Tiêu Thị…!
“Sếp Tiêu váy cưới mà ngày đặt may bên Anh đã được vận chuyển tới đây hiện đang ở dưới đại sảnh”
“Được mau mang lên đây”
Váy cưới mà Tiêu Hà đặt may cho Lộ Châu cuối cùng cũng về tới. Bộ váy mất hơn 1 năm trời mới hoàn thiện từ khâu lên thiết kế lẫn may đo
Tiêu Hà dựa trên sở thích và tính cách của Lộ Châu để may ra bộ máy cưới chỉ mình cô có thể sở hữu
“Wow đẹp quá” Sở Hưng được chứng kiến bộ máy được thiết kế bằng lông vũ và được đính các hạt kim cương pha lê chói loá
“Còn một bộ nữa đâu?”
“À đây sếp”
Tiêu Hà đặt riêng thành 2 bộ để khi Lộ Châu làm lễ cưới xong thì cô có thể thay ra chiếc váy này tiện cho việc di chuyển và ca hát
Chưa ai lại có tâm như anh đây đâu. Mức giá trị của 2 bộ váy cưới và 1 bộ vec lên đến hàng trục tỷ USD
“Sếp ngài chơi lớn thật đấy”
“Tiểu Lộ à cô ấy chỉ được mặc nó một lần trong đời đương nhiên tôi phải để cô ấy rực rỡ nhất ngày hôm đó”
“Có phải ngài quên thứ gì không?”
“Cậu cảm thấy tôi đang bị thiếu thứ gì sao?”
“Đúng vậy”
“Là thứ gì?”
“Thế đồ cho Tiểu Bảo đâu?”
Sở Hưng nói khẽ vào bên tai của Tiêu Hà !
“Thôi xong quên mất phần của thằng bé rồi! Kiểu gì nó cũng lôi đầu tôi ra mà cưỡi cho xem”
Tiêu Hà rất sợ thằng con trai mình….mỗi lần nó không vừa ý chuyện ba nó làm
Tiểu Bảo sẽ lại trèo lên đầu Tiêu Hà mà cưỡi vậy
“Haha tôi biết ngay mà ngài hôm nay chắc lại phải ngủ sofa rồi”
“Im miệng cậu có tin là tôi sút cậu bay ra ngoài không”
May mà có Sở Hưng nhắc chứ không Tiêu Hà vẫn nghĩ là anh chưa có con
Tiêu Hà lại hì hục lên mẫu thiết kế đồ cho Tiểu Bảo tiện lên luôn mẫu cho cả gia đình
Tiêu Hà tính 1 tháng sau anh tổ chức đám cưới sẽ đón bố mẹ vợ và anh vợ qua đây trước một tuần để họ có thể nghỉ ngơi và đi du lịch
Tiêu Hà hì hục cả một ngày trời cuối cùng cũng đã lên xong ý tưởng trang phục lễ cưới cho cả nhà
Anh liền gửi mail ảnh cho bên thợ may đồ cưới nổi tiếng đang làm ở công ty anh
“Cậu lập tức chuẩn bị tất cả bộ lễ phục này trong vòng 1 tháng. 1 tháng sau tôi phải cần”
“Dạ vâng Sếp Tiêu”
Sau khi tan làm Tiêu Hà liền trở về nhà chính. Anh muốn đón Lộ Châu cùng Tiểu Bảo về Tiêu Phủ
Dù sao hai mẹ con họ ở đây cũng đã hơn một tuần rồi
“Mọi người con về rồi”
“Về rồi à mau vào ăn thôi thức ăn vừa được dọn lên”
“Vâng”
“Mẹ ba ông nội tý con sẽ đưa Lộ Châu và Tiểu Bảo về phủ”
“Gấp vậy sao? Để con bé ở lại chơi với mọi người thêm đi”
“Đúng đó”
Tiểu Bảo cũng muốn ở lại với ông bà nghe tin phải về nhà bé con liền chèo lên lòng của ông nội ngồi
“Tiểu Bảo muốn ở với ông nội không về với ba đâu. Về nhà toàn phải ngủ một mình”
May quá nếu Tiểu Bảo muốn ở lại đây thì chả phải anh và Lộ Châu sẽ càng có không gian riêng tư sao?
“Hụ hụ…! nếu con muốn ở thì ở ta đón mẹ con về…con ở đây cũng bớt làm phiền ta hơn”
“Được ba suốt ngày bày ra cái vẻ trầm ngâm chả chịu chơi với Tiểu Bảo chỉ có ông nội chơi với Tiểu Bảo thôi”
“Được thôi may quá có người rước hộ cái của nợ này đi”
Tiêu Hà vui mừng thầm trong lòng. Anh ước còn chả được nay thằng bé tự đòi muốn ở lại
Vậy thì đêm nay anh lại có không gian riêng tư với bé con của anh rồi
Danh Sách Chương: