Họ Tiêu!
Lúc lão quái một mất nói ra chữ "Tiêu", đồng tử của Tiêu Nhất Thiên khẽ co lại một chút, trong nhất thời anh chợt thay đổi sắc mặt, ngay cả tính cách điểm đạm thường ngày của anh cũng không thể kiêm chế trái tim run rẩy một cách kịch liệt này lại được
Chẳng lẽ là bố sao?
Trước đây Tiêu Nhất Thiên và mẹ của mình là Đỗ Thanh Trúc quay trở về thành phố Hải Phòng thăm viếng đã bị vào tù oan, sau khi bố cậu là Tiêu Thanh Sơn biết, ông đã suy nghĩ cách để cứu bọn họ thoát ra, nhưng bà cụ Tiêu vẫn phái người tập kích ở giữa đường. May mà được người của điện Huyền Vương xuất hiện cứu Tiêu Thanh Sơn một mạng, cũng đưa ông rời khỏi nước Đại Hạ, từ đó trở về sau chẳng có bất kỳ tin tức nào nữa!
Thoáng chốc đã gần sáu năm rồi!
Hiện tại!
Tiêu Nhất Thiên trải qua vô ngàn khó khăn, cuối cùng cũng được tiến vào nhóm minh cảnh, bắt tay vào việc điều tra điện Huyền Vương. Cuối cùng tra ra được một vài tung tích đầu mối, nghe thấy những manh mối liên quan đến người bố Tiêu Thanh Sơn của mình, chuyện này làm sao mà không khiến anh kích động vui mừng được cơ chứ?
Hơn nữa!
Trong thời gian mười năm trở lại đây, lão quái một mắt đã hoàn thành giai đoạn thí nghiệm thứ nhất trên tám người, chỉ cần Tiêu Nhất Thiên nhắc đến nước Đại Hạ, dường như ông ta chẳng cần nghĩ ngợi gì nhiều mà lập tức nói ra người "họ Tiêu" kia, có vẻ như người "họ Tiêu" đó có ấn tượng vô cùng sâu sắc đối với ông ấy! "Lão già! Ông.."
Lão quái Một Mắt dễ dàng nhìn ra dáng vẻ khác thường của Tiêu Nhất Thiên, thế là dè dặt cẩn thận hỏi: "Cậu... bị sao vậy?" "Không sao!"
Tiêu Nhất Thiên hít một hơi thật sâu, đè nén lại những cảm xúc đang dâng trào cuồn cuộn trong mình, anh trầm giọng hỏi: “Tên của người họ Tiêu đó là gì?" "Ha?"
Lão quái một mắt hơi sửng sốt, đầu tiên hỏi nước Đại Hạ có phần của điện Huyền Vương hay không, ngay sau đó lại hỏi trong tám người kia có người của nước Đại Hạ hay không. Hiện giờ còn hứng thú với người đó đến như vậy, cộng thêm biểu cảm và phản ứng khác thường của Tiêu Nhất Thiên, lão quái một mắt không ngốc, có thể ý thức được rõ ràng chuyện này có gì đó không đúng!
Hình như...
Chàng trai xảo quyệt trước mắt này quan tâm đến nước Đại Hạ một cách hơi quá đáng rồi đấy nha!
Chẳng lẽ...
Trong đầu lão quái một mắt bắt đầu suy nghĩ ra một vài suy nghĩ, nhưng mà ông ta cũng chỉ dám nghĩ mà thôi chứ không dám nói lung tung ra, cũng chẳng dám hỏi bậy bạ, chỉ có thể thành thật trả lời: "Tiêu Thanh Sơn!" "Người đó tên là Tiêu Thanh Sơn, là người của dòng họ Tiêu ở kinh đô nước Đại Hạ!" "Đừng lừa gạt tôi!" "Năm đó điện chủ Hình nhận được mệnh lệnh của tôn chủ Ngưu Sát, sai tôi đưa người lẻn vào nước Đại Hạ, tiễn Tiêu Thanh Sơn quay trở về trong âm thầm. Hành động lần đó tương đối đặc biệt cho nên tôi nhớ rất rõ ràng, khi chúng tôi tìm được Tiêu Thanh
Sơn, lúc ấy ông ta đang bị người vây giết, nếu như chúng tôi mà đến chậm một bước thì e rằng chỉ có thể tìm được thi thể của ông ấy thôi..."
Tiêu Thanh Sơn!
Thật sự là bố Tiêu Thanh Sơn!
Lời nói của lão quái một mắt xác nhận sự suy đoán của Tiêu Nhất Thiên đã đúng, chuyện này khiến cho trái tim của Tiêu Nhất Thiên càng co đập mạnh mẽ hơn nữa! "Đặc biệt sao?"
Tiêu Nhất Thiên hỏi: "Đặc biệt chỗ nào?"
Lão quái một mắt vội đáp: "Có lẽ cậu không biết, vật thí nghiệm mà điện Huyền Vương tìm, đa phần toàn bộ đều là cao thủ vô cùng hoàn hảo. Bởi vì dưới tình huống bình thường thì chỉ có cao thủ hoàn hảo mới có thể chịu đựng được sự ăn mòn của chất độc kia, sẽ không chết quá nhanh! "Tiêu Thanh Sơn cũng là một ngoại lệ! "Tôi nhớ rất rõ ràng, khi chúng tôi tìm thấy ông ấy. Sức mạnh phía sau của ông ấy chỉ là một mảng tối tâm, theo lý mà nói còn chẳng phù hợp với tiêu chuẩn của điện Huyền Vương!” "Hơn nữa!" "Tôn chủ Ngưu Sát tự mình hạ lệnh, điểm tên, muốn bắt ông ấy, khoảng cách giữa thành Thanh Thuỷ với nước Đại Hạ gần nhất cho nên vốn đĩ nhiệm vụ lùng bắt giao cho chúng tôi lần đó không tiến hành thí nghiệm giai đoạn thứ nhất ở nơi này, mà trực tiếp bị người của tôn chủ Ngưu Sát phái tới mang đi!" "Tôi ở bên cạnh điện Huyền Vương nhiều năm như vậy cũng chỉ gặp chuyện như thế một lần quả là quá vô lý, cho nên sau chuyện đó điện chủ Hình kêu tôi âm thầm điều tra thân phận của Tiêu Thanh Sơn, tôi mới biết ông ấy có một đứa con trai họ Tiêu tên Nhất Thiên, chính là người trấn giữ nước Đại Hạ Bắc Cảnh, sói vương bắc cảnh uy danh hiển hách!" "Tôi có nghe nói!" "Mạch máu và thiên phú của người tên Tiêu Nhất Thiên này đều vượt xa người thường, từ sau khi xuất ngũ khỏi Bắc Cảnh, chưa đến ba mươi tuổi mà cậu ấy đã có thể tiến vào nhóm minh cảnh rồi!" "Tôi cũng đã nghe nói!" "Hoàng chủ tiền nhiệm Đế Khâm của nước Đại Hạ đã chết, hoàng chủ tiền nhiệm Đế Uyên đã chết trước trước đó nữa, lại thêm tình cảnh hiện tại của nước Đại Hạ, tất cả đều có liên quan đến Tiêu Nhất Thiên!" "Cho nên!" "Tôi nghĩ mạch máu của Tiêu Nhất Thiên được thừa hưởng từ Tiêu Thanh Sơn, nếu như con trai có thiên phú đến biến thái như này rồi thì hẳn mạch máu của người bố tên Tiêu Thanh Sơn này cũng tuyệt đối chẳng tệ gì đâu, chắc chắn tôn chủ Ngưu Sát đã biết chuyện gì đó rồi nên mới điểm danh muốn bắt ông ấy đi. Đọc truyện mới nhất tại Vietwriternet
Ham muốn sống sót của lão quái một mắt rất mạnh, cho nên bản tính ông ta rất thành thật, quả thực là không biết sẽ không nói, còn nếu biết gì thì sẽ nói nấy. Tựa như chuyện bản thân biết đều nói ra hết, trong đó có một phần Tiêu Nhất Thiên vốn đã biết trước, như vậy có thể dễ dàng kiểm chứng với nhau! "Thì ra... "Là thế này sao?"
Nghe xong lời kể lại của Lão Quái Một Mắt, Tiêu Nhất Thiên ngẫm nghĩ trong chốc lát rồi truy hỏi: "Sau khi Tiêu Thanh Sơn bị người của tôn chủ Ngưu Sát đưa đi rồi sao nữa? Còn có tin tức gì liên quan đến ông ấy nữa không?"
Hiện tại tung tích của Tiêu Thanh Sơn mới là chuyện mà Tiêu Nhất Thiên quân tâm nhất!
Nhưng mà!
Lão quái một mắt lại lắc đầu nói: "Giống như bảy người khác vậy, bị đưa đi, rồi bốc hơi khỏi thế gian!"
Choang!
Đáy lòng căng thẳng hồi hộp của Tiêu Nhất Thiên như nổ vang lên!
Xem ra!
Muốn cởi chuông thì nhất định phải do người buộc chuông tháo ra, bố Tiêu Thanh Sơn bị tôn chủ Ngưu Sát hạ lệnh bắt đi, nếu như muốn tìm được tung tích của Tiêu Thanh Sơn thì cần phải ra tay trên người tôn chủ Ngưu Sát mới được!
Địa vị của lão quái một mắt trong điện Huyền Vương vẫn còn quá thấp, chuyện biết được quá ít!
Thế nên!
Tiêu Nhất Thiên dời trọng tâm câu chuyện hỏi: "Dựa vào những gì mà tôi biết, người của điện Huyền Vương các ông tinh thông dược đạo, không chỉ đang làm thí nghiệm trên vài cơ thể sống mà còn bí mật nghiên cứu ra rất nhiều thuốc dược bí mật thần kỳ cổ quái!" "Ví dụ như..." "Sau khi sử dụng thuốc dược bí mật đó sẽ có thể khiến cho con người ẩn giấu được cảnh giới của bản thân!" "Đúng không?"
Dựa vào thực lực hiện tại của Tiêu Nhất Thiên, nếu muốn lẻn vào trung tâm của điện Huyền Vương, không chỉ cần phải che giấu thân phận của mình mà còn phải che giấu cảnh giới của mình nữa. Hơn nữa buộc phải "ẩn giấu thực lực" trước đó nữa, chỉ cần có thể che giấu minh cảnh xuống cao thủ, nếu như đụng phải ngài quốc sư, Hoa Tuấn Vũ, hay thậm chí là tôn chủ Ngưu Sát, e rằng vừa liếc mắt đã bị bọn họ nhìn thấu! Cập nhật chương mới nhất tại Truyện8 8.net
Đây!
Cũng là một trong những nguyên nhân mà Tiêu Nhất Thiên muốn diệt đi thành Thanh Thủy! "Thuốc dược bí mật sao?"
Lão quái một mắt lấy làm kinh hãi, trong lòng tự nhủ ngay cả chuyện thuốc dược thần bí anh cũng biết, cậu chàng này quả nhiên là sớm đã có âm mưu tính kế cố ý để cho ông ta đưa anh vào đây!
Chết tiệt!
Đây là lấy mình ra để làm súng mà!
Hơn nữa!
Liên tưởng đến Tiêu Nhất Thiên ẩn giấu thực lực của mình một lần rồi đến ba lần, lòng Lão Quái Một Mắt thay đổi thật nhanh nhịn không được mà oán thầm: "Chẳng lẽ cậu có thù với điện Huyền Vương à?" "Có!" "Quả thực là có!"
Lão quái một mắt không do dự lập tức sờ tay vào ngực lấy một cái bình sứ nhỏ màu trắng hoa xanh ra, đưa cho Tiêu Nhất Thiên, ý bảo: "Mời cậu xem, thứ mà cậu nói chắc là thuốc này!" "Thuốc này tên là Nhất Lạp Ấn, hiệu quả sau khi dùng nó sẽ có thể duy trì trong vòng nửa tháng. Trong nửa tháng đó nếu cậu chủ động làm lộ thực lực thật sự của mình, chỉ cần đối phương không phải là cao thủ đẳng cấp cao hơn cậu hai cảnh giới thì tuyệt đối không thể nhìn ra được bất kỳ điều khác thường nào! "Vừa nãy tôi có nói, mỗi lần chúng tôi tìm một người hoàn thành giai đoạn thí nghiệm thứ nhất, tôn chủ Ngưu Sát đều sẽ phái người đến đây để mang người đi, đồng thời cũng tặng cho chúng tôi một vài phần thưởng!" "Đây là thuốc dược bí mật từ phần thưởng quý báu của tôn chủ Ngưu Sát!" "Điện chủ Hình phụ trách trấn giữ phần điện, rất ít khi đi ra ngoài, còn tôi thì phụ trách dụ dỗ những kẻ đáng thương của cảnh giới hoàn mỹ. Điện chủ Hình cho tôi năm hạt, tôi đã dùng hai hạt còn lại ba hạt toàn bộ đều năm ở đây..."
Thật ra!
Tôn chủ Ngưu Sát không ngừng ban thưởng loại dược thuốc bí mật này, nhưng mà Tiêu Nhất Thiên không nhắc đến thuốc dược bí mật khác, lão quái một mắt cũng không ngu ngốc mà đưa ra. Dù sao theo như những gì ông ta nói với mình, những thứ thuốc thần bí này vô cùng quý báu! "Hai cảnh giới sao?"
Tiêu Nhất Thiên tiếp nhận bình sứ nhỏ từ tay ông ta, dùng mắt đánh giá vài lần, hoài nghi nói: "Là như thế nào?" "Cũng có thể nói!"
Lão quái một mắt vội vàng giải thích: "Nếu như tôi không nhìn sai thì hiện tại thực lực của cậu đang là
Nhất Cảnh Minh Khí, cho nên nếu như cậu dùng thuốc này thì bất luận có giả vờ thành loại cảnh giới nào đi chăng nữa, cho là ám cảnh ban đầu cũng được, ám cảnh viên mãn cũng được, chỉ có người đạt được Tam Cảnh Minh Đức mới có thể nhìn thấu cảnh giới thật sự của cậu mà thôi, nói ra thì toàn bộ trăm nước trên mặt đất này, những cao thủ siêu cấp đó hẳn là chỉ có một mình chủ tổng điện của điện Huyền Vương mới có khả năng có mà thôi!" "Ngoại trừ chủ tổng điện, thì dù là Thập nhị Quỷ Sát Nhị Cảnh Minh Tâm cũng không được!" "Tôi nghe nói!" "Những loại thuốc dược bí mật này là do chủ tổng điện tự mình luyện chế mà thành, cho nên chỉ có mình ông ấy mới có thể nhìn thấu, thứ này vô tác dụng trước mặt ông ấy!"
Nghe vậy!
Tiêu Nhất Thiên không khống chế được mà vui vẻ ra mặt, bởi vì đây chính là hiệu quả mà anh mong muốn, có thể giấu được Thập nhị Quỷ Sát Nhị Cảnh Minh Tâm là quá đủ rồi!
Nhưng mà!
Lão quái một mắt nói như vậy, Tiêu Nhất Thiên đương nhiên sẽ không ngốc nghếch mà tin tưởng hẳn vào ông ta!
Vì vậy!
Đột nhiên Tiêu Nhất Thiên ngồi xổm người xuống, lấy một hạt thuốc từ trong bình sứ nhỏ ra trực tiếp nhét vào miệng của lão quái một mắt. Ngược lại anh muốn xem xem, "một viên thuốc bí mật" này rốt cuộc có thần kỳ như lời lão quái một mắt đã nói hay không, rốt cuộc có thể che đậy được ánh mắt của các cường giả minh cảnh hay không...