Trên chiếc du thuyền mang tên Vivian, Tuyên Kiêu và Thẩm Tĩnh An chính thức cử hành buổi party sinh nhật.
"Các vị, các vị... Các vị khách mời tôn quý, để tăng thêm thú vị cho buổi party, chúng tôi sẽ đánh số cho từng người. Các quý cô quý ngài lấy ra số của mình để xác định bạn đồng hành tối nay. Như vậy, bây giờ chúng ta bắt đầu lấy ra số của mình, nam nữ ngẫu nhiên mang số giống nhau ghép thành một đôi, tất cả các hoạt động đêm nay đều phải ở cùng nhau, đương nhiên nếu muốn cả hai có một đêm tuyệt vời cũng không phải là không thể, ha ha... Mọi người có dám không?"
Trên đài cao, một người phụ nữ trẻ tuổi cầm microphone, có chút hưng phấn tuyên bố, dẫn tới phía dưới một trận tiếng thét chói tai, tất cả mọi người đều cực kỳ thích thú với hình thức ở chung kích thích này.
Đương nhiên ngoại trừ Hàn Thừa Nghị, anh không rõ, anh vì sao phải nén giận đứng ở đây nghe đám ngốc này nói chuyện? Anh chỉ muốn trực tiếp đóng gói mang Tiểu Tuyết về là được. Quay đầu lại nhìn Tuyên Kiêu, vẻ mặt cậu ta thế nhưng lại rất hưng phấn.
Hàn Thừa Nghị khẽ giật giật khóe miệng, trêu tức cười đáp: " Cậu vui vẻ cái gì? Cậu có chắc chắn được số ngẫu nhiên của cậu và An An giống nhau? Vạn nhất An An của cậu bị người ra rút đi thì làm sao nha?"
Tuyên Kiêu liếc xéo anh một cái, âm hiểm cười nói: "Điều này sao có thể? Tôi là người tiến hành buổi party này, nơi này là địa bàn của Tuyên Kiêu tôi...Cái loại chuyện để cho người đàn ông khác ngẫu nhiên rút được số của An An, cậu cảm thấy tôi sẽ để cho nó xảy ra sao?"
"Lấy số rồi, lấy số rồi!"
Khi nói chuyện, đã có người mang một hòm đựng số đến bên người Hàn Thừa Nghị và Tuyên Kiêu, mỉm cười để cho bọn họ chọn số.
Tuyên Kiêu mang theo nụ cười 10 phần tự tin, đưa tay tùy ý rút ra một cái, nhanh chóng cầm lên tự đắc hất hất cằm nhìn Hàn Thừa Nghị.
Hàn Thừa Nghị nâng trán, không cần suy nghĩ, Tuyên Kiêu khẳng định là đã đụng tay đụng chân vào rồi.
"Này! An An là của cậu, Tiểu Tuyết là của tôi a?" Hàn Thừa Nghị nôn nóng giữ chặt lấy bả vai của Tuyên Kiêu, người anh em tốt vào thời điểm này không thể thấy chết mà không cứu, một mình phong lưu khoái hoạt đi?
"Cái kia... Cậu cũng đừng trách tôi! Tôi lại không biết người phụ nữ của cậu cũng ở trong này, trước đó cậu cũng không nói với tôi, lúc này cũng đã lấy số ra rồi, cậu bảo tôi phải làm sao đây? Tôi không có biện pháp nào khác nha..." Tuyên Kiêu bất đắc dĩ nhún nhún vai, bày tỏ chính mình cũng lực bất tòng tâm." Số 35! Ai có số 35?"
Chỉ thấy cô gái nhỏ bên kia cũng chính là Thẩm Tĩnh An đã giơ số tìm một nửa còn lại của mình.
Tuyên Kiêu cầm số trong tay, cười đầy quỷ dị: số 35, còn không phải ở trong tay anh sao?
"Người anh em, bạn tốt đây đi trước, phải xin lỗi rồi." Tuyên Kiêu buông chai sâm banh trong tay ra, cầm lấy số của mình chậm lãi tìm kiếm Thẩm Tĩnh An.
Cùng lúc đó, nam sĩ đồng thời rút được số trùng với số của Nhạc Tuyết Vi đang tiến về phía cô.
"Tiểu thư, chào, chào em, xin hỏi, số của em có phải là số 6 không? Số của tôi là số 6."
Khuôn mặt người đàn ông lịch sự có chút trắng nõn, ngôn hành cử chỉ đều cực kỳ ngượng ngùng. Anh ta đại khái không nghĩ mình rút chơi, lại rút được cô gái xinh đẹp giống như Nhạc Tuyết Vi, thậm chí có chút xấu hổ, trong lúc nói chuyện mặt cũng đỏ rần lên.
Nhạc Tuyết Vi nhìn số trong tay anh ta, trang nhã cười nói: "Đúng, chúng ta là partner nha!"
"Uh`m."
"Vậy chúng ta ngồi vào vị trí chứ?"
So với nam sĩ bên kia ngại ngùng, Nhạc Tuyết Vi lại nền nã hào phóng tự nhiên hơn rất nhiều, mời anh ta ngồi xuống, người đàn ông vừa nơm nớp lo sợ lại vừa vui mừng thích thú.
Hàn Thừa Nghị ở một bên nhìn thấy, Whisky một ly lại một ly vào bụng, hai mắt như muốn phun lửa.