CHƯƠNG 21: HỒ LY TINH KIA LÀ AI?
Tập đoàn Hoàng Bạch.
Đại sảnh tầng một rộng rãi thoáng đãng, ánh nắng mặt trời sáng chói lộn xộn chiếu rọi khắp nơi, vốn là thời gian làm việc yên tĩnh lại vì sự xuất hiện của Lâm Kha Diệp mà trở nên hỗn loạn.
Cô ta rất tức giận, nghênh ngang kiêu ngạo đi tới trước quầy lễ tân: “Cô không biết tôi là ai sao? Tôi là vị hôn thê của tổng giám đốc Bạch các người, cô dựa vào đâu mà không cho tôi vào?”
“Rất xin lỗi cô Lâm, tôi chỉ là giải quyết việc công mà thôi, tôi không thể làm trái mệnh lệnh cấp trên, nếu cô thật sự muốn vào xin mời gọi điện cho tổng giám đốc Bạch, chỉ cần ngài ấy gật đầu, tự nhiên tôi sẽ cho cô vào.”
Nhân viên xung quanh người tới người lui ai nấy đều không nhịn được liếc mắt nhìn, đây không phải người đã từng là bạn gái tin đồn của tổng giám đốc Bạch sao? Nhưng trên dưới công ty đều biết, chính miệng tổng giám đốc Bạch đã hạ lệnh cấm cửa, tuyệt đối không cho Lâm Kha Diệp vào công ty.
Rất nhiều người còn ném cho cô gái quầy lễ tân ánh mắt cảm thông, bị người phụ nữ không nói lý lẽ này quấy rầy thật sự là bi kịch.
Đôi mắt sáng của Lâm Kha Diệp trợn lên trừng cô ấy, lấy điện thoại ra gọi cho Bạch Chấn Tiếu, điện thoại vừa thông thì giây tiếp theo liền bị tắt và có tín hiệu báo máy bận, liên tiếp vài lần như thế, cô ta đã biết là chuyện gì xảy ra, tám chín phần là Bạch Chấn Tiếu đã cho cô ta vào danh sách đen rồi.
Cô gái quầy lễ tân thấy cô ta bỏ điện thoại xuống thì cười nhạt, xem bộ dáng cô ta như này cũng không có cửa cầu xin sự giúp đỡ.
Lâm Kha Diệp chưa chết tâm, lại gọi cho trợ lý Bạch Chấn Tiếu: “Âu Dương, tôi muốn tìm tổng giám đốc Bạch của các người.”
Cô ta cảm thấy trong chuyện này chắc chắn có hiểu lầm gì đó, bình thường mặc dù Bạch Chấn Tiếu đối xử với cô ta không nhiệt tình nhưng cũng không tuyệt tình đến mức này, đến công ty cũng không cho cô ta vào.
“cô Lâm, ngại quá, bây giờ tổng giám đốc Bạch đang họp.” Lời Âu Dương đã đủ uyển chuyển, muốn cho Lâm Kha Diệp nấc thang đi xuống để cô ta tự thức thời rời đi.
Nhưng Lâm Kha Diệp vẫn không chịu từ bỏ: “Vậy tôi có thể lên đó đợi anh ấy họp xong.”
Cô ta mặt dày đã quen rồi, nếu không sao có thể ở bên ngoài tự biên tự diễn nói Bạch Chấn Tiếu là vị hôn phu cô ta chứ.
“cô Lâm, vẫn là mời cô về cho!” Âu Dương nói câu này xong cũng cúp máy.
Sắc mặt Lâm Kha Diệp tương đối khó coi nhưng cô ta lại tức giận không cam lòng, vẫn không rời khỏi quầy lễ tân: “Chấn Tiếu đã hiểu lầm tôi chuyện gì rồi nên mới hạ mệnh lệnh buồn cười này, cô để tôi lên đó, tôi cần phải giải thích với anh ấy.”
Cô gái quầy lễ tân theo sát bước chân cô ta, chặn cô ta lại, thái độ cứng rắn: “cô Lâm, xin cô đừng làm khó tôi!”
“Cô... cô chỉ là một nhân viên tiếp tân, có quyền gì mà không cho tôi lên?” Lâm Kha Diệp đã không thể nhịn nổi nữa, bắt đầu la lối om sòm.
Lúc này, điện thoại lễ tân vang lên, sắc mặt cô gái quầy lễ tân chợt biến, vậy mà lại là số điện thoại văn phòng tổng giám đốc, lập tức nghe máy: “Alo!”
“Lâm Kha Diệp vẫn ở đó?”
“Dạ vâng.” Cô gái quầy lễ tân nhìn Lâm Kha Diệp một cái, cái người không chịu từ bỏ này đúng là đau đầu.
“Hành vi của cô ta đã ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình tượng công ty, nếu như cô không đuổi được cô ta thì người phải cút xéo đổi lại sẽ là cô đấy!”
“Tôi xin lỗi, tôi biết phải làm gì rồi!”
Cô gái quầy lễ tân lập tức gọi hai người bảo vệ tới: “Hãy ‘mời’ cô gái này ra ngoài đi!”
Người bảo vệ biết rõ đây là mệnh lệnh cấp trên, nhìn nhau một cái rồi khách khí nói với Lâm Kha Diệp: “cô Lâm, xin lỗi!”
Sau đó hai người bảo vệ cùng nhau đè xuống vai cô ta rồi nhấc lên.
“A...” Lâm Kha Diệp kinh ngạc, giãy giụa: “Các người thả tôi ra.”
Nhân viên bảo vệ kéo cô ta đi, người bên đường nhìn thấy có cảm giác vui mừng hân hoan, loại phụ nữ không cần mặt mũi như cô ta thật sự là con gái nhà giàu sao?
Kéo cô ta tới cửa lớn, nhân viên bảo vệ lại đưa tay chặn trước cửa lớn, sắc mặt nghiêm túc: “cô Lâm, mời về cho!”
Lâm Kha Diệp không thể làm gì nhìn bọn họ, trong lòng biết rõ hôm nay cô ta không thể gặp được Bạch Chấn Tiếu, vì để giữ chút mặt mũi, cô ta tức giận chỉ vào bọn họ: “Các... các người đợi đó cho tôi, tôi sẽ nói với Chấn Tiếu, đến lúc đó tôi sẽ đuổi việc từng người một.”
Nhân viên bảo vệ không để ý tới lời cô ta, làm tròng chức trách đứng ở cửa lớn, phòng trừ cô ta lại xông vào.
“Hừ!” Lâm Kha Diệp thấy bọn họ thờ ơ vô cảm, lạnh lùng hừ một tiếng rồi đi khỏi cao ốc Hoàng Bạch.
Cô ta căm giận đi tới bên lề đường, tức giận gọi một cuộc điện thoại.
“Bên phía anh đã điều tra ra hồ ly tinh đó là ai chưa?” Trước mắt xem ra, chắc chắn Bạch Chấn Tiếu đã bị hồ ly tinh kia mê hoặc đến thần điên bát đảo, nếu không sao đến công ty cũng không cho cô ta vào.
“Tra ra rồi, nhưng tôi phải xác định lại tư liệu một chút.” Giọng nói truyền ra từ trong điện thoại, trầm thấp bình tĩnh.
“Nhanh lên cho tôi, tôi không đợi được nữa rồi!” Cô ta nhất định phải tận tay đào ra hồ ly tinh kia, dám cướp đàn ông với cô ta à, tìm chết!
“Hai giờ chiều mai, quán cà phê Rhino, tôi sẽ đưa toàn bộ tư liệu cho cô.”
“Điều tra toàn diện tư liệu cho tồi!”
Buông điện thoại xuống, khuôn mặt tức giận đến vặn vẹo của Lâm Kha Diệp hòa hoãn đôi chút, đợi cô ta có được tư liệu của hồ ly tinh kia, xem cô ta xử lý huấn luyện thế nào!