Lý Huyên bị ngã lùi về phía sau, cô ôm mặt nhìn Sophia với ánh mắt không thể tin nổi
Bà ta bà ta đánh cô sao??
Sophia với hình tượng thường ngày dường như bị vứt sạch, bà ta bây giờ không còn quan tâm đến vẻ ngoài nữa, chỉ biết nổi điên phát giận:
- Ta không phải bảo ngươi quyến rũ Diệp Mặc sao? Sao đến một điều nhỏ như vậy ngươi cũng không làm được???
- Bạn từ nhỏ, thanh mai trúc mã, ngươi không biết đem nó ra mà dùng hay sao hả!!!!!
- Sao ngươi có thể vô dụng như vậy?
Sophia hét vào mặt của Lý Huyên Bà ta bây giờ vô cùng tức giận, đến thể diện của mình cũng không cần giữ thì còn quan tâm gì một con nhóc nói nhiều chứ?
Phát tiết xong, Sophia cầm lấy túi xách rời đi, lúc này, một bóng đen đang trốn trong góc phòng, nhìn theo lưng của bà ta, cười khằng khặc:
- Hahaha, quả nhiên, người xấu thời đại nào cũng có! Tâm hồn đen tối, đôi mắt bị che mờ bởi danh vọng, sự tham lam chiếm đóng con người Quả là một con mồi béo bở mà!!
Nói rồi, bóng đen đó xuyên qua cửa sổ, theo chân hướng người phụ nữ đang rời đi
Lý Huyên ở trong căn phòng lớn, cô ta nắm chặt tay, cắn môi thầm rủa:
- Bà thì hơn gì ta chứ? Lại còn dám đánh ta! Đúng là con cóc ghẻ!!
Ánh mắt Lý Huyên hiện lên ngọn lửa của sự ghen ghét, cô ta nhìn về phía cửa, đầy hận thù nói:
- Chu Cẩm, sẽ có một ngày tôi bắt cô nếm chịu những nỗi đau của tôi ngày hôm nay! Cứ đợi đấy đi!!!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com