• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 46: Đừng...Tôi vẫn còn là xữ nữ​




Trong cơn xấu hổ và giận dữ, trong đầu Diệp Tiên Tiên hiện lên một cụm từ quái dị.



– Có lỗ trống thì gió mới vào(*)!



(*)Đây là cụm từ có nghĩa bóng nhưng không liên quan, ở đây Diệp Tiên Tiên nghĩ đến vì nghĩa đen phù hợp với hoàn cảnh hiện tại.



Che mặt! Xem cô nghĩ lung tung mấy cái gì vậy chứ.



Bất chợt, thân thể cô cứng đờ.



Bởi vì, chân của cô bị Kỷ Bắc tách mạnh ra hai bên, hai mép thịt mở rộng, còn tay hắn thì day day âm hạch, cô có cảm giác như một dòng điện xâm nhập vào cơ thể, ngay cả mạch máu cũng đập loạn lên theo.



Chân Diệp Tiên Tiên đã mềm nhũn sắp không thể đứng được nữa.



Cái loại mềm này, một nửa là do sinh lý, một nửa là ở trong lòng. Khiến cô gần như không thể đứng mà trượt theo cửa xe xuống dưới. Toàn bộ cơ thể cô đều dựa vào Kỷ Bắc.



“Đừng, Kỷ Bắc… Đừng làm vậy. Còn, còn đang ở bên ngoài mà…”



Kỷ Bắc thả điếu thuốc đang ngậm xuống đất, di tắt.



Ngón giữa của hắn quét một vòng nơi huyệt của cô rồi đưa lên trước mắt cô, “Ở bên ngoài mà còn ɖâʍ đến thế này? Thích dùng tay? Hửm?”



Trong bóng tối, tất cả mấy ngón tay của Kỷ Bắc đều dính dấp nước, ướt đẫm lóe sáng.



Ánh sáng vô cùng ɖâʍ đãng.



[Đệch, nhiều nước ghê…]



[Nước của streamer chắc chắn là rất ngọt, muốn ăn quá, muốn ăn quá, muốn ăn quá…]



Con người rắn rỏi 88 – chữ đen: [Chỉ cho chú một cách để ɭϊếʍ được nước ɖâʍ của em gái streamer.]



[Cách gì?]



Con người rắn rỏi 88 – chữ đen: [ɭϊếʍ màn hình.]



[Tui phắn đây…]



[Cạc cạc cạc cạc cạc…]



Diệp Tiên Tiên bị kϊƈɦ thích mà nghẹn đỏ mặt, nói không ra lời.



Liếc nhìn những lời nói của nhóm làn đạn, cơ trêи mặt cô run lên, mặt càng đỏ hơn.



Chợt thấy Kỷ Bắc ngậm lấy ngón tay rồi ʍút̼, trêи khuôn mặt lạnh lùng là vẻ phóng đãng ɖâʍ tục.



Trong lúc cô đang hơi hoảng hốt thì Kỷ Bắc rút ngón tay ra, cho chúng vào trong miệng cô, “Em cũng nên nếm thử vị ɖâʍ của mình đi.”



[Ặc… Đàn ông chân chính thật biết chơi.]



[Tui cũng muốn nếm thử.]



Một cảm giác mằn mặn tràn ngập cả khoang miệng, đợi đến khi Diệp Tiên Tiên nhận ra thứ hương vị này xuất phát từ đâu thì máu nóng dâng lên, đầu óc nổ ầm một tiếng. Cảm giác tức giận đối với Kỷ Bắc cũng đạt tới cực điểm.



Cô quay đầu đi, nhả ngón tay của hắn ra, trừng mắt nhìn hắn, rồi mắng: “Kỷ Bắc, anh đúng là vô liêm sỉ.”



Kỷ Bắc: “Có thể nói to thêm chút nữa, tôi tin đàn ông trong đồn công an sẽ rất thích xem bộ dạng lên cơn nứиɠ của em đấy.”



Ánh mắt hắn ngưng trệ, khóe miệng thì lại mang theo ý cười, nhưng nụ cười kia chỉ là mặt ngoài mà không chạm được tới đáy mắt. Diệp Tiên Tiên hoảng sợ, ngay lập tức im miệng, không dám nhiều lời thêm nữa.



Kỷ Bắc chuyển mắt nhìn xuống dưới, dừng ở trước ngực cô, bàn tay hắn đặt bên ngoài lớp quần áo, vuốt ve bầu иɦũ ɦσα đầy đặn, lớp vải bị xoa tạo thành những nếp nhăn đủ loại. Còn một bàn tay khác thì lại luồn vào giữa hai chân cô lần nữa, cọ cọ lên khe hở non mềm trơn trượt nằm giữa hai mép thịt hơi hé mở, dần dần tiến vào trong, hắn xoa nhẹ một vòng lên cửa huyệt rồi đâm một đốt ngón tay vào, “Thích dùng ngón tay hả? Tôi thỏa mãn em.”



Thịt non chặt khít bao bọc lấy ngón tay, có thể thấy nếu thứ cắm vào là ƈôи ȶɦịt của hắn thì sẽ mất hồn như thế nào, cơ bắp cả người của Kỷ Bắc căng cả lên.



[Đâm ngón tay vào hả?]



[Streamer ơi, hắn có cắm vào không?]



[Con gái đều thích được móc bằng ngón tay hả?]



[Phải xem kỹ thuật.]



[Nhìn hắn dùng ngón tay chơi streamer, ông đây cứng rồi. Tuốt một cái trước đã.]



[Ông đây cũng muốn tuốt, cùng nhau không?]



[… Chuyện này mà cũng hẹn?]



[Cút, ai muốn cùng với chú.]



Diệp Tiên Tiên không ngờ lại bị hắn đâm ngón tay vào, cô run lên một cái, vội vàng mở miệng, “Đừng, đừng cắm vào… Tôi vẫn còn là xử nữ!”



Đôi mắt cô ầng ậng nước, có thể rơi xuống bất cứ lúc nào. Bầu иɦũ ɦσα bị người đàn ông xoa nắn thô bạo, còn ngón tay của hắn đặt ở nơi riêng tư thì như thanh gươm của Damocles(*), lúc nào cũng có thể cắm vào. Mà cô thì vẫn còn đang ở trong bãi đỗ xe của đồn công an. Tư thế như vậy, hoàn cảnh như vậy, làm Diệp Tiên Tiên hoảng sợ lại bất lực.



(*)Thanh gươm của Damocles: Ý chỉ một mối nguy hiểm hiển hiện.



[Xử nữ… Thế mà streamer lại là xử nữ…]



[Streamer ơi, anh ɭϊếʍ huyệt cho em nhé, tuyệt đối sẽ làm em sướиɠ!]



[Tui cũng ɭϊếʍ nữa.]



[Yêu cầu của ông đây thấp thôi, ɭϊếʍ иɦũ ɦσα là đủ cảm thấy mỹ mãn.]



Kẻ Chấp Pháp – chữ đen: [Thật nhiều lời vô nghĩa.]



Kỷ Bắc mím môi, ngón tay không đâm tiếp vào bên trong, mà ngọ nguậy tại cửa mình, nước ɖâʍ nóng ấm thấm đẫm cả bàn tay, “Cũng phải, so với dùng tay thì tôi càng muốn dùng ƈôи ȶɦịt chơi em hơn.”



“Anh, anh, đúng là lão lưu manh…”



“Em còn nhỏ tuổi như vậy mà đã ɖâʍ đến mức đi kiếm vịt, còn tôi sống đến bây giờ cũng chưa từng chơi. Em nói xem, hai người chúng ta thì ai lưu manh hơn?”



“Tôi… Anh…” Diệp Tiên Tiên không biết phải nói thế nào, vô lực cãi lại.



Nhưng mà…



Cô đi tìm MB thì liên quan cái lông gì đến Kỷ Bắc hắn hả?



Dựa vào đâu mà hắn lại tác oai tác quái ở đây với cô?



Dựa vào cái gì?



Dựa vào cái gì hả?



Chẳng lẽ Kỷ Bắc hắn xem Diệp Tiên Tiên cô trở thành vật sở hữu của hắn?



Là đóng dấu? Hay là in hình lên?



Oán niệm trong lòng Diệp Tiên Tiên chồng chất như một ngọn núi, ầm ầm bùng nổ.



Không biết sự ngang ngược từ đâu dâng lên, cô vươn tay cào lên cổ Kỷ Bắc.



Kỷ Bắc không kịp trốn, trêи cổ xuất hiện hai vết xước rướm máu. Hắn nghiêng người sang bên cạnh, tránh khỏi móng vuốt đang định cào thêm lần nữa của cô. Hắn cười nhạo, “Chỉ có cái trò cỏn con này thôi hả? Không nói được thì ra tay.”



Diệp Tiên Tiên thở phì phò, trừng hắn, “Tôi đây gọi là người thua nhưng trận địa không thua.”



Thiếu nữ xinh xắn trang điểm lên khiến cho các nét trêи gương mặt càng sắc nét, kiều diễm hơn, hai gò má vì tức giận mà ửng đỏ rực rỡ, đôi mắt lấp lánh ánh nước, lộng lẫy hơn cả những vì sao trêи trời, rồi lại giống như mặt hồ tĩnh lặng trong veo sâu thẳm.



Bị một đôi mắt như vậy nhìn trừng trừng thì cho dù ngọn lửa giận có lớn đến đâu thì cũng sẽ bị xóa nhòa, mây đen tích tụ nơi đáy mắt của Kỷ Bắc tan đi, có tâm tình để nói giỡn, “Học văn cũng khá lắm.”



Diệp Tiên Tiên tiếp tục trừng mắt, “Tên họ Kỷ kia, anh châm chọc tôi đấy à?”



Kỷ Bắc: “Nghe được ra chứng tỏ cũng không ngốc.”



Nếu tức giận đến một mức nào đó thì sẽ bốc khói trêи đỉnh đầu thì Diệp Tiên Tiên tin chắc lúc này khói trêи đầu cô đã bốc lên cao ba mét, tay không cào được đến thì dùng chân đá vậy, “Ai cần anh lo, tên họ Kỷ kia, tuyệt đối tôi sẽ không khuất phục dưới ɖâʍ uy của anh.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK