Đầu tường xuân ( năm ) ( cao H )
Edit: Cừu ăn thịt
Huyệt nhỏ kiều nộn gắt gao xoắn lấy cự vật xâm lấn, da thịt cửa huyệt bị căng ra gần như trong suốt, dương cụ nam nhân quá lớn, thân thể mười sáu tuổi vẫn còn non nớt, muốn thừa nhận hắn phải trải qua thống khổ rất lớn.
Nhục huyệt khẩn trí đối với nam nhân mà nói đã mất hồn lại dày vò, dục độc ở trong cơ thể quấy phá khiến cho hắn rất muốn đẩy một hơi nguyên cây đi vào sau đó tận tình rong ruổi, nhưng chút lý trí còn sót lại nói cho hắn không thể gấp, không thể thương tổn vị cô nương này. Thân thể thiếu nữ kiều mềm bị hắn đút vào, cự vật ở bên trong hoa huyệt gian nan tiến lên, cho đến khi chạm đến một cái chắn hơi mỏng, hạ thân hắn cứng lại, tuy rằng cũng không có kinh nghiệm về phương diện này, nhưng cũng từng nghe các thuộc hạ nói qua vài câu lúc uống rượu, cái này chính là đại biểu cho trinh tiết của vị cô nương này đi? Mình đâm thủng nó, về sau nhất định phải chịu trách nhiệm với nàng, lần thứ hai hạ quyết định, âm thầm cắn răng, kính eo đĩnh động, thịt hành thế như chẻ tre mà xuyên thấu phiến lá mỏng kia.
Hạ Như Yên thân mình run lên, cô không rõ đã xảy ra cái gì, chỉ biết hạ thể càng đau, giờ phút này khuôn mặt cô tái nhợt, nước mắt cùng mồ hôi hòa lẫn vào nhau, đau đớn kịch liệt khiến cô muốn lập tức chết đi, đến lúc nam nhân bắt đầu chậm rãi di chuyển cô vẫn là không thấy đỡ chút nào.
Nam nhân ẩn nhẫn dục vọng cuồng cắm mãnh làm, chậm rãi ra vào nhục huyệt, huyệt của thiếu nữ thật sự quá nhỏ, hắn không dám cắm toàn bộ vào, chỉ là vào hai phần ba liền bắt đầu động tác. Hắn cảm thấy chính mình sắp điên rồi, không biết lý trí còn có thể bảo trì đến khi nào, miệng nhỏ mất hồn gắt gao mút dương vật hắn, bên trong còn có vô số nhô lên cọ xát hành thân, mỗi một cái nhô lên đều cứ như một cái miệng nhỏ ngọt ngào mút hôn côn thịt của hắn, ra vào đè ép lẫn nhau, trong đường đi vừa ướt vừa mềm, quả thực muốn hút bay linh hồn hắn. Nam nhân cắn chặt răng, tốc độ không tự giác nhanh hơn, chỉ thọc vào rút ra mấy chục cái liền cảm giác eo tê rần, tinh hoa tràn ngập toàn bộ tiết ra.
Cảm nhận được một luồng chất lỏng nóng bỏng phun trong cơ thể mình, Hạ Như Yên nhẹ nhàng thở ra, xem ra nam nhân này là cái tốt mã giẻ cùi, đẹp chứ không xài được, thật tốt quá, chính mình không cần chịu tra tấn.
Trên mặt nam tử có hơi nóng lên, đại khái cũng biết chính mình thời gian quá ngắn, nhưng dù sao thì độc hẳn là giải, hắn chậm rãi rút ra phân thân, nhìn đóa hoa bị hắn chà đạp sưng đỏ. Cái miệng nhỏ kia bị thọc thành hình cái động, bạch trọc sền sệt từ trong chảy ra, ở giữa mớ hỗn độn có một điểm đỏ chói mắt, trong mắt nam nhân xẹt qua sự tự trách, chính mình vẫn là khiến nàng bị thương.
Hạ Như Yên yên lặng khóc nức nở, nam nhân nghe được tiếng hít thở dồn dập của cô mới như như trong mộng mới tỉnh, bế cô lên, đi đến trong ao. Hạ Như Yên kinh ngạc, chẳng lẽ độc của hắn còn không có giải? Nam nhân thấy ánh mắt của nàng, giải thích:
- Ta ôm nàng đi tắm...
Hạ Như Yên nhẹ nhàng thở ra, lại dùng ánh mắt cầu xin nhìn hắn, nam nhân chần chờ một chút, nói với cô:
- Trong chốc lát ta cởi bỏ huyệt đạo cho nàng, nhưng nàng không thể hô hoán, đồng ý thì chớp mắt.
Hạ Như Yên vội chớp mắt không ngừng, nam nhân cũng không có lập tức thực hiện lời hứa, mà là ngồi xếp bằng ở trong ao, cho cô ngồi trên đùi mình, sau đó mới giải khai huyệt đạo. Mới vừa cởi bỏ, thân mình Hạ Như Yên liền mềm nhũn ngả vào ngực hắn, mới trải qua đau đớn phá dưa,cô không hề có sức lực phản kháng hắn, chỉ lo thở phì phò.
Nhưng vào lúc này, ngón tay thon dài của nam nhân thăm dò vào giữa hai chân cô, Hạ Như Yên kinh sợ ngẩng đầu nhìn hắn, nam nhân có chút thẹn thùng nói:
- Ta giúp nàng rửa sạch một chút.
Dù sao làm cũng làm, chính mình cũng không còn sức lực, Hạ Như Yên lại mềm yếu dựa lên người hắn, tùy ý nam nhân đưa ngón tay vói vào huyệt nhỏ moi đào. Lòng bàn tay thô ráp cọ xát qua thịt huyệt mềm mại, Hạ Như Yên nhịn không được ưm một tiếng, ngay sau đó lại ảo não mà ngậm miệng. Hầu kết Nam nhân giật giật, vừa thay cô rửa sạch tinh dịch trong huyệt vừa âm thầm điều tức muốn mượn công lực áp chế dục niệm của mình, ai ngờ không vận công thì thôi, nội lực vừa động thì dục độc vốn đã hành quân lặng lẽ lại ngóc đầu trở lại. Nam nhân chấn động, chẳng lẽ loại phương pháp này không thể giải độc? Hắn cẩn thận cảm nhận cơ thể, phát hiện độc xác xác thật thật giảm bớt một bộ phận, nói như vậy là một lần không đủ? Chỉ như vậy trong lúc suy tư, hạ thân hắn lại cao cao đứng thẳng lên, vừa vặn chọc ở giữa chân thiếu nữ.
Hạ Như Yên sợ tới mức hoa dung thất sắc, thấp giọng kinh hô:
- Ngươi, ngươi như thế nào lại...
Nam nhân thở hổn hển, ôm lấy eo cô chuyển sang đối mặt mình, trong mắt tràn đầy xin lỗi:
- Độc này một lần giải không sạch sẽ, cô nương, xin lỗi...
Sau đó không cần phải nhiều lời nữa, kéo hai chân cô vòng quanh bên hông, nhắm ngay dương vật đè xuống. Trong hoa huyệt còn có nùng tương chưa tẩy sạch, bởi vậy tiến vào cũng không gian nan như lần đầu, nhưng tư thế cơ thể này lúc cắm vô sẽ rất sâu, chỉ mới ăn vào hơn phân nửa, Hạ Như Yên đã cảm thấy bụng sắp bị đâm thủng. Cô sợ tới mức vừa khóc vừa xin tha:
- Không cần, cầu xin ngươi, không cần, sẽ hư mất...
Thiếu nữ kiều mềm xin tha không chỉ có không đạt được nam nhân thương hại mà ngược lại giống như tưới một lọ dầu lên dục hỏa của hắn, khuôn mặt nhỏ nhu nhược đáng thương chảy dài nước mắt, mắt to ướt dầm dề tràn đầy cầu xin, ngay cả nốt ruồi nơi khóe mắt đều như đang câu lấy linh hồn hắn. Nam nhân vừa ôm eo cô lên xuống vuốt ve dương cụ vừa cúi đầu hôn cô nồng nàn.
Môi Hạ Như Yên hương thơm mềm mại, tiếng khóc nức nở tràn ra đều bị nam nhân nuốt vào, hắn ngậm cánh môi cô liếm mút, lại dùng đầu lưỡi miêu tả môi cô. Thiếu nữ nức nở khiến hàm răng buông lỏng, lưỡi hắn liền sấn hư mà nhập, lưỡi hắn triền miên với lưỡi cô. Chỉ mới hôn môi lần thứ hai mà nam nhân đã nắm giữ yếu lĩnh, lưỡi to tùy ý cướp đoạt hương tân trong miệng cô, nuốt hết cam lộ ngọt thanh. Khuôn mặt nhỏ của thiếu nữ nguyên bản tái nhợt bị hắn hôn ửng đỏ, hai mắt mê ly mông lung, suy nghĩ cũng trở nên càng ngày càng mơ hồ.
