• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đầu tường xuân ( mười ) ( H )

Edit: Cừu ăn thịt


Thanh âm của nam nhân giống như sét đánh giữa trời quang, hắn duỗi tay thò vào vạt áo thiếu nữ tìm kiếm, Hạ Như Yên đại kinh thất sắc, vội vàng trốn tránh về phía sau.

- Giải Vanh! Ngươi muốn làm gì!? Ta là thê tử của cha ngươi! Sao ngươi có thể làm ra chuyện tổn hại nhân luân hả!?

Cô không đề cập tới còn đỡ, nhắc tới, mặt Giải Vanh nháy mắt mây đen dày đặc, hắn nghiến răng nghiến lợi gằn từng chữ một mà nói:

- Hôm nay ta khiến cho nàng biết cái gì là tổn hại nhân luân!

Dứt lời đè Hạ Như Yên lại, mạnh mẽ xé rách quần áo cô, Hạ Như Yên vốn dĩ cũng chỉ mặc một cái áo trong, chút sức lực của cô sao là đối thủ của hắn, Giải Vanh cơ hồ là không cần tốn nhiều sức đã lột sạch cô. Thân hình thiếu nữ lả lướt hấp dẫn, tuy mới mười sáu tuổi lại phát dục rất tốt, phong nhũ eo nhỏ, đùi ngọc thon dài, nháy mắt liền bậc lửa dục hỏa nam nhân.

- Ngươi hỗn trướng! Buông ta ra!

Hạ Như Yên kinh hoảng thất thố, vừa đá vừa đánh Giải Vanh, nhưng đối với nam nhân mà nó thì chỉ như mưa bụi mà thôi.

Giải Vanh chê cô ồn ào, dùng màn giường cột tay Hạ Như Yên vào đầu giường, sau đó bắt lấy hai chân không ngừng đá đạp lung tung, lạnh lùng thốt:

- Nếu muốn ta cũng trói chân nàng lại thì cứ việc đá.
Hạ Như Yên vừa xấu hổ lại vừa tức giận, bị người lột sạch trói lại quả thực quá khuất nhục, cô khóc kêu:

- Ngươi buông ta ra! Giải Vanh! Ngươi là tên hỗn đản! Vũ nhục ta một lần còn muốn vũ nhục ta lần thứ hai! Ngươi không phải con người!

Giải Vanh hơi cứng lại, ngay sau đó mặt vô biểu tình mà kéo hai chân cô ra hai bên.

- Ta có phải con người hay không, một lát nàng sẽ biết.

Sau đó dưới cái nhìn chăm chú và hoảng sợ của Hạ Như Yên, hắn cởi bỏ đai lưng, đào ra dương vật đã sớm cứng rắn như thiết ra, thân gậy gân xanh cù khúc dài cỡ cánh tay nữ tử, đỉnh quy đầu to như trứng ngỗng, thậm chí lỗ chuông đã tràn ra một chút dịch nhầy. Hắn dùng quy đầu chống lại hoa cốc kiều nộn của thiếu nữ, định không làm bất kỳ tiền diễn gì liền đâm vào bên trong.
Xong rồi! Hạ Như Yên nhắm chặt hai mắt chờ đợi đau đớn sắp đến, ai ngờ sau một lúc lâu, cô chỉ cảm thấy vật kia kẹt ở cửa động khiến cô hơi đâu chứ không có cắm vào bên trong.

Trán Giải Vanh chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, thiếu nữ hoàn toàn không có động tình, nơi riêng tư khô khốc, dương vật to lớn cũng không thể thuận lợi tiến vào. Nghiến răng, nhận mệnh mà buông chân Hạ Như Yên xuống, duỗi tay chộp vào hai cái vú đẫy đà của cô.

- Giải Vanh! Không được! Chúng ta không thể...

Nước mắt Hạ Như Yên suýt tràn ra, trong lòng cực kì nôn nóng.

- Vừa rồi không phải nàng nói ta không có thể thống sao? Sao ta có thể làm nàng thất vọng được?

Giải Vanh vỗ vỗ cặp vú đầy đặn của cô, nhìn chúng nó tạo ra nhũ sóng mê người, trong mắt dục niệm càng tăng.

Hạ Như Yên bị động tác của hắn khiến cho xấu hổ và giận dữ, đành nhắm mắt lại nghiêng đầu đi. Bàn tay to thô ráp của nam nhân vuốt ve trên da thịt kiều nộn, nơi đi qua khiến cho cô rùng mình.

- Ô... Ngươi buông ta ra...

Hạ Như Yên chống cự lần nữa, đáng tiếc nam nhân căn bản không thèm để ý, hãy còn đùa bỡn một đôi đẫy đà.

Vú thiếu nữ phát dục giống như hai con con thỏ béo ú, cho dù nằm cũng xẹp bao nhiêu, sờ lên bị đã hấp dẫn bởi xúc cảm mềm mại tinh tế, Giải Vanh nhất thời thế nhưng không nỡ buông tay. Hắn xoa hai luồng đầy đặn thành các loại hình dạng, ngón trỏ và ngón giữa nắm đỉnh đầu vú tùy ý xoa lộng, hai nụ hoa phấn nộn thực mau liền run rẩy giống trân châu mượt mà đáng yêu.
Giải Vanh chơi hứng khởi, nhịn không được cúi đầu mút lấy hai vú mềm mại, môi lưỡi của hắn thấm ướt cả hai bầu ngực xinh đẹp.

Hạ Như Yên chỉ cảm thấy từng dòng điện tê dại từ đầu vú truyền khắp thân, cô không kìm nén được tiếng rên rỉ bật ra, Giải Vanh nghe thấy càng thêm chà đạp hai vú cô. Nam nhân mút lấy tảng lớn nhũ thịt vào trong miệng liếm láp, hai bầu vú thực mau đã bị hắn chơi xuất hiên dấu vết chồng chất nhưng hắn hãy còn cảm thấy không đã ghiền, dùng hàm răng chậm rãi gặm cắn, thậm chí vừa cắn vừa gặm hai quả anh đào. Hạ Như Yên đau hít hà một hơi, tức giận mắng hắn:

- Ngươi là chó à!?

Lời vừa vừa ra khỏi miệng cô liền cảm thấy hối hận, nhưng mà Giải Vanh cũng không có tức giận, ngược lại trên mặt hiện lên một nụ cười:

- Đừng nóng vội, thực mau sẽ cho nàng biết tư vị bị chó làm.

Sau đó đột nhiên bóp chặt cằm cô, hùng hổ hôn lên, nam nhân hôn nhiệt liệt mà vội vàng, Hạ Như Yên bị hắn hôn cơ hồ không thể hô hấp. Lưỡi to hữu lực càn quét ở trong miệng cô, cuốn vào trong miệng cái lưỡi đinh hương, Hạ Như Yên bị hôn say xe, hương tân từ khóe miệng chảy xuống lại bị nam nhân kéo vào trong miệng. Thiếu nữ điềm mỹ làm hắn muốn ngừng mà không được, tức giận trong lòng cũng dần dần được mềm mại trong miệng cô vuốt phẳng, Giải Vanh nhịn không được say mê loại giao triền ướt nóng này, đến cuối cùng Hạ Như Yên đã miệng lưỡi tê dại kề bên hít thở không thông hắn mới niệm niệm không tha mà buông ra môi anh đào của cô.

- Hô... Hô...

Hạ Như Yên thở hổn hển, nước mắt sinh lý từ khóe mắt chảy xuống, mắt cô lên án nhìn về phía Giải Vanh, lại không có một tí lực uy hiếp nào.
Nhìn thiếu nữ bị mình hôn đến độ cánh môi sưng đỏ kiều diễm với đôi mắt ứa nước long lanh, Giải Vanh nhịn không được rung động trong lòng, trán hắn chạm trán cô, lẩm bẩm nói:

- Vì sao nàng không đợi ta...

Dứt lời cũng không đợi Hạ Như Yên trả lời, hắn chống thân thể, kéo hai chân thiếu nữ ra. Hạ Như Yên giật mình, phản xạ muốn khép lại hai chân nhưng thua xa sức lực nam nhân, hai đùi ngọc bị kéo mở rộng ra, hộ khẩu phấn nộn ở giữa liền lộ ra.

- Ngươi buông ta ra! Giải Vanh!

Hạ Như Yên khẩn trương kêu lên, lại tốn công vô ích như cũ.

Giải Vanh duỗi tay đẩy ra hai mảnh cánh hoa phì mềm phong phú thì thấy có dòng nước trong suốt ở chỗ cửa động.

Con ngươi nam nhân tối sầm lại, giơ tay liền đút ngón giữa vào, đào nguyên của thiếu nữ vừa chặt vừa ướt át, nháy mắt hút chặt ngón tay hắn. Hạ Như Yên chỉ cảm thấy trong động có dị vật tiến vào, theo bản năng kẹp chặt tiểu huyệt bài xích kẻ xâm lấn.

- Chặt quá... Mẫu thân thả lỏng chút, bằng không trong chốc lát sẽ đau đấy.

Giải Vanh nhẹ nhàng nói.

Trong lòng Hạ Như Yên biết hôm nay hắn nhất định phải được, đành tận lực thả lỏng phối hợp, trên mặt nhịn không được lộ ra thần sắc ủy khuất khiến dục hỏa nam nhân tăng vọt.

Qua lại thử vài cái, rốt cuộc trong động đã ươn ướt hơn một chút, đột nhiên ngón tay nam nhân đẩy nhanh tốc độ, nguyên cây cắm vào rút ra trong mật huyệt, còn thỉnh thoảng chuyển động trái phải, Hạ Như Yên nhỏ giọng kiều suyễn, ngón tay xâm phạm khiến cô cảm thấy thẹn, đồng thời trong tiểu huyệt dần dần dâng lên cảm giác hư không và ngứa ngáy.

- Mẫu thân cũng rất muốn đúng không? Mới cắm vài cái đã chảy nhiều nước như vậy rồi...

- Ô... Nói... nói bậy! Ngươi im miệng!

Hạ Như Yên bực bội muốn dùng chân đá hắn nhưng bị nam nhân dễ như trở bàn tay ngăn lại.
- Mẫu thân đừng nóng vội, một ngón tay tất nhiên không thể thỏa mãn ngài.

Giải Vanh lộ ra nụ cười ác liệt, bôi mật dịch dính đầy tay lên nam căn.

- Nhi tử sẽ khiến ngài thoải mái.

Vừa dứt lời liền đâm cây dương vật lớn kia vào trong hoa huyệt nội.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK