Diệp Mặc dùng chân đá văng cánh cửa ra, liền phát hiện Chu Cẩm đang ngồi bệt đằng sau, trên người cô là Hướng Hàm đang ngất xỉu
Diệp Mặc đẩy Hướng Hàm qua một bên, hắn nắm lấy vai Chu Cẩm, nhìn sắc mặt trắng bệch của cô, lo lắng hỏi:
- Em làm sao vậy?
Lúc nãy hắn vừa nói chuyện xong với Triết Hạn, nghĩ lại thấy Chu Cẩm có vẻ mệt mỏi nên tính đi lấy cho cô một cốc nước ấm
Không ngờ, chỉ mới đặt chân xuống bếp đã nghe thấy tiếng hét của Chu Cẩm, hắn vội vã chạy lên lại
Kết quả cửa bị khóa từ bên trong, lại còn vang vọng tiếng hét sợ hãi của cô, hắn không dám nghĩ bên trong đang xảy ra chuyện gì nữa, chỉ biết điên cuồng tìm cách mở cửa
Chu Cẩm nhìn thấy Diệp Mặc, cô thở hắt ra một hơi, lao lên ôm chặt lấy anh, giọng cô thì thầm thở dốc:
- Diệp Mặc! Hắn ta quay lại rồi! Hắn ta đã đến đây! Hắn tìm thấy chúng ta rồi!!!!
Diệp Mặc ôm chặt lấy cô, vuốt ve mái tóc của cô, nói:
- Đừng sợ! Có anh ở đây, dù là ai, anh cũng sẽ bảo vệ em!!!
Chu Cẩm nhắm chặt mắt, vùi đầu vào góc áo của anh, Diệp Mặc thậm chí còn có thể nghe thấy những tiếng khóc nấc kiềm nén của cô
Hắn biết, cô vừa đối mặt với một kẻ đáng sợ, vừa đối mặt với một điều tồi tệ, cô đã dũng cảm để không yếu thế, cô đã làm rất tốt rồi!!
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com