Mục lục
Sói vương bất bại Full dịch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 281. Kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu, sự phẫn nộ của người nhà họ Tiêu.




Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net



Vụ nổ vừa rồi quả thực có chút kịch tính!



Cũng may Tiêu Nhất Thiên đã chính thức tiến vào Minh cảnh, nếu không, trước khi phá đi sự rào cản gặp phải quả bom thì không bị



bom giết, nhưng mà có thể bị thương!



Mà hiện tại!



Bình yên vô sự!



Nguyên vẹn không bị tổn hại!



Tiêu Nhất Thiên mang theo bảo đạo Lang Đồ, đi đến bên cạnh bà



cụ, nhìn xuống bà ta, chĩa lưỡi dao sắc vào cổ bà, ngâm nga nói: "Bà. Còn có thủ đoạn nào khác không?"



Bà cụ tái mặt, khóe miệng có vết máu!



Đôi mắt nhìn Tiêu Nhất Thiên vẫn đầy sát khí nồng đậm, thay vì



cầu xin, bà ta nghiến răng nghiến lợi nói: "Cậu không thể giết tôi!"



"Về chuyện năm năm trước, tôi có câu trả lời mà cậu muốn!"



"Tôi chết rồi!"



"Cậu sẽ không bao giờ tìm ra được sự thật !!"



Không thể không thừa nhận!



Mặc dù bà ta độc ác và tàn nhẫn nhưng bà ta rất thông minh, bà ta biết Tiêu Nhất Thiên muốn gì, và bà ta biết mình phải mặc cả



những gì để cứu lấy mạng mình!



Cho nên!



Ngay cả khi thua cuộc



Thất bại hoàn toàn!



Bà ta cũng phải oai phong lẫm liệt!



Bà ta đang đánh cược!



Đặt cược Tiêu Nhất Thiên sẽ không giết bà ta, không dám giết bà



Ít nhất!



Bây giờ sẽ không!



Bây giờ vẫn không dám!



"Thế à?"



ta! Tiêu Nhất Thiên không chút do dự, giơ cái dao trong tay lên, nhấc báo đao Lang Đồ, đâm thẳng vào bà cụ!



"Cậu!!!"



Trong phút chốc, bà ta trợn tròn måt!



Tràn đầy kinh hãi!



Không còn có thứ gì gọi là tự tin của lúc trước!



Hoảng loạn!



Tiềm thức muốn mở miệng cầu xin!



Nhưng!



Muộn rồi!



Tiêu Nhất Thiên không cho bà ta cơ hội để nói lại, với một tiếng bang, lưỡi dao của bảo đao Lang Đồ đập vào đầu bà ta. Đập bà ta ngay tại chỗ!



Tiêu Nhất Thiên không giết bà ta!



Bởi vì bà ta nói đúng, Tiêu Nhất Thiên phải điều tra rõ sự thật về sự việc năm năm trước, thực sự từ chỗ bà ta cần một số câu trả lời!



Đây cũng là lý do tại sao tất cả những người con của nhà họ Tiêu, bao gồm cả Tiêu Quốc Nguyên, đều chết một cách thể thảm, chỉ có bà ta là người duy nhất sống sót đến cuối cùng!



Bà ta!



Đối với Tiêu Nhất Thiên mà nói, vẫn còn có giá trị!



Tiêu Nhất Thiên cúi xuống, cầm con bảo đao Lang Đồ trong tay phải, tay trái nắm lấy vai bà ta, giống như một con chó chết, mang theo bà ta đã bất tỉnh. Rời khỏi biệt thự nhà họ Tiêu!



Mục tiêu tiếp theo!



Nhà họ Lâm!



Lâm Ngạo Binh!



...



Ở một bên khác!



Hoắc Mãng và Đế Hạo mang theo người vội vàng chạy trên đường cao tốc, vừa mới khám nghiệm thân thể của Đoàn Anh Tú xong, liền nhận được điện thoại của lão phu nhân!



Biết tin!



Tiêu Nhất Thiên đến nhà họ Tiêu!



"Tên khốn kiếp!"



"Đêm nay nhất định phái lột sạch da của ngươi!!!"



Tận mắt chứng kiến những cái chết thảm thương của những con hổ vằn đen và con mãng xà đen, Hoắc Mãng càng tức giận, ý định



giết người cuồn cuộn ngất trời!!! Vút!



Sau khi biết được tung tích của Tiêu Nhất Thiên, Hoắc Mãng gào thét, không nói hai lời, cả người lần nữa hóa thành dư ảnh, thúc giục tốc độ đến cực điểm, gần như điên cuồng hướng về biệt thự nhà họ Tiêu!!



Thực tế



Lúc trước bà cụ từng doạ Tiêu Nhất Thiên, bà ta càng hoảng sợ!



Từ ngã tư đường cao tốc đến biệt thự của Tiêu Nhất Thiên, cách đó mấy chục km, cho dù với tốc độ của ám cánh viên mãn cũng phải mất ít nhất khoảng hai mươi phút!



Trong vòng mười phút?



Căn bản không có khả năng đến được!



Cho nên!



Khi Hoắc Mãng và Đế Hạo đem theo người vội vàng đến biệt thự nhà họ Tiêu, Tiêu Nhất Thiên đã đi rồi, bên ngoài biệt thự đã đông đúc người qua lại, náo nhiệt nói chuyện!



Người đông nghìn nghịt!



Ở thủ đô, nhà họ Tiêu có thể coi là một gia tộc lớn bậc nhất, tài sản thương mại vô cùng hùng hậu. Mối liên hệ giữa các cá nhân là vô cùng phức tạp, những đứa con của gia tộc còn là những cao thủ!



Tuy nhiên!



Ai có thể nghĩ tới!



Tối nay!



Chi qua một đêm, nhà họ Tiêu ở thủ đô đã hoàn toàn bị lật đổ!



Tất cả các cao thủ trong gia tộc đều bị chém! Trong số các gia tộc lớn ở kinh thành, sẽ không có nhà họ Tiêu!



Sau đêm nay!



Mất đi nơi trú ngụ của những cao thủ trong cõi tối tăm, chỉ dựa vào sự sống còn của người nhà họ Tiêu, ngay cả tài sản của dòng họ Tiêu ở trên khắp đất nước cũng không thể bảo toàn, sẽ bị đối thủ ăn



thịt, cướp đoạt và chiếm giữ!



Kẻ mạnh ăn hiếp kẻ yếu!



Những gì ở cái thế giới này điều hành, là luật rừng tàn nhẫn không có tình người!



"Cút ra!!!"



"Cút hết cho bản vương!!!"



Tiếng gầm của Hoắc Mãng giống như một tiếng sấm giận dữ, chói tai, khiến mọi người xung quanh hoảng sợ, chưa kịp nhường đường, Hoắc Mãng với khí thế giết người đã lao vào đám người!



Bup! Bụp bụp bụp bụp



Trong số những người đó, phần lớn đều là người bình thường đến xem náo nhiệt, làm sao có thể chịu được sự va chạm bừa bäi của một siêu cao thủ như Hoac Mạn của Minh cánh? Chỉ cần năng lượng hác ảm cường đại bộc phát ra khỏi cơ thể Hoắc Măng, liền gợi lên từng đợt gió, giống như gió mùa thu quét lá rung, hula la, tất cả mọi người xung quanh đều bay đi!



Trong nháy mắt, một đám lớn bay tới.



Một loi đi rộng chừng năm mét đột ngột được thông qua, những người xung quanh căn bản không nhìn thấy rő dáng vẻ của Hoắc Mäng trông như thế nào, Hoắc Mũng đã xông thẳng vào biệt thự nhà họ Tiêu rồi!



Để Hạo mang theo người, theo sát phía sau!



Bên trong biệt thự của nhà họ Tiêu!



Tiếng khóc xé lòng vang vọng cả bầu trời đêm, sau khi Tiêu Nhất Thiên rời đi, những người trong nhà lao ra chiến trường đây xác chết, gào khóc thảm thiết. Vừa tìm kiếm chồng, con trai và bố của mình!



Nhưng!



Bởi vì trận bom vừa rồi của bà cụ, trời sập đất sập, thay vì giết chết Tiêu Nhất Thiên thì rất nhiều xương cốt của con cháu nhà họ Tiêu đã bị nổ tung!



Trong sân chỉ có một cái hố khổng lồ, đường kính mười mét!



Mà trong cái hố khổng lồ đó!



Vẫn còn có một ngọn lửa đang cháy!



Còn có khói bốc lên!



Không khí tràn ngập mùi khét nồng nặc!



Mùi thật kinh tởm!



Nhìn qua thật bi thương!



Nhưng










Hoắc Mâng tràn đầy tức giận, đằng đằng sát khí đi tới. Hơn nữa, hắn giết người không ghê tay, lại không phải là người từ bi!



Cho nên!



Ngẫu nhiên liếc nhìn cảnh tượng thê thám trong biệt thự, Hoắc Mãng thản nhiên tủm lấy một người phụ nữ trạc ba mươi, gắt gao hỏi: "Tên khốn kiếp Tiêu Nhất Thiên kia ở đâu???"



Người phụ nữ này mắt đã sưng vì khóc!



Lúc này trái tim như đã chết!



Đối mặt với Hoắc Mãng người giống như dã thú. Đôi mắt cô ấy trống rỗng, thay vì hoảng loạn và sợ hãi, cô ấy chỉ lac đầu, nghẹn ngào nói: "Đì rồi.."

"Đã đi rồi...."



Hoắc Mảng hỏi: "Đi bao lâu rồi?"



"Anh ta đi đâu?"



Người phụ nữ nói: "Mười phút."



"Rốt cuộc đi đâu rồi..."



"Tôi không biết



Phich!



Hoắc Mãng ném người phụ nữ xuống đất, sau đó quay Đế Hạo ở phía sau, nghien răng nghiến lợi nói: "Điều tra!" đầu nhìn



"Để người của người đi tra!"



"Lập tức!"



"Ngay bây giờ!"



"Dù có lật tung thủ đô cũng phải tìm được tên khốn kiếp đó cho tôi!"



Đế Hạo gật đầu!



Lúc này!



Rất nhiều người nhà họ Tiêu đều nhận ra thân phận của Đế Hạo, vì vậy, không hẹn mà cùng vây quanh Đế Hạo, cách Đế Hạo vài mét quỳ xuống, khóc lóc nói: "Thái tử điện hạ!"



"Ông là thái tử điện hạ của Đại Hạ Quốc!"



"Hãy thay chúng tôi làm chủ!"



"Huhuhu..."



Nói xong!



Tuyệt vọng lạy Đế Hạo!



Về công!



Đế Hạo là thái tử đông cung của nước Đại Hạ, có trách nhiệm và nghĩa vụ duy trì công lý. Thay người dân nói rõ!



Về tư!



Lão phu nhân lúc trước đã nương tay với Đế Hạo rồi, bây giờ nhà họ Tiêu đã bị tiêu diệt, Đế Hạo nên cho bọn họ một lời giải thích!



Cho nên!



Đế Hạo trầm giọng nói: "Tên súc sinh Tiêu Nhất Thiên, ở thủ đô, dưới chân trời. Hắn ta thật sự đã làm chuyện tán tận lương tâm như



vậy, người và thần đều phẫn nộ, trời đất không tha!"



"Không chết!"



"Không đủ để an ủi lòng người!"



"Không chết!"



"Không đủ để an ủi vong linh của người nhà họ Tiêu!" "Mọi người yên tâm!"



"Nhân danh thái tử, tôi cam đoan với mọi người, nhất định sẽ bắt được tên súc sinh Tiêu Nhất Thiên, đưa ra công lý, cho mọi người một lời giải thích, cũng cho gia tộc đã chết của nhà họ Tiêu một lời giải



Một vài từ!



Nói ra thật dõng dạc hùng mạnh!



Oai phong liệt!



Mà!



Để Hạo tiếng như chuông lớn, cố tình nói to, lan rộng ra một vài mét, không chỉ ở trong biệt nhà họ Tiêu. Ngay cả đám người đứng



xem bên ngoài biệt thự cũng nghe rõ!



Hiển nhiên!



Điều mà Hạo giỏi nhất là chơi quyền lực và lấy lòng người, đây là mượn dao của Tiêu Nhất Thiên, nhân cơ hội này.



Lập uy!



Lập tín!



Muốn thiết lập một hình ảnh tốt trong trái tim của người dân ở thủ



Người chiến thắng!



Có được thế giới!



Tuy nhiên!



Điều mà Đế Hạo không ngờ là, nghe được lời hứa đầy ẩn ý và lời



tuyên bố đầy oai hùng của anh ta, những người nhà họ Tiêu quỳ xuống trước mặt anh không hề tỏ ra biết ơn như anh ta mong muốn!



Ngược lại!



Một trong những bà lão hét lớn: "Xin thái tử điện hạ xem xét!"



"Người chúng tôi muốn!"



"Người muốn



"Không phải Tiêu Nhất Thiên, mà là người cầm đầu nhà họ Tiêu,



lão phu nhân máu lạnh!"



"Là bà ta!"



"Chính bà ta đã tự tay giết chết con trai và cháu trai của chúng tôi, hủy hoại nền tảng của gia tộc nhà họ Tiêu chúng tôi. Làm tan nát cơ nghiệp của gia tộc nhà họ Tiêu chúng tôi!!!"



Giọng bà ấy cũng réo rắt!



Lời vừa dứt!



Bên ngoài biệt thự có một cuộc náo động giữa đám đông!



"Ô?"



đô! Đế Hạo tim đập thình thịch, lông mày lập tức cau lại, sắc mặt trở nên lạnh lùng, có chút không vui, trầm giọng hỏi: "Ý của bà là gì?" "Chẳng lẽ hung thủ xông vào biệt thự nhà họ Tiêu giết người.



Không phải Tiêu Nhất Thiên?" Ông ta vừa nói sẽ trừng trị nghiêm khắc Tiêu Nhất Thiên, báo thù



Đế Hạo rất khó chịu!



cho nhà họ Tiêu, lập tức nhảy ra một bà già chống lại ông ta, đây không phải là trước mặt mọi người, phá bỏ bục giảng của ông ta rồi tát vào mặt ông ta sao?



"Người giết người!"



"Là Tiêu Nhất Thiên không giả!"



Bà lão đó nói: "Tất cả mọi người trong thành phố đều biết, năm năm trước Tiêu Nhất Thiên bị lão phu nhân đuổi đi, tống vào nhà giam, bố cậu ta Tiêu Thanh Sơn biến mất, mẹ cậu ta là Đỗ Thanh Trúc chết thảm!"



"Cậu ta và nhà họ Tiêu của chúng tôi không đội trời chung!"



"Cho dù cậu ta không giết chúng tôi, chúng tôi cũng sẽ giết cậu ta, nhà họ Tiêu, chết trong tay kẻ địch, thua kém người ta, chúng tôi thua!"



"Chúng tôi thừa nhận!"



Nói đến đây, bà ta duỗi ngón tay của mình chỉ về xác chết ở khắp mọi nơi!



Sau đó!



Quay đầu lại, nói: "Tuy nhiên, những người nhà họ Tiêu hôm nay chết ở đây, có một số là do Tiêu Nhất Thiên giết. Phần lớn còn lại là



chết thảm thương bởi vũ khí giấu của lão phu nhân!"



"Là lão phu nhân ích kỷ, máu lạnh tàn nhẫn, tự tay hủy hoại tính mạng của những người nhà họ Tiêu này!"



"Vì thế!"



"Bọn họ bị chết oan!"



"Xin thái tử điện hạ thay chúng tôi làm chủ, đi tìm Tiêu Nhất Thiên. Về phần lão phu nhân, để bà ta quỳ trước mộ của những người nhà họ Tiêu này sám hối!!!"



Nói xong!



Bà lão quỳ dưới chân Đế Hạo, gục đầu xuống!



"Xin thái tử điện hạ thay chúng tôi làm chủ!"



"Xin thái tử điện hạ thay chúng tôi làm chủ!"



"Xin thái tử điện hạ thay chúng tôi làm chủ!"



Hầu như tất cả những người có mặt ở trong nhà họ Tiêu, đều chứng kiến cảnh tượng thảm thương và tận mắt chứng kiến hành vi để hèn của bà cụ. Vì vậy, sự căm ghét của bọn họ đối với lão phu nhân thậm chí còn vượt qua cả Tiêu Nhất Thiên!



Nhìn thấy cảnh này, mặt Đế Hạo trong phút chốc đen lại!



Đâm lao phải theo lao!



Xấu hổ vô cùng!



May mà!



Đúng lúc này, một người trong Ám Cánh Viên Mãn tiến lại nói nhỏ: "Điện hạ, vừa mới nhận được tin tức, Tiêu Nhất Thiên mang theo lão phu nhân đến nhà họ Lâm!"



Cập nhật chương mới tại Vietwriter.net

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK