Mục lục
Sói vương bất bại Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 273 Giết người đoạt mạng, một người cũng đừng hòng chạy thoát




Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net



"Cũng không nhiều làm!" "Chỉ có ba người thôi!"



Vua Quỷ bóng đêm nói tiếp: "Ba người này là một nhóm nhỏ, trong đó, chỉ có một người là ám cảnh hậu kỳ, hai người còn lại là ám cảnh sơ kỳ!"



"Bọn họ là người chuyên về việc lần theo dấu vết và phụ trách việc theo dõi!”



"Nếu cậu muốn cho bọn họ giải cứu vợ của cậu, thì xác suất thành công là không cao!”



Vua Quỷ bóng đêm thay Hoàng Đế giám sát cả thiên hạ, thì dĩ nhiên là cao thủ ám cảnh dưới sự chỉ đạo của ông ấy cũng rất nhiều, nhưng mà sau khi bọn họ được phân chia ra khắp nơi trong cả nước, thì hiển nhiên là không mạnh như vậy!



Hơn nữa!



Xét từ phương diện của cả nước Đại Hạ, thì thành phố Hải Phòng chỉ là một thành phố nhỏ không quá nổi bật. Trước khi Tiêu Nhất Thiên xuất ngũ và quay trở về thành phố Hải Phòng, thì bác Phúc - thân là bậc cao thủ ám cảnh trung kỳ, đã là người mạnh nhất ở thành



phố Hải Phòng rồi! Vua Quỷ bóng đêm sẽ điều động một nhóm gồm ba người trước đây đã ở ẩn, nhóm này do một người có bậc cao thủ ám cảnh hậu kỳ dẫn đầu, chỉ sợ rằng không thể thoát khỏi việc có liên quan đến Tiêu



Nhất Thiên!



Vì dù sao!



Tiêu Nhất Thiên cũng đã từng là Vua Sói Bắc Cảnh, mặc dù anh đã rời bỏ chức vụ và xuất ngũ, nhưng nhất định là Hoàng Đế sẽ không để anh rời khỏi tầm mắt và sự kiểm soát của ông ta một cách dễ dàng như vậy!



Nói trắng ra là!



Cái nhóm nhỏ có ba người kia, hẳn là trước đây phải phụ trách việc giám sát Tiêu Nhất Thiên!



"Thật không?"



Trong lòng Tiêu Nhất Thiên hiểu rõ, nhưng anh cũng không nhiều lời, chỉ lắc đầu mà nói: “Thôi bỏ đi."



"Nếu mà cậu muốn cứu bọn họ!”



Vua Quỷ bóng đêm chuyển đề tài và nói tiếp: “Thì bất cứ lúc nào tôi cũng có thể điều động người từ các thành phố lân cận đến đó trước, để khiến cho đám người của Đoàn Anh Tú không thể rời khỏi thành phố Hải Phòng!”



Điều động người đến?



Nghe đến đây, Tiêu Nhất Thiên nhìn thẳng vào đôi mắt của Vua Quỷ bóng đêm!



Mấy tiếng trước, Vua Quỷ bóng đêm cũng đã sớm biết chuyện Đoàn Anh Tú dẫn người tới thành phố Hải Phòng để tìm Tô Tử Lam rồi. Nếu ông ấy thật sự muốn ngăn cản bọn họ, thì e rằng lúc này đây, thi thể của đám người Đoàn Anh Tú đã trở nên lạnh băng rồi!



Bây giờ, ông ấy mới nói điều động người đi



Điều này khiến cho Tiêu Nhất Thiên mơ hồ cảm thấy là dường như Vua Quỷ bóng đêm không hề bác bỏ việc Đoàn Anh Tú đưa Tô Tử Lam và Tô An Nhiên vào kinh thành!



"Tôi biết cậu đang suy nghĩ gì!”



Đối mặt với ánh nhìn của Tiêu Nhất Thiên, Vua Quỷ bóng đêm lên tiếng giải thích: "Người của tôi đều là đôi mắt của Hoàng Đế bệ hạ!”



"Hơn nữa!"



"Chỉ là đôi mắt mà thôi!”



"Cậu có hiểu ý tôi không?"



Lúc này, Tiêu Nhất Thiên cảm thấy sửng sốt một chút!



Anh hiểu!



Tất nhiên là anh hiểu!



Nói cho dễ nghe một chút là thân tín của Hoàng Đế tâm phúc, là người mà Hoàng Để tin cậy, nói khó nghe một chút thì là con chó săn bên cạnh Hoàng Đế, thay Hoàng Đế làm việc và không có quyền ra quyết định!



Mặc kệ là có nhìn thấy gì, nghe ngóng được gì, hoặc là phát hiện ra cái gì đó, điều mà họ có thể làm là báo cáo lại từng việc một cho Hoàng Đế và Hoàng Đế sẽ là người đưa ra phán quyết!



Mà bọn họ!



Thì không thể tự tiện can thiệp vào được!



Tâm của Hoàng Đế sâu như vực thẳm vậy!



Có quỷ mới biết Hoàng Đế đang suy nghĩ gì trong đầu?



Nếu lỡ như làm sai chuyện gì đó, sơ suất một chút là sẽ lập tức rước lấy họa sát thân, cái gọi là gần vua như gần cọp, cùng låm cũng chỉ như thế này thôi! "Tôi hiểu roi!"



Tiêu Nhất Thiên gật đầu một cái và tiếp tục hỏi ông ấy: "Nếu đã như vậy, thì tại sao ngài Quỷ Vương đây lại dám nói, tôi muốn cứu người thì bất cứ lúc nào ông cũng có thể điều động người đến đó trước thế?"



"Ông không cần phải xin chỉ thị của Hoàng Đế sao?"



Lời mà Vua Quỷ bóng đêm vừa nói ra, có vẻ như hơi mâu thun!



"Cüng rất đơn giản thôi!"



Vua Quỷ bóng đêm trả lời anh: "Trước đây khi tôi rời khỏi cung, Hoàng Đế bệ hạ đã giao luyện long đỉnh lại cho tôi, hơn nữa bệ hạ còn căn dặn tôi, nếu như cậu có thể thuận lợi đột phá cảnh giới, thì yêu cầu của cậu, tôi cần phải cố gắng thỏa mãn!”



"Mà bây giờ!"



"Cậu đã đột phá cánh giới rồi, yêu cầu từ một cường giả bậc minh cảnh như cậu đây thì làm sao mà tôi dám từ chối cho được?”



Tiêu Nhất Thiên lại cảm thấy sửng sốt một chút!



Chết tiệt!



Nó cũng có nghĩa là, nếu anh đột phá cảnh giới thành công, thì có thể điều động những cao thủ ám cảnh dưoi sự chỉ đạo của Vua Quỷ bóng đêm. Nếu lỡ nhu anh thất bại, thì anh cũng chỉ có thể tro mat ra



mà nhìn vợ và con gái anh rơi vào hiểm nguy ư?



Một bước lên thiên đường, hoặc một bước xuống địa ngục



Hoàng Đết



Con me nó, ông ta cũng thật là tàn nhẫn



"Thời gian còn lại của cậu cũng không còn nhiều nữa!"



Vua Quỷ bóng đêm lên tiếng nhắc nhở "Mười ba phút, trẻ nữa thì cũng chỉ có thể chặn dánh ở nửa đường thôi!"



"Nói như vậy là "



"Trong lúc hỗn loạn, chỉ sợ là sẽ làm tổn thương đến con gái của caul"



Nghe đến đây thì như có tia sét xet ngang qua suy nghĩ của Tiêu Nhất Thiên!



Một lát sau:



Anh lắc đầu một cái rồi nói: "Trước đay khi tôi mới vào trong kinh thành, ở lầu chốt của tòa Tuyên Đức, Để Thần dã giêt Hàn Chuong ở ngay trước mặt tôi, tôi cüng đã giết hết cả nhà họ Luu, và lại tôi cũng đã nhắc nhở ông tal"



"Dám dụng đến người nhân và bạn bè của toil"



"Glet"



"Không thể tha thứ."

"Có lẽ là Để Thần đã không chuyển lời cảnh cáo này của tôi đến Để Hạo, hoặc có thể nói là cả hai bố con bọn họ hoàn toàn không để tâm đến lời tôi nói!"



"Một khi đã như vậy!”



"Vậy thì phiền ngài Quỷ Vương đây cho người âm thầm hộ tổng bọn họ suốt cả dọc đường, cử để bọn họ đưa Tử Lam và An Nhiên tới kinh thành, và trước khi bọn họ bước vào kinh thành, thì tôi sẽ đích



thân ra nghênh đón bọn họ!" "Đến lúc đó!"



"Tôi sẽ lập tức dùng máu và đầu của những tên khốn kiếp đó để thực thi lời hứa trước đây của tôi!”



Trong lời nói lúc này của anh!



Tràn đầy sát khí và sự nghiêm túc!



Mặc dù có thể điều động người của Vua Quỷ bóng đêm đến để ngăn cản Tô Tử Lam và Tô An Nhiên vào kinh thành. Nhưng mà Tiêu Nhất Thiên lại không chọn làm như vậy, thứ nhất là cho dù có điều động vài người cường giả ám cảnh viên mãn đến đó, thì khi cướp người với cường giả có cùng cấp bậc thì rủi ro dù lớn hay nhỏ gì vẫn có!



Mà Tiêu Nhất Thiên!



Lại không muốn Tô Tử Lam và Tô An Nhiên gặp bất kỳ nguy hiểm nào cả!



Dù chỉ là một chút!



Thứ hai!



Qua trận chiến ở trên núi Vạn Nhẫn, bên phe phái của Đế Khâm đã



hao binh tổn tướng, cùng với đó là sự cân bằng giữa các thể lực của Để Hạo đã hoàn toàn bị phá vỡ sắp đến ắt hẳn là cuộc chiến tranh



giành ngôi vị sẽ trở nên khốc liệt lắm đây! Tiêu Nhất Thiên bị cuốn vào trong đó, muốn tránh thì cũng không thể tránh được!



Mà chuyện Tô An Nhiên mang dòng máu đặc biệt cũng đã bị bại lộ ra ngoài rồi, như thế thì sẽ kéo theo những người theo dõi và mong muốn có được nó. Ngay cả khi lần này anh giết chết đám người Đoàn Anh Tú, bảo vệ hai mẹ con cô thì tiếp theo sẽ ra sao đây?



Sẽ có lần sau chứ?



Nếu cứ tiếp tục để hai mẹ con cô ở lại thành phố Hải Phòng, thì Tiêu Nhất Thiên khó mà có thể yên tâm được!



Thế cho nên!



Chi bằng nhân cơ hội này, thuận nước đẩy thuyền, đưa hai mẹ con cô tới kinh thành để bon họ ở bên cạnh Tiêu Nhất Thiên. Bây giờ Tiêu Nhất Thiên đã chính thức bước vào bậc minh cảnh, chỉ cần không phải là Hoàng Để muon giết anh thì anh chẳng sợ cái gì cả!










“Được!"



Lúc này, Vua Quỷ bóng đêm gật đầu đồng ý: "Tôi sẽ thu xếp



chuyện bên đó, bảo đảm không xảy ra sai sót!"



"Mà cậu!”



“Cậu mới bước vào minh cảnh, nên cơ bản là vẫn chưa được ổn



định!”



"Tốt hơn hết là cậu nên ngồi thiền để củng cố lại phần bụng dưới của cậu đi, đợi đến khi bọn họ đến kinh thành thì tôi sẽ thông báo cho



cậu!”



Đoàn Anh Tú và Tô Tử Lam sẽ khởi hành từ thành phố Hải Phòng vào lúc hai giờ, tới kinh thành thì chắc hẳn tầm sáu đến bảy giờ tối. Vừa hay Tiêu Nhất Thiên có thể tận dụng khoảng thời gian này để thích ứng với tu vi minh cảnh của anh một chút!



Chạng vạng tối!



Thì sẽ lập tức giết đám người Đoàn Anh Tú kia, nhân tiện thử một chút uy lực của minh kính!



"Thủ lĩnh!"



Lúc này, Sói Đồng và Sói Hồn liếc nhìn nhau, chơi cùng bọn họ đồng thanh hô lên: “Chúng tôi sẽ đi cùng với anh!"



"Hai người ư?"



Tiêu Nhất Thiên trừng mắt nhìn bọn họ, sau đó anh mở miệng hỏi hai người họ: “Hai người đã đột phá đến ám cảnh trung kỳ rồi sao?”



"Chuyện này."



Sói Hồn lập tức cảm thấy có hơi xấu hổ mà cười gượng với anh: "Chỉ còn một chút nữa thôi, đại khái là cần hai ba ngày nữa là tới có thể đột phá rồi!"



Sói Đồng cũng theo đó mà nói: "Ngày mai, chắc hẳn là tôi cũng có thể đột phá!”



"Vậy thì còn không mau!”



"Tranh thủ thời gian tu luyện đi?"



Tiêu Nhất Thiên tức giận mà nói với hai người: “Hai người chỉ mới là ám cảnh sơ kỳ, đi theo tôi để làm gì chứ?"



"Chịu chết sao?"



Cả Sói Đồng và Sói Hồn đều bị anh màng xoi xả, cuối cùng hai người ngoan ngoãn quay lại luyện long đỉnh, lặng lẽ tinh luyện..



Vào lúc năm giờ, trời bắt đầu chạng vạng tối!



Mặt trời lặn ở phía tây, dần dần nhuộm đỏ cả một nửa chân trời! Tiêu Nhất Thiên đã ngừng tu luyện vào hơn một tiếng trước, anh lặng lẽ rời khỏi núi Vạn Nhân từ một lối vào khác của hang núi. Mà ở dưới chân núi, Vua Quỷ bóng đêm đã sớm chuẩn bị sẵn cho anh một chiếc Mercedes-Benz màu đen rồi!



Một mình!



Tiêu Nhất Thiên lái chiếc xe Mercedes-Benz đó chạy vòng qua thành phố A. Cứ thế mà chạy dọc theo con đường kinh thành, khi đã ra khỏi kinh thành thì anh tiếp tục chạy thêm 20km về phía nam, sau đó anh chậm rãi dừng lại ở con đường cao tốc!



Phía xung quanh!



Không có một bóng người nào ở cả!



Đây chính là một địa điểm thích hợp để giết người đoạt mạng!



Hầu như cử cách mỗi mười phút là Vua Quỷ bóng đêm sẽ báo cáo vị trí của Đoàn Anh Tú và Tô Tử Lam qua điện thoại di động của Tiêu Nhất Thiên một lần. Đợi đến lúc sáu giờ tối, khoảng cách của bọn họ đến đường cao tốc, chỉ còn lại mười mấy km!



Mười phút!



Chắc hẳn là tới rồi!



Nhưng mà!



Ngay khi Tiêu Nhất Thiên ngồi ở trong xe với đầy sát ý và chờ mong, anh lắng lặng chờ đợi thời khắc đó đến, thì lúc này đột nhiên ở đăng sau, cách chỗ anh rất xa thấp thoáng truyền đến vài tiếng gầm nhẹ quen thuộc!



Gào!



Gào!



Gào!



Đó là tiếng thú dữ rống lên!



Lúc này, đồng tử trong đôi mắt của Tiêu Nhất Thiên đột nhiên co lại, anh không cần quay đầu lại cũng đoán được thân phận của đối phương!



Hổ vắn đen!



Cưỡi hổ vằn đen đến đây, ngoại trừ ba tên hổ tướng lớn dưới sự chỉ đạo của gã Hoắc Mãng, thì còn có thể là ai nữa?



"Tốt làm!"



Ánh mắt của Tiêu Nhất Thiên thoáng hiện lên một tia sắc bén, theo như lời của Vua Quỷ bóng đêm nói, sở dĩ Để Hạo cử đám người Đoàn Anh Tú đi tới thành phố Hải Phòng để dụ dỗ Tô Tử Lam và Tô An Nhiên, là bởi vì tên khốn Hoắc Mãng kia muốn tinh luyện Tô An Nhiên!



Chết tiệt!



Tiêu Nhất Thiên còn chưa đến tìm Hoắc Mãng để tính sổ, thì nào ngờ đầu ba tên hổ tướng lớn dưới quyền của tên Hoắc Mãng đã chủ động dâng tới cửa rồi!



Xem ra!



Hoắc Mãng cũng không đến nỗi ngu ngốc!



Anh biết, cho dù đám người của Đoàn Anh Tú có đua Tô Tú Lam và Tô An Nhiên đến kinh thành, thì Để Hạo cũng tuyệt đối sẽ không lập tức giao bọn họ lại cho anh!



Thể cho nên!



Sau khi biết được tin Đoàn Anh Tú và Tô Tử Lam sấp vào kinh thành thì đã cho ba tên hồ tuong lớn dưới quyền của gã tới đối Này là muốn đoạt người từ trong tay của Đoàn Anh Tú!



Chỉ tiếc răng!



Tên khổn Hoac Mãng kia cũng không đích thân tới đây, nếu không thì vào đúng ngày này giờ này Tiêu Nhất Thiên nhất định sẽ cho gã có đi mà không có về, mất mạng ngay tại đây, gã phải trả giá đất cho chính sự tham lam và hành vi độc ác của gã!



Gào!



Tiếng gầm gừ càng ngày gần, càng nghe càng cảm thấy chói tai, những chiếc xe đang đi trên đường đều bị dọa sợ đến noi đồng loạt quay xe tron chui tron nhùi, nhượng bộ đối phương!



Dường như mặt đất cũng tro nên rùng động!



Đang rung chuyển



Sau khi tiến vào con đường cao tốc, cả ba con hổ van den đều đã dừng chân lại. Cơ thể to lớn của con hổ dung thành một hàng, chắn hết con đường giao lộ!



Mà ở trên lung ho!



Ba tên hổ tuong lớn dang cầm trên tay một cây đinh ba, toát ra khí thể oai phong lẫm liệt! Khoảng cách giữa bọn họ và chiec xe Mercedes-Benz của Tiêu



Nhất Thiên chỉ còn có 20 mét!



Tất cả những chiếc xe kia đều bị bọn họ dọa sợ mà quay đầu bỏ chạy, chỉ còn lại một chiec xe Mercedes-Benz của Tiêu Nhất Thiên là đang đậu lẻ loi ở chế độ



The nên!



Bon ho thấy được chiec xe của anh rất rö! "Cut"



Một trong những tên tuong ho kia quay dầu mà liec nhìn về phía của Tiêu Nhất Thiên, nguoi đó cũng thuận miệng mà lên tiêng mång anh, với dụng ý là bảo Tiêu Nhất Thiên mau chóng lái xe ròi di, anh ở đây chỉ khiên bọn họ cảm thấy chưóng måt mà thoi!



Đối với lời này của tên kia! Tiêu Nhất Thiên làm như không nhìn thấy!



Với thực lực minh cảnh hiện tại của Tiêu Nhất Thiên, chỉ cần anh không chủ động để lộ ra hơi thở của chính anh thì ba tên hổ tướng lớn kia sẽ chẳng thể phát hiện ra bất cứ điều gì khác thường!



Mà Tiêu Nhất Thiên!



Cũng không vội vàng đi ra giết chết ba người bọn họ! Nguyên nhân rất đơn giản!



Đoàn Anh Tú và Tô Tử Lam cũng đã sắp đến đây rồi, nếu bây giờ mà Tiêu Nhất Thiên bước ra ngoài giao chiến với bọn họ, một khi bị Đoàn Anh Tú thấy được cảnh này, thì con mẹ nó nhất định anh ta sẽ chạy trốn dọc theo con đường cao tốc này, hoàn toàn không chịu dừng xe lại!



Lại càng không chủ động quẹo xuống đường cao tốc!



Vậy nên!



Tiêu Nhất Thiên vẫn tiếp tục chờ đợi!



Chờ sau khi đám người của Đoàn Anh Tú tới, điều kiện tiên quyết chính là bảo đảm cho sự an toàn của Tô Tử Lam và Tô An Nhiên. Khi đó anh sẽ giết chết cả bọn họ và tam tên đại hổ tướng kia trong một lần!



Trước khi tiến vào bậc minh cảnh, Tiêu Nhất Thiên đã có khả năng một mình chọi ba tên cường giả bậc ám cảnh viên mãn rồi!



Bây giờ!



Cho dù ba tên hổ tướng lớn này và năm người bên phe Đoàn Anh Tú có liên thủ lại thành tám người, thì Tiêu Nhất Thiên cũng năm chác được phần thắng trong tay, giữ lại được tính mạng của bọn họ!



Một người cũng đừng hòng trốn thoát!



"Mày, con mẹ nó!"



Thấy Tiêu Nhất Thiên tỏ ra thờ ơ như vậy, tên hổ tướng kia lập tức nổi giận đến tím tái mặt mày, sau đó tên ấy giơ tay lên mà vỗ một cái vào đầu con hổ vẫn đen. Lúc này, con hổ vằn đen liếc nhìn Tiêu Nhất Thiên mà rống lên một tiếng, rồi nó chợt lao tới chỗ của anh!



Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK