• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 23: Mua đồ chơi​




Từ cái tên của lầu trên tui đã nhìn ra tình trạng của cậu ta.]



[Tình trạng gì cơ?]



[Dương vật mỗi ngày cọ đến xuất huyết, hậu môn thì bị trĩ kéo dài.]



Người đàn ông một đêm mười lần – chữ hồng: [Cút!]



Diệp Tiên Tiên thấy lời của nhóm làn đạn thì nhìn sang, hóa ra trong vô thức cô đã tới một con hẻm nhỏ ở góc đường, đằng sau cô là cửa hàng đồ chơi người lớn, trên poster quảng cáo là hình ảnh người mẫu nam với thân hình cường tráng, hiển lộ rõ ràng khí thế mạnh mẽ.



Cô nhìn chằm chằm hai giây rồi vội vàng rời khỏi cái nơi xấu hổ này.



Một cái nhiệm vụ nhận thưởng hiện lên màn hình làm cô phải dừng bước.



Cửu Thiên Cửu tuyên bố nhiệm vụ nhận thưởng: Yêu cầu streamer đi vào dạo một vòng, rồi mua vài món đồ chơi. Tiền thưởng 1000 Đóa hoa lam.



[Oa, lại thêm một đại gia nữa.]



[Thế là anh đây có thể đi theo mà nhìn cho sướng mắt rồi!]



[Theo tư liệu lịch sử ghi lại, đồ chơi tình thú của địa cầu cổ xưa vô cùng đa dạng.]



[Hành tinh Hamha của chúng ta khan hiếm tài nguyên nên không sản xuất mấy thứ này, anh đây muốn khóc quá đi.]



Theo từng bước chân đến gần của Diệp Tiên Tiên, nhóm làn đạn có thể nhìn thấy rõ chữ trên biển quảng cáo.



(Quá lâu? Là do tôi rồi!



Một giọt dầu thần kỳ, bắt đầu một trận chiến.



Khiến cô ấy không thể rời khỏi bạn, bạn là người đàn ông mạnh nhất. )



Nhóm làn đạn bùng nổ.



[Đàn ông địa cầu thật hạnh phúc, ông đây muốn di dân, ông đây muốn làm người đàn ông mạnh nhất.]



[Cái dầu kéo dài của Ấn Độ này đúng là một thứ vũ khí thần kỳ mà!]



[Nếu tui có nó thì bạn gái tui cũng sẽ không bỏ tui, hu hu hu, tui cũng muốn di dân.]



Người đàn ông một đêm mười lần – chữ hồng: [Khặc khặc.]



Cửu Thiên Cửu – chữ đen: [Còn phát ra tiếng cười đê tiện thì ông đây sẽ che tên chú.]



[Phụt!]



[Ha ha ha!]



Người đàn ông một đêm mười lần – chữ hồng: [Tui đi!]



Kẻ Chấp Pháp – chữ đen: [Tên lợi hại không có nghĩa thật sự lợi hại, còn nữa, đừng trách phụ nữ vô tình chỉ có thể tự trách mình không được.]



Diệp Tiên Tiên bị nhóm làn đạn chọc cười, rồi cô lại nghĩ về nhiệm vụ vừa xuất hiện kia, cô ngó quanh quất như ăn trộm, thấy không có ai chú ý tới mình thì mới nín thở bước nhanh vào trong cửa hàng đồ chơi người lớn.



Chủ tiệm là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi tuổi. Điều này vô hình lại càng làm tăng thêm cảm giác xấu hổ của Diệp Tiên Tiên.



Các loại đồ chơi tình thú rực rỡ muôn màu, được bày nhiều nhất là những loại thuốc xịt của các hãng khác nhau, cho nam hoặc cho nữ, cái gì cũng có hết.



Đặc biệt là những lời quảng cáo thẳng thừng trắng trợn in trên hộp đựng làm người khác nhìn vào mà đỏ mặt đỏ tai.



[Anh đây đã được mở rộng kiến thức.]



[Cái cửa hàng này thật kỳ diệu…]



[Đáng tiếc là không thể ship hàng.]



[Ế? Cái thứ đáng yêu kia dùng để làm gì vậy? Chấn động mạnh đến tê dại. Gậy điện nữ diễn viên AV.]



[Oa! Cái này được, streamer mua đi.]



Ông chủ hỏi: “Em gái muốn mua cái gì?”



Nghĩ tới nhóm làn đạn còn đang hứng thú, Diệp Tiên Tiên không định bỏ đi sớm nên cố chịu đựng cảm giác xấu hổ mà nói: “Để tôi xem một lúc.”



Ông chủ nghĩ thầm, trước giờ khách hàng nào cũng giống nhau đều cúi đầu vội vàng đi vào yêu cầu thứ cần mua, cũng không cần mặc cả mà thanh toán, sau đó cất đồ vào túi rồi vội vàng bỏ đi. Còn cô nhóc này lại thật kỳ lạ. Tuổi còn nhỏ, lớn lên cũng xinh đẹp nhưng lá gan thì lại không nhỏ chút nào.



Những suy nghĩ trong lòng của ông chủ tất nhiên Diệp Tiên Tiên không biết, cô định ở lại một lúc để nhóm làn đạn nhìn kỹ hơn rồi sẽ mua mấy thứ, sau đó mới bỏ chạy.



Ngượng ngùng gì đó, xấu hổ mãi nên cũng quen rồi.



[Ý? Bên kia là trứng rung tình thú, cao trào không ngừng kìa.]



[Cái này cũng mua đi, anh muốn được xem em gái streamer cao trào.]



Tiếp theo đó là mấy phần tặng thưởng.



[Đồ lót tình thú, trang phục cosplay sexy… Trời ơi! Ông đây hưng phấn rồi.]



[Em gái streamer mua nhiều loại vào nhé, anh muốn xem y tá, nữ cảnh sát, còn cả hầu gái…]



[Ông đây muốn xem streamer mặc bộ đồ thỏ, chắc chắn streamer mà mặc sẽ đẹp hơn cả cô gái trong hình kia.]



[Tui muốn xem trang phục lộ vú.]



[Á á á! Tui muốn thấy đồ xuyên thấu.]



Nhóm làn đạn thì đang tranh nhau anh một câu tôi một câu còn Diệp Tiên Tiên đã có cảm giác chân mình mềm nhũn rồi, cô khẽ hít sâu một hơi, cố gắng bình tĩnh, rồi dùng giọng thản nhiên nhất có thể để yêu cầu ông chủ những món đồ muốn mua.



Gậy điện, trứng rung, trang phục y tá, trang phục hầu gái, trang phục thỏ và một vài bộ đồ lót tình thú đủ các kiểu dáng.



Sự kinh ngạc lóe lên ngắn ngủi trong mắt ông chủ đã bị cô trông thấy. Diệp Tiên Tiên giả vờ như không nhận ra nhưng trong lòng đã đập “bùm bùm”, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.



Tổng cộng hết 728 tệ, ông chủ rất tốt bụng mà trừ phần lẻ cho cô. Còn nhiệt tình tiễn ra đến cửa, bảo cô khi nào có nhu cầu thì quay lại.



Diệp Tiên Tiên thuận miệng đồng ý, vừa ra khỏi tầm nhìn của cửa hàng tình thú kia thì vội vàng chạy đi, giống như phía sau có chó sói đuổi theo vậy.



Ngồi xe buýt về tới cửa khu nhà, trước cửa có một chiếc xe đang đỗ nhưng cô cũng không để ý, cô nắm chặt túi đồ trong tay rồi vội vã đi về nhà.



Một chiếc xe việt dã bề ngoài tầm thường đỗ trước cửa khu nhà, bên trong có một vài người đang ngồi, người đàn ông ngồi ghế phụ để đầu đinh, da màu nâu đồng, nhìn cơ bắp trên cánh tay thì biết đây là một người đàn ông cường tráng.



Nếu Diệp Tiên Tiên nhìn thấy thì nhất định có thể nhận ra hắn chính là người đàn ông bị mình nhận nhầm, còn gọi là ba ngày hôm trước.



Lưu Kiến Minh thấy hắn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa xe thì hỏi: “Đội trưởng Kỷ, mục tiêu xuất hiện à?”



Kỷ Bắc nói: “Không phải, tiếp tục theo dõi, đừng lơi lỏng.”



Lưu Kiến Minh nghiêng đầu nhìn theo tầm mắt của Kỷ Bắc, cô nhóc ngoài cửa sổ xe có gương mặt tinh xảo, dáng người lả lướt, xinh đẹp khiến người ta nhìn thấy còn muốn nhìn lâu hơn nữa, chưa nói đến trên người cô có một loại cảm giác mảnh mai, yếu đuối làm đàn ông thương tiếc.



Thì ra đội trưởng của bọn họ thích loại hình này, quả thật là không tệ. Nhưng mà cô bé này trông còn nhỏ quá, chỉ sợ vẫn còn là học sinh.



Anh huých tay vào ngực đội trưởng nhà mình, chỉ về phía cô nhóc ngoài cửa xe đang dần dần đi xa, “Anh biết à?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK