Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 531: Con kiến hôi không biết vị thần thực sự




Lâm Vạn Quân nghe vậy thì nhất thời cũng cảm thấy sửng sốt một chút, Cao Phong vậy mà lại muốn dọn vào ở tầng thứ chín trong căn Biệt thự chín tầng kia? “Cậu chủ Phong! Không thể được đầu, người đứng đầu tay lái của Tập đoàn Thiên Long đang sống ở tầng thứ năm của căn Biệt thự kia!” “Mối quan hệ của Công ty Bất động sản Phong Mai và Tập đoàn Thiên Long bây giờ là không chết không thôi! Long Tuấn Hạo kia vốn dĩ cũng đã rất có lòng thù địch đối với cậu rồi, vậy mà cậu lại còn ở gần với Công ty Bất động sản Phong Mai đến như vậy, khó lòng đảm bảo được bọn họ sẽ không chuyển hết lòng thù hận lên trên người của cậu!” “Nếu như cậu mà dọn vào sống ở phía trên đó thì chắc chắn sẽ là đưa dễ vào miệng hổ đấy!” “Trước khi chúng ta phân rõ thắng bại với Tập đoàn Thiên Long kia thì tôi đề nghị cậu chủ Phong không nên dọn vào sống trong căn Biệt thự kia. Khuôn mặt của Lâm Vạn Quân hiện lên vẻ vô cùng nghiêm túc. “Chú Quân, lúc này chúng ta đang phải đối diện với một cục diện chỉ có chết không thấy sống, mà cháu cũng đã nghĩ ra được phương pháp để phá vỡ cục diện này! Đó chính là việc dọn vào ở trong tầng cao nhất trong tòa Biệt thự kia, tin tưởng cháu, cháu đã nằm chắc được phần thắng rồi.” Trên khỏe miệng của Cao Phong thoảng qua vẻ tự tin.



Lâm Vạn Quân nghe vậy thì cảm thấy rất là khiếp sợ, Cao Phong đã nghĩ ra được phương pháp phá vỡ cục diện hiện tại rồi hay sao, còn nằm được phần thắng nữa?



Nhưng mà chỉ có điều là ông ta quả thực không nghĩ ra được, phương pháp để phá vỡ cục diện hiện giờ thì có liên quan trực tiếp gì đến việc dọn vào sống ở trên tầng cao nhất của căn Biệt thự trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên này. “Nếu như cậu chủ Phong đã quyết định xong, vậy thì lão già cổ hủ này cũng sẽ không ngăn cản nữa! Bây giờ tôi sẽ sắp xếp mấy người Vệ sĩ đến ngay lập tức, để cho bọn họ đi theo bên người bảo vệ sự an toàn cho cậu.” Lâm Vạn Quân vừa nói vừa nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, rõ ràng là muốn hành động ngay lập tức.



Nhưng mà cũng đúng trong lúc này, Cao Phong lại đưa tay lên ngăn cản hành động của Lâm Vạn Quân lại. “Cháu chỉ muốn ở một mình.” Cao Phong lại đưa mắt nhìn lên Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên kia một lần nữa, sau đó xoay người lên xe. “Cậu chủ Phong, nhưng mà cái này cái này cái này... Lâm Vạn Quân làm sao mà đồng ý cho được. “Chú Quân!” Cao Phong cau mày gọi Lâm Vạn Quân một tiếng, sau đó giọng nói của anh lại hòa hoãn lại một chút mà nói: “Tin tưởng cháu."



Lâm Vạn Quân yên lặng ước chừng mười mấy giây, sau đó không biết làm sao, chỉ đành gật đầu nói: “Được!” “Nhưng mà tôi vẫn sẽ sắp xếp một ít người, để cho bọn họ ẩn núp ở khu vực gần đây. Nếu như xảy ra bất cứ chuyện gì thì cũng có thể đảm bảo được bọn họ sẽ tập hợp lại để bảo vệ và viện trợ cho cậu chủ Phong với tốc độ nhanh nhất.” Lâm Vạn Quân vừa thỏa hiệp vừa giữ vững lập trường nói. “Được!” Lần này thì Cao Phong không từ chối nữa.



Lâm Vạn Quân ngồi lên ghế lái ở phía trước, hỏi: “cậu chủ Phong, bây giờ chúng ta đi đâu?” “Đưa cháu đến tòa nhà cao ốc của Công ty nhà họ Kim đi, Tuyết Mai vẫn còn đang chờ món quà từ cháu”



Khóe miệng của Cao Phong cong lên một nụ cười mỉm, đùa nghịch chiếc hộp nhỏ được chế tạo tinh xảo ở bên trong lòng bàn tay, chuỗi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh ở bên trong hộp bị va chạm, tạo thành những tiếng vang “Lách cách, lách cách”.



Lâm Vạn Quân nhanh chóng gật đầu, sau đó lái xe lao vào bên trong Thành phố Hà Nội.



Bên trong tầng thứ năm của căn Biệt thự trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.



Long Tuấn Hạo chắp tay sau lưng mà đứng ở phía trước khung cửa sổ kính sát đất, ánh mắt nhìn theo chiếc xe đang đưa Cao Phong rời đi.



Trên khuôn mặt cương quyết và nghiêm nghị kia của Long Tuấn Hạo thì không nhìn ra được có bất kỳ một sự thay đổi nào.



Nhưng mà các loại cảm xúc lẫn lộn đang hiện lên ở trong chỗ sâu thẳm nơi đáy mắt của anh ta, lại là sự chứng minh rõ nét cho việc trong lòng của anh ta lúc này đang cảm thấy vô cùng phức tạp. “Chú Bân, bây giờ ông có còn nói được là cái tên Cao Phong kia không có quan hệ gì với nhà họ Cao nữa hay là không?” “Đừng nói đến chuyện Cao Phong chẳng qua chỉ là một tên con rể đến nhà vợ ở rể, mà cho dù là nhà giàu nhất ở Thành phố Hà Nội này cũng không thể nào ung dung lấy ra sáu nghìn tỷ tiền mặt như vậy được.” “Nếu như là cha của tôi thì lại có thể, nhưng mà một khi điều động ra nhiều vốn đến như vậy thì quá trình xoay vòng tài chính của tập đoàn cũng sẽ bị ảnh hưởng rất lớn Long Tuấn Hạo nhẹ nhàng mở miệng. “Cái này... Cái này... Vu Đường Bần lúc này cũng rơi vào trạng thái á khẩu, không trả lời được, trên căn bản, ông ta cũng không tìm được bất cứ từ ngữ gì thích hợp để mà giải thích.



Dẫu sao thì, nguồn vốn lưu động sáu nghìn tỷ bên người thì cũng thật sự là quá kinh khủng, quá kinh khủng.



Vu Đường Bân quả thực là không nghĩ tới được, như thế nào mà Cao Phong có thể lấy ra số tiền lớn đến như vậy.



Cho dù là ba dòng họ lớn ở Hà Nội tộc cộng thêm Công ty Bất động sản Phong Mai, cũng không có khả năng cung cấp không hoàn lại nguồn vốn lưu lượng cao lên đến sáu nghìn tỷ kia được đúng chứ? “Hơn nữa, chiếc thẻ đen toàn cầu tôn quý nhất ở trong tay của cậu ta kia, ông hẳn là cũng biết được điều đó tượng trưng cho điều gì rồi chứ. Ánh mắt của Long Tuấn Hạo trông về phía xa, không ngừng bám theo chiếc xe đang chở Cao Phong di chuyển về hướng thành phố. “Phải phải phải." Vu Đường Bẫn không ngừng gật đầu như giã tỏi, đương nhiên là ông ta biết được chiếc thẻ đen



Dianned to quý nhất có số lượng hạn chế trên phạm vi toàn the thời kia đại biểu cho địa vị gì,



Cho nên bày giờ tôi đã chắc chắn được đến tám mươi phần trăm, Cao Phong kia nhất định là phải có mối quan hệ gì đó với nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng" “Chẳng qua là chúng ta vẫn chưa thể điều tra ra được lại lịch chào chính của Cao Phong mà thôi!” Hai mắt của Long Tuần Hạo híp lại, sâu kín nói.



Nếu như quả thật là như thế, vậy thì thật sự là Cao Phong cũng vẫn còn có tư cách, xứng đôi được với Kim Tuyết Mai, “Cậu chủ Long, mặc dù tôi không biết được Cao Phong làm cách nào hay là như thế nào mà có thể lấy ra được sau nghìn tỷ tiền mặt để tiến hành giao dịch. Nhưng mà trong ba năm mà Cao Phong ở Thành phố Hà Nội này cũng chính là ba năm mà cậu ta chịu hết những ánh mắt khinh thường và giễu cợt, đồng thời cũng là một tên vô dụng ở trong mắt của tất cả mọi người."



Vu Đường Bẫn thấy được phản ứng của Long Tuấn Hạo thì cũng nhanh chóng lên tiếng. “Một tên vô dụng đến như vậy thì làm sao có thể có liên hệ gì với nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng được?” “Cho dù chỉ là một người làm của nhà họ Cao thôi đi chăng nữa thì sợ rằng là địa vị của người làm đó còn cao hơn Cao Phong rất nhiều. Vu Đường Bản vẫn là có chút không muốn tin tưởng.



Dẫu sao thì loại chuyện này cũng thật sự là quá mức hoang đường. “Chú Bận, tôi đã từng nói qua rồi, Thành phố Hà Nội nằm ở phía bên dưới của Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, tất cả cũng chỉ là con kiến hội mà thôi! Mà ánh mắt của con kiến hội thì làm sao lại có thể tùy tiện nhận biết ra được vị thần thật sự chứ.” “Cái nhìn của bọn họ cũng không thể đại biểu cho cái nhìn của tôi được. Ý nghĩ của Long Tuấn Hạo không hề bởi vì lời nói của Vu Đường Bẫn mà thay đổi dù chỉ là một chút.



Tâm trạng và những suy nghĩ trong lòng của Long Tuấn Hạo rất ổn định và vững vàng, cho nên anh ta sẽ không bởi vì một vài lời nói ngắn gọn của người khác mà nghi ngờ quyết định của chính mình.



Vu Đường Bần yên lặng hồi lâu, đến cùng mới thở dài nói: “Nhưng mà tôi vẫn không sao mà nghĩ ra được, nếu như Cao Phong là cậu chủ cao quý của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng, vậy thì tại sao mà cậu ta có thể bằng lòng hạ mình tới nơi này ở rể, chịu hết những ánh mắt lạnh lùng và giễu cợt của người đời như vậy được.” Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!



Long Tuấn Hạo nghe vậy thì lại bật cười ha ha một tiếng, hài hước lại chế nhạo nói: “Chú Bân, lúc ban đầu khi tôi mới đến Chuyên khu Tam giác vàng, có người nào biết được tôi là Long Tuấn Hạo của Tập đoàn Thiên Long hay sao?” “Chuyện tình trong những dòng họ lớn vô cùng rối rắm và phức tạp, người ngoài cũng khó có cách nào mà đoán ra được ý tưởng thật sự của bọn họ là cái gì. “Người khác vẫn luôn miệng nói Cao Phong kia là một tên vô dụng, nhưng mà Long Tuấn Hạo tôi lại không cho là như vậy! Nhưng mà, cứ coi như là cậu ta thật sự là cậu chủ của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng đi chăng nữa, thì tôi cũng không có nửa điểm sợ hãi!” “Nếu như cậu ta thật sự là một tên vô dụng, phải dựa vào dòng họ thì mới có thể sinh tồn được, vậy thì Long



Tuấn Hạo tôi dù có phải chết đi chăng nữa thì cũng sẽ không để cho cậu ta ở lại bên cạnh của Kim Tuyết Mai “Nhưng mà, nếu như mà cậu ta có thể dựa vào sức lực của chính bản thân mình, hoàn toàn đánh bại được Long Tuấn Hạo tôi, vậy thì tôi cũng sẽ kính trọng cậu ta như một người đàn ông đầu đội trời, chân đạp đất. “Tối hôm nay toàn thể chuẩn bị chiến đấu, chỉnh trang gọn gàng chờ mệnh lệnh của tôi, sáng sớm ngày mai khi thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch đầu tiên, tôi nhất định phải khiến cho Công ty Bất động sản Phong Mai hứng chịu một đòn đánh chỉ mạng” “Trong vòng một ngày, tôi muốn Công ty Bất động sản Phong Mai phải cúi đầu chịu thua trước Tập đoàn Thiên Long."



Sau khi Long Tuấn Hạo nói xong những lời này thì cũng ngay lập tức thu hồi lại ánh mắt, sau đó xoay người đi vào trong phòng.



Vu Đường Bần nâng mắt nhìn ra phía bên ngoài, cũng không tiếp tục nói thêm điều gì nữa, chỉ vội vàng đi chuẩn bị cho những hành động tiếp theo như lời mà Long Tuấn Hạo nói.



Ngày mai, sẽ là một trận chiến lớn giữa Tập đoàn Thiên Long và Công ty Bất động sản Phong Mai, đồng thời đây cũng là trận chiến cuối cùng giữa hai bên trên mặt trận thương trường này.



Kết quả đến cuối cùng ai có thể ngồi vững vàng trên vị trí bá chủ của Thành phố Hà Nội này, thì phải xem vào một ngày mai rồi.



Nhưng mà trong nội tâm của Vu Đường Bần, lại đang có một sự tự tin vô cùng lớn.



Bởi vì, chỉ vì một ngày này mà Long Tuấn Hạo đã tiến hành một sự chuẩn bị trước vô cùng kỹ càng và toàn diện.



Tòa nhà cao ốc của công ty nhà họ Kim.



Kim Tuyết Mai đang ở bên trong phòng làm việc, hôm nay cô nghênh đón một vị khách không mời mà đến. “Kim Ngọc Dung, cô tới nơi này để làm cái gì?” Kim



Tuyết Mai hờ hững liếc mắt nhìn Kim Ngọc Dung một cái, vẻ mặt không buồn cũng không vui.



Kim Ngọc Dung hơi bĩu môi, ánh mắt quét dài một lượt từ trên xuống dưới, quan sát và đánh giá Kim Tuyết Mai, sau đó đặc biệt dừng lại ở trên cổ tay và ngón tay của Kim Tuyết Mai, chăm chú quan sát và tỉ mỉ đánh giá một phen.



Vòng tay kim cương Nước xanh kia, còn có cả chiếc nhẫn kim cương của DR trên ngón tay của cô nữa, nó chính là lời đảm bảo mà bất kỳ người phụ nữ nào nhìn thấy cũng phải vô cùng hâm mộ.



Mà gần đây nhìn dáng vẻ và mặt mày của Kim Tuyết Mai vô cùng tỏa sáng, vô cùng rực rỡ chói sáng, điều này càng khiến cho Kim Ngọc Dung cảm thấy ghen tị với cô hơn gấp nhiều lần. “Ha ha, vì sao mà tôi lại không thể tới được?” Khỏe miệng của Kim Ngọc Dung khóe miệng nhếch lên mà châm chọc, khiêu khích. “Quy tắc đã được đặt ra ngay từ lúc ban đầu đó chính là, nếu như không có được sự cho phép của tôi và Cao Phong, cả nhà bác cả và cô, đều không được phép tiến vào cửa công ty

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK