Mục lục
Rể Quý Rể Hiền - Cao Phong
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại thần, cuối cùng cũng quay về vị trí vốn có của mình rồi!



Trong nháy mắt, mười mấy người đàn ông lực lưỡng bao vây Cao Phong lại, ánh mắt của bọn họ vô cùng xấu



Mà ngay vào lúc này, không một ai chú ý tới, một chiếc xe ô tô đã chậm rãi dừng lại trước cửa.



Chiếc xe mở ra, một người thanh niên thoạt nhìn rất nhanh nhẹn, cất bước đi đến.



Bởi vì chuyện xảy ra ở bên này, cho nên không ai chú ý đến người thanh niên đó. Người thanh niên khẽ nhíu mày, ngẩng đầu nhìn hướng về phía đám người đang tụ tập lại một chỗ.



Vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện, trong nháy mắt người thanh niên liền thấy sửng sốt, ánh mắt của anh ta chậm rãi trừng lớn.



Ánh mắt của anh ta, xuyên qua đám người, chuẩn xác tập trung ở tại, bị vây ở bên trong đích Cao Phong trên người. vô cùng chính xác dừng trên người đang bị tất cả mọi người xung quanh vây lại, nó chuẩn xác rơi lên người Cao Phong.



Cho dù chỉ là bóng dáng mà thôi, thì chỉ cần trong nháy mắt anh ta cũng có thể nhận ra người đó là Cao Phong. Diện mạo của người với người, còn có thể giống nhau.



Nhưng khi chất có một không hai trên người anh tuyệt đối không ai có thể bắt chước được.



Miệng của người thanh niên cũng dần mở lớn, trong mắt bỗng nhiên nóng lên, vô cùng nóng bỏng. "Cao Vũ, cài đồ nghèo nàn nhà anh, cho dù anh có thể đánh thì có thể làm được gì nào?" "Tôi nói cho anh biết, đây là xã hội của tiền tài, anh không có tiền không có thể cho dù anh có thể đánh, thi cũng chỉ là một phế vật mà thôi!" "Mà tôi lại chỉ cần có tiền, là lại có thể tìm thêm nhiều người tới đối phó với anh, anh lấy cái gì ra để so sánh với tôi?" "Chỉ với một người như anh, lại muốn có được một người phụ nữ hoàn mỹ như Cao Tuyết, anh dựa vào cái gì, bằng mấy lô đất giấy của anh sao? Cười chết tôi rồi!" "Đánh anh ta!" Phó Trung Dũng nói xong mấy lời này, hét lớn một tiếng.



Mười mấy người đàn ông lực lưỡng, đều là những người có thủ đoạn, lập tức đi về phía của Cao Phong. Ánh mắt của Cao Phong vô cùng lạnh lẽo, thân thể cũng theo đó mà dần trở nên căng thẳng, rơi vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.



Những người này, còn không thèm để anh vào trong mắt. Nhân viên công tác do dự một chút, vẫn là không dám làm theo lời của Phó Trung Dũng, trầm giọng nói: "Mau lôi anh ta ra ngoài! "Dừng tay!"



Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng quát lớn.



Nghe thấy âm thanh quát lớn, nhân viên công tác cùng hơn mười người cường tráng kia, vội vàng thu tay lại, đứng ở một bên.



Mà Cao Phong sau khi nghe thấy âm thanh này, lại chợt trừng lớn ánh mắt, giống như một tiếng sấm nổ lên trong đầu anh vậy. "Ba!"



Cao Phong đột nhiên xoay người, nhìn về phía cánh cửa, cùng cái tên thanh niên kia, hai người bổn mắt nhìn nhau. Giờ khắc này, không khí bỗng nhiên trở nên yên tĩnh không một tiếng động.



Trong thời khắc này, thời gian giống như đã dừng lại, cả không gian chỉ còn hai người bọn họ đang đối diện với nhau. mà thôi.



Cao Phong bỗng nhiên muốn ngửa mặt lên trời cười lớn, anh phải cười thật thống khoái.



Trước kia, anh không tin quỷ không tin thần, không tin vào số mệnh.



Hiện tại, anh tin



Tất cả mọi chuyện, cho dù thế nào thì nó chắc chắn đã được định trước.



Ông cụ nhà họ Cao, ông cụ nhà họ Kim, còn có vô số những người của nhà họ Cao đã chết vì Cao Phong, tất cả mọi người đều đang ở trên trời dõi theo anh.



Yên lặng mà nhìn thấy anh, phù hộ cho anh, một đường đi bình an.
















Đây, càng là lý do để Cao Phong không thể lui bước. "Tổng giám đốc Khúc, anh nghe tôi giải thích, người này đã trêu chọc đến khách vip của phòng tập chúng ta, còn một mực ở phòng tập của chúng ta gây sự... Nhân viên công tác một câu, đem Khúc Đại Minh còn đang mơ màng quay về với hiện thực.



Giây tiếp theo, Khúc Đại Minh trực tiếp đi tới chỗ của Cao Phong. "Tổng giám đốc Khúc, người này còn ra tay đánh khách hàng của chúng ta, anh nhất định phải giáo huấn anh ta một



Nhân viên công tác đi theo bên người Khúc Đại Minh, không ngừng nói.



Mà Phó Trung Dũng ở bên kia thì cười lạnh, anh ta tin rằng, ông chủ cả phòng tập này, tuyệt đối sẽ vì anh ta, mà đuổi Cao Phong ra ngoài.



Giống như những gì từ trước đến nay anh ta vẫn nghĩ vậy, trên thế giới này, tuyệt đối không có loại người, ngốc đến nỗi thấy tiền mà lại không muốn kiếm cả "Tổng giám đốc Khúc, giảm đốc Phó còn nói, chỉ cần chúng ta giúp anh ta hết giận, anh ta sẽ ở phòng tập của chúng ta mở một nghìn tấm thẻ năm! Một nghìn tấm!" Khúc Đại Minh đi nhanh tới, nhân viên công tác ở phía sau cũng vội vàng đi theo, vừa đi vừa nói với Khúc Đại Minh.



Một bên cáo trạng, một bên đây đắc ý nhìn Cao Phong. Mà Khúc Đại Minh, đối với tất cả những cái kia đều như không nghe thấy, giống như hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của người nhân viên kia.



Trong mắt chỉ có Cao Phong, bước chân cũng liên tục không ngừng. "Không tồi! Giúp tôi hết giận, tôi sẽ làm một nghìn tấm thẻ!" Phó Trung Dũng cũng cười ngạo nghề. Nhưng mà, Khúc Đại Minh vẫn tiếp tục đi về phía trước, rất nhanh đã tới gần bên người Cao Phong, đứng rất gần



Cao Phong, sau đó cùng anh đối diện. "Tổng giám đốc Khúc! Chỉ cần anh ra lệnh một tiếng, bây giờ tôi sẽ lập tức đánh cho người này trở thành kẻ tàn phế!" Nhân viên công tác lại nói một câu "Ba!"



Nhân viên công tác đang tiếp tục nói, một tiếng tất cực kỳ lớn vang lên, vang vọng khắp căn phòng của phòng tập. "Ha ha ha!" Phó Trung Dũng cười hạ hạ, ánh mắt hưởng tới Cao Phong ở phải bên kia nhìn lại.



Anh ta là cảm thấy, vị tổng giám đốc Khúc này khẳng định là vì một ngàn tấm thẻ năm, nên đã đi tới cho Cao Phong một bạt tai rồi?



Nhưng mà, khi anh ta nhìn thấy rõ chuyện xảy ra ở bên kia, cả người liên lập tức trở nên đần ra.



Cái tát lia, là đánh lên người của tên nhân viên "Tổng giám đốc Khúc, anh...



Nhân viên công tác trừng lớn ánh mắt, anh ta không dám tin vào chuyện này mà nhìn chăm chăm vào Khúc Đại



Minh. "Ba!"



Khúc Đại Minh căn bản không nói lời nào, đưa tay tát thêm một cái bạt tai, lần này vẫn là trên mặt nhân viên công tác kia.



Tất cả mọi người có mặt ở đó, đều thấy vô cùng khiếp



Chuyện này, đây là cái gì tình huống gì vậy?



Nhưng mà, thứ làm bọn họ càng cảm thấy khiếp sợ hơn, còn ở phía sau.



Sau khi Khúc Đại Minh tát hai cái liên tiếp lên mặt người nhân viên công tác kia, liền xoay người lại đối diện với Cao Phong.



Qua vài giây, Khúc Đại Minh thở dài một tiếng, trong nháy mắt hốc mắt đỏ bừng lên, nước mặt nhanh chóng trào ra. "Dai ca!"



Một tiếng đại ca, Khúc Đại Minh khóc không thành tiếng.



Thân là một người đàn ông mạnh mẽ đầy bản lĩnh, lúc này lại như rũ bỏ tất cả, trở nên yếu ớt, khóc giống như một đứa nhỏ vậy.
















Mặc dù ở trước mặt người nhà của anh ta, Khúc Đại Minh cũng sẽ không biểu hiện ra sự yếu ớt này như vậy.



Nhưng là ở Cao Phong trước mặt, anh ta hoàn toàn có thể đem bản thân trở thành một đứa nhỏ, rõ ràng có thể không cần che dấu đi sự yếu ớt.



Một tiếng đại ca, lại lần nữa khiến cho tất cả mọi người cảm thấy khiếp sợ.



Mà với một kẻ hở ra là nói đến tiền bạc địa vị như Phó Trung Dũng, kẻ mà trong miệng anh ta nói là nghèo rách mồng tơi, lại là đại ca của ông chủ phòng tập thể hình này? Hốc mắt Cao Phong cũng nóng lên, đưa tay vỗ vỗ bả vai của Khúc Đại Minh. "Mọi người, đã chịu khổ rồi." Cao Phong nhẹ nhàng mở miệng, trong lòng cũng đang cố gắng đè nén lại tình cảm. Khổ tận cam lai



Đại thần, cuối cùng cũng trở về vị trí của mình rồi! Hơn nữa, Cao Phong biết.



Bây giờ, mới chỉ là bắt đầu.



Phó Trung Dũng nhìn tên nhân viên công tác kia, nghẹn họng mà trơ mắt đứng nhìn một màn này.



Hoa ra Cao Phong vẫn luôn muốn tìm gặp ông chủ của phòng tập, là bởi vì bọn họ đã quen biết nhau từ trước.



Hơn nữa, anh còn là đại ca của Khúc Đại Minh!



Nhìn dáng vẻ rơi nước mắt của Khúc Đại Minh, có thể thấy tình cảm của hai người bọn họ rất sâu đậm. "Tổng giám đốc Khúc, tôi, tôi không biết mọi người có quen biết nhau, tôi nghĩ, nếu như hai người thật sự quen biết nhau, thì chắc chắn anh ta phải có số điện thoại của



Cả người của tên nhân viên công tác thân run lên, anh ta căn bản là không biết phải giải thích như thế nào. "Cút! Đem theo cái tên Phó Trung Dũng kia cùng cút ra ngoài. Khúc Đại Minh khoát tay áo, trực tiếp mang theo Cao Phong đi tới văn phòng của mình.



Nơi này, không phải nơi thích hợp để nói chuyện. "Con mẹ nó, anh lại dám đuổi tôi đi ra ngoài? Con mẹ nhà anh, có tiền mà còn không biết kiếm, anh đúng là một tên ngốc?"



Phó Trung Dũng nghe thấy Khúc Đại Minh nói đuổi mình, không dám tin mà trừng lớn ánh mắt.



Nhưng mà, cả Cao Phong và Khúc Đại Minh đều không thèm để ý tới anh ta, trực tiếp đi vào bên trong văn phòng. "Anh đúng là một tháng ngốc, đồ đẫn! Có tiền không kiểm!" Phó Trung Dũng ở bên ngoài không ngừng rống giận. "Ba!"



Khúc Đại Minh mở cửa phòng ra, đi ra thăm dò, thản nhiên nói: "Anh vĩnh viễn sẽ không biết, có những thứ mở ra, cũng không phải chỉ là vì kiếm tiền. Nói xong lời này, Khúc Đại Minh lại đóng cửa phòng lại, để lại đám người bên ngoài hai mắt nhìn nhau.



Mở ra, không phải vì kiếm tiền, vậy là vì cái gì? Bọn họ không hiểu.



Giống như những người bình thường không thể hiểu được thế gới của những người sống trong tầng lớp thượng lưu vậy, bọn họ không cùng một đẳng cấp cho nên không thể hiểu, thế giới của Cao Phong.



Nhưng, sẽ không có ai đến giải thích cho bọn họ cả.



Nhân viên công tác mang theo hơn mười người đàn ông cường tráng, trực tiếp đem Phó Trung Dũng đuổi ra ngoài. Ông chủ đã có lệnh, bọn họ nào dám không làm theo.



Phó Trung Dũng la to, cũng không có gì tác dụng, bị hai hai người đàn ông cường tráng nâng lên, trực tiếp ném ra ngoài đường.



Trong nháy mắt mọi người liền ùa tới, chỉ trẻ nhìn Phó Trung Dũng.



Phó Trung Dũng cảm thấy cực kỳ mất mặt, khuôn mặt xám xịt lại sau đó lên xe rời đi.



Trong long anh ta, đã hận Cao Phong đến tận xương tủy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK