CHƯƠNG 28: HỒ LY TINH NHỎ QUÁ LẲNG LƠ KHÔNG THÍCH HỢP VỚI CON
"Hai người đang làm gì thế?" Bà Bạch nghe được tiếng thì lập tức chạy tới, đẩy cửa phòng ra và nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, rõ ràng có hơi sửng sốt.
Nghe được giọng của mẹ, trên mặt Bạch Chấn Tiếu thoáng hiện ra chút chán nản. Lâm Vũ Thiến đã đẩy anh ra, nhìn về phía bà Bạch cố ý hỏi: "Bác gái, bác tới bắt chuột à!"
"Hừ! Con chuột này vừa lớn lại vừa mập, cháu đứng lên cho tôi." Bà Bạch dùng hai tay chống nạnh, rất có uy nghiêm nhìn con trai quát một tiếng.
"Mẹ, đây là cuộc sống cá nhân của con, mẹ có thể đừng dính vào được không?" Bạch Chấn Tiếu cảm thấy kỳ lạ. Những người phụ nữ trước đó dụ dỗ anh cũng không thấy mẹ anh rảnh rỗi tới quản như vậy, chỉ riêng với yêu tinh nhỏ này, sao bà cứ nắm chết không tha thế?
"Những người phụ nữ khác đều được nhưng chỉ có cô ta là không được." Bà Bạch nhìn anh chẳng hề xúc động, dùng ra đòn sát thủ: “Con không đi đúng không? Vậy mẹ đi lấy gối tới ngủ cùng với hồ ly tinh nhỏ."
Trời ạ!
Bạch Chấn Tiếu hoàn toàn không nói được lời nào nữa rồi. Mẹ anh đã quá tuyệt tình: “Được rồi, được rồi, con đi ngay đây, mẹ đừng làm ầm ĩ nữa."
Bà Bạch theo con trai rời đi, còn không ngừng lải nhải: “Con hồ ly tinh nhỏ này có độc, con vẫn ít tới thì tốt hơn!"
Lúc bà đi tới cửa và đóng cửa lại, còn đặc biệt nói với Lâm Vũ Thiến một câu: “Hồ ly tinh nhỏ, cô nhớ khóa trái cửa, nửa đêm nếu nó tới quấy rầy cô thì cô cứ nói cho tôi biết, tôi sẽ trừng trị nó!"
"Được!" Lâm Vũ Thiến thảnh thơi không hề lo lắng dựa vào bên giường, lười biếng đáp.
Cho dù cách Bạch Chấn Tiếu và mẹ ở chung có chút buồn cười, nhưng cũng là một biểu hiện của hạnh phúc.
...
Ngày hôm sau, hàng ngàn tia nắng sớm vàng óng, mỏng manh lại ấm áp lách qua tầng mây chiếu xuống, đẹp đến mức làm người ta ngạt thở.
Sau khi Lâm Vũ Thiến tỉnh lại đã lập tức lấy điện thoại di động ra mở trang web. Cô còn chưa đánh từ khóa đã thấy hiện ra các loại từ khóa có liên quan tới Lâm Kha Diệp .
Một loạt các tiêu đề kỳ lạ #Quá trình thiên kim con nhà giàu phẫu thuật thẩm mỹ mặt lột xác thành mặt đầu heo#, # hai nữ tranh một nam, giới quyền quý thật sự quá loạn # vân vân đều lộ ra.
Cô mở Facebook đầu tiên có tin tức liên quan tới Lâm Kha Diệp , các loại bình luận bên dưới làm cô phì cười…
"Vừa nhìn cũng biết là gương mặt phẫu thuật thẩm mỹ, thiên kim nhà giàu có còn cần tiến quân vào các nhân vật nổi tiếng trên mạng hay không?"
"Biết rõ mình phẫu thuật thẩm mỹ, còn dám đánh nhau vì tranh giành đàn ông, thật là hung hãn, đây là muốn thử cảm giác mặt đầu heo sao?"
"Mặt đầu heo này thật thú vị, ai có video đánh nhau không, tôi mua với giá đắt?"
"Ai lập nhóm tới bệnh viện xem mặt đầu heo này không?"
"Còn biết xấu hổ hay không, vì một người đàn ông mà biến mình thành đầu heo, cũng ném hết thể diện của đám phụ nữ chúng ta rồi."
...
Lâm Vũ Thiến còn kéo xuống và cẩn thận xem, buổi sáng sớm này quá tốt đẹp.
Ngoại trừ chuyện Lâm Kha Diệp phẫu thuật thẩm mỹ, đánh nhau, có người còn đào ra lịch sử đen tối trước đây của cô ta, có mấy bệnh viện phẫu thuật thẩm mỹ còn tuyệt tình hơn, đặc biệt lấy ảnh Lâm Kha Diệp trước và sau khi phẫu thuật thẩm mỹ để đối chiếu, nhằm dính chút hơi nóng tăng quảng cáo.
Thời buổi này, mọi người trên mạng đều cảm thấy rất hứng thú hóng tin tức gia đình giàu có phẫu thuật thẩm mỹ, cướp đàn ông. Ở trên tiêu đề của Facebook chỉ riêng từ Lâm Kha Diệp thôi đã chiếm hai trên top mười hot search.
"Chà chà, thú vị thật!" Lâm Vũ Thiến nhìn có phần hả hê. Nếu để bị Lâm Kha Diệp biết sáng nay cô ta trở thành người được chú ý trên mạng, cô ta sẽ nghĩ thế nào nhỉ?
Sau khi rửa mặt xong, Lâm Vũ Thiến giống như người không có việc gì làm, đi xuống tầng liền ngửi thấy mùi mì thơm ngào ngạt từ nhà ăn truyền tới. Cô nhìn thấy bà Bạch , tâm trạng tốt còn lên tiếng chào hỏi: “Bác gái, chào buổi sáng!"
"Hừ, tôi không chuẩn bị bữa sáng của cô!" Bà Bạch cố ý nói.
"Không sao, tôi vẫn luôn ăn phần con trai bác." Cô không khách sáo ngồi xuống, cầm một chén không và múc cháo gà.
Bà Bạch ngồi xuống đối diện cô, nhìn chằm chằm vào gương mặt cô và nhíu mày, có phần quan sát.
Lâm Vũ Thiến cảm thấy mình bị nhìn chăm chú được thì có hơi chột dạ, cô sờ mặt mình và cảm thấy kỳ lạ hỏi: "Mặt tôi rửa chưa sạch à?"
Bà Bạch thu lại cảm xúc, nghiêm túc hỏi một câu: “Hồ ly tinh nhỏ, cô hãy thành thật nói xem, có phải cô đã từng làm phẫu thuật thẩm mỹ mặt hay không?"
Cô không ngờ bà Bạch sẽ hỏi điều nhưng vẫn phản ứng nhanh, cố ý đùa bà: “Có phẫu thuật chứ, nâng mí mắt, độn mũi, còn gọt xương gò má, khắp mặt đều tiêm Axit Hyaluronic, thậm chí bơm cả môi, bác hài lòng không?"
Bà Bạch nghe cô nói tỉ mỉ như thế lại tin tưởng ngay: “Cô, cô, cô... người phụ nữ này."
Bà bị dọa, thấy Bạch Chấn Tiếu đi tới liền kéo anh qua nói: "Con trai, hồ ly tinh nhỏ này không được rồi."
"Vì sao ạ?" Thấy dáng vẻ của mẹ như vậy thì có tới tám phần là lại bị Lâm Vũ Thiến dọa rồi.
Kẻ gây ra họa vẫn ung dung bình tĩnh ăn bữa sáng, không nói lời nào.
"Mặt của cô ta đều là phẫu thuật thẩm mỹ, chắc hẳn vẻ ngoài lúc đầu rất xấu."
Phẫu thuật thẩm mỹ à?
Bạch Chấn Tiếu nhìn Lâm Vũ Thiến đang im lặng ăn bữa sáng: “Mẹ, mẹ bị cô ấy lừa rồi."
"Hả?" Vẻ mặt bà Bạch mờ mịt: “Con nói vậy là có ý gì?"
Bạch Chấn Tiếu đi tới ngồi xuống bên cạnh Lâm Vũ Thiến , giơ tay bấm vào trên mặt cô, càng lúc càng quá đáng, còn xoa mặt cô, bóp mũi cô: “Mẹ, làm gì có người nào phẫu thuật thẩm mỹ còn thừa nhận chứ? Mẹ xem thử cảm giác này có giống với người phẫu thuật thẩm mỹ sao?"
