Cuối cùng đã tới lớp ca chiều Lộ Châu chỉ cần học ngoại ngữ và lớp Quản Trị Kinh Doanh
Sáng nay cô đã học lớp Quản Trị vậy nên chiều nay cô chỉ cần học ca tiếng nữa là được về
Sẽ về sớm hơn mọi người một ca
Trong giờ học mọi người không ngừng bàn tán về Lộ Châu nói cô không biết xấu hổ mà cũng dám vác mặt tới đây học
Tuy ngôn ngữ của Lộ Châu không tốt nhưng cô vẫn có thể nghe hiểu được mọi người đang nói gì về mình
Lộ Châu chỉ im lặng tay cô bấu chặt vào nhau mà không lên tiếng
Ái Ái ngồi bên cạnh cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Cô chưa từng thấy ai mà yếu đuối như Lộ Châu rõ ràng là Tiêu Thiếu Phu Nhân lại phải nhẫn nhịn với mấy đứa tiểu danh này
Mãi đến 5 giờ chiều khi tan ca học ngoại ngữ mọi người sẽ được nghỉ 30’ rồi tiếp tục ca mới
Khi chuông vừa vang kết thúc giờ thì Tiêu Hà cũng vừa tới nơi. Anh đứng ở trước toà nhà mà Lộ Châu đang học
Mọi ánh nhìn của các nữ sinh đều đổ dồn vào anh. Nam thần mà họ chỉ nhìn thấy trên tivi nay đã xuất hiện trước mặt họ
Hết ca học Lộ Châu cũng đứng dậy đeo cặp đi về. Cô ra tới cổng toà nha đã thấy Tiêu Hà đứng đợi cô
Cô không cảm thấy vui nổi chậm rãi bước đến chỗ anh
“Sao ngày đầu đi học ổn chứ”
“Cũng ổn”
Thấy giọng nói run run của Lộ Châu cộng thêm gương mặt xám xịt của cô anh liền tỏ ra khó chịu
“Khoan sao cô lại mặc bộ này tôi nhớ lúc sáng đâu phải đâu?”
“Tôi…”
Vì chỉ chuẩn bị đồ phòng thân nên Lộ Châh chỉ mang một chiếc quần bò sooc ngắn với áo phông nên trong giờ học bị mọi người bàn tán là đúng
“Nói có chuyện gì?”
Lộ Châu vẫn cúi mặt lúc này hai mắt cô đã đỏ hoe lên những cô vẫn cố nhịn
“Không…không có gì chúng ta về nhà được không?”
Không để Lộ Châu nói hết Tiêu Hà đã cầm lấy cặp của cô ném cho Sở Hưng cầm rồi dắt tay Lộ Châu vào lớp học
Mặt anh đùng đùng sát khí đi tới đâu là nơi đó u ám lại
Lộ Châu đi sau không ngừng khuyên anh muốn anh đưa cô về nhà nhưng Tiêu Hà nào có để vào tai
Nhìn người của mình bị ức hiếp anh sao có thể thờ ơ
Đến trước cửa phòng học Tiêu Hà dùng lực mạnh đạp bung cánh cửa ra
Tất cả mọi người trong lớp đều hốt hoảng
Tiêu Hà mang một tâm trạng vô cùng tức giận đi vào. Ai nấy trong lớp đều im lặng
“Nói hôm nay ai đã chọc giận phu nhân nhà tôi?”
-Cái gì? phu nhân nhà anh? Cái tên này hôm nay sao lạ vậy?
Lộ Châu ngước lên nhìn Tiêu Hà mà nghĩ thầm chẳng phải chỉ là hợp đồng thôi sao? Sao lại diễn như thật vậy
“Nói” Tiêu Hà mất kiên nhẫn mà gằn giọng xuống đôi mắt toát ra ánh nhìn sát khí như muốn bắn chết hết mọi người ở đây
Lúc này Ái Ái mới đứng dậy nhưng không phải nhận tội mà là kể rõ đầu đuôi hộ Lộ Châu
Vì Ái Ái biết Tiêu Hà vẫn chưa được nghe Lộ Châu kể lại
“Tôi có điều muốn nói” Ái Ái dõng dạc đáp
“Nói”
“Tiêu Thiếu Phu Nhân tôi chưa thấy qua ai như cô đấy. Rõ ràng thân phận cao quý lại đi nhịn nhục trước hành động của Trần Lan? “
“Trần Lan?” Tiêu Ha khó chịu hỏi
“Đúng vậy anh vẫn chưa biết sao? Vợ anh hôm nay bị ai đó thuê người đổ nước nóng lên làm cô ấy vừa bị bỏng vừa phải nhịn ăn trưa. Nếu không tin hãy nhìn thử cánh tay trái của cô ấy đang dấu phía sau người đi”
Danh Sách Chương: