Ngoài khơi đột nhiên truyền tới một âm thanh không quá lớn, nhưng âm thanh này truyền tới tai Hạ Nhất Minh lại không khác gì tiếng sấm vang lên.
Sắc mặt hắn khẽ thay đổi, quay đầu lại nhìn, ánh mắt hắn lập tức hiện lên vẻ ngưng trọng.
Vũ gia lão tổ vừa rồi còn đứng ở giữa không trung nhấc tay một cái đã làm cho thiên địa chi lực dao động mạnh mẽ, hơn nữa còn chia cắt lòng biển và hòn đảo ra làm hai, làm cho sóng biển dâng trào thì lúc này đã rơi xuống biển một cách nặng nề.
Nhìn Vũ gia lão tổ đột nhiên rơi vào lòng biển, Hạ Nhất Minh không thể nào bảo trì được trạng thái bình tĩnh của mình. Thân thể hắn nhoáng lên một cái, cả người nhanh chóng lao về phía Ngưng Huyết Nhân vừa rơi xuống, đồng thời hắn không ngừng sử dụng thần niệm để liên lạc với Ngưng Huyết Nhân.
Mặc dù thần niệm không thể giúp hắn có thể nói chuyện được với Ngưng Huyết Nhân, nhưng nó có thể giúp Hạ Nhất Minh nắm giữ thể trạng của Ngưng Huyết Nhân.
Khi hắn ra đến nơi thì lập tức hiểu đại khái chút tình hình, bất quá sau khi sáng tỏ nguyên nhân thì lại có cảm giác dở khóc dở cười.
Một kích vừa rồi của Vũ gia lão tổ quả thật đã đạt tới tiêu chuẩn của thần đạo, một kích này không chỉ có thần chi lực lượng bao gồm vào đó, mà ngay cả uy lực cũng đạt tới cảnh giới thần đạo.
Nhìn cảnh tượng long trời lở đất xung quanh là có thể biết đây là do cường giả thần đạo trong truyền thuyết làm ra, cỗ lực lượng này vượt xa khỏi tưởng tượng của Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả.
Mặc dù nghe rất nhiều tới cường giả thần đạo, nhưng cũng do thần đạo biến mất đã nhiều năm cho nên không có người nào chính thức nhìn thấy lực lượng của cường giả thần đạo. Hai vị cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong như Phất Lan Khắc Lâm có trong cơ thể một tia thần chi lực lượng nhất định, cho nên bọn họ sau khi Quang Ám hợp bích có thể chống đỡ lại được công kích của Vũ gia lão tổ.
Nhưng mà, bọn họ cũng tuyệt đối không ngờ được, uy lực của thần đạo chính thức lại lớn tới mức này.
Nếu sớm biết như thế, thì ngay khi Vũ gia lão tổ bắt đầu hấp thu thiên địa chi lực, bọn họ tuyệt đối không nên hy vọng có thể ngăn cản mà là phải lập tức bỏ chạy.
Bất quá, thông qua thần niệm trao đổi, Hạ Nhất Minh lập tức hiểu được, thế giới này không phải là địa phương tốt cho thần đạo cường giả tồn tại.
Sở dĩ được gọi là thần đạo, bởi vì những người trong cảnh giới này nắm giữ uy lực vượt qua cực hạn của Nhân đạo, đạt tới cảnh giới chỉ có thần linh mới có.
Vũ gia lão tổ đánh ra một kích nhìn thì hết sức đơn giản, nhưng một kích này đã hấp thu toàn bộ thiên địa khí ở trăm dặm xung quanh.
Một kích này mặc dù là thiên hạ vô song, ngay cả ba cường giả Nhân Đạo Đỉnh Phong hợp lại cũng không cách nào công phá được Quang Ám hợp bích, vậy mà đứng trước một kích này lại dễ dàng tan biến. Hơn nữa kết quả cuối cùng là một vị Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả phải mượn không gian chi lực để tránh thoát, còn người kia thì trở thành tàn tật.
Tuy nhiên khi đánh ra một kích này, hoàn cảnh xung quanh đã phải chịu áp lực rất lớn, thiên địa chi lực trong phương viên trăm dặm không còn chút nào. Tuy thiên địa chi lực ở xa không ngừng bổ khuyết lại thiếu sót quanh đây, nhưng muốn khôi phục lại như lúc đầu thì phải mất một hai ngày mới có thể làm được.
Mà Vũ gia lão tổ dù sao cũng chỉ là một khôi lỗi, cũng không phải là nhân loại chính thức.
Thần đạo Xá Lợi Tử có thể làm cho Vũ gia lão tổ cũng không phải là dựa vào thần binh ánh sáng, mà là khả năng điều khiển thiên địa chi lực ở xung quanh để phi hành.
Chính vì vậy cho nên đám người Hạ Nhất Minh mới không thể nhìn ra được thần binh ánh sáng xung quanh người Vũ gia lão tổ.
Tuy nhiên, một khi thiên địa chi lực xung quanh trong nháy mắt biến mất, Vũ gia lão tổ cũng không thể điều khiển thiên địa chi lực, đồng dạng cũng không có thiên địa chi lực trợ giúp cho bản thân phi hành.
Nếu là một người bình thường thì sẽ chuyển sang sử dụng thần binh ánh sáng để phi hành, nhưng đôi với khôi lỗi, hơn nữa là do Ngưng Huyết Nhân chiếm lấy thân thể mà nói thì trong nháy mắt thay đổi cách ứng phó là yêu cầu quá cao.
Cho nên thân hình Vũ gia lão tổ mới trực tiếp rơi xuống đáy biển.
Một khi hiểu rõ được nguyên do, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng phải cười khổ một tiếng.
Đứng ở giữa biển, Hạ Nhất Minh hít sâu một hơi, hắn muốn cảm thụ một chút tình hình biến hóa ở xung quanh.
Mặc dù biển rộng vẫn mênh mông bát ngát như trước, còn có hòn đảo bị tàn phá, nhưng Hạ Nhất Minh lại cảm thấy thiên địa chi lực xung quanh quả thật đã gần như khô kiệt toàn bộ.
Nửa ngày sau, sắc mặt hắn hơi đổi, nếu tu luyện trong hoàn cảnh này thì một người nhiều nhất chỉ có thể đạt tới thập tầng nội kình, về phần tiến lên tiên thiên cảnh giới là điều không thể xảy ra.
Bởi vậy mới thấy được, thiên địa chi lực ở đây mỏng manh tới tình trạng nào.
Chỉ một kích kinh thiên động địa như vậy đã tiêu hao rất nhiều thiên địa chi lực, trong phương viên trăm dặm không còn một chút nào. Nếu để cho cường giả thần đạo buông tay đánh một trận thật không biết thế giới này sẽ xảy ra biến cố gì nữa.
Tâm niệm vừa chuyển, Hạ Nhất Minh rốt cục đã hiểu được chín con Hỏa Long trong thần khí Cửu Long Lô ngày xưa không chịu hiện thân ra. Bởi vì thiên địa chi lực của thế giới này bây giờ không cho phép chúng có cơ hội xuất hiện.
Cổ tay hơi vung lên, Ngũ Hành Hoàn chợt xuất hiện, nhìn kiện vũ khí phảng chế thần khí tản mát ra ngũ thải quang mang, trong lòng Hạ Nhất Minh tràn ngập vị đắng.
Hắn ở trong sơn động biết được cách làm cho vũ khí tấn chức lên thần khí, hơn nữa trong lòng vẫn luôn tin tưởng bản thân sẽ làm được.
Chỉ cần có thể để cho hắn một địa phương có thiên địa chi lực dư thừa, như vậy có thể thử cách làm cho phảng chế thần khí trở thành thần khí chính thức.
Mặc dù ở những nơi bình thường rất khó có thể làm được, nhưng ở trong ý định của Hạ Nhất Minh thì đỉnh núi Quy Khốc Lĩnh, đỉnh của Thiên Trì chủ phong, Vạn Trượng Hỏa Sơn, Động Thiên Phúc Địa động thứ nhất đều là những nơi tràn ngập thiên địa chi lực.
Một khi Hạ Nhất Minh có được ngũ hành thần lực, hắn muốn thử nghiệm một chút xem có thể đem kiện phảng chế thần khí trở thành thần khí chính thức không.
Nếu như thành công, như vậy hắn đã chính thức nắm trong tay một kiện thần khí.
Nhưng mà, nguyện vọng đó của hắn sau khi nhìn thấy một kích của Vũ gia lão tổ đã hoàn toàn tan biến đi.
Người trong thần đạo chỉ tiện tay đánh ra một chiêu đã làm cho thiên địa khí trong vòng trăm dặm không còn chút nào. Mặc dù có thể làm cho cường giả thần đạo phát huy ra uy lực vượt xa Nhân Đạo Đỉnh Phong, nhưng với tốc độ tiêu hao như thế thì thế giới này vẫn không thể thừa nhận nổi.
Thần đạo biến mất quả nhiên là có quan hệ mật thiết tới thiên địa chi lực ở trên thế giới.
Bất đắc dĩ thu lại Ngũ Hành Hoàn vào trong cơ thể, Hạ Nhất Minh lắc lắc đầu đem những suy nghĩ không thực tế vứt bỏ ra khỏi đầu.
Mặc dù hắn không biết tấn thăng thần đạo cảnh giới cần thiên địa chi khí lớn tới mức nào, nhưng có thể khẳng định số lượng vượt qua một kích ngày cả trăm ngàn lần.
