• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tối nay Tiêu Hà sẽ ngủ lại với Lộ Châu. Không hiểu tại sao mỗi khi anh hành hạ Lộ Châu trong tym anh cực kì đau

Anh yêu Minh Minh đứa con của anh bị Lộ Châu hại chết anh không thể nào tha thứ cho cô được

Nhưng chỉ khi được ở bên cô anh mới thấy thoải mái và chỉ có cô mới khiêu gợi lên dục vọng của anh

Anh chả nhẽ coi cô là đồ chơi tình dục của mình sao? Vừa tắm anh vừa suy nghĩ rất nhiều nhưng vấn đề chỉ xoay quanh mình Lộ Châu

Khi Tiêu Hà vừa bước ra khỏi cửa phòng tắm anh thấy Lộ Châu đã đứng sẵn ở cửa còn cầm theo bộ quần áo

Anh không nói gì mà trực tiếp lướt qua cô. Lộ Châu cũng chằng hề hấng muốn quan tâm anh nữa

Trong lòng cô bây giờ thực sự rất muốn rời khỏi nơi địa ngục trần gian này

Lộ Châu cứ nghĩ anh đã đi rồi sau khi cô tắm xong bước ra ngoài thì thấy Tiêu Hà đã nằm sẵn trên giường

Cô run sợ anh mỗi lần gặp anh cô đều như tù nhân bị hành hạ

Thấy Lộ Châu cứ đứng mãi ở đó Tiêu Hà liền nhíu chặt hàng lông mày lên tiếng

“Qua đây”

“Em….”

Cô không dám cãi lại anh vì cô biết nếu cô dám phản kháng hậu quả cô nhận lại chỉ đều là những đòn roi từ anh

Lộ Châu từ từ đi tới bên giường cô ngồi nép vào một bên rồi nằm xuống

Tiêu Hà thấy cô như vậy liền tỏ ra không mấy vui vẻ

“Cô sợ tôi sao?”

“Không…không có”

Tiêu Hà liền kéo cô lại gần anh để đầu cô áp sát lên bờ ngực săn chắc ấy

Anh ôm cô trọn vẹn trong lòng. Khi cánh tay của Tiêu Hà vừa khẽ chạm lên eo của Lộ Châu, cô liền nhíu mày mà kêu nhẹ

“Aaa”

“Sao? Tôi làm cô đau ư?”

“Không…không phải”

Trên người Lộ Châu chỗ nào cũng đều là thương tích do Tiêu Hà để lại mà bây giờ anh còn hỏi làm cô đau sao? Anh lấy tư cách ở đâu

Tiêu Hà vuốt ve mái tóc suôn mượt của cô. Đúng vậy chỉ có mùi hương trên cơ thể của cô là khiến anh dễ chịu

Lộ Châu mấp máy môi định nói ra cái gì nhưng lại thôi cô sợ nếu cô nói ra có phải anh lại đánh đập cô tiếp không?

“Sao có chuyện gì?”

“Tôi…”

“Nói?”

“Anh thả tôi đi có được không?”

Tiêu Hà tức giận anh nắm chặt cằm của cô đẩy lên gương mặt anh bỗng chở nên u ám

“Cô cả đời này chỉ được ở với tôi đừng có hòng nghĩ sẽ rời khỏi đây”

Lộ Châu chỉ là một người ngoại quốc không có người thân bạn bè ở nơi đây cô thực sự rất túng khổ vì không biết nên nhờ sự giúp đỡ từ ai

Cô thật tình muốn mình có một siêu năng lực gì đó để có thể thoát khỏi anh

Cô yêu anh là thật! Cô muốn ở bên anh là thật nhưng giờ đây anh không còn như trước kia nữa

Mỗi lần cô gặp anh như kiểu là cô lại phải một lần nữa đi xuống địa ngục

Càng nghĩ càng tủi thân hai hàng nước mắt của Lộ Châu chảy dài trên má làm ướt cả lớp áo của anh

Tiêu Hà khó chịu vì cô suốt ngày bày ra cái bộ mặt đáng ghét đó tại sao cô không thể vui vẻ với anh như trước kia

Là cô đã khác hay anh đã thay đổi rồi?

“Khóc cái gì?”

“Anh tin em có được không?”

Những câu hỏi của cô đều khiến Tiêu Hà muốn biết rõ sự thật nhìn thấy cô đau lòng anh cũng đâu thấy vui

Vả lại Minh Minh làm sao có thể tự hại chết con của mình được và chiếc xe ngày hôm đó đưa Minh Minh đến chỗ Lộ Châu là ai ? Tại sao cô lại biết được tung tích của Lộ Châu



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK