• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngoan ngồi đợi em một lát anh mà không ăn đúng giờ sẽ rất hại sức khoẻ đó”

Nói rồi Lộ Châu liền sắn tay áo đi vào trong bếp trổ tài nấu nướng. Tuy cô chỉ mới biết nấu ăn gần đây

Nhưng những món anh cô làm đều có hương vị rất đặc biệt

Cô dùng toàn bộ tình cảm và sự trân thành vào trong món ăn. Khiến người ăn cảm nhận được hơi ấm từ tình yêu thương

“Anh mau vào đây thưởng thức món ăn đi”

“Anh tới tiền”

Lộ Châu bưng một bát cơm đầy đến trước mặt Tiêu Hà. Cùng rất nhiều món ăn do cô chuẩn bị

“Anh mau ăn đi cho nóng”

Tiêu Hà trợn tròn mắt nhìn một bàn thức ăn đủ món. Cô đang chăm heo sao? Một mình ăn sao ăn hết được

“Em….em bắt anh phải ăn hết chỗ này sao?”

“Đúng vậy như thế anh mới có sức để làm việc được! Đừng nói nhiều nữa mau ăn đi”

Tiêu Hà chỉ biết ngậm ngùi nghe theo. Anh vừa ăn hết một bán cơm Lộ Châu liền vội chạy đi xơi cho anh thêm một bát nữa

Ăn hết cơm rồi đến thức ăn Lộ Châu bắt Tiêu Hà không để chừa lại tý nào

Tiêu Hà ăn đến nỗi cái bụng anh tưởng chừng có thể nổ tung bất cứ lúc nào

“Anh….anh không ăn nổi nữa rồi! Anh no quá”

“Sao lại no được anh chỉ mới ăn có 3 bát cơm và vài đĩa thức ăn thôi mà còn một nồi súp em nấu trong kia nữa”

“Hả! Còn hẳn một nồi súp?”

“Đúng vậy “

Ôi em muốn giết chết Tiêu Hà bằng con đường dạ dày này sao?

Tiêu Hà no đến thở còn không nổi giờ Lộ Châu lại nói còn hẳn môt nồi súp đang đợi anh làm Tiêu hà sợ đến xanh mặt

“Tiểu Lộ em vào lấy dùm anh cốc nước”

“Vâng anh đợi em một lát”

Trong lúc Lộ Châu đi vào bếp lấy nước. Tiêu Hà đã nhanh chóng 3 chân 4 cẳng chạy khỏi nhà ăn

Anh chạy một lèo lên đến phòng. Thả mình xuống chiếc giường êm ái mà ra sức thở

“Ôi mẹ ơi no chết con mất “

Lộ Châu lấy nước xong quay ra đã không thấy hình bóng của Tiêu Hà đâu. Cô mới bật cười rồi thu dọn bát đũa

“Mới nói có vậy mà đã chạy mất hình rồi. Đúng là bảo sao không lên nổi 70kg “

Lộ Châu lại hì hục dọn dẹp rồi sau đó trở về phòng

Tiêu Hà lúc này cũng vừa mới tắm xong. Anh bước ra lại ngồi phịch xuống ghế. Tiêu Hà tựa lưng vào thành ghế mà ưỡn cái bụng căng tròn ra

“Anh dám chạy sao?”

“Em lên đây từ khi nào vậy?”

“Em vừa mới lên”

“Anh xin em thật sự anh không thể ăn nổi nữa rồi”

Lộ Châu đi đến ngồi bên cạnh Tiêu Hà. Cô còn lấy tay xoa xoa cái bụng đang phình ra của anh

“Em thấy nó vẫn chưa đủ căng lắm”

“Anh lạy em anh quỳ xuống xin em! Em muốn giết anh bằng con đường dạ dày này sao?”

Lộ Châu bật cười thành tiếng rồi vỗ nhẹ vào bụng Tiêu Hà

“Anh ngốc sao? Em chỉ đùa vậy thôi”

Hai người cùng nhau nói chuyện một lúc sau đó cùng nhau lên giường đi ngủ

Lộ Châu quay lưng về phía Tiêu Hà. Còn anh sẽ ôm cô từ đằng sau

Cái tay hư hỏng của Tiêu Hà lại lần mò khắp cơ thể của Lộ Châu

Anh dừng lại ở bầu ngực căng tròn của cô mà nắn bóp. Tiếp đến anh men theo dọc cơ thể của cô mà đi tới nơi u cốc

Bỗng Tiêu Hà bị Lộ Châu đánh vào bàn tay

“Nếu không muốn ăn hết nồi súp thì dừng lại nơi cần dừng”

Tiêu Hà sợ cái cảnh phải ăn hết một nồi súp to còn nóng hổi dưới bếp nên bàn tay biết điều của anh lại quay về vạch suất phát

Anh vừa nắn vừa bóp đều cả hai bên. Chỉ có cơ thể này là hoàn hảo đối với anh

Mỗi đêm khi ngủ mà thiếu đi bầu ngực của cô anh sẽ lại trằn trọc cả đêm không thể chợp mắt. Cũng có thể nói anh như một đứa trẻ thiếu đi ngực của mẹ sẽ khóc lớn



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK