đôi giày này hẳn thuộc về một người."
Mà 2 đôi giày thể thao còn lại rõ ràng là thuộc về 1 cô gái tương đối trẻ trung, hai đôi giày này cũng hoàn toàn có cùng một số đo.
Tầng thứ 3 đặt một đôi giày kiểu vận động của nam, qua sự so sánh, có sự chênh lệch khá lớn với khổ giày da quý ông kia.
"Trước mắt thấy được căn biệt thự này từng có một gia đình 4 người sinh sống, nam chủ nhân, nữ chủ nhân, cùng với 1 cô con gái và cậu con trai," Cô gái ngẩng đầu lên nói, "Đây cũng có thể nhìn thấy được qua sự phân bố phòng ngủ ở tầng 2, phòng ngủ chính thuộc về ông bà chủ nhân căn biệt thự này, cùng với một phòng ngủ của cô con gái, phòng còn lại là của cậu con trai."