Thiên địa chi lực tiêu hao như vậy đừng nói là một phương nào đó, mà dù là động thứ nhất của Động Thiên Phúc Địa cũng không thể bù đắp nổi.
Có lẽ nếu để cho hắn tới Vạn Thụ Cốc của Động Thiên Phúc Địa hấp thu toàn bộ sinh mệnh lực lượng của cây cổ thụ, thì may ra mới có thể đem Ngũ Hành Hoàn tấn chức lên được cảnh giới thần khí.
Nhưng vừa nghĩ tới cây đại thụ đó có đủ lực lượng chống lại Cửu Long Lô, Hạ Nhất Minh lập tức đem ý niệm này bỏ đi.
Nhân Đạo Đỉnh Phong quả thật là cường đại, nhưng ở trước mặt lão quái vật đã vượt xa cực hạn loài người thì nên thành thật một chút.
Nước biển đột nhiên bắn lên, Vũ gia lão tổ từ trong lòng biển bay lên, chỉ bất quá lúc này không phải là hắn phi hành nhờ điều khiển thiên địa chi khí, mà là sử dụng thần binh ánh sáng để phi hành.
Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng, nói:
- Sau này đi theo ta nếu không có mệnh lệnh thì tuyệt đối không được ra tay một cách dễ dàng.
Vũ gia lão tổ lạnh lùng gật đầu, ngay cả tròng mắt của hắn cũng không hề lưu chuyển một chút nào. Bất quá có một khôi lỗi đạt tới cảnh giới này, Hạ Nhất Minh đã cảm thấy cực kỳ hài lòng.
Có khôi lỗi này, Hạ Nhất Minh sẽ như hổ thêm cánh, cho dù là Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả trước mặt hắn thậm chí còn không để vào trong mắt.
Nhưng đáng tiếc chính là loại cao thủ này cũng chỉ có thể ra tay một chút mà thôi, sau đó hắn sẽ giống như một món trang sức thuần túy, thậm chí ngảy cả thực lực Nhân Đạo Đỉnh Phong cũng không bằng.
Thông qua trao đổi thần niệm, Hạ Nhất Minh đã hiểu rõ ràng được thêm một việc.
Ưu khuyết điểm của thần đạo đều có, ở nơi thiên địa lực dư thừa hắn có thể thi triển thực lực của thần đạo cường giả, nhưng mà ngay khi thiên địa lực hao tổn hết, như vậy hắn chỉ có thể biến thành một bao cát cho người ta đánh. Về điểm này thì ngay cả Ngưng Huyết Nhân lúc trước cũng không thể bằng được.
Bởi vì nếu đã sử dụng lực lượng của thần đạo Xá Lợi Tử, tự nhiên sẽ không thi triển ra thực lực của Nhân Đạo Đỉnh Phong cường giả, kết quả này làm cho Hạ Nhất Minh chỉ có thể trợn mắt cứng lưỡi cảm thấy khó tin nổi.
Đương nhiên, vô luận như thế nào thì khôi lỗi cũng có thể đủ lực lượng để bảo vệ mình, mặc dù nó đối với phương thức vận dụng lực lượng dưới thần đạo không tinh thông lắm, nhưng thân hình chính là của Cửu Cửu Trọng Thiên, thậm chí tố chất thân thể còn tốt hơn, cho dù là cường giả Cửu Cửu Trọng Thiên muốn đánh chết hắn chỉ sợ cũng không làm được.
Đưa ánh mắt nhìn ra bốn phía, mặt biển xung quanh đã bình phục lại như lúc đầu. Nguồn: http://truyenfull.vn
Lực lượng thần đạo mặc dù cường đạiv ô cùng, nhưng trước mặt tự nhiên tựa hồ cũng chỉ có thể làm cho chúng thay đổi trong chốc lát mà thôi.
Thân hình nhanh chóng bay về phía trước, chỉ loáng cái hắn đã đi tới hòn đảo nhỏ bị tàn phá.
Ở nơi đây có một khối thi thể khô gầy, trên bụng và ngực cỗ thi thể này đều có một cái lỗ rất lớn, thông qua chiếc lỗ này người ta đều có thể nhìn thấy được lục phủ ngũ tạng của hắn tựa hồ đã bị chấn nát.
Đây mới chính là nguyên nhân tử vong của Gia Phỉ Nhĩ Đức.
Với thương thế như thê này, cho dù là thần đạo cường giả cũng không còn đủ mạng để sống, chứ đừng nói đến Cửu Cửu Trọng Thiên cường giả.
Nhưng mà đúng lúc này, Hạ Nhất Minh hoảng sợ phát hiện, khi hắn tới gần cỗ thi thể, từ trong thi thể xuất hiện một luồng khói màu đen tuôn ra, hơn nữa nó bắt đầu ngưng tụ ở trước mặt hắn.....