Cho nên bây giờ còn chưa phải là thời điểm vạch mặt với Thân Đồ Già Thiên, Chủ tổng điện chỉ muốn để Thân Đồ Già Thiên xéo đi, ông ta bàn điều kiện với Thân Đồ Già
Thiên: "Tôi bảo ông cút, ông có thể như thế nào?" "Hoặc có lẽ là, tôi phải làm như thế nào thì ông mới nguyện ý cút đi?" "Không cần sao?"
Thân Đồ Già Thiên đương nhiên biết sự tức giận và bất đắc dĩ của Chủ tổng điện, thế là hơi ngừng lại một chút, sau đó lắc đầu nói: "Không! Ông cần! Theo tôi biết, mật Phượng Hoàng chính là thần vật, muốn luyện hóa nó làm sao có thể dễ dàng như vậy? Dù cho ông có tìm được biện pháp, thì quá trình luyện hóa cũng nhất định là hết sức nguy hiểm, không cẩn thận sẽ bị tẩu hỏa nhập ma, bị nó phản phê, lâm vào tình cảnh muôn đời muôn kiếp không trở lại được!"
Nói bóng gió chính là: "Chỉ cần tôi hơi động chút tay chân, ông thì mơ tưởng sẽ thành công! Làm không tốt, đừng nói là đột phá đến cảnh giới Chí Tôn, mà ngay cả tính mạng của ông đều khó mà giữ được."
Uy hiếp!
Đây đã là sự uy hiếp không che giấu chút nào. Hơn nữa! Như thế vẫn chưa đủ!
Không đợi Chủ tổng điện đáp lại, Thân Đồ Già Thiên liền nói tiếp: "Huống chi, đây là tổ địa của gia tộc Hiện Viên, Phong Cuồng ông dù không suy nghĩ cho mình, thì cũng phải suy nghĩ cho những người trong gia tộc Hiên Viên mới đúng!"
Đúng vậy!
Nếu như Chủ tổng điện không chịu thỏa hiệp, khăng khăng luyện hóa mật Phượng Hoàng, như vậy, xem như nhân vật cái thế Tam Cảnh Minh Đức, chỉ dựa vào một người Thân Đồ Già Thiên thì cũng đủ để diệt trừ gia tộc Hiên Viên trong khoảng thời gian ngắn rồi.
Thân Đồ Già Thiên đang cầm tính mạng của Chủ tổng điện và toàn bộ vận mệnh của gia tộc Hiên Viên để uy hiếp. "Ông dám!"
Trong nháy mắt, Chủ tổng điện đã triệt để tức giận vì lời nói của Thân Đồ Già Thiên mà quát to một tiếng, tiếng nói như tiếng sấm, toàn bộ không gian trong trận pháp cũng vì thế mà chấn rộng, thời điểm Thần Đồ Già Thiên đột nhiên xuất hiện, kỳ thực Chủ tổng điện cũng biết, chuyện luyện hóa mật Phượng Hoàng đã không ổn, Thân Đồ Già Thiên tuyệt đối sẽ không đứng nhìn trơ mắt ông ta đột phá cảnh giới Chí Tôn, hùng bá Cửu Châu, dù sao, nếu như đổi chỗ mà nói, khi Thân Đồ Già Thiên muốn đột phá cảnh giới Chí Tôn, thì ông ta cũng không chút do dự mà liều mạng ngăn cản.
Nhưng mà đối mặt với tiếng gầm thét của Chủ tổng điện, Thần Đồ Già Thiên cũng không có biểu hiện gì, mà càng cười rực rỡ hơn, cách không nói: "Hôm nay tôi đến đây, chẳng qua là muốn tìm Phong Cuồng ông để ôn chuyện một chút, đánh ván cờ mà thôi, Phong Cuồng ông cần gì phải như thế chứ?"
Uy hiếp xong, lại muốn đánh cờ!
Không thể không thừa nhận, ông già Thân Đồ Già Thiên này rất xấu, nhưng mà kẻ thù của kẻ thù chính là bạn bè, thấy Chủ tổng điện bị Thân Đồ Già Thiên bức bách đến tình cảnh như vậy, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Được cứu rồi!
Thật đúng là tình thế đột ngột xoay chuyển, nếu như Thân Đồ Già Thiên đến chậm hơn một chút, e rằng Tiêu Nhất Thiên đã chết ở nơi suối vàng, hồn về Cửu U. "Sư phụ"
Trái lại, tôn chủ Thìn Sát lại tức giận ngập trời, cắn răng nói: "Để mấy người chúng tôi ra ngoài ngăn lại ông ta, tranh thủ một chút thời gian cho sư phụ, chỉ cần sư phụ luyện hóa mật Phượng Hoàng thành công, lấy mạng chó của ông ta chỉ là tiện tay, dễ như trở bàn tay mà thôi!"
Thời gian!
Chủ tổng điện bây giờ cần nhất chính là thời gian "Đúng vậy!" "Để chúng tôi đi!" "Mạng của chúng tôi vốn chính là Chủ động điện cho, chúng tôi nguyện ý liều chết bảo vệ vì Chủ tổng điện!"
Tôn chủ Tý Sát, tôn chủ Hầu Sát và tôn chủ Mã Sát đều nhao nhao biểu lộ trung thành, mặc dù rất nguy hiểm, có thể thật sự sẽ chết, nhưng mà bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhắm mắt làm theo. "Các người ư? Không được...
Mà Chủ tổng điện lại lắc đầu, trầm giọng nói: "Với trạng thái bây giờ của các người, dù cho liên thủ thì e rằng cũng không phải là đối thủ, chỉ có thể không công nộp mạng mà thôi."
Nếu là trạng thái bình thường, nhóm người tôn chủ Thìn Sát liên thủ, liều mạng thì còn có thể ngăn lại Thân Đồ Già Thiên một lát, mà bây giờ, trong cơ thể của bọn họ đã tiêu hao rất nhiều máu tươi, sức chiến đấu đã mười không còn một, thì lấy cái gì mà đi ngăn cản nhân vật cái thế Tam Cảnh Minh Đức.
Người si nói mộng! "Thế thì..."
Tôn chủ Thìn Sát lo lắng, ông ta cũng là một thành viên của gia tộc Hiên Viên, trong mọi người ở đây, muốn nói người nào hy vọng nhìn thấy Chủ tổng điện luyện hóa mật Phượng Hoàng thành công, đột phá đến cảnh giới Chí Tôn nhất, ngoại trừ ông ta thì không còn có thể là ai khác. "Tôi tự mình đi!"
Giọng nói của Chủ tổng điện lạnh lùng đến cực điểm, giống như đến từ trong Cửu U Địa Ngục vậy, ông ta dặn dò: "Nửa tiếng! Nếu như tôi rời đi, trận pháp không gian chỉ có thể duy trì nửa tiếng!" "Cho nên tôi sẽ cố gắng hết sức kết thúc chiến đấu trong vòng nửa tiếng, trở về tiếp tục luyện hóa mật Phượng Hoàng." " Nếu như... Tôi nói là nếu như, nếu như trong vòng 11 nửa tiếng mà tôi chưa có trở về, trận pháp bị phá hủy, mật Phượng Hoàng cũng sẽ khôi phục lại như lúc ban đầu, nhưng mà mật Phượng Hoàng đã tiến vào trong cơ thể của Tiêu Thanh Sơn, muốn lấy ra ngoài cũng không được! "Đến lúc đó, mấy người các cậu ra tay, bảo vệ mật Phượng Hoàng và Tiêu Thanh Sơn, sau đó đánh chết hai người bọn họ!"
Dứt lời, Chủ tổng điện cúi đầu nhìn xuống Tiêu Nhất
Thiên và tôn chủ Xà Sát! . Ngôn Tình Sủng
Rõ ràng!
Cơ hội để luyện hóa mật Phượng Hoàng ngàn năm mới có một, dù cho ông ta gặp phải sự uy hiếp của Thần Đồ Già Thiên, Chủ tổng điện cũng không có ý định dễ dàng buông tha, ông ta còn có hơn nửa tiếng có thể sử dụng, còn có một tia cơ hội cuối cùng!
Mà muốn luyện hóa hoàn toàn mật Phượng Hoàng thì cần máu tươi của mười hai siêu cấp cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm làm phụ trợ, thiếu một thứ cũng không được.
Cho nên, Chủ tổng điện tạm thời lưu lại tính mạng của Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát, một khi thất bại, không thể giải quyết được Thân Đồ Già thiên ở trong nửa tiếng, không có cơ hội luyện hóa mật Phượng Hoàng, như vậy thì mạng của hai người Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát cũng đã mất đi tác dụng!
Đáng chém!
Vừa dứt lời, Chủ tổng điện đã đứng dậy, cơ thể bay lên không trung giống như một tia chớp giật, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ, xuất hiện ở bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm trên đỉnh đầu, bay ra ngoài không gian trong trận pháp.
Thấy thế
Sắc mặt của Đám người tôn chủ Thìn Sát, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát đều vô cùng ngưng trọng, trái tim hung hăng nhảy lên, Chủ tổng điện và Thân Đồ Già Thiên đánh nhau, thắng bại của một trận chiến này, là cơ hội của Chủ tổng điện, sai lại không phải là cơ hội của Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát.
Tiêu Thanh Sơn còn sống, mật Phượng Hoàng còn ở đây, mà Chủ tổng điện đã đi!
Nửa tiếng!
Chủ tổng điện muốn kết thúc chiến đấu trong vòng nửa tiếng, rồi trở về tiếp tục luyện hóa mật Phượng Hoàng, mà Tiêu Nhất Thiên đang suy nghĩ, nhất định phải nhanh chóng khôi phục Minh Kình đã tiêu hao gần hết trong đan điền của anh, tranh thủ trước khi Chủ tổng điện trở về, giết chết đám người tôn chủ Thìn Sát để cứu ra Tiêu Thanh Sơn, cướp đoạt mật Phượng Hoàng, sau đó chạy ra cái không gian trận pháp đáng chết này. "Phong Cuồng ông quả nhiên rất nghĩa khí"
Sau khi Chủ tổng điện rời đi không gian trong trận pháp, tiếng cười của Thân Đồ Già Thiên truyền cách không từ bên ngoài đến đây: "Nhìn xem, chính là bộ cờ đang dở dang này đã gây khó chịu cho tôi rất lâu rồi, Phong Cuồng ông chính là cao thủ đánh cờ, không bằng tôi và ông cùng nhau nghiên cứu kỹ một chút."
Nhưng mà khi Thân Đồ Già Thiên nói rất nghiêm túc, thì bị âm thanh nổi giận của Chủ tổng điện cắt đứt! "Nghiên cứu cái đồ chó nhà ông"
Chủ tổng điện bị chọc tức, thật sự đã tức giận, cơ nghiệp lớn ngàn năm ở gần ngay trước mắt, dễ như trở bàn tay thì nửa đường lại có một người giết ra muốn cướp cơm cháy, phá hư chuyện tốt của ông ta, bây giờ ông ta chỉ có nửa tiếng, làm sao còn có tâm tình đánh cờ với Thân Đồ Già Thiên. "Đùng!" "Đùng!" "Đùng!"
Không nói nhảm thêm một câu dư thừa gì, Chủ tổng điện vừa chửi thì âm thanh vang dội đã được truyền ra, tiếng mắng chửi của Chủ tổng điện vang ra, hai nhân vật cải thế Tam Cảnh Minh Đức ở bên ngoài không gian trận pháp triển khai ra một cuộc chiến đấu long trời lở đất.
Rất đáng tiếc!
Nhóm người Tiêu Nhất Thiên còn ở trong không gian của trận pháp, bởi vì trận pháp không gian ngăn cản, cho nên không thể nhìn thấy tình cảnh chiến đấu ở bên ngoài, chỉ nghe được không ngừng có tiếng "Đùng đùng!" trên đỉnh đầu, giống như từng trận sấm chớp, quả nhiên là đỉnh tai nhức óc, khiến cho người ta kinh ngạc lạnh người, không gian của trận pháp chỉ bị tác động bởi sức mạnh dư ra trong cuộc chiến đấu, thế mà đã chấn động muốn hủy diệt, giống như lúc nào cũng có thể bị phá hủy vậy. "Chuẩn bị chiến đấu!"
Sắc mặt của tôn chủ Thìn Sát rất nghiêm túc, bên ngoài chính là chiến trường của Tam Cảnh Minh Đức, ông ta không có tư cách tham dự, mà gắt gao phòng ngừa Tiêu Nhất Thiên, tôn chủ Xà Sát và mật Phượng Hoàng, đây là nhiệm vụ mà Chủ tổng điện giao cho ông ta, ông ta đương nhiên phải giữ gìn mật Phượng Hoàng cho an toàn, tùy thời chuẩn bị ra tay diệt trừ tôn chủ Xà Sát và Tiêu Nhất Thiên. "Vâng!" "Vâng!" "Vâng!"
Tôn chủ Tý Sát, tôn chủ Hầu Sát và tôn chủ Mã Sát đều nhao nhao nhìn về phía Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát, bốn đánh hai, sau đó lỡ may Chủ tổng điện không địch lại, thì tôn chủ Thìn Sát đối phó với Tiêu Nhất Thiên, mà ba người bọn họ chỉ cần vây quét một mình tôn chủ Xà Sát, so ra mà nói thì vô cùng an toàn, cho nên đáp ứng vô cùng dứt khoát.
Thời gian từng phút từng giây trôi qua
Một giây như một năm!
Hai mươi phút kế tiếp, cuộc chiến giữa Chủ tổng điện và Thân Đồ Già Thiên vẫn liên tục kéo dài, chưa bao giờ ngừng lại, từ đầu đến cuối đều không phân ra thắng bại.
Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Thìn Sát liều mạng khối phục Minh Kình trong cơ thể, chuẩn bị nghênh đón chiến đấu. "Hai viên đạn dược Thiên Linh"
Bên trong tiếng nổ vang, âm thanh Chủ tổng điện nổi giận đột nhiên truyền đến: "Cộng thêm năm viên đan dược Minh Đức! Mười viên đan dược Minh Tâm! Chỉ cần bây giờ ông dừng tay, nhanh chóng rời đi, thì tôi sẽ lập tức thực hiện lời hứa của mình!"
Rõ ràng!
Đánh mãi cũng không xong, mà khoảng cách nửa tiếng đã không xa, Chủ tổng điện sốt ruột, không có lòng tin có thể cầm xuống Thân Đồ Già Thiên trong vài phút còn lại, thế là quyết đoán thay đổi biện pháp, chủ động cầu hòa, đưa ra điều kiện của bản thân.
Đan dược Minh Tâm. Chính là đan dược phụ trợ cường giả Nhất Cảnh Minh Khí đột phá đến Nhị Cảnh Minh Tâm, vô cùng có hiệu quả, Tiêu Nhất Thiên đã từng dùng qua.
Đan dược Minh Đức. Chính là đan dược phụ trợ cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm đột phá đến Tam Cảnh Minh Đức. Mà đan dược Thiên Linh...
Tên như ý nghĩa, dù cho là nhân vật cái thế Tam Cảnh Minh Đức thì đan dược này cũng có tác dụng phụ trợ không nhỏ.
Chủ tổng điện có thể nói là cái toàn tài, ngoại trừ thực lực bản thân ông ta siêu cấp kinh khủng, thì còn là một đại sư trận pháp và đại sư đan dược, đan dược mà ông ta luyện chế đều rất có lực hấp dẫn đối với tất cả mọi người tu luyện,
Thân Đồ Già Thiên đương nhiên cũng không ngoại lệ Thật tình không biết. Sớm tại mười mấy năm trước, Thần Đồ Già Thiên không chỉ một lần cầu Chủ tổng điện lấy ra đan dược, kết quả toàn bị Chủ tổng điện từ chối, quan hệ giữa hai người mới vỡ tan, bây giờ mới có chuyện mười mấy năm không gặp!
Hai viên đan dược Thiên Linh, năm viên đan dược
Minh Đức, mười viên đan dược Minh Tâm...
Số lượng đan dược cao cấp như vậy đặt ở mười mấy năm trước mà nói, tuyệt đối là thứ mà Thân Đồ Già Thiên có nghĩ cũng không dám nghĩ, căn bản sẽ không có bất kỳ do dự mà lập tức đáp ứng.
Hết lần này tới lần khác!
Vật đổi sao dời, bây giờ đã không phải là mười mấy năm trước rồi, mặc dù những loại đan dược này vô cùng trân quý, mặc dù cơ hội như vậy thì chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, một khi bỏ lỡ thì sẽ không bao giờ lại có, nhưng mà nếu như so sánh với cảnh giới Chí Tôn mà nói, thì nhiều đan dược hơn nữa cũng không đủ để cho Thân Đồ Già Thiên thoả hiệp.
Cho nên "Ha ha ha..."
Thân Đồ Già Thiên đầu tiên là sửng sốt một chút, tiếp đó thì nở nụ cười nói: "Thật không nghĩ tới, từ trước đến nay Phong Cuồng ông coi trời bằng vung, thế mà cũng có ngày hôm nay, nguyện ý chủ động giao ra đan dược, xem ra chuyến đi này của tôi cũng không uổng đó chứ." "Chỉ là..." "Đáng tiếc, Phong Cuồng ông sớm biết có ngày hôm nay, thì cần gì phải làm như thế ở lúc trước? Trước kia tôi mong muốn mà không được, hôm nay Phong Cuồng ông muốn tặng đưa, nhưng mà tôi cũng không muốn nhận." "Đùng!"
Trong lúc hai người bọn họ đang nói chuyện, âm thanh vang dội kịch liệt vẫn đang kéo dài như cũ. "Vậy ông nói đi!"
Chủ tổng điện tức giận nói: "Chính ông nói đi, rốt cuộc thì ông muốn cái gì mới bằng lòng rời đi?" "Mật Phượng Hoàng!"
Thân Đồ Già Thiên không chút do dự nói: "Nếu tôi nói, tôi muốn mang đi mật Phượng Hoàng, không biết Phong Cuồng ông có muốn bỏ qua những thứ yêu thích hay không?" "Ông!"
Chủ tổng điện tức đến mức muốn nổ phổi. "Mẹ nó!" "Nếu để cho ông mẹ nó cầm đi mật Phượng Hoàng, ông đây còn luyện hóa cái đít à?"
Mà điều này chính là kết quả mà Thân Đồ Già Thiên mong muốn.
Rút củi dưới đáy nồi!
Mật Phượng Hoàng trong tay Chủ tổng điện, phương pháp luyện hóa mật Phượng Hoàng cũng ở trong tay Chủ tổng điện, dù cho lần này có thể ngăn lại Chủ tổng điện. "Như vậy lần sau thì sao? Lần sau nữa thì sao? Uy hiếp sẽ một mực tồn tại sao?"
Bởi vậy! Chỉ có mỗi người lấy một thứ, để Chủ tổng điện triệt để mất đi cơ hội luyện hóa mật Phượng Hoàng, thì Thân Đồ Già Thiên mới có thể yên tâm. "Ầm ầm!"
Ngay lúc này, có một tiếng động to lớn truyền đến, thời gian nửa tiếng đã đến, trận pháp không gian mất đi sự điều khiển của Chủ tổng điện trong thời gian dài đã triệt để bắt đầu hỗn loạn, giống như một toà nhà chọc trời sắp sụp đổ vậy!
Thấy thế. Chủ tổng điện tức giận đến muốn rách cả mí mắt, trái tim tan nát rồi, lửa giận trong lồng ngực càng bùng nổ đến cực điểm, nhìn chòng chọc vào Thân Đồ Già Thiên, điên cuồng quát lớn: "Cho ông mặt mũi, ông không muốn! Vậy hôm nay ông đây sẽ lấy cái mạng chó của ông!"
No!
Chủ tổng điện triệt để nổi
Trận pháp không gian bắt đầu sụp đổ, lần luyện hóa này đã triệt để thất bại, Chủ tổng điện cũng sẽ không còn điều kiêng kỵ gì nữa, chỉ còn lại lửa giận rất lớn, vừa mắng chửi xong, cả người ông ta hoá thành một tàn ảnh sấm chớp vọt mạnh về phía Thân Đồ Già Thiên! "Không phải muốn đánh sao?" "Được!" "Hôm nay ông đánh sẽ đánh với ông một trận thống khoái!" "Không chết không thôi!"
Đồng thời! Chủ tổng điện cũng không quên ra lệnh với đám người tôn chủ Thìn Sát ở trong không gian của trận pháp: "Bảo vệ tốt mật Phượng Hoàng! Giết Tiêu Nhất Thiên và Xà Sát cho tôi!" "Giết!" "Giết!" "Giết!"
Lúc này, cả người Chủ tổng điện lượn lờ sát ý lạnh thấu xương, hoàn toàn không còn khí chất nho nhã như trước đây, cả người ông ta giống như là một ma đầu cái thế, chỉ muốn cầm máu tươi của kẻ thù để lắng lại lửa giận trong lòng!
Nhưng mà khi trận pháp không gian bắt đầu sụp đổ, những xúc tu màu máu đang khoá trói Tiêu Nhất Thiên và đám người tôn chủ Thìn Sát giống như đã mất đi sức mạnh chèo chống vậy, dần dần biến mất, Tiêu Nhất Thiên và đám người tôn chủ Thìn Sát cũng nhận được tự do, căn bản không cần Chủ tổng điện ra lệnh, hai bên cũng đã chém giết với nhau!
Sau đó!
Bên ngoài không gian trận pháp cũng tốt, bên trong không gian trận pháp cũng được, trong chiến trường hai bên đều là tàn ảnh ngang dọc, Minh Kình giao nhau tiếng vang dội chói tai liên tiếp vang lên, liên miên không ngừng, hình ảnh kinh khủng kia giống như là tận thế vậy, có thể nói là chấn động tâm hồn!
Quan tài thuỷ tinh đang treo lơ lửng ở trên không trung, bây giờ không có trận pháp không gian khống chế cũng đã rơi xuống, mang theo Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng cùng một chỗ, trực tiếp rơi xuống vòng xoáy màu đỏ ngòm đã không thành hình ở dưới vực sâu kia. "Không tốt." . Truyện Quân Sự
Tôn chủ Thìn Sát cúi đầu nhìn xuống, sau đó hồ lên: "Mấy người nhanh đi bảo vệ mật Phượng Hoàng!"
Vèo!"
Sau một lát, một mình tôn chủ Tý Sát lưu lại đối phó với tôn chủ Xà Sát, tôn chủ Hầu Sát và tôn chủ Mã Sát giống như mũi tên xuyên không gian, bay vọt đuổi theo quan tài thuỷ tinh kia!
Thấy thế
Tiêu Nhất Thiên cũng buông tha chiến đấu với tôn chủ Thìn Sát, tôn chủ Xà Sát cũng thoát khỏi dây dưa của tôn chủ Tý Sát, hai người bọn họ không hẹn mà cùng bay xuống đoạt lại Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng
Tôn chủ Thìn Sát và tôn chủ Tý Sát tất nhiên cũng không cam lòng rớt lại phía sau!
Thế là!
Bên trong không gian của trận pháp đang huỷ diệt xuất hiện một màn kỳ quái, chiến đấu đột nhiên ngừng lại, tất cả mọi người đều khóa chặt mục tiêu ở phía trên quan tài thuỷ tinh kia, sau đó tốc độ một người càng nhanh hơn so với một người, chen lấn nhau vọt xuống! Vụt! Vụt
Chương 656: Không đường có thể trốn, vậy thì cùng chết
Quan tài thuỷ tinh không có người điều khiển, cho nên tốc độ hạ xuống làm sao có thể vượt qua tốc độ của một đảm cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm, khoảng cách càng lúc càng bị rút ngắn lại, 100 mét. 50 mét! 10 mét...
Mấy giây thời gian ngắn ngủi, chỉ là một cái nháy mắt, tôn chủ Hầu sát và tôn chủ Mã Sát đã đuổi theo, một trước một sau ở hai đầu quan tài thuỷ tinh, hai người bọn họ muốn ngăn không cho quan tài thuỷ tinh tiếp tục hạ xuống. "Đùng!"
Ngay trong nháy mắt tiếp theo, Tiêu Nhất Thiên còn đang ở khoảng cách mười mét bên ngoài, thì anh đánh ra một quyền về phía tôn chủ Hầu sát, sóng quyền chấn động, sát ý kinh khủng, tôn chủ Hầu Sát giương mắt nhìn lên, hai con ngươi của ông ta đột nhiên co rút lại, trái tim run rẩy, theo bản năng thả quan tài thuỷ tinh ra, rồi ra tay phòng ngự.
Chỉ tiếc!
Cùng là cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm, tôn chủ Hầu Sát lại xa xa không phải là đối thủ của Tiêu Nhất Thiên, một quyền của Tiêu Nhất Thiên thế như chẻ tre, dũng mãnh như sấm chớp, kèm theo một tiếng chói tại vang dội, vọt thẳng về phía tôn chủ Hầu Sát đang phòng ngự tạm thời, tiếp đó hung hăng đánh vào trên người tồn chủ Hầu Sát, đáng thương rằng tôn chủ Hầu Sát còn chưa khôi phục lại vết thương, lại bị thêm vết thương mới, cho nên ông ta phun một ngụm máu ra trên không trung, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, cả người bắn ngược xuống giống như sao băng rơi vậy, ngã vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía dưới, bị vòng xoáy màu đỏ ngòm hấp thụ hết, biến mất không còn tung tích.
Một bên khác!
Tôn chủ Xà Sát lao thẳng đến tôn chủ Mã Sát, nhìn thấy kết cục thê thảm của tôn chủ Hầu Sát, tôn chủ Mã Sát làm sao còn có gan mà đi tranh giành quan tài thuỷ tinh. "Con mẹ nó!"
Tôn chủ Mã Sát không chút do dự và chần chờ mà buông quan tài thuỷ tinh kia ra, rồi quay đầu trốn chui trốn nhủi như chuột.
Rất nhanh sau đó!
Quan tài thuỷ tinh rơi vào trong tay Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát. Mà lúc này, khoảng cách giữa bọn họ và vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía dưới đã rất gần rồi, không đủ trăm mét, lúc nào bọn họ cũng có thể đi theo bước chân của tôn chủ Hầu Sát, ngã vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm.
Hết lần này tới lần khác!
Tôn chủ Thìn Sát và tôn chủ Tý Sát đều theo sát mà tới, bên trên có người đuổi theo, phía dưới lại là bước đường cùng, không đường có thể trốn. "Chị Xà!"
Tiêu Nhất Thiên cúi đầu nhìn về phía vòng xoáy màu đỏ ngòm ở phía dưới rồi hỏi: "Nếu như rơi vào trong đó thì sẽ có hậu quả gì?" "Không biết!"
Tôn chủ Xà Sát lộ ra vẻ mặt ngưng trọng rồi lắc đầu nói: "Chị cũng chưa có đi vào..
Đúng vậy!
Đây là lần đầu tiên Chủ tổng điện công khai mở ra trận pháp không gian, e rằng trong tất cả mọi người thì chỉ có tôn chủ Thìn Sát biết hậu quả của việc rơi vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm. "Sẽ chết!"
Âm thanh gầm thét của tôn chủ Thìn Sát truyền từ đỉnh đầu đến: "Ngoại trừ chết, hôm nay hai người không còn đường nào có thể đi."
Dứt lời!
Tôn chủ Thìn Sát vọt mạnh về phía Tiêu Nhất Thiên, giống như một quyền vừa rồi của Tiêu Nhất Thiên đánh bay tôn chủ Hầu Sát vậy, người chưa đến, nhưng mà sóng quyền hung hãn đã đánh tới rồi.
Tiêu Nhất Thiên dùng một tay nâng quan tài thuỷ tinh, một tay khác không chút do dự mà vạch ra một hư ảnh của bảo đao Lang Đồ, cách không chống cự "Đùng!"
Một quyền một đao đụng nhau trên không trung, hung hãng va chạm, điên cuồng giao nhau, kèm theo âm thanh chói tai vang dội, sóng quyền và đạo ảnh cùng tan vỡ sinh ra một cỗ sóng trùng kích cực lớn, lấy điểm nổ tung làm trung tâm rồi lan tràn ra khuấy động bốn phía, giống như dời núi lấp biển vậy, ép Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát rơi xuống lần nữa.
Khoảng cách giữa hai người Tiêu Nhất Thiên, tôn chủ Xà Sát và vòng xoáy màu đỏ ngòm càng ngày càng gần.
Không có cách nào!
Thực lực tổng hợp của Tiêu Nhất Thiên rốt cuộc vẫn yếu hơn một bậc so với thực lực của tôn chủ Thìn Sát, chỉ có tế kiếm Thiên Thần ra thì anh mới có thể áp chế tôn chủ Thìn Sát, mà trong trận chiến trước đó, Tiêu Nhất Thiên đã sử dụng kiếm Thiên Thần để đón chưởng thứ hai của Chủ tổng điện, cũng tiêu hao rất nhiều Minh Kình, lại thêm bị mật Phượng Hoàng hấp thụ rất nhiều máu tươi, vẻn vẹn chỉ khôi phục có nửa tiếng, thì làm sao anh còn có thể tế ra đòn sát thủ lợi hại như kiếm Thiên Thần được nữa.
So sánh dưới.
Tôn chủ Thìn Sát trước đó chỉ xem chiến đấu, tình huống của bản thân ông ta tốt hơn Tiêu Nhất Thiên rất nhiều.
Cho nên trong tình huống đang nâng quan tài thuỷ tinh và không có cách nào né tránh, lấy cứng chọi cứng, thì Tiêu Nhất Thiên rất khó ngăn cản được đòn tấn công dũng mãnh của tôn chủ Thìn Sát.
Điều này cũng là lý do mà Chủ tổng điện dám lưu lại mạng của Tiêu Nhất Thiên mà yên tâm rời đi. "Giao Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng ra đây, bản tọa có thể để cậu chết thoải mái! Bằng không, nếu như rơi vào trong tay bản tọa thì cậu muốn sống cũng không được, mà muốn chết cũng không xong!"
Khi Tiêu Nhất Thiên rơi xuống, tôn chủ Thìn Sát đang đuổi giết theo.
Vừa dứt lời, ông ta lại không chút do dự mà đánh ra một quyền về phía Tiêu Nhất Thiên. "Giao người? Làm sao có thể?"
Nếu như thật sự không còn đường nào để trốn mà phải chết, như vậy thì Tiêu Nhất Thiên tình nguyện làm ra quyết định giống như phía trước, tự bạo cơ thể, anh, Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng cùng một chỗ từ nơi này hoàn toàn biến mất trên thế giới.
Không có mật Phượng Hoàng, Chủ tổng điện không có cách nào tiến vào cảnh giới Chí Tôn. "Đùng!" "Đùng!" "Đùng!"
Tôn chủ Thìn Sát vừa đuổi theo vừa đánh, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát vừa rơi xuống vừa ngăn cản, dưới mấy quyền của tôn chủ Thìn Sát, rất nhanh sau đó, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát đang nâng quan tài thuỷ tinh đã bị buộc đến gần biên giới vòng xoáy màu đỏ ngòm. "Phụt!"
Sắc mặt Tiêu Nhất Thiên trắng bệch như tờ giấy, nhịn không được mà phun một ngụm máu tươi ra. "Đây là cơ hội cuối cùng của hai người!"
Tôn chủ Thìn Sát dừng công kích lại, đứng ngạo nghễ ở trên không trung, cúi đầu nhìn xuống Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát, trầm giọng nói: "Đây là tổ địa của gia tộc Hiên Viên! Các người có cánh cũng khó mà thoát!" "Đừng mơ mộng mà phá huỷ mật Phượng Hoàng, với thực lực của hai người thì còn chưa đủ đâu!" "Cho dù hai người có tự bạo cơ thể thì cũng không có ý nghĩa gì." "Mật Phượng Hoàng là thần vật bực nào! Hả lại là thứ cùi bắp như các người có thể dễ dàng phá huỷ được. Bản tọa biết, các người không sợ chết, nhưng mà đừng quên, các người còn có người nhà, có bạn bè, có đất nước."
Lúc nói chuyện, tôn chủ Thìn Sát nhìn chằm chằm Tiêu Nhất Thiên, hiển nhiên ông ta đoán được ý nghĩ của Tiêu Nhất Thiên, cho nên đặt biệt nhằm vào Tiêu Nhất Thiên mà nói, ông ta thậm chỉ uy hiếp: "Cậu đến từ nước Đại Hạ đúng không?" "Nếu như cậu không biết tốt xấu, đợi sau khi cậu chết, bản toạ sẽ triệu tập ba ngàn chiến tướng của điện Huyền Vương, tự mình dẫn đội đi tới nước Đại Hạ, chỉ cần một buổi sáng thì sẽ để cho tất cả người dân trong nước Đại Hạ chôn cùng với cậu!"
Tiếng nói như tiếng sấm, sát khí ngập trời!
Vừa rồi Chủ tổng điện đã chính miệng nói qua, trước khi Tiêu Nhất Thiên xuất hiện, chỉ có huyết mạch của Tiêu Thanh Sơn mới có thể chịu được mật Phượng Hoàng. Hơn nữa, lúc này mật Phượng Hoàng cũng đã tiến vào bên trong cơ thể của Tiêu Thanh Sơn, không có cách nào lấy ra, cho nên tôn chủ Thìn Sát kỳ thật vẫn có chút do dự. Nếu như Tiêu Nhất Thiên thật sự lựa chọn tự bạo cơ thể trong bước đường cùng, dù cho không thể phá huỷ được mật Phượng Hoàng, nhưng mà có thể sẽ phá huỷ được cơ thể của Tiêu Nhất Thiên và Tiêu Thanh Sơn. Đến lúc đó, sẽ không có người nào có thể chịu được mật Phượng Hoàng, thì vẫn sẽ ảnh hưởng đến việc luyện hóa mật Phượng Hoàng của Chủ tổng điện sau này.
Bằng không, tôn chủ Thìn Sát làm sao có thể dừng lại mà nói nhảm nhiều câu với Tiêu Nhất Thiên như vậy. Vì ngăn cản lại hành động điên cuồng của Tiêu Nhất Thiên, ông ta thậm chí không tiếc mà cầm toàn bộ tính mạng của con dân trong nước Đại Hạ xem như thẻ đánh bạc mà uy hiếp. "Phải không?"
Tiêu Nhất Thiên ngẩng đầu, cách không đối mặt với tôn chủ Thìn Sát, anh hừ lạnh nói: "Ông nghĩ rằng tôi là đứa con nít ba tuổi sao? Dăm ba câu thì có thể lừa gạt được tôi. Để những người có lòng dạ độc ác thứ chó đẻ này nhận được mật Phượng Hoàng, nằm giữ thực lực mạnh hơn, đó mới là tai nạn của nước Đại Hạ. Là tai nạn của cả trăm quốc gia!" "Con dân của nước Đại Hạ tình nguyện đứng chết, cũng tuyệt không quỹ để sống "Ba ngàn chiến tướng thì lại như thế nào? Dám vào nước Đại Hạ tôi một bước, khẳng định sẽ để các người có đi mà không có về, chôn xương tại nơi đó!"
Nói xong, Tiêu Nhất Thiên quay đầu, cùng tôn chủ Xà Sát liếc mắt nhìn nhau, căn bản không cần nhiều lời, dứt khoát nâng quan tài thuỷ tinh lên rồi quay người vọt về phía vòng xoáy màu đỏ ngòm ở dưới chân. Trong nháy mắt, hai người bọn họ đã tiến vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm. "Sẽ chết sao? Vậy thì cùng chết!"
Chương 657: Trời long đất lở, hết thảy đều có khả năng
Lý do mà anh không có lựa chọn tự bạo cơ thể, mà xông vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm cũng rất đơn giản, lời nói vừa rồi của tôn chủ Thìn Sát cũng nhắc nhở Tiêu Nhất Thiên, với thực lực bây giờ của anh, cho dù anh không sợ chết, dũng cảm tự bạo cũng chưa chắc có thể phá huỷ được mật Phượng Hoàng, mật Phượng Hoàng cuối cùng cũng sẽ rơi vào trong tay Chủ tổng điện.
Đến lúc đó, sợ rằng Chủ tổng điện vẫn sẽ khởi động lại thí nghiệm tàn ác trên cơ thể sống như trước đó, lần nữa tìm ra người có thể chịu đựng dược mật Phượng Hoàng.
Nói như vậy, không thể nghi ngờ rằng sẽ liên lụy càng nhiều người hơn.
Ngược lại.
Tôn chủ Thìn Sát đuổi giết theo một đường, hết lần này đến lần khác tại thời điểm mà Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát sắp ngã vào trong vòng xoáy màu đỏ ngòm, thì đột nhiên ngừng công kính lại, mà thông qua lời nói để uy hiếp Tiêu Nhất Thiên bỏ tay chịu trói. Điều này để cho Tiêu Nhất Thiên ý thức được, sức mạnh sinh ra khi trận pháp không gian bị hủy diệt sẽ rất lớn. Anh vẫn có thể lợi dụng sức mạnh này để phá huỷ mật Phượng Hoàng.
Cho nên Tiêu Nhất Thiên ra quyết định rất nhanh, tiến hành một lần đánh cược.
Cho nên "Nhanh!" "Ngăn lại cậu ta
Quả nhiên, khi Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ xà Sát mang theo quan tài thuỷ tinh cùng nhau xông tới vòng xoáy màu đỏ ngòm, sắc mặt tôn chủ Thìn Sát thay đổi, quát lớn một tiếng rồi vội vàng lao xuống đuổi theo, muốn ngăn cản lại Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát.
Đáng tiếc là vẫn chậm một bước
Khi tôn chủ Thìn Sát vọt tới ranh giới vòng xoáy màu đỏ ngòm, thân ảnh của Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát đã bị vòng xoáy màu đỏ ngòm hấp thụ hết rồi, quan tài thuỷ tinh cũng đã không còn bóng dáng. "Chết tiệt!"
Tôn chủ Thìn Sát nghiến răng nghiến lợi, nhưng mà không có tiếp tục xông vào vòng xoáy màu đỏ ngòm để đuổi giết nữa. "Điều này...
Tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát chạy đến, nhìn chằm chăm vòng xoáy máu đỏ ngòm đáng sợ ở dưới chân, nhịn không được mở miệng hỏi: "Tôn chủ Thìn, bị vòng xoáy màu đỏ ngòm hấp thụ sẽ như thế nào?" "Đúng vậy! Sẽ như thế nào?"
Không chỉ có Tiêu Nhất Thiên nghi ngờ, tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát cũng rất tò mò. "Sẽ chết!"
Tôn chủ Thìn Sát trầm giọng nói: "Kỳ thực, vòng xoáy màu đỏ ngòm ở đỉnh đầu chính là cửa vào trận pháp, mà vòng xoáy màu đỏ ngòm dưới chân chính là cửa ra trận pháp, vừa là cửa trận pháp vừa là cửa không gian thông hướng tới địa phương của gia tộc Hiên Viên, thành Hiên Viên." "Ở cửa vào và lối đi ra đều có người của gia tộc Hiện Viên canh gác." "Cho nên khi bị vòng xoáy màu đỏ ngòm hấp thụ, với tình trạng thân thể hiện tại của bọn họ, tuyệt đối không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của sư phụ, đồng dạng sẽ rơi vào trong tay gia tộc Hiên Viên."
Thành Hiên Viên!
Lối vào hay lối ra của trận pháp không gian đều ở trong thành Hiên Viên, mà toàn bộ bên trong thành Hiền Viên đều là người của gia tộc Hiên Viên, tất cả đều chịu sự thống trị của Chủ tổng điện, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát tiến vào thành Hiên Viên, không thể nghi ngờ là sẽ giống như dễ rơi vào miệng cọp. "A?"
Tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát liếc mắt nhìn nhau, trong lòng khẽ nhúc nhích, đều nói: "Vậy là tốt rồi! Vậy là tốt rồi! Chủ tổng điện có thực lực ngập trời, tu vi cái thế, nhất định có thể chém chết Thân Đồ Già Thiên rồi tìm về mật Phượng Hoàng, thành công tiến vào cảnh giới Chí Tôn, thống nhất trăm quốc gia!" "Không!" "Là thống nhất Cửu Châu, chúa tể thiên hạ!"
Lúc nói ra lời này, tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát đều có chút kích động, lần hành trình đến tổng đàn này, mặc dù xảy ra một chút khó khăn trắc trở, Chủ tổng điện không thể thuận lợi tiến vào cảnh giới Chí Tôn, nhưng mà mười hai Quỷ Sát chết thì chết, phản thì phản, tôn chủ Hầu Sát bị Tiêu Nhất Thiên đánh vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm, sống hay chết thì tạm thời không nói, dưới mắt chỉ còn hai người bọn họ và tôn chủ Thìn Sát, áp lực cạnh tranh đã nhỏ hơn rất nhiều, nếu như Chủ tổng điện thật sự có thể tiến vào cảnh giới Chí Tôn, thống nhất Cửu Châu, thì địa vị và thực lực của bọn họ đều sẽ lên như nước lên thì thuyền lên theo, một bước bay lên trời, tiền đồ không thể tính toán.
Điều này làm sao để bọn họ không thể không kích động cơ chứ. "Ầm ầm!"
Thời điểm tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát đều đang kích động, đột nhiên một tiếng động kinh trời ngập đất từ phía trên đỉnh đầu của bọn họ vang lên, trận pháp không gian đang bị hủy diệt một nửa dường như nhận lấy công kích.
Khá lắm!
Quả nhiên là thay đổi bất ngờ, trời sụp đất lở!
Toàn bộ không gian trong trận pháp trong nháy mắt đều bể ra, mây hồng chung quanh cũng bị đánh tan, vòng xoáy màu đỏ ngòm ở đỉnh đầu và dưới chân cũng bị đánh biến hình vặn vẹo, cứng rắn nứt ra. "Không tốt!"
Tôn chủ Thìn Sát ngẩng đầu nhìn xem, sắc mặt giống như ăn trúng cứt chó vậy, khó coi tới cực điểm, nghẹn ngào nói: "Trận pháp vận chuyển cần đại khái khoảng mười giây thời gian, nếu như trận pháp bị huỷ nửa đường sẽ dẫn đến thời không rối loạn, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát chưa chắc sẽ bị truyền tổng đến cửa ra vào thành Hiên Viên!
Nghe vậy! Trong lòng của tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát đều lộp bộp một tiếng, vội vàng hỏi: "Thế thì... Bọn họ sẽ bị truyền tổng đến nơi nào?" "Không biết."
Tôn chủ Thìn Sát cắn răng nói: "Bên trong thời không loạn lưu, tất cả mọi thứ đều là ngẫu nhiên, hai người bọn họ có khả năng sẽ xuất hiện ở bất kỳ chỗ nào trong thành Hiên Viên. "Thậm chí sẽ xuất hiện ở bên ngoài thành Hiên Viên!" "Nếu mà như vậy thì chuyện bắt bọn họ sẽ rất phiền phức!"
Thành Hiên Viên rất lớn. Hơn nữa, bên ngoài thành Hiên Viên chính là núi non trùng điệp mênh mông không bờ bến, muốn ở trong đó tìm hai người bọn họ thì chẳng khác gì mò kim ở đáy biển vậy. "Con chó Thân Đồ này, mày dám..."
Sau khi âm thanh vang dội đi qua, tiếp đó đã truyền đến âm thanh tức giận của Chủ tổng điện.
Rõ ràng! Trong chiến đấu, Thân Đồ Già Thiên cố ý công kích trận pháp không gian, lúc này mới khiến cho trận pháp không gian bị hủy diệt trong nháy mắt, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát mới chẳng biết đi đâu. "Ha ha ha..."
Thân Đồ Già Thiên vừa cười vừa nói: "Thượng cổ Hỏa Phượng chính là thú nuôi của Thiên Thần, kể từ khi Thiên Thần chết hết, mật Phượng Hoàng chính là vật không có chủ, gia tộc Hiên Viên may mắn có được, thế mà muốn chiếm làm của riêng, chẳng lẽ không phải là nực cười hay sao?" "Phong Cuồng ông nếu như muốn tranh đoạt, thì phải người tiến đến đuổi bắt là được." "Chỉ cần Phong Cuồng ông lưu lại đây đánh cờ với tôi, không tự mình đứng ra, tôi tuyệt đối sẽ không ngăn cản, thuận theo ý trời!" "Như thế nào?"
Chủ tổng điện ở đây, Thân Đồ Già Thiên muốn tự tay cướp đoạt mật Phượng Hoàng là điều không thể, cho nên ông ta lựa chọn cứu Tiêu Nhất Thiên một mạng, giúp đỡ Tiêu Nhất Thiên một chút sức lực, để cho Tiêu Nhất Thiên mang theo Tiêu Thanh Sơn và mật Phượng Hoàng rời khỏi sự điều khiển của Chủ tổng điện.
Nói trắng ra là! Chỉ cần mật Phượng Hoàng không rơi vào trong tay của Chủ tổng điện, thì đó chính là thắng lợi. Còn về Tiêu Nhất Thiên
Bây giờ Tiêu Nhất Thiên chỉ vẻn vẹn nắm giữ thực lực Nhị Cảnh Minh Tâm, còn chưa đủ tạo thành uy hiếp đối với Thân Đồ Già Thiên, nếu như Tiêu Nhất Thiên có mạng lớn, có thể mang theo mật Phượng Hoàng chạy ra khỏi gia tộc Hiên Viên, như vậy, Thân Đồ Già Thiên tất nhiên cũng có cơ hội cướp đoạt mật Phượng Hoàng từ trong tay của Tiêu Nhất Thiên. "Ông tự tìm cái chết!"
Chủ tổng điện đương nhiên sẽ không đồng ý với điều kiện như vậy, ông ta gầm thét một tiếng, đánh ra một quyền mạnh mẽ về phía Thân Đồ Già Thiên, đồng thời hỗ lên với nhóm người tôn chủ Thìn Sát: "Các người còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau đuổi theo cho tôi!" "Coi như có lật khắp toàn bộ thành Hiên Viên, đào sâu ba mét thì cũng phải tìm ra Tiêu Nhất Thiên và Tiêu Thanh Sơn, đoạt lại mật Phượng Hoàng cho tôi."
Sau khi trận pháp không gian bị huỷ diệt triệt để, những đám mây màu hồng doạ người đã biến mất toàn bộ, khôi phục lại dáng dấp ban đầu, tình trạng giống như mười hai Quỷ Sát vừa mới tiến vào tổng đàn, đảo lơ lửng trên trời còn tại, mây trắng mờ mịt chung quanh đảo nhỏ giống như tiên cảnh ở nhân gian, đồng dạng, tất cả mọi thứ trước đây giống như chưa từng xảy ra, chỉ là ảo giác vậy. "Vâng!"
Tôn chủ Thìn Sát lên tiếng, sau đó vung tay lên, nói với tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát: "Các người đi theo tôi!"
Dứt lời, tôn chủ Thìn Sát tung người nhảy lên, nhảy thẳng xuống đảo nhỏ lơ lửng, nhảy vào trong mây mù mờ mịt chung quanh đảo nhỏ, trong nháy mắt đã biến mất không thấy.
Thấy thế Tôn chủ Tý Sát và tôn chũ Mã Sát liếc mắt nhìn nhau, đều khẽ giật mình, trái tim của bọn họ cũng nhảy lên, thì ra thành Hiên Viên ở phía dưới toà đảo nhỏ bay lơ lửng này. "Sưu!" "Suu!"
Hơi do dự một lát, tôn chủ Tý Sát và tôn chủ Mã Sát cũng không dám chống lại mệnh lệnh của Chủ tổng điện, hai người bọn họ cũng nhảy xuống theo, đi tới thành Hiện Viên để lùng bắt theo dấu vết của Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát.
Chương 658: Sự hỗn loạn ở Long Thành, dã tâm của Thân Đồ Già Thiên
"Đây là...
Sau khi xông vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm, thì xuất hiện một màn mà Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát đều không thể tưởng tượng được, bọn họ ôm lòng muốn chết, đã làm xong chuẩn bị chết tan xương nát thịt cùng với sự huỷ diệt của trận pháp không gian, kết quả lại không giống như dự đoán của bọn họ, thậm chí là hoàn toàn trái ngược.
Nhìn vòng xoáy màu đỏ ngòm có vẻ như là rất kinh khủng, cũng chính xác là ẩn chứa một cỗ năng lượng rất lớn khiến cho người ta sợ hãi, mà tác dụng của cổ năng lượng rất lớn kia cũng không phải là huỷ diệt tất cả, mà càng giống như là... "Là trận pháp truyền tống!"
Tôn chủ Xà Sát không chỉ một lần thông qua trận pháp truyền tống từ điện Quỷ Sát tiến vào tổng đàn, cho nên cô rất quen thuộc với trận pháp truyền tống, bây giờ cả người lại đang ở bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm, cảm nhận được sự khác thường xung quanh, cô ta lập tức ý thức được.
Thì ra vòng xoáy màu đỏ ngòm không chỉ là trận nhãn của trận pháp không gian, đồng thời cũng là cửa vào và cửa ra của trận pháp không gian, ngã vào bên trong vòng xoáy màu đỏ ngòm thì sẽ bị truyền tống đi ra ngoài."
Chẳng thể trách!
Chẳng thể trách vừa rồi tôn chủ Thìn Sát đột nhiên ngừng công kích lại, không phải là ông ta lo lắng Tiêu Nhất Thiên và mật Phượng Hoàng sẽ bị trận pháp không gian phá huỷ, mà là lo lắng Tiêu Nhất Thiên mang theo mật Phượng Hoàng chạy trốn. "Xem ra... Đánh cuộc đúng!"
Tiêu Nhất Thiên cũng có loại cảm giác quen thuộc, giống như trước đó anh tiến vào tổng đàn vậy, dưới sức mạnh của trận pháp, ý thức của anh dần dần bắt đầu mơ hồ.
Mất hết ngũ giác.
Nhưng mà Tiêu Nhất Thiên vẫn nắm chặt quan tài thuỷ tinh, không một chút nào dám buông lỏng cảnh giác. "Ầm ầm!"
Đột nhiên truyền đến một tiếng vang chấn động trời đất, trận pháp không gian bị Thân Đồ Già Thiên công kích, vòng xoáy màu đỏ ngòm bắt đầu vặn vẹo rồi biến hình. Mà lúc này, Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát đã không cảm giác được, mắt không thể thấy, tại không thể nghe, tay không thể động, bộ dạng giống như là người thực vật vậy, giống như tất cả mọi thứ bên ngoài đều không có quan hệ với bọn họ.
Cuối cùng!
Dưới một đòn công kích của Thân Đồ Già Thiên, trận pháp không gian đã bị huỷ diệt triệt để, mây hồng biến mất, khôi phục lại bộ dáng ban đầu. Tiêu Nhất thiên và tôn chủ Xà Sát đi theo trận pháp không gian, biến mất không còn hình dạng, không có ai biết bọn họ ở trong thời không loạn lưu sẽ bị truyền tống đến nơi nào.
Là trong thành Hiên Viên sao? Hay là núi non trùng điệp bên ngoài thành Hiên Viên?
Thậm chí! Có thể rời khỏi gia tộc Hiên Viên, trở lại bên trong điện Quỷ Sát ở Long Thành sao.
Không biết.
Không nói là người bên ngoài, cho dù là người tạo dựng nên trận pháp không gian, tộc trưởng của gia tộc Hiên Viên, Chủ tổng điện Huyền Vương cũng không có cách nào đoán được hướng đi của Tiêu Nhất Thiên và tôn chủ Xà Sát, cho nên ông ta cũng chỉ có thể phải tôn chủ Thìn Sát dẫn người đi tìm...
Khi đó, mặt trời đã ngả về Tây, ánh chiều tà đỏ quạch như máu!
Bên trong Long Thành là một mảnh gió êm sóng lặng giống như ngày thường, nhà nhà đốt đèn dần dần sáng lên giống như đầy sao trên bầu trời, không ngừng lấp loé, cảnh sắc và bầu không khí rất an lành.
Mà ở trong một tòa nhà bên ngoài cách phía Bắc Long Thành khoảng năm mươi mét, có Vân minh chủ, tộc trưởng Mặc, Tổ Kỳ sơn và mười mấy cường giả Minh Cảnh đang ngủ đông ở nơi này, tuỳ thời mà động. "Không sai biệt lắm!"
Tộc trưởng Mặc ngẩng đầu nhìn về phía chân trời màu hồng đỏ, tiếp đó nghiêng đầu đi ngắm nhìn cảnh nhà nhà đốt đến bên trong Long Thành, sắc mặt nghiêm túc, trầm giọng nói: "Mười hai Quỷ Sát đã tiến vào tổng đàn điện Huyền Vương ròng rã một buổi chiều, chắc hẳn đã có kết quả, đến bây giờ lại không có đi ra, hẳn đã không đi ra được rồi!” "Trước đó tồn chủ Xà Sát đã nói qua, lúc chạng vạng tối, nếu như cô ta chưa về thì chúng ta có thể ra tay!" Tôn chủ Xà Sát
Trước đây, tôn chủ Xà Sát vì Mục Thanh mà giấu tất cả mọi người, lặng lẽ lẻn vào tổng đàn của gia tộc Thân Đồn, truyền tin tức Chủ tổng điện sắp luyện hoá mật Phượng Hoàng để tiến vào cảnh giới Chí Tôn ra ngoài, tất nhiên cũng là cô ta nói ra thời gian chính xác khi mười hai Quỷ Sát tiến vào tổng đàn với nhóm người tộc trưởng Mặc. "Ừ!"
Vân minh chủ gật đầu nói: "Chủ tổng đà tự ra tay, nhất định là không có sơ hở nào."
Chủ tổng đà!
Địa vị của gia tộc Thân Đồ ở Tây Âu trong Châu Lý không thua kém gì địa vị của điện Huyền Vương trong mảnh đất trăm quốc gia, là kẻ thống trị tuyệt đối, bảo quát cả Vân minh chủ, tộc trưởng Mặc, Tổ Kỳ Sơn và các cường giả Minh Cảnh ở trong tòa nhà này, đều là nghe lệnh của Thân Đồ Già Thiên, cho nên bọn họ mới có thể từ xa xôi ngàn km mà tiến vào mảnh đất trăm quốc gia, lẻn vào Long Thành, mưu tính chiếm đoạt trăm quốc gia.
Thân Đồ Già Thiên ở bên trong, nhóm người Vân minh chủ ở bên ngoài, nội "Xuất phát!"
Một lát sau, Vân minh chủ vung tay lên, hạ lệnh: "Theo kế hoạch mà làm việc, đi công chiếm Long Cung trước, sau đó rồi phá huỷ điện Quỷ Sát! Giết chết toàn bộ người của Long Cung, không được để lại một kẻ nào!"
Trong lời nói tràn đầy sát ý.
Long Cung chính là hang hổ của tôn chủ Thìn Sát, mà những người trong Long Cung chính là dòng chính của tôn chủ Thìn Sát, bọn họ nhận được sự tin tưởng của tôn chỉ Thìn Sát, đồng thời cũng rất trung thành đối với tôn chủ Thìn Sát. Nhóm người Vân minh chủ tất nhiên muốn công chiếm Long Cung, khống chế mảnh đất trăm quốc gia, đương nhiên sẽ không lưu lại tai nạn về sau!
Cắt cỏ thì nhất định phải nhổ tận gốc! "Vâng!" "Vâng!" "Vâng!"
Tất cả mọi người đều nhận mệnh lệnh, sắc mặt hưng phấn, chiến ý dào dạt, bọn họ đi từ ngàn km đến đây chính là chờ đợi giờ phút này.
Thế là gần hơn hai mươi thân ảnh ở trong bóng đêm che giấu, yên lặng không tiếng động rời đi toà nhà này, đón xe đi thẳng đến bên ngoài Long Thành tầm năm mươi mét...
Long Cung!
Xem như một tòa cung điện xa hoa nhất trăm quốc gia, tôn chủ Thìn Sát chế tạo nơi ở của ông ta rất rộng lớn, từng tòa cung điện giống như từng đầu dã thú, nằm ngang ở trong Long Cung, ánh đèn lập loè sáng như ban ngày, ở chung quanh thì có nhà nhà đốt đèn làm nổi bật lên, giống như là mặt trăng được các ngôi sao vây quanh chiếu sáng vậy, đề cho người ta nổi lên lòng tôn kính.
Mà ở bên trong Long Cung thì có rất nhiều vũ khí, chừng hơn nghìn người, vẻn vậy lấy Lý Vệ Lý tưởng quân của Long Thành cầm đầu bảo vệ Long Cung, có mấy trăm người, không có người nào mà không phải là cao thủ Ám cảnh hậu kỳ và Ám cảnh viên mãn.
Cường giả Nhất Cảnh Minh Khí cũng có năm sáu người. Còn có mấy trăm người là con cháu của gia tộc tôn chủ Thìn Sát.
Tôn chủ Thìn Sát chính là người của gia tộc Hiên Viên, trước đây ông ta cùng tiên sinh Vu cùng tạo dựng nên điện Huyền Vương, thống ngự mảnh đất trăm quốc gia, trong nháy mắt đã qua mấy chục năm thời gian, tất nhiên là đã mang tất cả người thân trong gia tộc ra ngoài, trải qua hơn mười năm sinh sống, con cháu lớp trẻ mọc lên như nấm, sinh sôi như lá trên cây vậy, hơn nữa cành lá đã rậm rạp, nhân số hầu như là đang tăng trưởng.
Lấy tôn chủ Thìn Sát tới nói.
Một mình ông ta cưới hơn năm mươi người vợ, sinh ra hơn một trăm đứa con, sinh hoàng xa hoa lãng phí, mặc dù không phải là Đế Vương nhưng mà hơn xa Đế Vương, toàn bộ Long Thành xem như là tài sản riêng của một mình ông ta, mà toàn bộ phụ nữ trong Long Thành cũng đều để cho ông ta lựa chọn.
So với tôn giả Ngưu Sát trước đó, thì chỉ có hơn chứ không có kém.
Lúc này! Mấy trăm tên bảo vệ Long Cung đang chia ra từng nhóm để tuần tra trong Long cung như trước, mười người một nhóm, hầu như là không có góc chết, phòng vệ hết sức nghiêm ngặt. "Phốc xích!" "Phốc xích!" "Phốc xích!"
Mà ở một nơi góc Tây Bắc của Long Cung, màng tại của một nhóm mười người bảo vệ của Long Cung khẽ động, đột nhiên nghe được tiếng xé gió truyền từ phía sau đến, mười người đều kinh ngạc, lập tức quay đầu nhìn xem.
Nhưng mà bọn họ còn chưa kịp quay đầu, thì từng lưỡi dao đã cắt đứt cổ của bọn họ, chỉ trong nháy mắt thì thi thể đã chia lìa, máu tươi bắn ra, mất mạng tại chỗ, cho đến giây phút chết đi thì bọn họ cũng không hiểu tại sao bản thân bọn họ lại chết, càng không biết bản thân là bị người nào giết chết!
Chương 659: Đánh vào Long cung, mở ra cuộc chém giết
Sự chênh lệch giữa cao thủ Ám cảnh và cường giả Minh Cảnh lớn như rãnh trời vậy, không có cách nào bù đắp được, huống chi là gần tới hai mươi cường giả Minh Cảnh đồng thời ra tay giết chết một nhóm mười người bảo vệ Long Cung. . ngôn tình hay
Một người giết một cũng không đủ phân chia, đáng thương những người bảo vệ Long cung kia, bình thường ỷ vào thân phận này mà kiêu ngạo, trong giờ phút này, Long Cung lại trở thành nơi chôn xác của bọn họ.
Sau khi giải quyết xong một nhóm mười người này, Vân minh chủ cầm đầu đám người hoá thành từng đạo tàn ảnh tiến vào bên trong Long Cung, tiếp tục giết chết những nhóm người tiếp theo, giống như là một đoàn sói trong đêm tối, không ngừng ám sát con mồi của mình vậy. "Xoet!" "Xoet!" "Xoet!"
Mấy phút kế tiếp, một màn vừa rồi lặp đi lặp lại ở trong Long Cung, hết nhóm này đến nhóm khác đều lọt vào ám sát, chết oan chết uổng, người nào cũng đầu rơi máu chảy, thi thể bị phân làm hai, căn bản là không có lực ngăn cản, chỉ có thể đau khổ mà chết đi! "Không ổn!"
Thẳng đến khí nhóm người Vân minh chủ ám sát đến nhóm người thứ mười tám, ước chừng tám mươi người bảo vệ Long Cung đã chết, thì mới có người phát hiện thi thể của bọn họ.
Sau đó, âm thanh kinh hô vang lên ở trong đêm tối giống như tiếng sét đánh trên mặt đất vật, vang dội toàn bộ Long Cung: "Có kẻ địch tập kích." "Có kẻ địch tập kích!"
Sau một lát, hầu như tất cả mọi người trong Long Cung đều nghe được tính kinh hồ, toàn bộ Long Cung đều rối loạn trong chớp mắt, lòng người bàng hoàng. Dù sao Long Cung chính là nơi ở của tôn chủ Thìn Sát, là nơi trung tâm của cả Long Thành, vô số cao thủ phòng vệ nghiêm ngặt, phóng mắt nhìn toàn bộ trăm quốc gia, chỉ sợ không có địa phương nào có thể an toàn bằng Long Cung.
Kể từ khi xây xong Long Cung, mấy chục năm qua cũng chưa có ai dám công khai xâm nhập vào Long Cung. Bởi vì không có người nào có gan như thế, mà cũng không có người nào có thực lực như vậy!
Đây là lần thứ nhất
Hơn nữa! Vừa vặn lại nắm bắt thời cơ khi mà tôn chủ Thìn Sát và Thập Nhị Quỷ Sát đều đã tiến vào tổng đàn của điện Huyền Vương, hiển nhiên là đã lập kế hoạch đã lâu, có chuẩn bị mà đến!
Thế là trong Long Cung vang lên dồn dập tiếng bước chân, thân hình qua lại, mấy trăm người bảo vệ Long cung nhanh chóng tụ họp lại.
Đồng thời! Mấy chục tòa cung điện ở phía ngoài cũng có ánh sáng lóe lên, đâm người ta chói mắt, thậm chí lấn át cả các ánh đèn trong cung điện bên trong. Ánh sáng chói mắt ở các cung điện bên ngoài tạo thành từng cái lồng ánh sáng hình bán cầu, bao trùm hết tất cả mấy chục tòa cung điện bên trong.
Những tòa cung điện bên trong kia, chính là nơi ở các con cháu của tôn chủ Thìn Sát.
Trận pháp
Tôn chủ Thìn Sát chính là đệ tử thân truyền của Chủ tổng điện Huyền Vương, mà tiên sinh Vu xem như bố của Chủ tổng điện, canh gác ở điện Quỷ Sát, bản thân ông ta chính là một đại sư trận pháp rất khó lường.
Thời điểm xây dựng Long Cung, ông ta đương nhiên đã làm xong chuẩn bị, phòng ngừa gặp phải tình huống đột xuất như ngày hôm nay, thế alf cố ý bố trí trận pháp phòng ngự ở trong các toà cung điện bên ngoài, bảo vệ con cháu của tôn chủ Thìn Sát, dù sao thì bọn họ đều là người của gia tộc Hiên Viên. "Giết!"
Nghe được động tĩnh từ chung quanh truyền đến, nhìn thấy lồng ánh sáng của trận pháp sáng lên từ những tòa cung điện bên ngoài, sắc mặt của Vân minh chủ có chút khó coi, mới giết không đến trăm người thì đã bị phát hiện.
Tất nhiên đã bị phát hiện, như vậy thì cũng không cần thiết ẩn núp nữa.
Chỉ thấy ánh mắt của Vân minh chủ như điện, liếc nhìn một vòng, tràn đầy sát ý nói: "Gặp một người thì giết một người, không được để lại một tên nào!" "Vâng!" "Vâng!" "Vâng!"
Tất cả mọi người đều đồng thanh đáp.
Tiếp đó "Viu!" "Viu!" "Viu!"
Ngoại trừ Vân minh chủ, tộc trưởng Mặc, Tổ Kỳ Sơn, thì mười mấy cường giả Nhất Cảnh Minh Khí đều hoá thành hơn mười tàn ảnh bắn mãnh liệt về các phương hướng khác nhau, phóng tới chỗ những người bảo vệ Long Cung đang tập hợp kia, trực tiếp triển khai ra một cuộc đồ sát không chút kiêng kỵ. "Hai vi!"
Vẫn minh chủ nhìn về phía tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ Sơn rồi nói: "Sống chết thắng thua ngay tại tối nay! Trừ những bảo vệ Ám Cảnh này ở bên ngoài, thì trong Long Cung còn có một số cường giả Nhất Cảnh Minh Khí, để đề phòng điều ngoài ý muốn, hai người phụ trách chỉ huy ở đây, tranh thủ giảm sự thương vong của phe chúng ta xuống đến mức thấp nhất" "Mà tôi...
Vừa nói thì Vân minh chủ vừa quay đầu nhìn về phía những tòa cung điện đang được lồng ánh sáng của trận pháp bảo vệ kia, trầm giọng nói tiếp: "Giao bọn họ cho tôi!" "Được!"
Tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ Sơn liếc mắt nhìn nhau, rồi cùng gật đầu!
Nói xong!
Ba người bọn họ tách nhau ra, thân hình của Vân minh chủ loé lên liền biến mất, một lát sau đã xuất hiện ở phía trước một tòa cung điện đang được lồng ánh sáng của trận pháp bảo vệ, ông ta tiện tay vạch một cái, một đạo ảnh cực lớn đã được huyễn hóa ra, hung hăng chém về phía lồng ánh sáng của trận pháp. "Đùng!"
Kèm theo một tiếng đinh tai nhức óc vang lên, đạo ảnh cực lớn bổ vào phía trên lồng ánh sáng của trận pháp, nhưng mà lại không thể chém nát lồng ánh sáng của trận pháp. Chỉ thấy điểm trung tâm bị chém phía trên lồng ảnh sáng của trận pháp tản ra từng tầng gợn sóng lan tràn ra chung quanh, giống như sóng nước rạo rực vậy, lực phòng ngực vô cùng kinh người. "Ơ?"
Vẫn minh chủ nhíu mày, căn cứ vào tình huống lúc trước mà ông ta biết, tiên sinh Vu chỉ là cường giả Nhất Cảnh Minh Khí, cho dù có là đại sư trận pháp, nhưng mà bị giới hạn bởi thực lực bản thân, trận pháp mà tiên sinh Vu bố trí ra hẳn cũng rất khó ngăn cản công kích của cường giả Nhị Cảnh Minh Tâm là ông ta mới đúng.
Rõ ràng!
Sự thật chứng minh, Vân minh chủ đánh giá thấp tài nghệ trên trận pháp của tiên sinh Vu.
Mặc dù Vân minh chủ có chút ngoài ý muốn, nhưng mà cũng không có tức giận chút nào, ông ta cũng có tuyệt đổi tự tin về thực lực của bản thân, đánh nát lồng ảnh sáng của trận pháp chỉ là phương pháp và vấn đề thời gian mà thôi.
Thế là ông ta hơi dùng một chút, rồi đưa tay ra lần nữa, lại một đao ảnh cực lớn chém về phía lồng ánh sáng của trận pháp, lần này sức mạnh càng lớn hơn vài phần so với nhát chém vừa rồi.
Hơn nữa, hầu như trước khi đạo ảnh chém về phía trên lồng ánh sáng của trận pháp, Vân minh chủ đã biết một đạo không đủ, cho nên ông ta không có chờ đợi kết quả, mà sau đó chém ra đạo thứ hai.
Đạo thứ ba!
Ba đạo liên tiếp, theo nhau mà tới, rất chính xác mà chém vào cùng một vị trí phía trên lồng ánh sáng của trận pháp. "Đùng!" "Đùng!" "Đùng!"
Ba tiếng vang dội liên tục vang lên, khoảng cách vô cùng ngắn, đến mức... Đạo thứ nhất vừa chém vào, gợn sóng trên trận pháp còn chưa có lan tràn ra thì đao thứ hai đã đến, đao thứ hai tạo thành phá hư với lồng ánh sáng trên trận pháp còn chưa kịp chữa trị thì đao thứ ba đã đến!
Công kích liên hoàn kiểu chồng lên nhau, căn bản không có lồng ánh sáng của trận pháp có thời gian và cơ hội để chữa trị.
Mà kết quả chính là...
Đạo thứ nhất vừa rơi xuống, lồng ánh sáng của trận pháp đã chấn động! Đao thứ hai vừa rơi xuống, phía trên lồng ánh sáng của trận pháp đã xuất hiện từng vết nứt giống như mạng nhện! Đao thứ ba vừa rơi xuống, lồng ảnh sáng của trận pháp rốt cuộc không chịu nổi sức mạnh mà vỡ ra rất triệt để, hoá thành rất nhiều tia sáng, trong nháy mắt đã biến mất trong không trung giữa màn đêm.
Ba đao, phá!
Nhưng mà đối với kết quả này, Vân minh chủ cũng không hài lòng lắm, ba đạo liên tục mới có thể phá huỷ một cái lồng ánh sáng của trận pháp, phá được một tòa cung điện, mà trong Long Cung lại có mấy chục tòa cung điện được lồng ánh sáng của trận pháp bảo vệ. "Con mẹ nó phải chém đến lúc nào chứ? Phải tiêu hao bao nhiêu Minh Kình đây?"
Cho nên tâm tình của Vân minh chủ cũng không được tốt lắm, trên mặt tràn đầy sát khí, đi đến tòa cung điện ở phía đối diện. Rất nhanh sau đó, bên trong tòa cung điện đã truyền đến âm thanh chiến đấu, sau đó là âm thanh kinh hô, tiếng rên la thảm thiết, âm thanh kêu rên
Rồi sau đó, cả tòa cung điện đã yên tĩnh một cách triệt
Yên tĩnh như chết!
Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi gay mũi, để cho người ta cảm thấy không rét mà run! để.
Chương 660: Sức mạnh của một giáo, thề sống chết bảo vệ Long Cung
Không người nào may mắn còn sống sót Giống như trước đó Vẫn minh chủ đã nói, giết địch tận gốc, không để lại một tên nào! Nhất là nhằm vào con cháu của tôn chủ Thìn Sát, thì càng phải chém tận giết tuyệt.
Dù sao, những người bảo vệ Long Cung kia cũng chỉ vì tiền mới trung thành với tôn chủ Thìn Sát, làm việc thay tôn chủ Thìn Sát. Dưới sự uy hiếp của cái chết và không còn lợi ích, thì có thể nhặt được một cái mạng cũng đã rất không tệ rồi, dù cho may mắn chạy trốn thì bọn họ cũng tuyệt đối không dám quay trở về báo thù.
Mà những con cháu của tôn chủ Thìn Sát cũng vậy, mối thù của gia tộc thì không đội trời chung, để bọn họ sống thêm một người, sống lâu thêm một ngày thì đều là tai họa ngầm đối với nhóm người Vân minh chủ. "Giết!" "Giết!" "Giết!"
Máu tươi của kẻ thù văng tung toé trên quần áo của Vẫn minh chủ, ông ta cũng không thèm để ý, không dừng bước chân. Sau khi đi ra khỏi tòa cung điện kia, ông ta xoay người đi thẳng đến một tòa cung điện ở bên cạnh, cách khoảng mấy chục mét, vung tay lên biến một cái bóng kiếm cực lớn ra ngoài, giống như thiên thạch rơi xuống vậy, hung hằng đầm về lồng ánh sáng của trận pháp phía trên tòa cung điện này.
Một kiếm không đủ thì lại thêm một kiếm!
Liên tục ba kiếm
Căn cứ vào kinh nghiệm thành công của lần vừa rồi, Vận minh chủ đã hiểu rõ đại khái năng lực phòng ngự của lồng ánh sáng trong trận pháp, cho nên ra tay lần này rất quen thuộc và điêu luyện. "Đùng!" "Đùng!" "Đùng!"
Ba tiếng vang dội như tiếng pháo lần lượt truyền đến, kèm theo một kiếm cuối cùng rơi xuống, lồng ánh sáng của trận pháp đã vỡ tan ra, tiêu tán chôn vùi, mà cả người Vân minh chủ tràn đầy sát ý đi vào...
Bên kia là chiến trường thuộc về một người Vân minh chủ.
Một bên khác là cuộc chiến đấu hỗn loạn giữa trận doanh hai bên.
Mười mấy người đối đầu với mấy trăm người, nhân số chênh lệch rất lớn, nhìn nhóm người của tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ sơn có vẻ như ở vào thế yếu, hết lần này đến khác khác, mười mấy người bọn họ lại không có người nào không là cường giả Minh Cảnh, xông vào những cao thủ Ám Cảnh của Long Cung kia giống như là hổ lạc vào bầy dễ vậy, dù cho lấy một đánh năm! Đánh mười! Đánh hai mươi thì cũng đủ để quét ngang, nghiền ép.
Cho nên bên trong chiến trường này xuất hiện một màn vô cùng quỷ dị, ước chừng mấy trăm người bảo vệ Long Cung vừa mới tập hợp thành một trận hình, thì đã bị mười mấy cường giả Minh Kình tách ra. Chỉ thấy rất nhiều chưởng ảnh, quyền ảnh, đạo ảnh, kiểm ảnh rất lớn bắn thẳng về các phương hướng khác nhau, thẳng tiến không lùi, đánh đầu thắng đó, mỗi một chưởng, mỗi một quyền, mỗi một đạo, mỗi một kiếm đều sẽ giết chết đi mấy người, thậm chí mười mấy người bảo vệ Long Cung. Hầu như mỗi một phút, mỗi một giây, mỗi một cái nháy mắt đều sẽ có người bị giết.
Rối loạn
Trận hình triệt để rối loạn
Trước thực lực tuyệt đối, những bảo vệ Long Cung được huấn luyện rất nghiêm chỉnh trong ngày bình thường, bây giờ đã giống như năm bè bảy mảng, nhìn thấy một người lại một người bạn của bản thân họ lần lượt ngã xuống, chính tai lại nghe được tiếng kêu thảm thiết ở chung quanh. Rất nhanh sau đó đã có người không còn chống đỡ được, hốt hoảng mà chạy trốn! "Muốn đi sao?"
Hai người tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ Sơn, mỗi người một bên trái phải cũng không có ra tay, chỉ là muốn phòng ngừa có người chạy trốn. Cho nên bọn họ thấy thế thì không hẹn mà cùng hừ lạnh một tiếng, mặt mũi tràn đầy vẻ khinh thường nói: "Không có dễ dàng như vậy!"
Dứt lời!
Hai người hóa thành hai cái bóng người, nhanh như cơn gió, nhanh như sấm sét, đuổi giết về những người bảo vệ Long cung đang chạy trốn kia, ở trong tay hai người bọn họ đương nhiên sẽ không có con cá nào lọt được lưới.
Không đến nửa phút, mấy trăm tên bảo vệ Long cung đã bị giết chết hơn phân nửa, khắp nơi trên quảng trường đều phơi thấy, máu chảy ồ ạt, tràn ngập một mùi máu tươi đủ để cho người bình thường hít thở không thông. "Xong!" "Chết chắc!"
Những người bảo vệ Long Cung còn lại đều bị dọa sợ mất mật, sắc mặt xám như tro tàn, đánh cũng đánh không lại, trốn thì trốn không thoát, làm gì còn có đường sống cho bọn họ.
Nhưng mà ngay khi bọn họ lâm vào cảnh tuyệt vọng, tuỳ thời chuẩn bị nghênh đón tử thần, thì một âm thanh quen thuộc với bọn họ đột nhiên truyền đến: "Con chó ở nơi nào dám chém giết ở trong Long Cung?"
Tiếng nói như tiếng sấm, đâm thẳng màng nghĩ người "Đùng!"
Lời còn chưa dứt, người còn chưa đến, thì một cây giáo một mét tám đã bay thẳng tới, tốc độ nhanh đến cực hạn, mang theo sát ý lạnh thấu xương không gì sánh kịp, trong nháy mắt đã xong vào bên trong chiến trường đang hỗn loạn tưng bừng. "Phập!" "Phập!"
Không đợi đám người trong chiến đấu lấy lại tinh thần, cây giáo một mét tám kia đã xuyên thẳng qua đám người, kèm theo hai tiếng trầm đục để cho người ta không rét mà run, trong đó có hai người bị cây giáo xuyên thẳng qua cổ, máu tươi lập tức phun ra, trong cổ lưu lại một cái lỗ máu rất dọa người.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc bởi một cảnh này.
Hù dọa!
Trận chiến cũng vì đó mà dừng lại.
Tiếp đó! Ánh mắt mọi người đều nhìn về hai thẳng xui xẻo kia, hơn nữa liếc mắt đã nhận ra thân phận của bọn họ. Hai người kia đều là cường giả Minh Cảnh của bên tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ Sơn.
Hai cường giả Minh Cảnh dưới tình trạng không đề phòng đã bị một cây giáo giết chết tại chỗ, mất mạng trong nháy mắt.
Rõ ràng!
Cho đến trước khi chết thì hai cường giả Minh Cảnh kia cũng không thể tin được, bọn họ đang tràn đầy ý chí chiến đấu, giết say sưa ngon lành, rõ ràng đã nắm chắc thắng lợi trong tay, hầu như đã là nghiền ép về một phía, kết quả lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn!
Cổ bị cây giáo một mét tám xuyên thẳng qua, bọn họ còn chưa có chết hẳn, thậm chí còn không có ngã xuống, chỉ là cảm giác trong cổ họng giống như thiếu chút gì đó, cảm giác đau nhức kịch liệt truyền đến, hô hấp ngày thường đã trở thành một chuyện xa xỉ.
Thế là bọn họ nhịn đau, dùng chút sức lực cuối cùng, chậm rãi chật vật nghiêng đầu qua, liếc mắt nhìn xem cây giáo một mét tám kia.
Chỉ thấy một thân hình to lớn xuất hiện ở phía trước, đưa tay ra nắm chặt cây giáo một mét tám kia, trong đôi mắt người kia tràn đầy lửa giận, đối phương cách không đối mặt với bọn họ, hừ lạnh nói: "Người tự tiện xông vào Long Cung, đáng chém"
Người này chính là Phi tướng quân của Long Thành, Lý "Viu!" "Viu!" "Viu!"
Mà sau khi Lý Vệ ngã xuống đất, kèm theo từng trận tiếng xé gió, lại lần lượt có từng thân hình theo sát mà tới, xuất hiện ở sau lưng Lý Vệ, chừng mười mấy người, mà Lý Trâm Anh cũng ở trong số đó.
Mà ba người Âm Thiên Kỳ phụ trách bảo vệ Lý Trâm Anh đương nhiên cũng ở đây.
Trong mười mấy người kia, ngoại trừ Lý Trâm Anh, thì trên thân bọn họ đều tản ra hơi thở rất mạnh mẽ, tất cả bọn họ đều là cường giả Nhất Cảnh Minh Khí.
Vốn là người bảo vệ Long cung chỉ có năm, sáu cường giả Minh Cảnh, nhưng mà ngoại trừ người bảo vệ, trong mấy trăm con cháu đời sau của tôn chủ Thìn Sát cũng có nhất định cường giả Nhất Cảnh Minh Khí tồn tại, lại thêm giống ba người Âm Thiên Kỳ như thế, cường giả Minh Cảnh đi theo Quỷ Sát còn lại cùng tiến vào Long Thành, tập hợp cùng một chỗ thế mà lại chừng mười mấy người, chính là một cỗ thế lực vô cùng mạnh mẽ.
Điều này cũng là lý do vì sao Lý Vệ nhận được tin tức mà chậm chạp không có xuất hiện, kẻ địch quá nhiều, lại quá mạnh, nếu như các cường giả Minh Cảnh ở trong Long Cung phân tán ra mà lần lượt tham chiến, thì không thể nghi ngờ rằng sẽ bị đánh tan từng người, căn bản là không có bất kỳ phần thắng gì.
Cho nên Lý Vệ tốn thêm mấy phút thời gian, tụ tập mười mấy cường giả Minh Cảnh ở bên trong Long Cung lại cùng một chỗ, lúc này mới dẫn đội xuất hiện, một cây giáo giết hai người, thề sống chết bảo vệ Long Cung.
Không tốt!"
Nhìn thấy tình hình trong chiến trường, sắc mặt ba người Ám Thiên Kỳ lập tức thay đổi có chút khó coi, kinh ngạc nói: "Trong trận doanh đối phương lại có cường giả siêu cấp Nhị Cảnh Minh Tâm tồn tại" "Hơn nữa còn không chỉ một người!"
Bọn họ hối hận. Sớm biết như vậy thì bọn họ đã không tranh vào vũng nước đục này. Dù sao thì đây là Long Cung, là hang ổ của tôn chỉ Thìn Sát, mà bọn họ cũng không phải là lính lệ thuộc dưới trướng của tôn chủ Thìn Sát, tất nhiên cũng không có cái gì gọi là trung thành đối với tôn chủ Thìn Sát.
Vừa rồi tự nhiên xúc động, đồng ý đi cùng với Lý Vệ tới đây hỗ trợ, là bởi vì bọn họ thấy được đội hình lại có mười mấy cường giả Minh Cảnh mạnh mẽ, lại thêm mấy trăm người bảo vệ Long Cung. Bọn họ tưởng rằng trận chiến này sẽ là trận chiến tất thắng, có thể cầm xuống đối phương dễ như trở bàn tay, vừa vặn thì bọn họ tự nhiên sẽ kiếm được một cái công lao!
Kết quả... Tính sail "Con mẹ nó!"
Không chỉ là ba người Ám Thiên Kỳ, mấy cường giả Minh Cảnh mà nhóm Quỷ Sát còn lại mang tới đều rất kinh ngạc và sợ hãi, trong lòng bọn họ cũng sinh ra ý nghĩ như vậy, bốc lên nguy hiểm tính mạng để bảo vệ Long Cung, đối với bọn họ mà nói thì rất không đáng! "Cô Lý!"
Doãn Thiên Kỳ dựa sát bên tại của Lý Trâm Anh, nhỏ giọng nói: "Sau đó chúng ta hành động dựa theo hoàn cảnh, nếu như tình hình không ổn, thì sẽ bảo vệ cô rời khỏi nơi chém giết này!" "Được!"
Lý Trâm Anh không có từ chối, với thực lực là Ám Cảnh trung kỳ của cô ta bây giờ, thì căn bản là không có tư cách tham gia chiến đấu giữa các cường giả Minh Cảnh, sức mạnh tản ra từ trong cuộc chiến của người khác đều có thể giết chết cô ta trong chớp mắt. "Lý tướng quân!" "Lý tướng quân!" "Lý tướng quân!"
Phản ứng của những người bảo vệ Long Cung thì vừa vặn trái ngược với đám người Âm Thiên Kỳ, bọn họ vốn đang lâm vào tình thế tuyệt vọng, lại nhìn thấy Lý Vệ dẫn thêm đám người chạy đến, bọn họ mừng rỡ như điên, giống như đã có thể sống sót vậy, đều nhao nhao lùi tới phía của Lý Vệ.
Chiến đấu đã dừng lại!
Ngay cả người cầm đầu những cường giả Minh Cảnh là tộc trưởng Mặc và Tổ Kỳ Sơn cũng không có đuổi theo, mà là nhanh chóng tụ hợp lại cùng một chỗ, lý do rất đơn giản, đội ngũ mà Lý Vệ mang tới đã có thể uy hiếp được bọn họ, bọn họ tất nhiên phải tập trung lực lượng lại để đối phó đám người Lý Vệ, không thể giống như vừa rồi không chút kiêng kỵ mà từng người chiến đấu được. "Phi tướng quân của Long Thành, Lý Vệ!"
Tộc trưởng Mặc và Lý Vệ cách đối mặt cách không khí, trầm giọng nói: "Tôi nghe nói qua cậu, đệ nhất mãnh tướng dưới trướng của tôn chủ Thìn Sát, có tư thế vô địch bên trong Nhất Cảnh Minh Khí này, thiên phú khác thường, tiền đồ không đếm được." "Đáng tiếc!" "Đáng tiếc đã đứng sai đội, theo sai người, lầm vào đường rẽ, cho nên không còn sống lâu nữa! Nếu như cậu có thể biết quay lại khi lạc đường, mang theo những người này phụ thuộc vào dưới trướng của tôi, thì tôi có thể cân nhắc mà tha cho các cậu một mạng, sau này Long Cung này vẫn từ các người tới bảo vệ như cũ, mà cậu vẫn sẽ tiếp tục làm Phi tướng quân của Long Thành, nở rộ ánh sáng thuộc về cậu!" "Như thế nào?"
Không thể không thừa nhận, một giáo của Lý Vệ giết chết hai người vừa rồi để cho tộc trưởng Mặc có chút xúc động, đến mức ông ta tạm thời thay đổi chủ ý, làm trái với mệnh lệnh trước đây của Vân minh chủ, từ bỏ kế hoạch giết chết hết tất cả, mà dự định mời chào nhóm người Lý Vê.
Dù sao! Nhóm người của tộc trưởng Mặc đi đường ngàn km đến đây đánh chớp nhoáng, thì cũng chỉ có mười mấy người, chỉ giết chết những người bảo vệ của Long Cung thì không nói, một khi chém giết với nhóm người của Lý Vệ, thì sẽ như giết địch một ngàn mà bị thương tám trăm, chết chóc là điều không thể tránh khỏi.
Người chết nhiều thì những người còn lại sẽ ít đi, sau đó còn lấy cái gì mà tiếp tục tiếp đánh tiên sinh Vu đang canh giữ ở điện Quỷ Sát.
Lấy cái gì mà khống chế Long Thành, uy hiếp ba ngàn chiến tướng của điện Huyền Vương. "Cạm bẫy!"
Nghe lời nói của tộc trưởng Mặc, Lý Vệ hừ lạnh một tiếng, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường, đã muốn mở miệng từ chối tại chỗ, nhưng mà khi Lý Vệ còn chưa có nói ra miệng thì sau lưng đột nhiên truyền đến một âm thanh rất nhỏ của một cô gái, dường như là đang nhắc nhở Lý Vệ: "Đây là một cái cạm bẫy! Bọn họ muốn làm rối loạn lòng người, mau chóng khống chế lại cục diện, sau khi chuyện thành công thì nhất định sẽ hốt gọn chúng ta thành một mẻ...
Chính là Lý Trâm Anh!
Hai mắt Âm Dương của Lý Trâm Anh có thể đọc hiểu được lòng người, mưu kế của tộc trưởng Mặc đương nhiên không thể gạt được cặp mắt Âm Dương của cô ta.
Nghe thế, Lý Vệ không khỏi sững sờ, hiển nhiên là có chút ngoài ý muốn. Nhưng mà trước đó thì tôn chủ Thìn Sát cũng nói chuyện Lý Trâm Anh nắm giữ đôi mắt Âm Dương cho Lý Vệ biết, nhưng mà điều để anh ta cảm thấy bất ngờ không phải là Lý Trâm Anh liếc mắt nhìn ra quỷ kế của tộc trưởng Mặc, mà là Lý Trâm Anh lại có lòng tốt mà nhắc nhở anh ta. "Các người rốt cuộc là ai?"
Lý Vệ không để ý đến lời nhắc nhở của Lý Trâm Anh, thậm chí còn không quay đầu lại, anh ta nhìn thẳng tộc trưởng Mặc ở phía đối diện, đột nhiên nâng tay phải lên, nâng cây giáo một mét tám ở trong tay lên, cách không khí trực tiếp chỉ vào đám người tộc trưởng Mặc lạnh nhạt nói: "Ông đây lặp lại lần nữa, người dám cả gan tự tiện xông vào Long Cung, đáng chém!" "Vụt!"
Thời điểm vừa dứt lời, Lý Vệ cũng không có nói nhảm thêm một câu dư thừa gì, mà là chủ động tấn công, cả người hoá thành một tàn ảnh tia chớp, tràn đầy sát khí xông mạnh tới đám người tộc trưở Mặc.
Đồng thời ầm ĩ hô: "Cường giả Minh Cảnh đều tiến lên theo bản tướng quân! Toàn bộ những người dưới Minh Cảnh thì đều rút lui về sau năm trăm mét bên ngoài." "Đại trận mê cung, mở ra!" Nghe vậy, sắc mặt của đám người tộc trưởng Mặc khẽ thay đổi, đáy lòng không khỏi chùng xuống. "Đại trận mê cung? Cái quỷ gì vậy? Nghe bộ dáng giống như rất lợi hại..."