Mục lục
Dị Giới Dược Sư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vầng thái dương đỏ rực đang từ từ mọc lên từ phía chân trời, rải đều những tia nắng nhu hòa lên khắp đại địa. Cảnh mặt trời mọc tại hải quốc vẫn luôn cực kỳ mỹ lệ, vầng thái dương đặc biệt lớn và tròn. Dưới ánh nắng ấm áp là bờ biển được sương mù bao phủ dầy đặc. Ở trên mặt biển mênh mông, Mễ Kỳ Tư tựa như một góc băng sơn thoạt ẩn thoạt hiện, thật chẳng khác nào Bồng Lai tiên cảnh vậy.

Mễ Kỳ Tư là một thành trì vừa nguy hiểm lại vừa mỹ lệ. Nước biển của Mã Tắc Âu, Phổ La Vượng và Đặc Lặc tam đại hải khu có hoạt tính nùng độ khác nhau. Thủy tính của Mã Tắc Âu hải khu so với nước biển thông thường cũng không khác gì mấy, còn nước biển của Phổ La Vượng hải khu thì có hoạt tính nùng độ [1] thấp hơn nước biển thông thường, còn Đặc Lặc hải khu thì lại có hoạt tính nùng độ cao hơn. Chúng sản sinh hoạt tính nùng độ của hơi nước cũng không giống nhau, ban ngày thì bọn chúng dưới tác dụng của ánh sáng mặt trời mà hòa hợp tại một chỗ, nhưng đến ban đêm thì hơi nước lại phân ra, không dung hợp với nhau, cho nên khi vầng thái dương vừa ló dạng thì nơi giao điểm của tam đại hải khu liền sản sinh hiện tượng chiết xạ và tạo ra ánh hào quang ngũ sắc. Mễ Kỳ Tư lúc này quả thật cực kỳ mỹ lệ, y hệt như những tòa thành lung linh ở trong các phim hoạt họa đồng thoại vậy. Tình trạng đó sẽ kéo dài gần một tiếng, sau đó ánh nắng mặt trời mới bắt đầu dung hợp hơi nước với nhiều màu sắc lại thành một thì mới thôi.

Buổi sáng hôm nay là một buổi sáng bừng bừng sinh cơ, nhất là hôm nay lại là ngày đầu tiên có ánh nắng mặt trời sau thời gian Thiên triệu với bầu không khí ngột ngạt khiến người ta gần như phát rồ, nên nó đặc biệt khiến người ta cảm thấy thoải mái. Trên các đường cái quan của Mễ Kỳ Tư đều có những con gia dụng tiểu sủng vật nằm phơi nắng, bọn chúng lười biếng nằm ngay giữa đường, nóc nhà, hoặc trên những tảng thạch điêu lớn, đôi mắt lim dim khép hờ hoặc nghỉ ngơi hoặc là truy đuổi chơi đùa, vv....tất cả đều vẽ lên một cảnh tượng hân hoan.

Nhưng buổi sáng nhàn nhã vui chơi đó chỉ thuộc về thế giới của đám tiểu sủng vật cấp thấp mà thôi, chứ người người ở trong Mễ Kỳ Tư thì lại đều lộ ra sự khẩn trương chưa từng có. Ánh nắng mặt trời xuất hiện, phá vỡ mây đen, đó chính là tiêu chí kết thúc Thiên triệu. Điều đó cũng đồng nghĩa với việc ma thú ẩn thân chờ thời đã lâu thì nay sẽ phát động tấn công nhân loại mãnh liệt.

Bầu không khí lúc này cực kỳ khẩn trương, có một số ma sủng cấp thấp của các binh sĩ như là Quỷ diện khuyển, Xích viêm báo, Liệt phong hổ, vv...không thể tự khống chế được mà đều nhắm vào phương xa mà thấp giọng gầm gừ, tựa như sắp lâm đại địch vậy.

Từ lúc vầng thái dương xuất hiện, những tiếng côn trùng và những tiếng chim kêu cũng đều biến mất, bên ngoài thành yên tĩnh đến đáng sợ, chỉ có tiếng gió và tiếng sóng biển vỗ vào đá từ xa xa truyền lại. liên miên bất tuyệt, nghe như tiếng kèn lệnh trước cuộc chiến vậy. So với những loại gia dụng tiểu sủng vật có linh giác trì độn và quen sống trong cảnh êm ấm, những con trùng điểu và tiểu động vật quen sống với môi trường thiên nhiên đặc biệt có khứu giác rất linh mẫn đối với sự nguy hiểm nhiều lắm, nhất là đối với dâm uy của đám ma thú.

Nơi tọa trấn của Mộ Dung Thiên là tại hướng đông nam của Mễ Kỳ Tư, là phòng tuyến có trọng binh trấn đóng, cách thành chừng ba mươi dặm - là Thiên Địa hạp cốc trên dãy Ái Gia Mông Đạt Sơn Lĩnh. Ái Gia Mông Đạt Sơn Lĩnh lấy thạch thể làm chủ, dốc núi trùng điệp, cây cối rất thưa thớt, vượn và khỉ cũng khó leo trèo nổi. Địa thế nơi này hiểm yếu, có thể nói nó là tấm lá chắn thiên nhiên cũng không sai chút nào. Chỉ có một địa phương ngoại lệ đó chính là Thiên Địa hạp cốc. Cái hạp cốc này chính là lỗ hổng duy nhất của Ái Gia Mông Đạt Sơn Lĩnh, nó có một con đường mòn nhỏ để thông trong và ngoài thành, rộng gần một ngàn thước, dài chừng năm ngàn thước, nó chính là con đường để ra hoặc vào thành nhanh và tiện nhất. Nếu không có cái hạp cốc này làm điểm đột phá, vậy thì phòng tuyến phía tây bắc có thể nói là hoàn mỹ. Nếu đám ma thú muốn dùng phương thức đột phá phòng tuyến kéo dài khắp dãy sơn lĩnh này thì tuyệt đối không có khả năng, chỉ cần an bày một nhóm binh sĩ có sức khỏe vạn cân như Dã Man nhân, Thú nhân, vv...ở trên đỉnh núi, sau đó đợi khi ma thú trèo lên tấn công thì họ sẽ xô đá ở trên đỉnh núi xuống, vậy là sẽ có thể ngăn cản được chúng, khiến cho chúng bị đá đè chết hoặc té chết, như vậy sẽ khiến cho ma thú quân đoàn bị tổn thương nguyên khí nặng nề; đồng thời cũng khiến cho những chủng tộc có sức khỏe vạn cân như vậy được phát huy thần lực trời sinh của họ đến mức tối đa.

Chiều ngang của Thiên Địa hạp cốc quá lớn, vả lại đất đá chủ yếu ở đó là thạch nham. Mộ Dung Thiên hiểu rất rõ độ cứng của loại đá này vì hắn đã từng thử nghiệm qua. Ngày trước hắn đã lợi dụng thạch nham để làm bẫy lừa gạt Trư nhân chiến sĩ Ba Tây, với sức khỏe kinh người của Ba Tây mà cũng không thể phá vỡ được nó. Vì vậy mà với hai nhân tố quan trọng là chất đá và không gian của hạp cốc, dù cho một quân đoàn Thổ hệ ma pháp sư có hợp lực lại thì cũng không thể thông qua ma pháp kỹ năng mà phá đi cái khuyết điểm duy nhất của phòng tuyến này. Biện pháp duy nhất là phái trọng binh trấn đóng ở đây. Nhưng nói trở lại, thủ quan ở đây cũng có ưu thế tuyệt vời của nó, bởi hạp cốc cao tới vài trăm thước, chỉ cần bố trí một nhóm binh sĩ giỏi về việc tấn công từ xa như là ma pháp sư, cung tiễn thủ, vv....từ trên cao đánh xuống, đồng loạt phát động kỹ năng, dùng phương pháp loạn đạn phủ trùm lên đám ma thú thì có thể sẽ giết được rất nhiều; như vậy thì những đồng đội cùng trấn thủ hạp cốc với họ như là kỵ sĩ, chiến sĩ, ma võ sĩ, đạo tặc, thích khách, vv....cũng sẽ giảm bớt được rất nhiều áp lực. Mà khoảng cách vài trăm thước cũng đủ để bù đắp vào nhược điểm của những binh chủng có lực phòng ngự thấp, điều duy nhất có thể tạo nên uy hiếp cho họ đó là một số ma thú cao cấp và những ma thú thuộc Phi hành hệ, nhưng cũng may là ai cũng biết, hai loại ma thú này có số lượng cũng tương đối ít.

Trận đầu của Mộ Dung Thiên là nhất định phải thủ vững cứ điểm quan trọng này.

Thời gian trôi qua từng giây từng phút một, cho đến khi trời sáng tỏ, cảnh sắc của Mễ Kỳ Tư trở về bình thường trở lại, rốt cuộc Mộ Dung Thiên nhịn không được, hỏi:

- Đỗ Lan Đặc đoàn trưởng....

Đối với việc ma thú công thành, khi sắp tới thời gian bạo động mà chúng lại dừng lại không phát động tấn công thì cần phải lý giải tình huống cho rõ ràng, xem tình hình này có phải là bất bình thường hay không.

Lời hắn còn chưa dứt thì từ xa xa ngoài khơi bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều chấm đen nho nhỏ, theo thường lý thì Hắc Ám và Quang Minh là luôn bài xích lẫn nhau, nhưng những chấm đen này lại đặc biệt chói mắt, chúng giống như những vầng thái dương đen vậy. Chính bởi vì sự khác thường đó mà đã khiến chúng trở nên đặc biệt quỷ dị.

Không lâu sau, có vô số hắc khí tuôn ra cuồn cuộn từ những chấm đen đó, rồi chúng khuyếch tán như lửa cháy lan đồng cỏ, khuyếch tán nhanh đến điên cuồng, trong nháy mắt chúng đã nuốt trôi tất cả mọi thứ, ngay cả ánh dương quang cũng không ngoại lệ. Đại địa ở xa xa lại một lần nữa trở về với thế giới âm u.

Bạo điểm - U Minh môn!

Mộ Dung Thiên biết rõ lai lịch của những chấm đen đó, tuy đây chỉ mới là lần đầu hắn gặp cảnh ma thú công thành, nhưng hắn đã sớm tìm hiểu tư liệu liên quan đến cái danh từ này rồi.

Trong những lần ma thú bạo động, cứ cách ba năm một lần, cho dù là học giả uyên bác nhất hay là thánh cấp võ giả cường đại nhất cũng không thể tìm hiểu ra được nguyên nhân phát sinh ra sự việc kỳ quái này, nhưng ở trên đại lục có lưu truyền một lời kiến giải thế này: đó là cứ ba năm một lần, tử thần nắm giữ Minh giới vì một nguyên nhân nào đó mà không ai biết được, sẽ mở ra một cửa khẩu tại nơi giao tiếp giữa Minh giới và Nhân giới, lực lượng tà ác từ cửa khẩu đó sẽ thấm nhập ra ngoài và gây ảnh hưởng đến ma thú ở trên đại lục, khiến chúng càng thô bạo hơn, càng mạnh mẽ hơn, càng tạo nên nhiều uy hiếp hơn, và đó cũng là ma thú bạo động. Chấm đen đó, hay cũng là cửa khẩu kia được xưng là Bạo điểm, nó còn một danh xưng khác là U Minh môn. Ma khí được tuôn ra từ U Minh môn sẽ không thể nào bị tiêu diệt được, bởi vì chúng không phải là thực thể; mà người ta lại càng không thể mai phục binh sĩ ở đó rồi nhân trận hình của ma thú còn chưa bày xong mà lập tức đánh úp chúng bất ngờ, bởi vì đám ma khí đó có lực ăn mòn rất mạnh, chúng nhất định sẽ nuốt chửng hết cả da lẫn xương của con người, ngay một chút mẩu vụn cũng sẽ không chừa lại tí ti nào.

Lúc này Mộ Dung Thiên đang đứng ở trên Phá Thiên phong, là một vùng phụ cận của Thiên Địa hạp cốc và cũng là điểm cao nhất của Ái Gia Mông Đạt Sơn Lĩnh so với mặt biển. Hiện ngay lúc này thì nó đang bị bao phủ bởi một tầng bạch sắc, mà tầng bạch sắc này lại không phải là kết giới, mà nó là kỹ năng ma pháp trinh sát do một tổ hợp nhỏ giữa các Thủy hệ và Quang hệ ma pháp sư hợp lực tạo ra, có tên gọi là Viễn ảnh cận đầu. Dưới sự hỗ trợ của Viễn ảnh cận đầu, những tình huống ở phía xa xa đều được thấy rõ ràng, nhìn không sót một tí gì. Các ma pháp sư chuyên lo về việc này phối hợp với nhau rất ăn ý, họ thu hết các ngoại cảnh ở cách xa bờ biển rồi chuyển dời về ngay trước mắt Mộ Dung Thiên một cách rõ ràng và chuẩn xác. Cái loại cảm giác bản thân như lạc vào kỳ cảnh rất mãnh liệt này còn hoàn mỹ hơn cả khi người ta xem phim ba chiều (3D) nhiều lắm. Thế nhưng Mộ Dung Thiên tạm thời không nhìn thấy bên trong đám hắc khí kia có những gì, bởi vì ngay cả ánh dương quang mà cũng không thể chiếu xuyên qua lớp hắc khí đó được nữa.

Thế rồi hắc khí từ từ tan dần, đến cuối cùng thì nó cũng hoàn toàn tiêu thất, còn vùng biển nơi bị biến thành vật dẫn để hấp thu mọi vật xung quanh thì lại biến thành một vùng đen kịt, lúc này nó cũng bắt đầu cuồn cuộn khởi động, giống như một ngọn núi lửa vậy.

Khi Mộ Dung Thiên nhìn được cảnh tượng đó thì hắn kinh ngạc đến nỗi há hốc miệng thật lớn, cả một lúc lâu mà không thốt nên lời được.

Hình ảnh xuất hiện trước mắt có vẻ còn dữ dằn hơn trong tưởng tượng đến mấy lần, rất nhiều ma thú từ trong nước không ngừng bò ra, các chủng loại nhiều đến kinh người, loại lớn có thể sánh với khủng long, loại nhỏ thì cũng gần bằng một con ruồi; màu sắc rực rỡ, bay đầy trời, bò đầy đất, từ đất chui ra, từ dưới nước trồi lên, cành cây, rễ cây, nham thạch, ao đầm, khẽ rãnh, hang động, vv.....chỉ trong chốc lát mà bọn chúng với một tốc độ khó có thể tưởng tượng được mà chiếm lấy hết không gian ở bên ngoài thành, không chỗ nào là không có ma thú, đồng thời chúng cũng bắt đầu tiến nhanh về phía Thiên Địa hạp cốc.

Loại tình cảnh này chỉ có thể dùng hai chữ để hình dung - hùng tráng. Nếu như không nói tới những điểm khác, ví dụ như nhìn từ góc độ của con người thôi thì đây quả thật là đáng sợ.

Đây là ma thú bạo động ư? Là ma thú bạo động trong truyền thuyết sao?

Mặc dù đã chuẩn bị sẵn tâm lý từ lâu, nhưng sau khi Mộ Dung Thiên đích thân nhìn thấy đại quân ma thú thì hắn cực kỳ chấn động, đầu óc đều trở nên trống rỗng và tạm thời mất đi năng lực suy xét. Không phải là hắn chưa từng gặp qua cảnh chiến tranh, nhưng trước kia khi còn làm việc tại quân đoàn 376, hắn chỉ là một vị thống soái ở sau hậu trường mà bày mưu tính kế, nên khác xa với việc lúc này đích thân ra tận tiền tuyến.

Mộ Dung Thiên vốn tưởng rằng mình đã chuẩn bị phòng ngự rất chu đáo, nhưng hiện nay hắn mới phát hiện ra là còn thiếu thốn nhiều lắm.

Qua một lúc lâu sau, Mộ Dung Thiên mới tỉnh lại, hắn thu hồi ánh mắt từ hướng xa xa về, nuốt một ngụm nước miếng, rồi mới khó khăn phun ra một câu:

- Đây là ma thú bạo động sao?

Vừa hỏi xong, hắn liền ý thức ngay mình đã hỏi một câu rất ngu xuẩn, hễ ai nghe hỏi như vậy ắt cũng đều nghĩ rằng vị thượng ty này của mình hẳn là có bệnh rồi. Do đó mà Mộ Dung Thiên vội vàng bật cười khỏa lấp đi câu hỏi ngu ngốc ấy.

Nhưng không lâu sau đó, hắn cũng phát hiện ra mình không cần phải cảm thấy xấu hổ, bởi vì cả Tân Địch Á cũng trợn mắt há miệng, hết sức kinh ngạc mà nhìn về phía xa xa. Còn Luân Đạo Phu thì còn đổ mồ hôi hột ở trên trán nữa, vị phó thành thủ này đã nhậm chức tại Mễ Kỳ Tư đã lâu, đã từng chứng kiến nhiều phen ma thú bạo động, đã từng trải qua nhiều cơn sóng gió, y là một người trừ phi nhìn thấy trời sập xuống thì thôi, bằng không thì chẳng bao giờ lại lộ vẻ hoảng hốt như vậy, bởi vì ma pháp sư luôn nổi tiếng vì sự trầm tĩnh, không ngờ lúc này y cũng bị thất thố như thế. Do đó mà Mộ Dung Thiên cảm thấy sự tình lần này tựa như xảy ra rất không bình thường, không, phải nói là cực kỳ bất bình thường! Người ta nói, thông thường khi ma thú quân đoàn vừa xuất hiện thì trước tiên sẽ chỉnh đốn đội hình, sắp xếp mọi thứ ổn thỏa, còn phe nhân loại cũng nhân cơ hội đó mà phân tích tình huống tổng quát của chúng để đưa ra đối sách ứng phó. Nhưng theo tình huống trước mắt thì tựa hồ có khác biệt nhiều lắm, đám ma thú này căn bản là không có tổ chức gì cả, mà chúng cứ lũ lượt kéo đến Thiên Địa hạp cốc. Đối với hiện tượng dị thường này, Mộ Dung Thiên hơi có chút bất ngờ và không biết phải làm sao, vì vậy mà hắn hơi đưa mắt nhìn Luân Đạo Phu, định để cho y đề nghị ý kiến trước.

- Thành thủ đại nhân, xin hãy cầu tiếp viện, xin hãy lập tức cầu tiếp viện ngay!

Luân Đạo Phu hầu như rống lên thành tiếng:

- Số lượng và lực lượng của bạo điểm ma thú đang tiến về Thiên Địa hạp cốc vượt xa sự ước lượng của chúng ta nhiều lắm, hơn nữa, dường như chúng đang định phát động cường công trước tiên đấy.

Thế rồi dường như để xác định lời nói của y là đúng, từ trên không ở phía xa xa, lúc này bỗng nhiên xuất hiện bóng đen rợp trời. Đó chính là chuyện mà mọi người sợ gặp phải nhất, và cũng là sự uy hiếp trí mạng của Thiên Địa hạp cốc - đại quy mô Phi Hành hệ ma thú quân đoàn.


=================================

Chú thích

[1] hoạt tính nùng độ: độ hoạt tính của nước, hay hoạt độ nước là lượng nước tự do tồn tại trong sản phẩm hoặc vật chất. Nó được xác định như là tỷ lệ giữa áp suất bay hơi của nước trong vật chất chia cho áp suất bay hơi của nước tinh khiết ở cùng điều kiện nhiệt độ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK