Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, biệt thự nhà họ Long. "Ầm! Soạt!" Một tiếng vang to lớn, bình hoa đồ cổ giá trị gần ba tỷ đồng bị người nọ ném vỡ thành từng mảnh nhỏ. "Tập đoàn Vitino này từ đầu xuất hiện thế? Hả?" Long Tuấn Hạo nổi giận gầm lên một tiếng.
Vu Đường Bân cũng cực kỳ bất đắc dĩ, ông ta nhỏ giọng nói: "Cậu Long, Tập đoàn Vitino là đối thủ cạnh tranh với sản nghiệp ở nước ngoài của chúng ta. Thật sự không ngờ tới bọn họ sẽ đuổi theo đến đây."
Long Tuấn Hạo cực kỳ phẫn nộ, anh ta vốn bị Cao Kình Thiên đánh sưng mặt nên lúc này trông càng vô cùng dữ tợn hơn.
Rõ ràng đã sắp thành công rồi, nửa đường lại nhảy ra một tên Trình Giảo Kim, ai mà không phẫn nộ chứ? "Lúc nào tới mà chẳng được, bọn họ lại tới vào đúng lúc này!" "Chiêu chim sẻ núp đằng sau này, dùng rất tốt." "Muốn chọc giận tôi à, bây giờ ông đây sẽ điều động quân phiệt nhà họ Long đến tiêu diệt Tập đoàn Vitino!" Ánh mắt Long Tuấn Hạo độc ác thét lên. "Cậu Tuấn Hạo, tập đoàn Vitino này phát triển đã gần trăm năm, thế lực ở nước ngoài đã ăn sâu bén rễ, lúc chúng ta ở nước ngoài đã bị bọn họ chèn ép" "Ở trong nước, bọn họ cũng xâm nhập ở rất nhiều nơi, nhưng tôi không nghĩ tới, ngay cả Thành phố Hà Nội mà bọn họ cũng xâm nhập được!" Vu Đường Bẫn cũng vô cùng nóng ruột.
Long Tuấn Hạo cười lạnh một tiếng nói: "Làm sao lại không được, Thành phố Hà Nội này là hang ổ là nền móng của Tập đoàn Thiên Long chúng ta! Bọn họ khẳng định phải nghĩ cách phá huỷ nó!" "Chỉ cần nền móng bị hủy, Tập đoàn Thiên Long ở nước ngoài sẽ một cây chẳng chống vững nhà, đến lúc đó không phải sẽ thành thật trở về sao?"
Vu Đường Bẫn nghe vậy không nói gì, Long Tuấn Hạo nói ông ta đều hiểu, nhưng hiện tại lại không có bất kỳ cách nào.
Tập đoàn Vitino càng khó giải quyết hơn bất động sản Phong Mai, ngay cả Tập đoàn Thiên Long cũng có chút không thể chống lại. "Cha tôi đâu rồi?" Long Tuấn Hạo hỏi một câu. "Vừa rồi ông Long ngồi trong phòng một tiếng, sau đó ông ấy ra ngoài bảo là muốn tìm người nói chuyện hợp tác." "Trước khi ông ấy trở về, cậu cứ ổn định trước đã, đừng có bất kỳ động tác gì." Vu Đường Bẫn vội vàng nói. Long Tuấn Hạo dừng một chút, sau đó anh ta gật đầu ngồi xuống. Mặc dù tính cách anh ta ngang ngược, nhưng cũng biết ở một số lúc chuyện gì nên làm, chuyện gì không nên làm.
Lúc bấy giờ.
Phòng họp tầng cao nhất của bất động sản Phong Mai chào đón một vị khách không mời mà tới.
Một người đàn ông trung niên mặt mày đường hoàng, hiện tại đang ngồi ở cuối cùng bàn hội nghị.
Người đàn ông trung niên này ngồi nghiêm chỉnh mặc Âu phục thủ công được cắt may tỉ mỉ.
Dù cho đối mặt với mười người máu mặt ở Thành phố Hà Nội này như Lâm Vạn Quân, cũng vẫn mặt không đổi sắc vô cùng bình tĩnh. Người này chính là người cầm lái Tập đoàn Thiên Long - Long Chí Minh.
Trong lòng đám người Lâm Vạn Quân đều có chút ngạc nhiên.
Ai cũng không nghĩ tới, vậy mà ngay tại lúc này Long Chí Minh lại một mình đi vào bất động sản Phong Mai. Hơn nữa không dẫn theo một vệ sĩ nào, mà là lẻ loi một mình đến đây.
Chẳng lẽ ông ta đến để chịu thua với đám người Lâm Vạn Quân sao? "Tổng giám đốc Chí Minh có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi." Lâm Vạn Quân chậm rãi mở miệng nói.
Long Chí Minh do dự hai giây, sau đó chắp tay đi thẳng vào vấn đề: "Tập đoàn Thiên Long của tôi, hiện tại cần sự trợ giúp của các người." "Buồn cười! Hai tiếng trước Tập đoàn Thiên Long các người còn muốn cắn chúng tôi một miếng, bây giờ lại nói cần chúng tôi trợ giúp sao? Giúp đỡ các người chèn ép sản nghiệp của chúng tôi à?" Liễu Gia Bình cười ha ha.
Sắc mặt Long Chí Minh điềm tĩnh nhìn Liễu Gia Bình nói: "Tổng giám đốc Gia Bình, hẳn ông cũng biết đạo lý thương trường như chiến trường! Không ở vị trí đó thì không bàn về việc của vị trí đó, tôi đang ở vị trí này nên phe của chúng ta khác nhau, tất nhiên cũng sẽ có thái độ làm việc khác nhau."
Long Chí Minh nói ra lời này làm đám người kia đều á khẩu không trả lời được.
Vì phe khác nhau nên chèn ép lẫn nhau cũng là không thể tránh khỏi.
Long Chí Minh không hổ là Tổng giám đốc tập đoàn xuyên quốc gia, ông ta nói ra làm mọi người yên lặng mới nói tiếp: "Hơn nữa trên thương trường không có bạn bè mãi mãi, cũng không có kẻ thù mãi mãi." "Hiện tại Tập đoàn Thiên Long chúng tôi cần sự trợ giúp, kính mong mọi người có thể ra tay giúp đỡ."
Lâm Vạn Quân có chút do dự, nhưng vẫn nói ra: “Trước tiên để Tổng giám đốc Chí Minh nói ra là chuyện gì đã!"
Long Chí Minh nhẹ gật đầu, sau đó ông ta nhẹ nhàng nói: " Tập đoàn Thiên Long của chúng tôi có một đối thủ cạnh tranh ở nước ngoài tên là Tập đoàn Vitino, chắc hẳn mọi người cũng đã được nghe nói. Nó có thể xếp vào Tập đoàn lớn top 500 trên thế giới."
Đầu tiên đám người sững sờ, sau đó đều khẽ gật đầu.
Tập đoàn thương mại xuyên quốc gia Vitino này có sản nghiệp nhiều lĩnh vực tương đối rộng khắp, nó đã có tên trong chợ của Mỹ từ lâu, giá trị trong chợ không dưới một trăm bảy mươi lăm ngàn tỷ đồng.
Sự lớn mạnh của bọn họ không thể nghi ngờ, bằng không cũng sẽ không thể xếp vào top 500 trên thế giới.
Long Chí Minh nói tiếp: "Ngay buổi sáng hôm nay, bỗng nhiên Tập đoàn Vitino ra tay với sản nghiệp ở nước ngoài của Tập đoàn Thiên Long chúng tôi, sản nghiệp ở nước ngoài của Tập đoàn Thiên Long bị tổn thất nghiêm trọng, tình huống lúc này đầy nguy hiểm."
Nghe Long Chí Minh nói đến đây, đám người Lâm Vạn Quân hiểu ra.
Thì ra là thế!
Không phải Tập đoàn Thiên Long không muốn tiếp tục ra tay đối phó bất động sản Phong Mai, mà là vì sản nghiệp ở nước ngoài của bọn họ bị tổn thất nặng nề.
Cho nên bọn họ không thể không tạm thời rút lui để tập trung tinh thần trên sản nghiệp ở nước ngoài! Nghĩ thông suốt điểm này, trong lòng mọi người đều có chút nghiền ngẫm.
Long Chí Minh không thèm trông coi sản nghiệp ở nước ngoài cho tốt, nhất định phải về Thành phố Hà Nội củng cố địa vị của mình.
Kết quả địa vị còn chưa củng cố được, sản nghiệp ở nước ngoài bị người ta tấn công, chuyện này có thể trách được ai chứ? "Tâm trạng của Tổng giám đốc Chí Minh chúng tôi có thể hiểu, nhưng tha thứ cho bất động sản Phong Mai của tôi tay không đủ dài, cho nên không duỗi ra nước ngoài được." Lâm Vạn Quân nhẹ nhàng trả lời.
Nếu nhà họ Cao ra tay, tất nhiên có thực lực kia!
Nhưng bất động sản Phong Mai là không thể được. Quan trọng nhất là Lâm Vạn Quân không có bất kỳ lý do gì để trợ giúp Tập đoàn Thiên Long.
Long Chí Minh chậm rãi gật đầu nói: "Tôi biết! Chỉ là tình huống trước mắt không chỉ như thế này, Tập đoàn Vitino cũng bùng lên tiến công Tập đoàn Thiên Long ở
Thành phố Hà Nội. Hơn nữa khí thế hung hăng, rất khó chống đỡ." "Cho nên tôi muốn thỉnh cầu mọi người, cùng nhau hợp tác chống lại kẻ thù!" "Dù thế nào thì đó cũng là chuyện riêng của chúng tôi ở Thành phố Hà Nội, ngay tại lúc này, chúng tôi muốn họng súng hướng ra bên ngoài, trước tiên đuổi kẻ địch đi rồi hẳn nói."
Những lời nói này của Long Chí Minh cực kỳ thành khẩn, dù sao sản nghiệp ở nước ngoài bị hao tổn thì cũng thôi đi. Nếu nền móng ở Thành phố Hà Nội bị hủy, vậy Tập đoàn Thiên Long chắc chắn bị tổn thất to lớn.
Nhưng Lâm Vạn Quân nghe thấy vậy thì nhắm mắt lại. "Tổng giám đốc Chí Minh nói đùa, lấy thế lực phức tạp rắc rối của Tập đoàn Thiên Long các người ở Thành phố Hà Nội, Tập đoàn Vitino có thể ảnh hưởng đến địa vị của các người sao?" Lâm Vạn Quân khẽ lắc đầu. "Lần này Tập đoàn Vitino bỏ vốn hơn một trăm lẻ năm ngàn tỷ, ắt có thể nắm được toàn bộ Thành phố Hà Nội, chủ yếu nhất là để phá huỷ nền móng của Tập đoàn Thiên Long chúng tôi." "Có tài lực hùng mạnh chống đỡ, thành viên hội làm ăn Hà Nội vốn không chút do dự đã trực tiếp làm phản rồi." "Thậm chí có rất nhiều thành viên trực tiếp bán công ty cho tập đoàn Vitino." "Một ngàn không trăm lẻ năm tỷ đó Tổng giám đốc Vạn Quân, ông biết nó đại diện cho gì không?" Long Chí Minh than nhẹ một tiếng.
Đám người nghe vậy đều chấn động mạnh mẽ. Tập đoàn Vitino ở Thành phố Hà Nội, đúng là không có bất kỳ lai lịch nào có thể nói.
Nhưng bên trong thương trường, có tiên là có tất cả
Vốn lưu động đầu tư vào Thành phố Hà Nội là một ngàn không trăm lẻ năm tỷ, vậy đừng nói Tập đoàn Thiên Long, tùy tiện một tập đoàn khác cũng phải bị bọn họ đánh cho sụp đổ.
Đây chính là sức mạnh của đồng tiền.
Câu nói rồng mạnh cũng không thể đàn áp được rắn trong hang ổ của nó, cũng không phải là tuyệt đối.
Còn phải xem con rồng này có thật sự mạnh như thế không nữa!
Mà tập đoàn Vitino này có vốn lưu động một trăm năm mươi ngàn tỷ, nó như rắn độc hung mãnh mà tới, đấu phải chỉ là mạnh mẽ?
Nếu như không phải chân chính gặp được khó khăn bằng trời, lấy thân phận Long Chí Minh cũng sẽ không đến cầu xin đám người Lâm Vạn Quân trợ giúp. "Cho nên, ông muốn chúng tôi giúp ông giải quyết Tập đoàn Vitino, sau đó các người quay lại cắn chúng tôi một miếng à?" Lâm Vạn Quân nhắm mắt lại.
Mặc dù ngoài miệng Lâm Vạn Quân nói như vậy, nhưng trong lòng ông ta đã có một dự định.