Trở về phòng, cô mở điện thoại, bên trong hiện lên tin tức vô cùng nóng.
- Con nuôi nhà họ Lý thực chất là con ruột.
- Chủ tịch Lý, của công ty XXX có con riêng, sợ ảnh hưởng danh tiếng cho nên nuôi con dưới danh nghĩa cha nuôi.
- Vô số nhân tình của chủ tịch công ty XXX được công khai, hé lộ bí mật động trời.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Vô số bài báo về nhà họ Lý được đẩy lên top tìm kiếm, Lý Uyên bấm vào xem, nhìn thấy video với khung cảnh quen thuộc.
Đây là khách sạn lúc nãy cô đến mà?
Ấn vào xem thử.
Trên sân khấu chính là Triệu Tử Anh đang dõng dạt tuyên bố:
“ Em dâu tôi bị ép buột phải kết hôn với lão già đáng tuổi cha, bị dồn vào bước đường cùng, không ai bênh vực, bảo vệ nên con bé chỉ còn cách đeo bám Lục tổng. Rất may sau đó vì cảm thấy việc này táng tận lương tâm nên con bé đã quyết tâm dừng lại, không muốn phá hoại hôn nhân của người khác”.
“…………” - Chị ấy đang nói gì vậy?
Cô tắt điện thoại ném sang một bên, không xem tiếp nữa, sáng ngày mai hỏi trực tiếp sẽ ổn hơn.
Dù bây giờ trong đầu có hàng trăm hàng nghìn nghi vấn thì cũng không thể làm gì.
********
Cả đêm ngủ không sâu, sáng hôm sau chỉ mới 5 giờ thì Lý Uyên đã bật dậy, tắm rửa thay đồ rồi đi xuống dưới lầu.
Vẫn chưa có ai thức cả, cô ảo não thở dài đi ra vườn hoa đi dạo.
Buổi sáng không khí vẫn còn lạnh, phía xa chân trời vẫn còn thấy được sương mai mờ mịt, chim chóc đã thức giấc, ríu rít cùng nhau đi kiếm ăn.
Còn cô, chẳng có tâm trạng để ăn, cô đang mong biết được đêm qua đã xảy ra việc gì.
Lý Uyên đứng trong vườn, đi đi lại lại, rồi lại đến xích đu, ngồi ở đó.
Nhìn đồng hồ đeo tay, chỉ mới 5 giờ 45 phút.
Sao hôm nay thời gian trôi qua lâu thế?!!!
Cô đi đến mái hiên, ngồi trong đó, vì buồn chán nên nghịch ngợm gõ phím đàn.
Ting ting tang tang nghe vô cùng vui nhộm.
“ Em dậy sớm thế?”.
Tiếng nói phía xa của người nào đó lọt vào tai, cô gái xoay người về nơi phát ra âm thanh.
Hình ảnh người đàn ông đang đứng dưới gốc cây phượng vĩ, với quần áo bình thường nhưng khí chất lại nổi bật khiến cho cô không khỏi trầm trồ.
Chân mày đen, đôi mắt rắn gian xảo, đuôi mắt xếch lên trông vô cùng kiêu ngạo, sống mũi cao thẳng và đôi môi biết cười.
Vẻ ngoài của người đàn ông vô cùng được lòng phái nữ, với cái nét đẹp trời sinh đó, Lý Uyên có thể khẳng định …
Hắn có nét tà d.â.m trong người…
Triệu Thần Hy đêm qua ngủ không được ngon, hắn nhớ mãi cái khung cảnh cô bị tát. Xem tin tức trên điện thoại càng làm hắn điên tiết hơn. Đám người đó không ngờ lại dám làm ra chuyện như thế.
Một tiếng rồi hai tiếng … thời gian cứ thế trôi qua, đến khi nghe thấy âm thanh của piano phát ra, hắn đứng dậy, kéo rèm cửa nhìn lên bầu trời, đã thấy được mặt trời lấp ló ở phía xa.
Nhìn xuống bên dưới liền thấy vợ mình đang ngồi ở dưới, không nghĩ ngời nhiều, Triệu Thần Hy lập tức chạy xuống.
Trở về với thực tại …
Hắn nhìn cô, ánh mắt có chút đau lòng.
Hôm qua chắc hẳn cô cũng không ngủ được, cho nên bây giờ mới thức sớm thế này.
“ Đêm qua có ngủ được không?”.
Lý Uyên cũng nhanh chóng thu lại cái suy nghĩ không mấy hảo cảm, dạo gần đây xem nhân tướng học nhiều quá nên nhìn thấy ai đó trong tầm mắt liền không nhịn được mà đánh giá.
… mà chắc cô chỉ đánh giá mỗi hắn thôi.
Cô nhìn cây đàn, gõ gõ vài phím rồi hờ hững đáp cho có:
“ Được”.
Triệu Thần Hy tiến tới, muốn bắt chuyện. Hắn ngồi ở bên cạnh nhưng vẫn tinh tế chú ý khoảng cách, nhẹ nhàng hỏi:
“ Em đang chơi bài gì vậy? Nghe có chút mới lạ”.
Thực tế, Lý Uyên không biết đàn, cô chỉ ngồi đó chọc chọc cho cây đàn phát ra âm thanh để đỡ buồn chán mà thôi.
Hắn nhìn không biết hay sao mà còn hỏi?
Cô thực sự muốn trợn ngược mắt lên trời để thể hiện sự khinh bỉ, nhưng không làm, chỉ nhỏ giọng:
“ Bài ai đó rất phiền”.
“ …………”.
Cô cũng không muốn ngồi ở đó lâu, đứng lên rời đi, trùng hợp là lúc đó, Triệu Tử Anh đã xuống dưới nhà, bồng theo bé cưng trên tay.
“ Hôm nay em thức dậy sớm thế? Ngủ không được à, thức nguyên đêm? ” - Triệu Tử Anh nhìn đôi vợ chồng đang đi cùng nhau, không nhịn được mà hỏi em trai bằng giọng điệu mờ ám.
Danh Sách Chương: