Chu Cẩm ôm đầu kêu lên đau đớn, có thứ gì đó trong đầu như muốn vỡ tung, khiến cô khó chịu
Diệp Mặc thấy vậy liền hoảng hốt, hắn chạy lại chỗ Chu Cẩm, hỏi:
- Chu Cẩm, em làm sao vậy?
Nghê Thiên cũng chạy lại, hắn nhìn vào Chu Cẩm, ánh mắt cũng lo lắng không kém:
- Chu tiểu thư?
Chu Cẩm ôm đầu, sau khi nghe tiếng gọi của Diệp Mặc, cô ngước đầu lên, nhưng lại một lần nữa chạm vào mắt của Nghê Thiên, thế là
- AAA!!!!
Chu Cẩm hét lên một tiếng nữa, cứ mỗi khi cô nhìn vào người trước mặt, đầu cô lại đau thêm một lần đau rất đau
- Ngươi tránh ra, mau tránh ra, đừng lại gần ta! - Chu Cẩm hét lên
Vừa hét, Chu Cẩm vừa xua tay đẩy Nghê Thiên ra ngoài
Diệp Mặc thấy thế vội nắm tay cô lại, hắn ép Chu Cẩm nhìn mình, hỏi:
- Chu Cẩm, rốt cuộc em bị làm sao vậy?
Chu Cẩm nhìn vào Diệp Mặc, ánh mắt cô vô cùng khổ sở, trong đầu thực sự rất đau!
Cô nói:
- Tôi không biết, đầu tôi rất đau, đầu tôi đau lắm AAAAAAAAA!!!
Chu Cẩm tiếp tục la hét, đầu cô như muốn nổ tung, rồi sau đó, một loạt những ký ức xoẹt qua
- Lạc Thập Nhất, nếu như phải chọn giữa huynh và tiểu thư, ta nhất định sẽ chọn tiểu thư
- Bạch Vũ, muội mau dừng tay!
- Lạc Thập Nhất huynh tránh ra đi!
Hàng loạt những giọng nói vang lên trong đầu cô, đoạn đối thoại giữa một người nam và một người nữ, họ đang đối đầu nhau
Nhưng tại sao lại xuất hiện trong đầu cô chứ??
Đau, đoạn ký ức đó đau quá!! Đó chính là ý nghĩ của Chu Cẩm lúc này!
*Nhớ like chap và bỏ phiếu cho Tiêu với nhé*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com