Hướng Hàm muốn khóc, tiền ở hiện đại thật sự khó kiếm lắm đấy! Lần này lại còn bị trừ lương 3 tháng!!!
Sắp chết đói tới nơi rồi TT Huhu
Hướng Hàm tuy xuất thân từ con nhà khá giả, cũng thuộc dạng giàu có ở Thượng Hải, nhưng từ nhỏ đã biết sống tự lập
Cô ra ngoài ở riêng, lâu lâu mới về thăm cha mẹ một lần!
Khi cô xuyên không tới thân thể này thì nó đã như vậy rồi, nói chung hầu hết đều là tự lực cánh sinh, tự ăn tự ngủ, tự đi kiếm tiền luôn!
Gia đình có cho Hướng Hàm một cái thẻ tài khoản ngân hàng Cơ mà cô căn bản là không biết dùng!!!!
Hướng Hàm nghĩ, có lẽ đợt này về, phải lên mạng tra cách sử dụng thẻ ngân hàng luôn cho rồi!
Biết bao nhiêu thứ chưa học xong, bây giờ lại phải học cách dùng tiền!
Huhu, TT Nhục quá đi!!!!!
Cả đám đằng sau đứng nhìn Hướng Hàm héo ủ rũ như trái cà tím già, họ phá lên cười không chút thương tiếc
Nói thật, mặt nào mặt nấy của Hướng Hàm đều đáng yêu hết sức, kể cả lúc cô buồn như vậy! Cũng cute phết! Hahaha!
Hướng Hàm bị đối xử như vậy, cô tủi thân đứng nép vào người Chung Tử Hân, tội nghiệp lên tiếng:
- Tử Hân, cậu cứu đói mình mấy ngày đi!!!!!
Tử Hân bị cô chọc cho cười đau cả bụng, vừa vỗ vai cô vừa đáp:
- Mình ở nhà với ba mẹ, làm gì có chỗ chứa thêm cậu! Tự về nhà xin tiền đi =)))
Hướng Hàm càng làm ra vẻ tội nghiệp hơn, nói:
- Cậu thấy chết không cứu à?
Tử Hân bình thản lắc đầu:
- Không hề, cậu chết mình còn mừng đấy!
Lại một trận cười khác vang lên, tất cả những người ở đây không còn là khuôn mặt nghiêm túc như thường ngày nữa, họ hoàn toàn tháo bỏ chiếc mặt nạ của mình, trở về là những con người vui vẻ, chân thành!
Triết Như kéo người Hướng Hàm qua, nói:
- Được rồi, vậy mình qua ở với cậu, cứu đói cậu vài tháng nhé!
Hướng Hàm như vớ được một cái chân to, cô ôm lấy Triết Như, hét lớn:
- A Như cậu là tốt nhất!! Tớ biết cậu sẽ không để tớ chết đói mà! Hì hì!!!
Triết Như véo má cô, cười tươi:
- Xem cậu kìa! Sợ chết đói thế cơ á!
Hướng Hàm chu môi, trả lời:
- Đương nhiên rồi, tớ mà thành ma đói tớ sẽ đi theo ám các cậu cả đời Để tất cả các cậu mua đồ ăn cho tớ mãi thôi!
Mọi người lại cười thêm lần nữa, chẳng ai nhận ra, tất cả bọn họ giờ phút này như một đại gia đình lớn, ai nấy cũng hòa đồng vui vẻ Dũng cảm trao cho nhau những khuôn mặt thật của mình!
Nào là lạnh lùng, tàn nhẫn, bình tĩnh,vv tất cả đều không còn!
Nhưng riêng thâm tâm mỗi con người họ mới biết, có những ánh mắt, những nỗi niềm, chỉ dán chặt vào một con người
*Nhớ like chap và bỏ phiếu cho Tiêu nha*
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com