Mà hạ thể cây hung khí thật lớn còn đang thọc vào rút ra mật huyệt không biết mệt mỏi, nam nhân như cũ không dám tiến vào toàn bộ, chỉ vuốt ve một nửa côn thịt, đột nhiên đỉnh đầu nấm tựa hồ cọ qua một chỗ mềm mại nhô lên làm thiếu nữ run lên, chân mày nhíu lại. Nam nhân có chút khó hiểu, liền tiếp đâm vào chỗ kia, thân thể thiếu nữ cứng đờ, đột nhiên trừng lớn đôi mắt, lắp bắp nói:
- Đừng, đừng đỉnh chỗ đó...
Còn chưa dứt lời đã yêu kiều rên rỉ ra tiếng, cơ thể cũng mềm như nước, nam nhân như suy tư gì, giữ chặt mông cô, đổi phương hướng đụng trúng khối thịt mềm kia, thiếu nữ kêu sợ hãi giãy giụa, tay nhỏ liều mạng đẩy ngực hắn, hai chân không đạp loạn, rên rỉ càng lúc càng to, cuối cùng biến thành uyển chuyển du dương.
Mới đầu nóng rát đau đớn dần dần bị tê dại thay thế, mỗi khi quy đầu chọc trúng chỗ nhô lên kia thì bụng nhỏ Hạ Như Yên liền bủn rủn. Dương vật nam nhân cố chấp dây dưa, không biết qua bao lâu, chỉ nhớ rõ mỗi một lần thọc vào rút ra đều là một lần dày vò cô, vui thích cùng trướng đầy ngập tràn cơ thể, đột nhiên, thân thể cô run rẩy, tiểu huyệt run run phun ra một luồng hoa tương, tưới ở đầu côn thịt. Nam nhân nhìn thiếu nữ dựa vào ngực mình há mồm thở dốc, đôi mắt đẹp hàm xuân, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, cũng hiểu đại khái vừa rồi cô hẳn là thoải mái, vì thế càng thêm hăng say mà khi dễ chỗ kia làm thiếu nữ yêu kiều rên rỉ không ngừng, khóc lóc mắng hắn đồ lưu manh, đồ xấu xa.
Ngày xưa tính tình hắn vốn dĩ lãnh ngạo cự người ngàn dặm thế nhưng dung túng hành vi làm càn của cô, trong lòng tư vị nói không rõ, chỉ cảm thấy mình cởi bỏ huyệt đạo cho cô là đúng, nhìn bộ dáng đáng thương của cô khiến dưới háng càng thêm sưng to, hận không thể phát tiết trên người cô đến bình minh.
Thể lực của nam nhân tốt đến độ khiến người ta tức điên, có lẽ còn có tác dụng của dục độc, tóm lại đã không như lần đầu ngắn ngủi như vậy nữa. Hạ Như Yên bị hắn làm ngất xỉu đi hai lần, mỗi lần ngất xỉu hắn sẽ truyền nội lực cho cô đến khi cô từ từ chuyển tỉnh lại bắt đầu một vòng ' giải độc ' mới, cứ như thế lặp lại, Hạ Như Yên hoài nghi đêm nay mình sẽ chết ở dưới thân nam nhân này.
Nhưng cũng may hắn vẫn có chút lương tri, khi Hạ Như Yên lại một lần hôn mê vận chuyển nội lực thi hắn phát hiện độc đã hoàn hoàn toàn toàn giải khai, đang muốn truyền cho cô thêm một ít nội lực lại phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn bị gì vậy? Nam nhân che lại ngực, cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều rối nùi, đau đến khóe mắt muốn nứt ra, cơ hồ muốn ngất. Lúc này sau lưng hắn đột nhiên có người mặc hắc y từ nơi xa cấp tốc bay lại đây, tới rồi phụ cận quỳ một gối xuống đất, ngôn ngữ cung kính nói:
- Chủ tử, thuộc hạ cứu giá chậm trễ.
Nói xong không đợi nam tử đáp lời liền tiến lên vội vàng điểm mấy chỗ đại huyệt của hắn, đang muốn tiếp nhận thiếu nữ trong lòng ngực nam tử liền nghe được hắn gầm lên:
- Làm càn! Xoay người sang chỗ khác!
Hắc y nhân không dám cãi lời, nhanh chóng xoay người đưa lưng về phía nam tử. Nam tử nhịn xuống ngực đau nhức, mặc quần áo cho Hạ Như Yên, nhẹ nhàng đặt cô trên cỏ, cuối cùng nhìn chằm chằm như muốn in dung mạo của cô vào đầu mới quát:
- Đi.
Hắc y nhân nhặt quần áo nam tử ném ở một bên lên, khiêng hắn trên vai, vèo vèo vài cái đã không thấy tăm hơi.