Lâm Vũ Thiến hất tay anh ra: “Bạch Chấn Tiếu , anh đừng có quá đáng quá."
Bà Bạch nghe anh nói vậy thì cảm thấy có lý, đi tới nhéo mũi cô thấy không bị lệch cũng rất cứng: “Hồ ly tinh nhỏ, sao cô lại lừa tôi?"
Lâm Vũ Thiến cười khẽ: “Tôi chỉ tùy tiện nói thôi, ai biết bác sẽ tin chứ!."
Bà Bạch bất đắc dĩ: “Không phân biệt lớn nhỏ, sao lại không có gia giáo như vậy chứ."
Lâm Vũ Thiến hạ mí mắt cười gượng. Năm cô mới mười tuổi thì mẹ mất, ba chỉ là trên danh nghĩa mà thôi, quả thật không ai dạy cô cái gì gọi là gia giáo cả?
Cô giấu đi sự bi thương, tiếp tục ăn ăn bữa sáng.
Bà Bạch cảm thấy cô không có ác ý gì nên bỏ dở đề tài này, đi vào phòng bếp và lấy quyển tạp chí săn tin ra đưa cho Bạch Chấn Tiếu giống như phát hiện đại lục mới vậy: “Con trai, con mau nhìn xem này."
Bạch Chấn Tiếu không để ý liền mở ra xem liền bị giật mình: “Oa! Đây là Lâm Kha Diệp sao?"
Phản ứng của anh quá lớn làm ngay cả Lâm Vũ Thiến cũng ngẩng đầu nhìn sang, trong lòng cười thầm.
Có phải là tất cả những người nhìn thấy ảnh chụp đều có phản ứng này hay không?
"Đúng vậy, hóa ra Lâm Kha Diệp đã phẫu thuật thẩm mỹ mặt, con trai, thật may là con không thích cô ta." Trong lòng Bà Bạch còn sợ hãi. Trước đó quan hệ giữa Lâm Kha Diệp và mình vẫn rất tốt, suýt nữa đã bị lừa.
"Sao lại xấu như vậy?" Bạch Chấn Tiếu dường như nghĩ đến điều gì, liếc nhìn Lâm Vũ Thiến .
"Con trai, bên ngoài đều biết cô ta là bạn gái của con, vậy... con có nên xử lý một chút hay không?"
"Con sẽ bảo Âu Dương Huy đi xử lý, mẹ cứ ăn sáng trước đi!" Bạch Chấn Tiếu an ủi mẹ.
Sau khi Bạch Chấn Tiếu ngồi xuống lập tức gọi điện thoại cho Âu Dương Huy.
"Anh bảo bộ quan hệ xã hội đưa ra lời tuyên bố, làm sáng tỏ mối quan hệ giữa tôi và Lâm Kha Diệp không phải là người yêu, mặt khác, Lâm Thị và Hoàng Bạch chỉ là quan hệ hợp tác."
"Được, Tổng giám đốc Bạchh !"
Bà Bạch nhìn con trai cúp máy lại quan tâm hỏi: "Con xử lý được không?"
"Mẹ yên tâm đi, con sẽ không để cho mẹ phải mất mặt đâu."
"Con trai, sau này con tìm bạn gái nhất định phải nâng cao cảnh giác, đừng tìm những người phẫu thuật thẩm mỹ mặt." Bà Bạch than thở. Thời buổi bây giờ thế nào vậy, ngay cả mặt cũng là giả thì còn gì thật nữa.
Bà không nhịn được liếc nhìn Lâm Vũ Thiến .
Bạch Chấn Tiếu nhân cơ hội nói: "Mẹ, vậy mẹ thấy người phụ nữ trước mắt này thế nào?"
Bà Bạch lắc đầu: “Hồ ly tinh nhỏ quá lẳng lơ, không thích hợp với con."
Lâm Vũ Thiến vui vẻ ăn bữa sáng, cũng nói: "Bác gái, cho dù bác nấu ăn rất ngon nhưng cũng không thể vì vậy mà lấy lòng tôi được đâu. Tôi sẽ không coi trọng con trai bác."
Bà Bạch thở hổn hển hừ một cái: “Tôi cũng sẽ không thích cô."
Bạch Chấn Tiếu nhìn cách thức hai người ở chung, đột nhiên cảm thấy thế này cũng không tệ!
Việt