*8h40 tại sân bay:
-anh vào trước đi em ra đây một chút_NH lảng đi ngay không để hắn nhìn thấy đôi mắt đỏ hoe và giọng nói run run của mình
Hắn gật nhẹ đầu nhắm mắt lại nghĩ mông lung
-Quý khách ổn định chỗ ngồi chuyến bay chuẩn bị cất cánh_tiếng cô tiếp viên hàng không vang lên, hắn mới chợt nhớ ra NH.
Toan lấy đt gọi cô lục túi áo có 1 bức thư và...
Tít!! Tít!! Có một tin nhắn mới
“Nhật Hạ này chính thức đá anh :))”
Hắn không hiểu gì cả tưởng chừng đó là một trò đùa của cô nhưng tâm trạng hắn hiện tại thì chẳng có chút hứng thú, lại có thêm 1 tin nhắn nữa
“tạm biệt anh, nhớ đọc thư nhé”
Hắn nhíu mày, chuyện gì đây mở bức thư được bao bằng loại bao thiết kế rất đặc biệt...dòng chữ ngay ngắn thẳng tắp đều đều bắt đầu hiện ra
“Chắc anh đang nói em có vấn đề mới nhắn tin mấy dòng ngớ ngẩn như vậy phải không?
À cũng phải mấy từ đó thật vô nghĩa và em cũng biết nó chẳng hề làm anh bận tâm, nhưng khi đọc những dòng này thì anh hãy nhớ nó nhé! *cười* anh còn nhớ ngày đầu tiên em gặp anh không, chắc là không đâu nhỉ chỉ mình em nhớ và “khắc cốt ghi tâm” thôi...chắc anh không tin em yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên đâu nhưng với em đó là sự thật không thì chí ít cũng là thích hay “cảm nắng” không biết vì sao em lại bị cuốn hút bởi anh nhỉ, vẻ lạnh lùng cao ngạo chăng? Nhưng điều đó có lẽ với anh không quan trọng đâu, em biết!
Em nhớ những lần em đưa anh vào viện, toàn là anh tự hành hạ bản thân rồi cuốn em theo “hành xác” em thôi nhưng là em tự nguyện, và cũng chẳng biết bao nhiêu lần anh tự làm đau bản thân em biết và em cũng chỉ biết chăm sóc cho những vết thương trên da thịt ấy nhưng càng ngày những vết thương của anh lại dày xéo con tim của em...em đã khóc, khóc rất nhiều cái này chắc chắn anh cũng chẳng hề biết cũng chẳng muốn bận tâm vì em chẳng là gì trong mắt anh
Em xin lỗi, em xin lỗi vì đã một phần phá đi hạnh phúc của anh, em xin lỗi anh rất rất nhiều...
Em xin lỗi vì em quá ích kỉ em cứ nghĩ chúng ta kết hôn rồi em có thể ở bên anh, thay thế được hình bóng chị ấy hay có thể làm người thay thế em cũng bằng lòng! Ngày cưới của chúng ta em rất vui thật đấy nhưng em không biết rằng chính em lại làm tổn thương anh, làm đau anh người em yêu nhất
Em còn nhớ như in câu nói của anh rằng anh chỉ có thể xin lỗi em mà thôi, từ ngày trở về từ viện anh đã quan tâm em chăm sóc em em cảm thấy rất biết ơn và hạnh phúc mặc dù em biết anh chỉ coi em là một cô em gái đơn thuần không hơn không kém, em hiểu em hiểu tất cả!!! Và em cũng biết anh còn yêu chị Ji rất nhiều và chị ấy cũng vậy...em xin lỗi đã chen ngang vào hai người, vậy thì giờ anh hãy đến với chị ấy, chăm sóc chị ấy bù lại tất cả những gì trong thời gian qua anh không thể làm và làm thay em, em mong anh có thể mang đến cho chị ấy hạnh phúc yêu thương chị ấy...những gì anh đã làm cho em em sẽ nhớ, nhớ trọn đời này!!
Lúc anh đọc đến đây chắc máy bay cũng chuẩn bị cất cánh, anh đi nhé nhớ giữ gìn sức khỏe, anh chị phải thật hạnh phúc đó
Em chỉ xin anh nói một lần duy nhất thôi
VỢ YÊU CHỒNG”
Hắn đứng bật giậy định xuống máy bay nhưng đã quá muộn, nhìn những nét chữ một phần bị nhòe đi bởi nước mắt hắn hiểu NH đã khóc rất nhiều vì cậu, và cậu đã mang tổn thương đến cô ấy...
“Em chính thức đá anh rồi đấy” giờ cậu đã hiểu hết những tin nhắn này, duy nhất chỉ một điều cậu không biết ở cuối thư một góc nhỏ bên trái có dòng chữ ngay ngắn và nhòe đi nhiều nhất không nhìn rõ chữ
“Chỉ khi thoảng thôi, anh có thể nhớ tới em không?”
Đó có thể là những gì mà NH mong ở cậu nhưng cậu không hề biết bức thư bị cậu nắm chặt muốn nát móng tay bấm vào da thịt tưởng chừng da ở tay có thể trộn lẫn với giấy của bức thư.
“anh xin lỗi em NH và cũng cảm ơn em”
NH nhìn lên bầu trời đầy sao, ngước nhìn ánh sáng mập mờ của chiếc máy bay chở hắn đi...đi ra khỏi cuộc đời cô, nước mắt cô tuôn lã chã nhưng môi vẫn nở nụ cười
“câu hỏi đó em có câu trả lời không anh”
Có lẽ hắn sẽ chẳng thể trả lời cô rồi, vì cậu còn chưa hề nhìn thấy nhưng thâm tâm cậu cậu luôn nhớ đến người con gái đã hi sinh quá nhiều vì cậu,...cậu muốn bù đắp cho cô bằng tình thương của mình nhưng cậu không thể!
“Sẽ có một người con trai khác thay anh yêu em”
Hắn thầm nghĩ nhìn ra khung trời duy nhất có một màu đen, còn NH cô bất giác nở một nụ cười có lẽ cô cảm nhận được những lời hắn nói...