Tất cả mọi người đều kinh ngạc, hai vệ sĩ mặc đồ đen đeo kính râm mở cửa sân cúi đầu chào đón mọi người. Một người trung niên đẹp trai, miệng nở nụ cười, bước vào.
Người đàn ông trung niên này chải tóc vuốt keo ra sau, trông rất lịch sự.
Ông ấy mặc một bộ suit nhìn là biết có giá trị không nhỏ.
Chiếc đồng hồ kỷ niệm Rolex vàng bóng trên cổ tay trái còn gây sốc hơn. Tập đoàn bất động sản Fraken, với tài sản hơn sáu trăm nghìn tỷ, bao phủ nhiều thành phố trên cả nước.
Chỉ hai năm trước, Tập đoàn bất động sản Fraken đã niêm yết thành công trên thị trường chứng khoán Hồng Kông và giá trị tài sản ròng của Fraken đã tăng gấp đôi.
Đối với Tần Chung Thành, ông chủ của Fraken, quyền lực của ông đương nhiên rất lớn.
Không quá lời khi nói rằng ngay cả khi nhìn vào ngành bất động sản trên toàn quốc, Fraken cũng có thể vững vàng đứng trong top 10.
Có thể tưởng tượng nó kinh hoàng như thế nào! Các gia tộc lớn ở Hà Nội cũng chỉ có danh tiếng ở Hà
Nội, nhìn ra cả nước cũng không là gì.
Tập đoàn Thiên Long mặc dù cũng thực lực, nhưng so với tập đoàn Fraken này dù sao cũng hơi yếu!
Cho nên từ khi Tần Chung Thành xuất hiện, ông ta đã thu hút sự chú ý của tất cả mọi người
Tần Chung Thành này quả thực là đại gia “Tần Chung Thành tôi không mời mà đến, xin nhà họ Kim không phiền!” Tần Chung Thành cười đắc ý, cúi đầu chào bà cụ Kim. “Làm gì có chuyện đó, chủ chủ tịch Tần đặc biệt tới đây, chỉ sợ tôi đón tiếp không chu đáo.” Bà cụ Kim nhanh chóng đáp lại.
Sau đó, bà ta nghi ngờ hỏi: “Tôi chỉ không biết rằng chủ chủ tịch Tần là... “Mẹ, chủ chủ tịch Tần là bạn của con!” Đột nhiên, một giọng nói rất tự hào vang lên.
Mọi người đều ngoảnh đầu nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Là ai mà có thể quen biết một ông lớn như Tần Chung
Thành?
Bỗng thấy Kim Nhạc Sơn trông có vẻ tự hào, và sau đó đi thẳng qua đám đông, đưa tay về phía Chủ tịch Tần. “Chủ chủ tịch Tần, lần tạm biệt một năm trước, lần này gặp lại ông vẫn phong độ như xưa!” Kim Nhạc Sơn duỗi hai tay ra, trên mặt mang theo ý cười. “Haha! Chủ tịch Kim cũng đang ngày càng trẻ ra. Tần Chung Thành cười đắc ý, đưa tay ra ôm Kim Nhạc Sơn.
Mọi người đều bị sốc.
Không ai nghĩ rằng Kim Nhạc Sơn sẽ quen biết Tần
Chung Thành!
Ngay cả bà cụ Kim cũng có chút kinh ngạc, Kim Nhạc Sơn gặp Tần Chung Thành khi nào vậy? “Mẹ, một năm trước con đến thành phố Hải Phòng tham gia cuộc họp trao đổi công ty bất động sản, quen biết được ông Tần! Hai chúng con hận không thể gặp nhau sớm hơn, còn cùng nhau uống rượu” Kim Nhạc Sơn giải thích. “Thì ra là thế này... Bà cụ Kim rạng rỡ đôi mắt. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Chính là cơ hội để nhà họ Kim gặp được một ông chủ siêu cấp như Tần Chung Thành!
Đó là cơ hội để nhà họ Kim trở nên nổi tiếng và thậm chí vươn ra khỏi thành phố Hà Nội! “Haha, lúc đầu Chủ tịch Kim còn nói các con cháu nhà họ Kim đều là người hiểu biết và có lý, còn nói sẽ giới thiệu một người cho con trai bất trị của tôi.” Tần Chung Thành nửa đùa nửa thật nói.
Nghe được lời nói của Tần Chung Thành, ánh mắt của nhiều cô gái nhà họ Kim lại lóe lên.
Lúc người nhà họ Cao tới tặng quà thì rất kích động, nhưng bây giờ lại nghe lời Tần Chung Thành nói thì lại không có cảm giác đó nữa.
Vị thế của tập đoàn Fraken là thế nào, ai mà không động lòng chứ!
Vào lúc này, Kim Nhạc Sơn và Tần Chung Thành đang đứng trên sân, bị mọi người quan sát, giống như họ đã trở thành những người có mặt chói lọi nhất trong khán giả. “Haha, thật sự không ngờ ông Tần lại đến, khiến tôi cảm thấy vinh hạnh” Kim Nhạc Sơn tự hào liếc nhìn Cao Phong. “Tôi tình cờ đến thành phố Hà Nội tìm người bàn chuyện dự án, nghe được nhà họ Kim đang tổ chức tiệc sinh nhật nên ghé đến thăm. Tần Chung Thành cười nói.
Kim Nhạc Sơn sửng sốt, vội vàng hỏi: “Chủ chủ tịch Tần, còn ai ở thành phố Hà Nội cần ông trực tiếp nói về dự án?"
Những người khác cũng có chút kinh ngạc, thân phận của Tần Chung Thành là ở đây, làm sao có thể trực tiếp tìm người nói chuyện về dự án?
Cho dù là tập đoàn Thiên Long ở thành phố Hà Nội, nếu muốn hợp tác với Fraken, ước tính sẽ phải một người quản lý tới, cho Long Chí Minh thể diện. “Đương nhiên không phải từ thành phố Hà Nội. Chỉ là đối tác của tôi gần đây đến thành phố Hà Nội làm một số việc, không thể đi xa một lúc nên tôi đến đây.
Khi Tần Chung Thành nói những lời này, trong mắt ông ta hiện lên một tia khinh thường, tựa hồ sẽ không có ai ở thành phố Hà Nội để ông ta đích thân tới.
Tuy nhiên, mọi người đều biết rằng Tần Chung Thành thật sự có quyền làm vậy. “Hóa ra là như thế này! Mau lên, Hồng Vũ, đến gặp chú Tần, có lẽ sau này hai người có thể trở thành bạn tốt với cậu chủ Tần.” Kim Nhạc Sơn gọi Kim Hồng Vũ về phía trước. “Chú Tần!” Kim Hồng Vũ vội vàng bước tới chào Tần Chung Thành. “Đây là con trai của Chủ tịch Kim? Đúng là một người tài giỏi! Tốt lắm!” “Nếu có cơ hội thì tôi sẽ cho tiếp xúc với con trai tôi nhiều hơn. Tần Chung Thành cười nói.
Kim Nhạc Sơn gật đầu, rồi lần lượt giới thiệu nhà họ
Kim với Tần Chung Thành.
Bà cụ Kim, Kim Phúc Khang, và thậm chí một số thế lực phụ thuộc nhà họ Kim đã lần lượt giới thiệu, trừ nhà Kim Ngọc Hải ra. “Ủa, đây là?” Tần Chung Thành nhìn Cao Phong, chủ động hỏi.
Với ánh mắt của ông ta, tự nhiên có thể thấy được bên người Cao Phong có khí chất bất phàm, người bình thường không thể sánh được.
Vì vậy, ông ta hơi có chút quan tâm. “À, chủ chủ tịch Tần, đây là nhà Kim Ngọc Hải, tôi đã nói rồi.” Kim Nhạc Sơn dường như vừa mới nhớ tới nhà Kim Ngọc Hải, xua tay nói.
Sắc mặt của Kim Ngọc Hải và Kim Tuyết Mai vô cùng xấu xí, nhưng họ không dám nói. Một số quan khách giàu có bên Kim Nhạc Sơn cũng như những thế lực phụ thuộc nhà họ Kim thầm cười nhạo. “Ngọc Dung vừa rồi nói đúng đấy. Cho dù Cao Phong thật sự có năng lực ở thành Hà Nội, nếu nhìn ra cả nước thì vẫn không là gì.” “Chỉ riêng thân phận của chủ chủ tịch Tần cũng có thể khiến mọi người choáng ngợp. Xem ra, gia đình anh cả Bồng Thiên oai phong nhất. “Cao Phong chỉ là muốn cho nhà anh hai mặt mũi, để bà cụ Kim coi trọng, chuyện này cũng không có gì là sai chứ? Hehe...
Tần Chung Thành nghe xong cũng sửng sốt, đột nhiên nói: “Trước kia ông từng nói, nhà họ Kim các ông có con rể đến ở rể. " “Đúng! Chỉ là Cao Phong là con rể đến ở rể.” Vào lúc này Kim Nhạc Sơn không giấu giếm sự coi thường Cao Phong.
Chẳng phải Cao Phong trông cậy vào Lâm Vạn Quân, Long Chí Minh đám người cũng cho Lâm Vạn Quần thể diện, cho nên mới tới chúc mừng sinh nhật sao?
Ngày nay, ngay cả Lâm Vạn Quân cũng không thể sánh được với thân phận của Tần Chung Thành.
Mặc dù Lâm Vạn Quân thuộc nhà họ Cao, nhưng dù sao ông ta cũng không đại diện cho nhà họ Cao. “Tôi biết rồi.” Tần Chung Thành dù sao cũng là chủ tịch của một tập đoàn lớn, đương nhiên sẽ không nói mấy lời chế giễu.
Tuy nhiên, ông ta có quan hệ tốt với Kim Nhạc Sơn, nên đương nhiên, dù cố ý hay vô thức, ông ta đều tỏ ra khinh thường Cao Phong. “Thôi, chủ chủ tịch Tần, chúng ta đừng nói đến những người không quan trọng, chúng ta ngồi xuống nghỉ ngơi một lát!” Kim Nhạc Sơn nhiệt liệt mời.
Sắc mặt mấy người Long Chí Minh bên cạnh Cao Phong có chút khó coi, chỉ có Cao Phong là bình tĩnh. “Nếu Chủ tịch Tần không chê thì xin mời ngồi!” Bà cụ Kim ánh mắt lóe lên, cũng nói với Tần Chung Thành.
Hít!.
ngôn tình hay
Mọi người đều không nói nên lời.
Bà cụ Kim mời Tần Chung Thành ngồi!
Điều đó có nghĩa là thân phận của Tần Chung Thành thực sự là cao nhất khán giả trong mắt Bà cụ Kim! Tần Chung Thành không khách sáo chút nào, cười cười, lập tức đi về phía ghế trên.
Đúng lúc này, một giọng nói khác từ ngoài cửa truyền đên. "Tổng giám đốc Tập đoàn đa quốc gia Hà Đô, ông Khải Kiệt tới đây chúc mừng!”