Tiêu Nhất Thiên nhìn có vẻ đang tấn công hai cường giả Minh Cảnh, nhưng trên thực tế cũng đang nhân cơ hội tấn công những thành viên của điện Huyền Vương xung quanh đó, không còn cách nào, Tiêu Nhất Thiên không phải là tôn chủ Ngưu Sát, những thành viên trong điện Huyền Vương đối với anh mà nói, cũng không phải là người của mình!
Ngược lại.
Là kẻ thù!
Điện Huyền Vương ở mảnh đất trăm quốc gia đã làm đầy rẫy những chuyện xấu xa, nghiệp chướng ngất trời, đã là người gia nhập điện Huyền Vương, không một ai là vô tội, đều phải trả giá cho những gì mình đã làm!
“Tôi khinh!”
Nhìn thấy một búa một rìu đột nhiên lao về phía mình, sát khí đùng đùng, đồng tử của hai cường giả Minh Cảnh đang tàn sát những thành viên ở điện Huyền Vương lập tức giãn to, mồ hôi tuôn ra, lông tơ trên toàn thân bỗng chốc lần lượt dựng lên, nhịn không được tức giận hét mắng một tiếng, sau đó lại thúc đẩy tốc độ của bản thân lên tới cực điểm, không chút do dự vung chân bỏ chạy.
Ầm!
Ầm!
Ở khoảng cách trăm mét, trong nháy mắt, một búa một rìu đã rơi xuống, tựa như Thái Sơn đè đầu, khiến người ta khó có thể kháng cự, tuy rằng thời gian ngắn ngủi, nhưng hai cường giả Minh Cảnh vẫn hóa thành hai đường dư cảnh, vẫn né tránh được
Bùm!
Bùm!
Ngay sau đó là hai tiếng nổ định tai nhức óc, một cái búa và một cái rìu lần lượt rơi xuống giữa đám người, tốc độ của hai cường giả Minh Cảnh cực kỳ nhanh, may mắn chạy thoát, nhưng những thành viên của điện Huyền Vương lại không có tốc độ và sự may mắn của bọn họ, Minh Kình ngang dọc, giống như một luwoix giao giết hết sự sống, điểm nổ là vùng trung tâm, hướng ra xung quanh.
Bắn ra xa, kèm theo tiếng ‘a a a kêu gào thảm thiết, trong nháy mắt, mười mấy thành viên của điện Huyền Vương như cá ao bị vạ lây, mất mạng ngay tại chỗ, thành vong hồ dưới búa, âm hồn dưới rìu, thê thảm không thể tả được!
Những thành viên còn lại của điện Huyền Vương đều bị cảnh tượng này làm cho kinh hoàng tột độ, sợ muốn tè dầm!
Rõ ràng!
Là thuộc hạ của tôn chủ Ngưu Sát, bọn họ biết tôn chủ Ngưu Sát từ trước đến nay lòng dạ độc ác, nhưng cũng không bao giờ nghĩ rằng, tôn chủ Ngưu Sát lại ác đến mức độ như vậy, để loại trừ hai cường giả Minh Cảnh, không ngại kéo bọn họ chịu tội thay, xem bọn họ giống như kiến, căn bản không để sống chết của bọn họ vào mắt.
Tuy nhiên!
Tuy nhiên Tiêu Nhất Thiên không để cho bọn họ có thời gian kinh ngạc và cơ hội tức giận, không đợi bọn họ xoa dịu tinh thần, thì lại có hai vũ khí thần binh dưới sự bao bọc của Minh Kình mạnh mẽ, hung tợn lao tới vị trí của hai cường giả Minh Cảnh để giết
Tình hình hiện tại.
Gương mặt của hai cường giả Minh Cảnh đều xanh mét, trong lòng run lên kịch liệt, lại một lần nữa hóa thành hai đường dư ảnh điên cuồng chạy trốn, đồng thời nhịn không được nhìn về phía Tổ Kỳ Sơn hét lớn: “Tinh chủ đại nhân! Cứu mạng! Cứu mạng!”
So với những người ở điện Huyền Vương, hai người bọn họ có ưu thế cảnh giới hỗ trợ, tốc độ nhanh lên không ít, nhưng so với tốc độ tấn công của Tiêu Nhất Thiên, lại chậm hơn nhiều, tránh được một lần đã là may mắn, mạng lớn, nào có thể chịu được tất cả sự đuổi đánh đến cùng của Tiêu Nhất Thiên?
Bên cạnh đó!
Luôn né tránh cũng không phải là cách, nếu làm như vậy thêm vài lần nữa, bọn họ nhất định sẽ bị Tiêu Nhất Thiên giết chết trên không!
“Điên rồi!”
Tổ Kỳ Sơn vô cùng tức giận, hai cường giả Minh Cảnh đó đều là những người có năng lực bên cạnh ông ta, ông ta tất nhiên sẽ không tròn mắt nhìn Tiêu Nhất Thiên giết hai cường giả Minh Cảnh như vậy!
Ngay sau đó!
Vừa hét lên một tiếng, người Tổ Kỳ Sơn bay lên không trung, bay tới vị trí ngang với Tiêu Nhất Thiên, lơ lửng trên không, nghiến răng nói: “Cậu thật sự không đếm xỉa đến lời tôi nói à!”
Đúng vậy!
Tóm lại, đã biết rất rõ không phải là đối thủ của Tôn Thiên Sơn, vì sự an toàn của bản thân, Tiêu Nhất Thiên đáng ra nên chạy trốn để giữ mạng ngay từ đầu, nhưng, Tiêu Nhất Thiên lại làm ngược lại, so với tàn sát khi trước càng điên cuồng hơn, như thể muốn tự tay nổ tung núi Ngưu Đầu, phá hủy hang ổ của chính mình!
Đây là điều mà Tôn Thiên Sơn có nằm mơ cũng không nghĩ tới!
Không phù hợp với lẽ thường!
Tiêu Nhất Thiên lại liếc nhìn Tổ Kỳ Sơn, hừ lạnh: “Thứ ông muốn làm trước đó, không phải là muốn tìm người chôn cùng đồ đệ Trữ Hoa của ông sao? Vậy bổn tọa sẽ cho ông được như ý nguyện, để bọn họ chôn cùng!”
Vù!
Vù!
Khi giọng nói rơi xuống, tay trái của Tiêu Nhất Thiên nắm lấy Lý Trâm Anh, tay phải đột nhiên phất một cái, lại thêm một cái! Khá lắm... trong nháy mắt lại có hai vũ khí thần binh xé tan không trung, đến giết hại cường giả Minh Cảnh và những thành viên ngày càng ít ỏi của điện Huyền Vương!
Giết điên cuồng!
Tiêu Nhất Thiên thật sự giết một cách điên cuồng!
Hai cường giả Minh Cảnh cũng tốt, những người của điện Huyền Vương cũng được, toàn bộ đều là mục tiêu tàn sát của anh ấy, có thể giết nhiều hơn một người, thì giết nhiều hơn một người, với tâm trạng như vậy, tất nhiên sẽ không có bất kỳ mối lo lắng nào!
“Sư tôn!”
Lý Trâm Anh nhất thời nhìn chằm chằm Tổ Kỳ Sơn, lại nhắc nhở bên tại anh: “Thân phận của hai người đó không bình thường, là cánh tay trái và tay phải của Tổ Kỳ Sơn, Tổ Kỳ Sơn vô cùng coi trọng bọn họ!”
“Đặc biệt là người bên trái kia, tên là Tổ Kỳ Duyệt, là anh em ruột của Tổ Kỳ Sơn!”
“Cho nên!”
“Sư tôn có thể tránh các mũi nhọn, đặt mục tiêu lên Tổ Kỳ Duyệt, chỉ cần Tổ Kỳ Duyệt nằm xuống, nhất định sẽ khiến Tổ Kỳ Sơn đau lòng không muốn sống..."
Lý Trâm Anh trốn sau người Tiêu Nhất Thiên, giống như một kẻ phiền toái, không ngờ rằng, đôi mắt âm dương của cô ấy lại đóng vai trò quyết định đến hành động của Tiêu Nhất Thiên, chính vì viết được những suy nghĩ trong lòng của Tổ Kỳ Sơn, có thể dự đoán những bước đi tiếp theo của Tổ Kỳ Sơn, cho nên Tiêu Nhất Thiên mới dám ra tay điên rồ như vậy khi sức mạnh đã yếu!
“Được!”
Tiêu Nhất Thiên gật đầu!
Chiu!
Cũng vào lúc này, âm thanh xé rách không trung truyền đến, Tổ Kỳ Sơn thấy Tiêu Nhất Thiên không muốn buông xuôi, đột nhiên hóa ra một tia chớp điện, lao thẳng tấn công về phía Tiêu Nhất Thiên, rõ ràng là muốn bắt đầu một trận đấu gần, làm vướng víu Tiêu Nhất Thiên, khiến Tiêu Nhất thiên không có cách nào rảnh tay để đối phó với hai người của Tổ Kỳ Duyệt!
“Sư tôn, mau lùi lại!”
Lý Trâm Anh đã đọc được kế hoạch của Tổ Kỳ Sơn trước một bước, Tiêu Nhất Thiên đã có sự chuẩn bị, tất nhiên sẽ không để Tổ Kỳ Sơn đạt được mục đích, ngay sau đó, Tổ Kỳ Sơn di chuyển trong nháy mắt, đồn thời Tiêu Nhất Thiên cũng di chuyển!”
Chiu!
Tiêu Nhất Thiên mang Lý Trâm Anh lao xuống dưới, né tránh Tổ Kỳ Sơn, rồi lao thẳng về phía Tổ Kỳ Duyệt ở phía trước bên trái, mặc dù thời gian Tiêu Nhất Thiên gia nhập Nhị Cảnh Minh Tâm không lâu, bản thân so với Tổ Kỳ Sơn vẫn còn kém một chút, nhưng tốc độ vẫn luôn điểm mạnh của Tiêu Nhất Thiên, ngay cả khí mang theo Lý Trâm Anh, cũng không chậm chút nào, cố gắng bỏ xa Tổ Kỳ Sơn hơn mười mét.
Hơn nữa!
Trong khi đang sà xuống, Tiêu Nhất Thiên đã thuận tay ném một thần binh xuống đuổi giết Tổ Kỳ Sơn, để làm giảm tốc độ đuổi theo của Tổ Kỳ Sơn, mặc dù những vũ khí thần binh này quý giá, tuy nhiên, cũng không phải của bản thân Tiêu Nhất Thiên, lại không được mang theo, cho nên hỏng thì cứ hổng, Tiêu Nhất Thiên một chút cũng không thấy lãng phí!
“Tôi thả xuống đồ chết tiệt!”
Nhìn thấy Tiêu Nhất Thiên giống như một quả đạn pháo, lại xông về hướng mình, Tổ Kỳ Duyệt cách phía trước bên trái một trăm mét, đột nhiên bị dọa đến da đầu tê liệt, không ngừng rên rỉ, chạy trốn trong tuyệt vọng!
Ngay sau đó!