“Kế tiếp các ngươi định làm thế nào?” Tạp Tu nhìn về phía Fazio: “Nếu biết bọn Huân không có chuyện gì, tiếp the có tính toàn gì không?”
“Ý của Lôi là muốn chúng ta ở lại trên đảo……chậc!” Fazio quay đầu nhìn không trung, sắc mặt có chút không cam lòng. Lại phải chờ, thật bực bội, còn chờ nữa thì móng vuốt của hắn cũng sắp rỉ sét rồi!
“Chờ sao……….” Tạp Tu thì thào nói. Đúng vậy, hiện tại cũng chỉ có thể chở đợi, rốt cuộc không biết Felix sẽ có hành động gì nữa………
“Làm sao vậy, bé con?” Tạp Tu cúi đầu, chỉ thấy cục cưng đưa bàn tay bé xíu kéo kéo mình, vẻ mặt lo lắng. Anh liền mỉm cười ôm lấy tiểu nhân ngư: “Ủy khuất bé con rồi, còn phải chờ thêm một thời gian mới được gặp lại ba ba với mụ mụ nga.”
“Tu……” Cục cưng chớp mắt nhìn chằm chằm Tạp Tu, đột nhiên ngọt ngào gọi tên anh.
“Bé con, ngươi……” Tạp Tu vội vàng ôm lấy cục cưng, có chút không dám tin: “Ngươi, gọi lại một tiếng!”
“Tu! Tu~” Cục cưng quơ quơ bàn tay bé xíu, mỉm cười ngọt ngào. Tạp Tu là người bé thích nhất trừ bỏ ba mẹ. Tuy rằng lúc đầu có chút sợ, nhưng hiện tại, người bé thích nhất là Tạp Tu!
“Bé con……” Cơ thể Tạp Tu hơi run rẩy, ôm lấy cục cưng có chút không nói nên lời. Tay anh dịu dàng vuốt ve mái tóc dài của tiểu nhân ngư. Y lúc nhỏ cũng đáng yêu như vậy sao, cũng sẽ ngọt ngào gọi tên của mình như vậy sao……mình đến tột cùng đã bỏ lỡ bao nhiêu…….
“Wow, cục cưng có thể nói rồi!” Ưu hưng phấn nhào tới, lắc lắc cánh tay bé xíu của cục cưng, nói: “Còn ta, ta thì sao? Cục cưng mau gọi ta!”
“Ngô………” Tiểu nhân ngư nghiêng đầu suy nghĩ một hồi, sau đó chỉ vào Ưu cười khanh khách.
“Nha, nha~”
“Ai~ai~ sao ngươi vẫn kêu nha nha a……” Ưu thất vọng ngồi xuống bên cạnh, đột nhiên trong đầu lóe linh quang, nhịn không được che miệng cười trộm, chí tay về phía Fazio lặng lẽ dạy cục cưng.
“Nhìn nha~đó là bại hoại nga, đại─phôi─đản!”
“Ngạch?” Cục cưng chớp mắt, khó hiểu nhìn Ưu: đại phôi đản, đó là gì?
“Đản……” Cục cưng hoang mang nhìn về phía Fazio, suy nghĩ một hồi chỉ vào hắn vỗ tay kêu to.
“Đản! Đản!”
Chỉ thấy bé con linh hoạt luồn ra khỏi vòng tay Tạp Tu, hổn hển bơi tới bên cạnh Fazio, cái đầu nhô lên khỏi mặt nước, chỉ vào hắn cười hì hì.
“Đản đản~ nha nha~”
“…….” Khóe mắt Fazio không khống chế được bắt đầu run rẩy, gân xanh nổi lên trán. Hắn vươn tay túm tiểu nhân ngư nhấc tới trước mặt, cắn răng, hung tợn nói từng chữ một.
“Là Fazio, Fa─ zio!”
“Ách………” Cục cưng dẩu cái mỏ nhỏ nhắn, bàn tay bé xíu trắng nõn chọt chọt Fazio, nhưng nhất định không chịu sửa.
“Đản~đản!”
“Ngươi đúng là ngu ngốc!”
Fazio cùng cục cưng mắt to trừng mắt nhỏ, cuối cùng đành bất lực buông bé con ngày càng ầm ĩ này xuống. Ai ngờ lời cục cưng nói tiếp đó càng làm hắn buồn bực hơn.
“Ngốc, đản!” Cục cứng nói từng chữ rõ ràng, đôi mắt to tròn nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Fazio, sau đó nhanh như chớp bơi về bên cạnh Ưu.
“Cục cưng! Thật lợi hại nga.” Ưu nhìn Fazio bày ra biểu tình bất đắc dĩ, trong lòng thực vui sướng, cười hì hì ôm cục cưng nghịch nước.
“Khanh khách, khanh khách~”
Bé con cũng cười vui dướng, một lớn một nhỏ ở trong nước trêu chọc ưng nhân. Nhưng ngoài dự đoán của mọi người, Fazio lần này cũng không giận dữ, vẻ mặt có chút mỉm cười nhìn hai bé con; hơn nữa ánh mắt nhìn Ưu lại tăng thêm một phần thâm tình có hiểu.
Cảm nhận được ưng nhân không chút cố kị bắn ánh mắt nóng rực tới, Ưu coi thường quay mặt đi. Kẻ điên này không biết lại nghĩ tới cách gì để trêu chọc cậu!
Nhưng ngay giây tiếp theo, Fazio đột nhiên lao xuống biển, nhấc cục cưng cùng Ưu bay lên không. Tạp Tu cũng đồng dạng bày ra tư thế cảnh giác, nheo mắt nhìn chằm chằm mặt nước cách đó không xa.
“Làm sao vậy?” Ưu cảm thấy một cơn gió quét qua, nhiệt độ xung quanh …… dường như đang hạ thấp?
“Có gì đó đang tới gần!” Fazio khẽ nhíu mày.
Mặt biển cuộn lên một cái bóng đen thật lớn, dựa theo nhan sắc, có vẻ như có một sinh vật khổng lồ đang tới gần.
“Kia, đó là………Ưu hoảng sợ nhìn hình dạng trong biển, không sai được: “Đó là một con lươn điện khổng lồ! Trước kia nó đã từng tới quấy rầy bộ lạc một lần, làm bị thương không ít tộc nhân!”
“Là loại vua biển chuyên ăn thịt người sao……..” Tạp Tu thầm kêu không tốt. Trong biển không hề thiếu đám động vật biển thích săn nhân ngư, từng có không ít nhân ngư táng mạng trong miệng chúng nó. Hiện tại trên hải đảo không có thủ vệ, bọn nó định thừa cơ xông vào đây.
“Fazio! Mau thả chúng ta xuống đi!” Nhìn thấy cái đầu lươn điện đen thui bắt đầu trồi lên khỏi mặt nước, Ưu kinh hoảng kêu to.
“Ngươi ngu ngốc à? Hiện tại đi xuống đó không sợ nó ăn luôn sao?”
“Không, không phải──” Mắt thấy đỉnh đầu con lương bắt đầu tích điện lưu, Ưu càng hoảng sợ rống to.
“Nó, nó sẽ thả điện công kích sinh vật trên không trung!”
Cái gì! Fazio chấn động, nhưng đã quá muộn, một đạo bạch quang xẹt tới đánh úp về phía hắn. Fazio nghiêng người khó khăn né tránh, cánh bên phải bị trúng chiêu, điện quang màu xanh tím phát ra tiếng ‘xèo xèo’.
“Chết tiệt, tê quá!” Fazio cố sức vỗ cánh, muốn rời khỏi phạm vi tầm bắn của lươn điện, không ngờ phát thứ 3 đã đột ngột bắn tới!
Vài đạo điện lưu bắn thẳng vào ưng nhân trên không trung, không để đối phương có cơ hội thở dốc; giống như một chiếc lưới dày đặc, khóa chặt con mồi.
“Đáng giận!” Fazio gầm nhẹ một tiếng, cơ thể tê dại rơi ầm xuống biển. Lươn biển lập tức há to mồm bơi tới, định nuốt trọng Fazio, Ưu cùng cục cưng vào bụng.
“Không sao chứ?” Tạp Tu nhanh chóng bơi tới, dùng cá đuôi đập mạnh vào lươn điện. Nhưng điện lưu tích trong nước làm hành động của anh chậm chạp đi không ít, một kích lúc nãy cũng không thể xuất toàn lực.
“Không……..sao.” Fazio dùng sức ném Ưu cùng tiểu nhân ngư lên bờ. Không ngờ con cá thối này cũng lợi hại như vậy, trong thời gian ngắn làm cơ thể hắn tê dại không thể nhúc nhích.
“Cẩn thận một chút, nó còn rất nhiều điện.” Tạp Tu kéo Fazio thoát khỏi đợt công kích của lươn điện: “Ngươi nghĩ cách quay về bờ, để ta đối phó nó.”
“Này! Ngươi có ý gì ──”
“Đi mau!” Khóe mắt nhìn thấy một đàn sinh vật đáng ghét đang tiến tới, Tạp Tu thầm mắng một tiếng, quất cái đuôi đẩy Fazio về phía bờ biển.
“Nha nha!” Cục cưng ghé vào trên bờ cát, lo lắng nhìn bóng đen đang bơi trong biển kêu to.
“Là cá mập!” Ưu sốt ruột, Fazio còn cách bờ một khoảng, với tình trạng của hắn bây giờ căn bản không thể cử động được.
“Ngươi ngoan ngoãn ở đây, đừng lộn xộn!” Ưu dặn dò tiểu nhân ngư, sau đó không chút do dự lao xuống biển, túm chặt Fazio cố sức bơi về bờ.
Bầy cá mập vốn đang bơi qua chỗ Tạp Tu đột nhiên đồng loạt chuyển mục tiêu về hướng Ưu và Fazio, nhanh như chớp bơi về hướng bọn họ.
“A!” Ưu kéo Fazio ngã sấp xuống bờ biển, cái đuôi căn bản không thể cử động trên bờ, chỉ có thể dùng hai tay từng chút nhích cơ thể về phía trước.
Mau một chút! Mau một chút nữa! Nửa người dưới còn ngâm trong nước, Ưu hoảng sợ quay đầu lại, đám cá mập đá há cái mồm đầy răng nhọn, vô cùng dữ tợn nhào tới, mắt thấy đã sắp bắt được mình.
“Ngô!”
Ưu chỉ cảm thấy hạ thân bùng lên một dòng nhiệt lưu, trong cơn hoảng sợ không biết moi đâu ra sức mạnh, kéo lấy lưng Fazio, cả hai người ngã nhào trên bờ cát.
Cá mập táp phải khoảng không, nửa người nhào lên bờ. Nó nương theo sóng biển vặn vẹo muốn trở về trong biển, nhưng vẫn chưa từ bỏ ý định, cứ bồi hồi ở gần bờ.
“A, a!” Tiểu nhân ngư ôm lấy Ưu, âm thanh có một tia kinh hỉ.
“Huh? Hả hả!”
Ưu kinh hô một tiếng, không dám tin nhìn cơ thể mình, lúc này cậu mới phát hiện ra──cái đuôi của cậu không thấy nữa!
“Wow……..” Ưu xoay vòng trên bờ cát, kinh hỉ nhìn đôi chân của mình. Cậu, cậu rốt cuộc cũng biến thành người, cậu rốt cuộc trưởng thành rồi! Cuối cùng cậu cũng chờ được tới ngày này!
“Ồn quá.” Fazio tê liệt đang nằm trên bờ cát, chậm rãi mở mắt ra, chống tay ngồi dậy. Ánh mắt hắn chạm tới đôi chân Ưu có chút sửng sốt, sau đó đột nhiên quay mặt đi……
“Mặc quần áo vào!” Fazio cởi áo xuống ném lên người Ưu, ánh mắt thủy chung không quay lại.
“A!” Tiểu nhân ngư lúc này mới phát hiện chính mình toàn thân trần trụi, cơ thể sớm đã bị Fazio xem hết sạch. Cậu vội vàng mặc bộ quần áo ưng nhân vừa ném tới, vạt áo rộng thùng thình che tới tận đầu gối. Bất quá quần áo này thực kì lạ, cứ như được làm từ lông chim, còn vương lại chút nhiệt độ cơ thể Fazio, ấm quá……
Fazio nằm nghỉ một chút, lần thứ hai giương cánh bay ra biển. Ánh mắt sắc bén chăm chú quan sát nhất cử nhất động con lươn điện, rất nhanh liền nắm giữ hành động của nó.
“Tạp Tu, giao nó cho ta!”
Fazio thả người lao xuống, trong miệng phát ra tiếng huýt bén nhọn, bàn tay thú hóa thành lợi trảo, hung hăng đâm thủng đầu con lươn.
Con lươn run rẩy quay cuồng một trận trong biển, trên đầu nó lại bắt đầu hội tụ điện lưu, ánh mắt phẫn nộ nhắm vào ưng nhân trên bầu trời. Fazio nhếch khóe miệng cười lạnh.
Hắn chờ đợi chính là lúc này, đợi khoảnh khắc con lươn phóng hết điện, kiệt sức chỉ có thể ngoan ngoãn chờ hắn xé xác!
Fazio đột nhiên bay vút lên cao, lên tận tầng mây. Lươn điện bắn trật, không khỏi thẹn quá hóa giận. Nó không thèm dây dưa với Tạp Tu nữa, lắc lắc cơ thể đuổi theo Fazio, cái đầu không ngừng bắn điện lên ưng nhân.
Áp lực của Tạp Tu giảm bớt, chuyên tâm đối phó đám cá mập bu xung quanh. Không còn điện lưu của lươn điện áp bức, một con cá mập lớn mật vọt tới, chính là còn chưa kịp chạm tới Tạp Tu, đã bị cái đuôi thú hóa của Tạp Tu đâm xuyên qua cơ thể.
Ngửi thấy mùi máu tươi, đám cá mập tựa hồ như nỗi cơn điên, điên cuồng xông tới cắn xé đồng bạn. Con cá mập đáng thương bị xé thành mảnh nhỏ, bị đồng bạn cắn xé nuốt vào bụng, mặt biển bị nhuộm đỏ một mảng lớn.
“Tu……….Tu!” Nước biển đục ngầu ngăn cản tầm mắt, cục cưng không ngừng đong đưa cái đầu quan sát mặt biển. Nếu không phải Ưu chặn lại, bé con này nhất định đã sớm lao xuống biển.
Tạp Tu nhảy ra khỏi mặt nước bơi về phía bờ, biển cả như một chảo dầu sôi ùng ục, đám cá mập náo động không ngừng.
“Ưu, ngươi……….” Tạp Tu không khỏi có chút kinh ngạc.
Thời kì trưởng thành của nhân ngư không cố định, có người sớm cũng có người muộn. Bất quá thời điểm biến thành người sẽ có trước vài dấu hiệu, đột ngột như Ưu anh cũng là lần đầu tiên nhìn thấy.
“Tạp Tu, cái kia, Fazio, hắn…….” Ưu ngược lại không để ý tới hai chân mình, đôi mắt rám nắng lo lắng nhìn lên bầu trời. Cậu thực chán ghét Fazio, đúng vậy, nhưng mà cũng không ghét tới mức muốn hắn chết đi. Huống chi Fazio cũng đã…..nhiều, nhiều lần cứu cậu và cục cưng.
“Đừng lo lắng, hắn rất lợi hại.”
Tạp Tu chăm chú nhìn ưng nhân linh hoạt bay lượn trên bầu trời, lộ ra một tia tán thưởng. Xem ra Fazio đã hoàn toàn nắm bắt được hình thức hành động của lươn điện, lúc đầu mìn còn tưởng hắn tính tình táo bạo, làm việc xúc động, không ngờ lại rất có bản lĩnh.
Lươn điện phóng ra điện lưu ngày càng yếu, ẩn ẩn lộ ra một chút mệt mỏi. Nó không chống chọi được ưng nhân quá linh hoạt trên không trung, thoáng ngừng lại nghỉ ngơi một chút để hồi phục, đồng thời chuẩn bị đợt tấn công tiếp theo. Nháy mắt này không thoát khỏi ánh mắt Fazio, chỉ thấy hắn như tia chớp lao xuống, dùng móng vuốt tập kích phần nhô lên trên đầu lươn điện──lươn điện kêu thảm thiết một tiếng, cơ thể khổng lồ thống khổ quay cuồng, làm biển cuộn sóng.
Fazio cũng không ham chiến, rút tay bay về bờ biển. Lươn điện quẫy vài cái sau đó không còn động tĩnh, cơ thể khổng lồ chậm rãi trồi lên mặt nước thành bữa ăn ngon cho đàn cá mập.
“Ngươi, ngươi làm gì……..” Ưu bị Fazio nhìn chằm chằm có chút sợ hãi, cẩn thận lui về phía sau vài bước, lại không ngờ Fazio nhanh chóng đưa tay ôm chầm lấy cậu. Bàn tay to đáng giận không được chủ nhân đồng ý đã trực tiếp chạm vào đôi chân run rẩy.
“Ngươi, ngươi!” Ưu nói không ra lời, ánh mắt trừng tròn xoe, vừa thẹn vừa giận vung tay đánh Fazio.
Chút lực đạo này hắn không thèm để mắt, bàn tay to tùy ý vuốt ve đôi chân thon dài, Fazio chỉ cảm thấy máu trong cơ thể đang sôi trào, kêu gào áp cá nhỏ dưới thân mà yêu thương một phen……..
Không tốt!
Cảm thấy máu không ngừng dâng lên, Fazio vội bịt cái mũi. Đầu tiên nhìn thấy Ưu biến thành người hắn đã nhịn không được. Vốn nghĩ tập trung đối phó lươn điện sẽ làm tình tự kịch liệt của hắn dịu đi, không ngờ vẫn vậy……..
Ưu thừa dịp này vội vàng chạy thoát khỏi gông xiềng của Fazio, cậu kéo quần áo hỗn độn, nhân tiện hung hăng đá ưng nhân một cước. Chỉ thấy gương mặt nhỏ nhắn kia còn chưa tan ngượng ngùng, đỏ bừng làm kẻ khác hận không thể cắn một ngụm.
“Hạ, hạ lưu!” Ưu trốn sau lưng Tạp Tu, lộ ra đôi mắt lóng lánh, lên án hành vi phạm tội của ưng nhân.
Fazio ngửa đầu đứng một hồi, hít sâu vài hơi mới tạm thời kiềm chế được xôn xao trong cơ thể, ngoắc ngoắc ngón tay với cá nhỏ.
“Lại đây!”
“Mới không cần!”
Ưu làm mặt quỷ, ngược lại càng chạy xa hơn. Cậu tuy rằng có chút luyến tiếc đôi chân vừa biến đổi nhưng nếu Fazio lại có hành động xấu xa gì, cậu nhất định phải lập tức nhảy xuống biển!
“Rất kì quái……..” Tạp Tu cúi đầu suy tư, nói ra nghi hoặc của mình: “Ưu không có dự báo trước liền biến đổi hai chân, điểm này rất bất thường. Chẳng lẽ…..”
Trong đầu anh chợt lóe linh quang, bất chấp đám cá mập vẫn còn lờn vờn gần đó, thả người lao xuống biển. Qua một hồi lâu, anh mới trồi lên, vẻ mặt khó hiểu.
“Không thích hợp! Sức mạnh tinh thể yếu bớt!”
“Có ý gì?”
“Gần mỗi đảo nhân ngư, Felix đều thiết kế một tinh thể phóng năng lượng.” Tạp Tu dừng một chút, nói lại chuyện anh biết: “Nó có thể bảo vệ hải đảo không bị động vật biển hình thể lớn xâm phạm.”
“Luôn điện xuất hiện rất bất thường, ta vừa lặn xuống đáy biển xem thử, tinh thể bảo hộ hải đảo này đã yếu đi rất nhiều.”
“Kia, cái đó và ta biến thành người có quan hệ sao?” Ưu cúi đầu nhìn chằm chằm chân mình, giống như, có chút đột ngột……
“Không biết, bất quá Felix từng nói, nguồn năng lượng này cũng có ảnh hưởng tới nhân ngư.”
Tạp Tu nhìn Ưu có chút đăm chiêu, nếu cơ thể Ưu đột nhiên phát sinh biến hóa thật sự có liên quan tới tinh thể ở lân cận đảo yếu đi…..như vậy mục đích của Felix rốt cuộc là gì? Bởi vì chỉ có Felix có thể làm được điều này………
“Lại đây!”
“Không cần!”
“Trốn cái gì, cơ thể ngươi ta cũng thấy hết rồi.”
“Ngươi, ngươi! Hỗn đản, mau buông tay──A! Máu, máu──”
“Ngô………..”
Hai vị này!
Tạp Tu ứa gân xanh, một chim một cá này căn bản không thèm nghe anh nói!
Quên đi………anh bất đắc dĩ thở dài, đàn cá mập đã bỏ đi, phải tìm biện pháp trở về đảo chủ một lần mới được. Hành vi của Felix quá bất thường, anh ẩn ẩn cảm thấy có gì đó đang phát sinh, hơn nữa còn là đại sự của tộc nhân ngư……